Diêm Vương Canh Ba

Chương 8: Án Chuông Đỏ V




“chiêu thức của ngươi làm ta liên tưởng đến một người” giọng nữ của hắn vang lên, ta tò mò rốt cuộc tên này là nam hay là nữ vậy, nếu là nữ cũng không có thân hình cơ bắp đến thế

“ngươi từng đấu với Sesshomaru?” kẻ có chiêu thức giống ta chỉ có Sesshomaru thôi vì trước kia ta là kẻ dạy kiếm hắn mà

“hô…xem ra ngươi biết Sesshomaru?” hắn trưng giọng hưng phấn, tấn công mạnh mẽ hơn “mới nhắc đã có mặt rồi”

Éc… không linh nghiệm đến thế chứ, ta cứng ngắc đảo ngươi nhìn về phía hắn, gượng cười chào hỏi “sao ngươi lại ở đây”

Dĩ nhiên là truy đuổi kẻ thù rồi, ta hỏi chỉ cho hình thức chào hỏi thôi

Hắn vẫn giữ thái độ ta nhìn thấy ngươi nhưng ta vẫn vờ như không thấy ngươi, liếc ta một cái rồi nhảy tới tấn công kẻ mà suikotsu goi là Jakotsu, còn ta bây giờ có thể tập trung vào tên Suikotsu này

Ta thấy rõ thực lực của hắn, so với Bankotsu thì tên này có vẻ yếu hơn rất nhiều, do không sở hữu nhiều mảnh ngọc tứ hồn chăng?

Gạt được móng sắt của hắn, ta nhắm ngay vị trí mảnh ngọc tứ hồn trên cổ hắn đâm mạnh xuống, ta tin thứ khiến hắn từ một thuốc tốt bụng trở thành kẻ tàn nhẫn như vậy điều do mảnh ngọc bị nhiễm bẩn mà ra

Ngay tức khắc, hắn ngã khuỵa xuống đất, sát khi ban nãy của hắn như biến mất thay vào đó cảm giác hiền hoà như lúc đầu ta gặp hắn trở lại

Hắn thất thần nhìn khoảng không sau đó lai cầu khẩn với ta “cầu xin cô hãy lấy mảnh ngọc tứ hồn đi… để tôi trở lại như trước kia”

Ta khuỵa một gối xuống, lo lắng hỏi “ngươi chọn cái chết?”

“vâng…tôi cuối cùng vẫn là… chết thêm một lần nữa mà thôi”

Hắn nhớ lại, nhớ lại khoảng thời gian trước kia hắn là một thầy thuốc cứu người, hắn mặc kệ đám cháy xung quanh cố gắn cứu đứa bé gái đang nguy cấp, chỉ còn chút nữa thôi là có thể cứu cô bé, chỉ là không ngờ cô bé đó bị tên cướp tàn nhẫn giết chết dưới mũi giáo, sau đó tên cướp định giết luôn cả hắn vì sợ hãi hắn đã lỡ tay giết tên cướp, hắn đã dùng đôi tay cứu người để giết giết người, tội lỗi hắn gây ra khiến hắn không thể chịu nổi, hắn không biết nên làm thế nào cho tốt

Khi đó, một âm thanh đã khiến hắn thay đổi hoàn toàn, toàn bộ tâm linh của hắn đã bị sự tà ác trong bản thể chi phối sau đó tiếp tục dấn thân vào con đường tội lỗi, tay nhuốm đầy máu người vô tội và gặp được Bankotsu và gia nhập vào thành Bảy Vong Hồn để giết người không cần một lí do nào cả

“chính tay tôi đã giết quá nhiều sinh linh và thầy thuốc như tôi không thể ngăn cản được điều đó dù đã cứu bao nhiêu người tiếp đón bao nhiêu người thì linh hồn tôi cũng không thể siêu thoát được” 

