Điềm Nhập Tâm Phi

Chương 2




Cô gái mang tên Mặc Tà Nhã giống như không hề sợ hãi một chút nào, cô cũng không hề hưng phấn, giống như mọi thứ trước mặt cô chỉ là thứ đồ chơi tầm thường không thể dấy lên bất cứ cảm xúc nào.

Bước từng bước thật chậm, Lam Ngân Thảo xinh đẹp màu xanh dương mọc lên một cách thuần khiết, không hề có dấu vết tà ám hay huyết tinh nào trên cọng cỏ lung linh này, thật khó mà có thể nghĩ ra rằng cô gái này chính là một trong hai ngừa thừa kế thần vị tà thần.

Mặc Tà Nhã giống như là hồn sư chính phái hơn là tà hồn sư tàn ác, bất kể là ai khi nhìn thấy võ hồn của cô đều nghĩ là vậy, nhưng đồng thời bọn họ cũng có phần e ngại trước việc Tà Nhã lại không hề phòng thủ hay né tránh, mà trực tiếp bước tới đội bạn một cách thờ ơ, khắp nơi là sơ hở như vậy.

“ Tà Nhã tỷ tỷ, đừng thua a!”

“ Tà Nhã tỷ tỷ, đánh cho đàng hoàng vào chứ, đừng có thờ ơ như vậy …”

Thái độ của khán giả ngồi xem có phần rất là ủng hộ Mặc Tà Nhã, điều này khiến cho nhóm Đường Môn hoàn toàn kinh ngạc, tuy rằng xuất phát ở cùng một cổng, nhưng bọn họ không ngờ rằng Thánh Linh Giáo lại được ủng hộ đến như vậy.

Còn cô gái với tên gọi là Mặc Tà Nhã kia, võ hồn của cô ta rõ ràng là thuần khiết không một tia hắc ám thánh thiện võ hồn, làm sao lại là một trong các thành viên chủ lực của Thánh Linh Giáo được? điều này có nghĩa là gì? thế giới này loạn hết rồi ư?

Trong khi đám nhóc đang hoang mang, Mặc Tà Nhã lại không hề lo lắng tiến tới gần đội trưởng đối phương, một anh chàng với mái tóc xanh lam, tay cầm thanh giáo ba đinh giống hải thần vũ khí, sau lưng bốc lên mùi hương của đại hải, nước cứ ầm ầm mà chảy, hỗ trợ cho các thành viên phía sau về mặt thuộc tính thủy hệ.

Bởi vì thuộc tính đặc trưng, đã từng có một số hồn sư thành lập riêng một đội hình khắc chế bọn họ, để bù đắp lại thiếu sót to lớn này, người đội trưởng của cả đội có trách nhiệm gia tăng năng lực thuộc tính cho tất cả mọi người.

“ Muốn chết ư? Võ Hồn: Khúc Lâm Hồng Thủy, Mặc Kinh Lâm, Đại Bão Vũ Táp”

Ba hồn hoàn sáng lên, hồn hoàn thứ bốn, năm, sáu đồng thời xoay tròn, cây giáo ba đinh lập tức tỏa sáng cực đại, các đội viên phía sau dùng hết mọi sức lực hỗ trợ, nhưng ngược lại, các đội viên của Thánh Linh Giáo lại thờ ơ lùi về sau.

Không một ai trong số sáu người còn lại của Thánh Linh Giáo có ý định giúp đỡ đội trưởng của họ, điều này khiến cho khán giả ngồi xem cảm thấy vừa hưng phấn và vừa tức tối, không phải nói là đấu đội ư? đây thì khác gì là một chọi bảy? nhưng mà, tình huống hấp dẫn này, bọn họ thích.

Thủy Lam bằng với cây giáo ba đinh của mình trực tiếp kéo ra một vạch giữa sân, trực tiếp muốn xé nát đối phương ra làm hai, lực công phá kinh hoàng bạo tạc ra cả lân cận, đưa sàn đấu trở thành sân nhà của thủy hệ võ hồn chiến hồn sư.



“ Hửm?”

Cặp mắt thờ ơ không chút thay đổi nhìn vào đòn đánh này, cô gái bịt kín khuôn mặt đưa tay lên hư không điểm một điểm, những ngọn cây Lam Ngân Thảo như có sức sống và ý chí của riêng mình, chúng mọc lên một cách điên cuồng bảo vệ cho chủ nhân của chúng.

Ngón tay đang điểm ở hư không lập tức vạch ra một đường ngang, một luồng sáng mạnh mẽ được kéo ra, sau lưng xuất hiện bảy vòng hồn hoàn sáng rực xoay tròn, hồn thánh, vậy mà là hồn thánh?

“ Cái quái gì?”

“ Con quái vật gì vậy?”

Bối Bối và các thành viên Đường Môn bật người đứng dậy, Tiêu Tiêu trực tiếp run sợ hai chân hơi chạm nhẹ, Hòa Thái Đầu lập tức ôm cô vào trong lòng của mình, một hồn thánh ở độ tuổi ngang bằng bọn cậu, rốt cuộc thì Mặc Tà Nhã, cô ta là ai?