Ta thấy ánh mắt hắn, đầy vẻ hối hận ăn năn, hắn đang ăn năn về những tội lỗi do chính mình đã gây ra, ta ra sức an ủi “trong mỗi con ngươi bao giờ cũng có thiện và ác, ngươi không hắn là hoàn toàn tà ác …”

Hắn cắt lời ta “không đâu, tôi không hề muốn làm việc đó và tôi cũng …không thể chịu đựng được những việc ấy…cầu xin cô, hãy để linh hồn tôi được tự do”

Có lẽ hắn đã không chịu đựng được nữa rồi, ta gật đầu dùng Sơ nha nhẹ nhàng lấy mảnh ngọc tứ hồn khỏi người hắn, hắn ra di với nụ cười thanh thản, cơ thể hắn bốc hơi dần chỉ còn lại bộ xương khô

Ta cầm lấy mảnh ngọc đứng dậy, cuộc chiến giữa Sesshomaru và Jakotsu cũng đã kết thúc vì giữ mạng sống nên Jakotsu nhanh chóng tẩu thoát, tiếng ngựa hí vang lên ta nhìn sang, Kikyou đã xuất hiện có điều hơi trễ một chút

“Tama chuyện gì đã xảy ra”

“Suikotsu chết, trước khi chết cũng rất thanh thản” ta tóm tắt ngắn gọn nhất có thể, ta tin chắc Kikyou đến là do Suikotsu bởi hai người họ có biết nhau, ta nghe chuyện này từ lũ trẻ

Kikyou bình lặng nhìn ta, đi đến nhìn xác cốt của hắn thì thầm “như thế cũng tốt”

“của cô đây” ta đưa mảnh ngọc tứ hồn cho Kikyou 

“là cô tự tay có được, giữ đi” Kikyou từ chối nhận mảnh ngọc

“ta không quan tâm nó, cô không nhận ta cũng sẽ đưa nó cho Kagome thôi” với ta đưa mảnh ngọc cho ai cũng vậy bởi vì cuối cùng cũng rơi vào tay Naraku mà thôi

Cuối cùng Kikyou cũng nhận lấy mảnh ngọc và rời đi, chỗ này chỉ còn lại ta với Sesshomaru và Jaken, đợi Kikyou đi xa ta xoay người lại tới gần hắn, Sesshomaru cũng bị thương, một vết đao khá sâu trên cổ tay hắn

Với một kẻ như Jakotsu, không thể nào có thể làm Sesshomaru bị thương nhưng nên nhớ hắn đang ở trong Bạch Linh Sơn, nơi khiến yêu quái trở nên suy yếu việc hắn có thể đấu thắng Jakotsu đã chứng minh cho thấy hắn mạnh như thế nào rồi, thứ cho tên Inuyasha đi, ta không tin hắn còn nguyên vẹn thế này đâu

Hắn nhìn đủ Kikyou liền rời đi, ta thấp thỏm đi cạnh hắn “Sess cả tuần rồi ngươi vẫn không nói chuyện với ta”

Hắn vẫn duy trì thái độ như vậy, nói thật hắn như thế càng khiến ta khó chịu, đã giải thích là ta và Kyo quả thật không có chuyện gì với lại hôm đó chả phải tuyện bố ta là vị hôn thê của hắn rồi sao, cho mọi người thấy quan hệ của hai người và khiến Kyo lùi bước

Ta cũng đã rạch ranh giới rõ ràng với Kyo rồi, cũng đã nói ta đối với Kyo như tên nhóc chưa lớn

Nếu Sesshomaru muốn chiến tranh, được ta chiến tranh luôn cho người coi

Hừ một tiếng, ta đi ngược hướng với Sesshomaru, hắn thì rời kết giới Bạch Linh Sơn còn ta thì định tiếp tục tiến sâu vào bên trong

“ngươi đi đâu?” hắn nắm chặt tay ta, ánh mắt có chút không hài lòng vì hành động của ta

Ta gạt tay hắn, nhưng có vẻ không có kết quả, ta càng vùng vẫy thì tay hắn càng nắm chặt tay ta “ta tìm Kikyou, rất có thể bây giờ cô ấy tìm được thánh Hakushin và có khả năng Naraku sẽ xuất hiện”

“sao ngươi biết?” hắn ngạc nhiên, có lẽ không ngờ ta sẽ nói thế

“đoán đấy được không, hừ”

Nguyên tác phim nó sẽ diễn ra như thế, ta nói tuy ta không nhớ nhiều chi tiết tuy nhiên vì Naraku là boss phản diện nên sự xuất hiện của hắn lúc trước khi ta coi phim ta vẫn rất để ý đến

“rời khỏi đây, không cần tìm” nói xong hắn rời đi, để Jaken lẫn ta lại, ta tức lắm hắn để ý Naraku hơn cả ta nữa đấy, dậm chân hành hạ mấy đám cỏ yếu ớt, bực dọc lôi Jaken đang suy yếu rời khỏi Bạch Linh Sơn

Rời khỏi đó Jaken nhanh chóng khôi phục lại yêu lực, suy nghĩ lại hành động của Sesshomaru mấy bữa giờ ta lại thấy lạ, Sesshomaru không phải kiểu người không hiểu lí lẻ như vậy, nghĩ tới điều này ta kéo Jaken lại gần hỏi

“Jaken lúc tôi vắng mặt, có việc gì xảy ra không?”

Lão ấp úng, ngó lơ về phía khác, ta giật cổ áo lão đe doạ “nói nhanh, có chuyện gì xảy ra khi ta vắng mặt?” dưới thái độ của Jaken ta chắc chắn có chuyệ gì liên quan đến ta mới khiên Sesshomaru hành động như thế

“có… khi ngươi rời đi Sesshomaru sama gặp một kẻ, vẻ ngoài hắn khá yếu ớt, có vẻ là người quen của ngài”

“rồi sau đó… chuyện gì xảy ra” người quen sao… trong đầu ta liên tưởng đến một người khi Jaken nhắc đến kẻ đó thân hình khá mảnh mai, là hắn thì ta tin chắc hắn đã nói chuyện không nên nói ra

“hắn nói… số ngươi…và Sesshomaru không ở cạnh nhau, bởi vì hắn có khả năng nhìn thấy tương lai… hắn nhìn thấy đại nhân đã đâm ngươi bằng cánh tay trái đã mất của ngài, còn đảy ngươi xuống địa ngục nữa”

Cơ thể ta mềm nhũng, sức lực như bị trút hết, ta quên mất dù ta có dặn Mai đừng tiết lộ cho Sesshomaru biết về tương lai đó nhưng lại bỏ quên phu quân nàng, vốn ta và y không có giao tình gì nên nghĩ y sẽ mặc kệ không quan tâm tới chuyện của ta và Sesshomaru và y với Sesshomaru hiếm khi gặp mặt, không nghĩ tới hai người họ có thể gặp và nói chuyện này

“Sess khi đó có biểu hiện gì không?” tốt nhất là biểu hiện không tin lời y nói, mặc kệ y muốn nói gì thì nói

“sắc mặt ngài ấy trở nên âm trầm hơn và hỏi hắn ta chuyện đó xảy ra khi nào?”

“và…?”

“hắn lắc đầu không rõ, chỉ nói tốt nhất là cô không nên bất cứ cuộc chiến nào vì khi chuyện đó xảy ra, cô đang ở cuộc chiến khá khốc liệt”

Cuộc chiến sao… đó là lí do hắn không cho ta rời khỏi hắn và không cho ta đi tìm Kikyou sợ sẽ xảy ra chuyện nhưng ta nghĩ việc Naraku sẽ không liên quan đến việc hắn đâm ta và đẩy xuống địa ngục

“rồi tên đó có nói gì nữa không?”