Thời khắc tuy nói rất lâu, nhưng trôi qua lại thật vội vã, một vệt sáng thuần khiết sinh mệnh lực trực tiếp bắn xuyên qua con đường được làm bằng hải thủy của Thủy Lam, hòa với màu của đại dương, Lam Ngân Thảo thể hiện đặc tính kiên cường và sinh trưởng mãnh liệt của mình, bao phủ lấy, dung hòa lấy, khắp mọi nơi, khắp mọi khu vực, chúng đều nở rộ và tuôn trào dưới bất cứ điều kiện.

“ ẦM”

Âm thanh va chạm mạnh mẽ, Mặc Tà Nhãn vẫn hoàn hảo không mất một cọng lông nào đứng đấy nhãn nhã nhìn đối thủ, tay cô còn lười biếng muốn giơ lên, bảy vòng hồn hoàn tỏa sáng, hai cái màu đỏ rực hung dữ và man rợ đe dọa đối phương.

Vạch nước biển bị đánh bay tung tóe, ngay sau đó lập tức có một, rồi hai tiếng thét vang lên:

“ Aaaaaaaaaaaaa”

“ Võ hồn, võ hồn của ta vậy mà mọc lên Lam Ngân Thảo!”

“Cơ thể của ta, nó bị lấp đầy bởi Lam Ngân Thảo mất rồi, đây là thứ hồn kỹ gì mà lại không thể khu trừ nó đi!”

Tiếng gào thét hoảng sợ từ các đội viên Đại Dương học viện chiến đội, bọn họ hoang mang, không phải vì Lam Ngân Thảo ở trên người họ, mà là vì sinh mệnh lực của bọn họ giống như bị rút ra, bởi chính loại cây tưởng chừng như vô hại này.

Hải Dương, Thiên Thiên, hai người đứng gần Mặc Tà Nhãn nhất trong quá trình cô phát động hồn kỹ, cũng là hai người duy nhất dính phải tình trạng bị Lam Ngân Thảo ký sinh, bằng một loại lực lượng không thể nhìn thấy bằng mắt thường, sinh mệnh lực của bọn họ nằm sâu trong tiềm tàng đang bị rút đi rất nhanh …

“ Quả là không phải võ hồn thánh thiện gì?”

Nhạy cảm với sinh mệnh lực, Hình Na lập tức nhận ra chuyện gì đang diễn ra, kể cả Huyền Lão cũng vậy, nhưng các đội viên nhóm Đường Môn và khán giả đang xem lại không hiểu, không phải chỉ là Lam Ngân Thảo thôi sao? có cần phải hoảng sợ đến vậy không?

Nhưng mà người ta nói, chỉ có người trong cuộc mới biết tình huống mình đối mặt nó kinh hoàng thế nào, thân là đội trưởng Thủy Lam tuy cần phải bảo hộ các đội viên của mình, nhưng bị ánh nhìn Tà Nhã khóa chặt, anh còn không thể di chuyển chứ nói gì mà bảo vệ người khác.

“ Cổn!”

Lại một thanh âm nhẹ nhàng mang theo chút hương vị lười biếng, một làn gió mát thổi bay vụt qua, những cọng cỏ Lam Ngân Thảo như xà như roi, chúng không cuộn lại với nhau để trở nên mạnh mẽ hơn, rắn chắc hơn, mà cứ như vậy vuốt nhẹ các thành viên của đối phương bay ra khỏi sàn đấu.

“ Xoẹt xoẹt xoẹt”

Tưởng chừng mọi thứ cứ như vậy là kết thúc rồi, nhưng không ai ngờ máu tươi lại tưới đẫm sàn đấu trống vắng này, những cọng Lam Ngân Thảo như những con dao vô hình, những lưỡi hái nhìn thì vô tội, mỏng manh, nhưng khi cứa lên người của các thành viên Đại Dương chiến đội, bọn họ lập tức bị cứa đến một cách hung tàn, tuy không chết, nhưng mà cũng trọng thương nặng nề.

“ Sao cô ta lại tàn ác như vậy!”

Tiêu Tiêu đứng dậy bật giận nói, lời nói của cô lập tức kéo sự chú ý của Mặc Tà Nhã lại, mặt đẹp lướt qua đối diện trực tiếp nhóm Đường Môn, Bối Bối lập tức ngừng thở, không thể nào …

“ Ngồi xuống, Tiểu Tiêu, không giết người, không hành hạ, cô ta đã là tà hồn sư hiền lành nhất mà ta biết rồi”

Huyền Lão cũng biết là mình không nên ra tay, Hình Na trực tiếp đưa tay chạm vào đôi vai nhỏ bé của Tiêu Tiêu mà kiềm chế cô lại, Tà Nhã, cô ta đã cố gắng không giết người rồi, đừng có lại kích thích cô ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.