Jaken lắc đầu “nói xong rồi hắn rời đi lập tức”

Ta đứng dậy, bỏ Jaken cùng Ah uh ở lại đó, lần theo yêu khí của Sesshomaru tìm hắn, mới rời khỏi Bạch Linh Sơn không lâu, kết giới sao lại yếu ớt thế này, ta trong lòng thắc mắc

Vừa vặn nhìn thấy hai anh em họ, Sesshomaru bình thản nhìn Inuyasha đau lòng cầm cung tên của Kikyou, như cảm nhận được ta nhìn hắn, Sesshomaru xoay người đi tới 

Inuyasha bỗng nhiên hét lớn “đứng lại Sesshomaru, tại sao ngươi không cứu Kikyou, có phải ngươi trở mắt nhìn cô ấy bị giết…” rồi nắm chặt Thiết Toái nha như muốn đấu một trận với Sesshomaru 

Sesshomaru lần này ngoại lệ, hắn không rút đao với Inuyasha, lần đầu tiên ta lại thấy Sesshomaru lại nói một đoạn dài với Inuyasha “ta không cần biết mối quan hệ giữa ngươi và cô gái đó, người giết Kikyou chính là Naraku nhưng người không cứu được cô ta… chính là người Inuyasha, thay vì truy vấn ta như thế này, ta nghĩ ngươi nên tìm Naraku thì hơn đấy”

Thấy Inuyasha đau khổ vì cái chết của Kikyou, ta rất muốn nói với rằng Kikyou chưa chết nhưng lại nghĩ lại sao ta phải nói cho hắn biết chứ, nam nhân như hắn giữa tình cảm của mình và Kikyou và Kagome lại không chịu xác định được chọn người này nhưng lại muốn bên cạnh người kia, hắn cũng đã từng khiến Kagome đâu khổ vì từng có ý định chọn Kikyou bỏ mặc Kagome nên ta mặc kệ hắn vậy, cứ để hắn gặm nhấm nỗi đau đi

“đi thôi” hắn đi đến chỗ ta, cầm lấy tay ta dẫn đi không để ta có cơ hội nói gì với Inuyasha mặc dù có ta cũng chẳng có lời gì để nói với Inuyasha bây giờ cả

“còn muốn tiếp tục tìm Naraku?” ta thấy có vẻ hơi bực, xem ra Naraku lại làm gì hắn nữa rồi

“ừ” 

Cả hai lại chìm trong im lặng, ta rất muốn nói gì đó với hắn nhưng lại không biết mở lời thế nào, đợi đi đến một khoảng rất dài, bởi vì ta lo suy nghĩ nên không để ý hắn đứng lại khi nào cho nên cứ đi kết quả tay bị kéo lại, xém bật ngửa ra phía sau ngồi phịch xuống đất, may mà Sesshomaru kịp đỡ ta chứ nếu không ta chuẩn bị mông nở hoa rồi

Ta lừ hắn, đang đi sao lại đứng lại đột ngột thế

“Tatsu, ta nghĩ kỹ rồi…ngươi nên trở lại hiện đại một thời gian đi”

Cơ thế ta cứng đờ, bình thường Sesshomaru rất hạn chế ta trở về hiện đại, gần như lần nào ta muốn trở về ta phải nói trước hai ba ngày, lần này hắn đột ngột muốn ta về là vi sao chứ

Mắt ta nóng bừng như muốn rơi lệ, ta cố kìm nén không để nước mặt chảy ra ngoài, lồng ngực âm ĩ có chút run rẩy “Sess… ngươi…. Ngươi không cần tin lời phu quân của Mai, bói toán bao giờ cũng có lúc sai cơ mà”

“Tatsu đừng quấy, chỉ một thời gian thôi” ta nghe giọng hắn hết sức kiên nhẫn trấn an ta nhưng càng như thế càng khiến ta đau lòng không thôi, ta biết là ta không tốt nên ở hiện đại, nghe theo lời hắn nhưng ta phải ở bao lâu chứ, 1 năm hay hai năm hay còn lâu hơn nữa vả lại giấc mơ đó đâu nói thời gian đâu

“ chỉ một thời gian thôi sao? nhưng phải bao lâu bây giờ 1 tuần…2 tuần…1 tháng hay còn lâu hơn thế “ nước mắt ta không kiềm được mà chảy dài, cô gắng lau đi nhưng lau hoài mà vẫn không thể lau hết được

“khi ta biết được chuyện này ta cũng suy nghĩ tạm thời ở hiện đại lánh nạn nhưng ngươi vốn biết ta là người không thích trốn tránh vả lại có khi càng trốn tránh việc đó lại càng xảy ra”

Ta hít một hơi sâu ngước mặt nhìn hắn “và ta nghĩ chắc chắn có sự hiểu lầm nào đó nên hắn mới có thấy thấy tương lai như vậy”

“Tatsu nghe lời ta, hắn trước giờ xem vận không hề sai”

“nhưng phải có trường hợp ngoại lệ chứ, nếu nghe lời ngươi, ta phải ở đó bao lâu ngươi nên biết ta là con người, không phải yêu quái như ngươi ta không thể sống lâu như yêu quái như ngươi được” vả lại Mai đã nói, cơ thể ta có vấn đề có thể ta tuổi thọ ta sẽ dài hơn nhưng cũng có trường hợp nó sẽ bị rút lại, lúc trước Huyền nói ta sẽ sống lâu hơn bình thương có điều đó là lúc trước, bây giờ ta hầu như không chút tin tưởng vào lời nói của hắn, ta rất sợ tuổi thọ mình sẽ không thể kéo dài như mong muốn

Khi ấy ta cũng từng nghĩ có nên rời xa hắn không, sau bao nhiêu lần ở cạnh hắn, có nhiều cơ hội nói rõ nhưng lại không biết nói thế nào, nói đúng hơn ta không nỡ

“vậy… ngươi có thể ở đó luôn, không cần quay trở lại”

Khi nghe được lời đó thốt ra từ Sesshomaru, phải nói lúc đó lồng ngực ta đau đến mức không thở nổi, ta biết hắn lo sự an nguy của ta, tuy vậy cũng đâu thể nói lời như thế chứ, ta biết hắn có thể xuyên qua giếng nhưng hắn đâu thể ở luôn ở bên kia chứ, hắn còn lưu luyến nơi đây hắn có khát khao tham vọng xây dựng lực lượng cho riêng hắn việc hắn từ bỏ là không thể nào

Hắn có thể thăm ta nhưng bao lâu, vậy còn lúc hắn trở lại thì sao, ta ở bên đó chờ đợi hắn đến gặp ta nhưng ngươi phải biết cảm giác chờ đợi không dễ chịu chút nào, ta không biết hắn bên này sẽ làm gì thế nào 

Tự nhiên ta lại nhớ đến Inu no Taishou, có khi nào hắn giống cha hắn, sẽ có ngày tìm được tình yêu chân chính của riêng mình rồi chính thức rời xa ta 

Càng nghĩ ta càng không cam tâm, chợt tự nhiên ta như hiểu ra điều gì đó, ta ban đầu vốn không thuộc về nơi này, cho nên cuối cùng sẽ vĩnh viễn không thể ở lại nơi này, đây chỉ là thế giới ảo nơi trí tưởng tượng của con người tạo ra thôi, là ta vô cớ chen chân vào, làm đảo lộn hết mọi thứ không theo trật tự ban đầu của nó nên đang bị trục xuất đây mà, có thể ý trời đang muốn ta rời khỏi đây trả lại nguyên trạng vốn có của nó

“ừ… ta đi…vốn nơi này ngay từ đầu ta không nên xuất hiện”

Rút bàn tay mình khỏi Sesshomaru, dùng Hắc Phong rời đi với tốc độ nhanh nhất, ở lại càng lâu càng khiến ta rối thêm mà thôi, ta cần thời gian và hắn cũng vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.