Diễm Hoàng Sủng Thê

Chương 34: Hồ ly “Quan yêu” của đại hội tiên kiếm




Dị thú chiến hồn tu vị bảy trăm năm tương đương tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng, Thiên Mệnh nhị trọng, hiện tại trước mặt Phong Phi Vân chúng không đủ nhìn.

Hô.

Rất nhanh, Phong Phi Vân đã dung luyện dị thú chiến hồn vào trong người, lực lượng thân thể lại tăng thêm một phần.

Chín ngàn chín trăm ba mươi ba đầu dị thú chiến hồn.

- Thân thể còn không có bão hòa, còn có thể tiếp tục dung luyện.

Phong Phi Vân lấy dị thú chiến hồn thứ hai ra, cầm trong lòng bàn tay và toàn lực dung luyện, lại kích thích thân thể tới cực hạn.

Chín ngàn chín trăm ba mươi bốn đầu dị thú chiến hồn dung luyện thành công.

Phong Phi Vân liên tiếp dung luyện ba mươi hai đầu dị thú chiến hồn mới bắt đầu cảm giác cố hết sức, thân thể đã đạt tới trạng thái bảo hòa.

Đến tận đây, hắn đã dung luyện chín ngàn chín trăm sáu mươi bốn đầu dị thú chiến hồn, tiến vào trong thân thể.

- Đây tuyệt đối không phải cực hạn của ta, lại tới.

Phong Phi Vân cắn răng, lại bắt đầu lấy dị thú chiến hồn, bắt đầu cưỡng ép dung luyện vào trong người, lúc dung luyện gian nan hơn rất nhiều, nhưng mà vẫn có thể gượng chống qua được.

Lại như vậy, Phong Phi Vân liên tiếp dung luyện năm đầu dị thú chiến hồn, thời điểm dung luyện dị thú chiến hồn thứ năm, dị thú chiến hồn trực tiếp nô tung, đạt tới cực hạn thân thể, không cách nào nữa dung luyện thêm nữa.

- Chín ngàn chín trăm sáu mươi chín đầu dị thú chiến hồn, cách một vạn đầu dị thú chiến hồn, còn có ba mươi mốt đầu, dùng thân thể nhân loại tu luyện vạn thú chiến hồn quá gian nan.

- Chẳng qua thể chất của ta hiện tại lại cường hóa một phần, cùng cảnh giới không người nào bằng ta được, dưới nửa bước cự phách đoán chừng không ai có thể chất mạnh như ta cả.

Phong Phi Vân đánh giá bản thân mình.

- Tu vị của ta vẫn còn kém một đoạn, thiên tài cấp sử đều có át chủ bài của mình, nếu muốn tranh đấu với bọn họ vẫn còn kém một chút nội tình.

- Nếu có thể có được một quả ngũ phẩm Thiên Tủy Đan thì tốt rồi, trực tiếp có thể giúp ta đột phá cảnh giới.

Phong Phi Vân nghĩ đến một loại đan dược, Thiên Tủy Đan, thuộc về ngũ phẩm đan dược, tại Thần Tấn vương triều nó là kỳ trân hiếm thấy, ngũ phẩm đan dược ít đến thương cảm, nhưng mà chỉ cần đạt được một viên, có thể làm cho Phong Phi Vân trực tiếp đột phá từ Thiên Mệnh tam trọng tăng lên Thiên Mệnh tứ trọng.

Tài liệu và phương pháp luyện chế Thiên Tủy Đan thì Phong Phi Vân cũng biết, nhưng mà tại Thần Tấn vương triều chưa hẳn có thể tìm đủ tài liệu luyện chế.

- Có lẽ có thể đi Ngân Câu Phường nhìn một chút, nếu có thể đủ tập hợp đủ tài liệu Thiên Tủy Đan, có thể tiết kiệm một năm khổ tu cho ta.

Phong Phi Vân xuất quan, rời khỏi cấm thất, đây đã là ngày thứ tư.

- Thần vương, người Ngân Câu phiệt tới mời ngươi tham gia tiệc rượu sinh nhật của tứ tiểu thư tối nay.

Quế công công cung kính cúi đầu với Phong Phi Vân.

- Hôm này đã là ngày tám tháng mười một sao?

Phong Phi Vân trố mắt nhìn, tính toán thời gian mới phát hiện mình bế quan đã nhiều ngày như thế, nói:

- Chuẩn bị xong lễ vật chưa?

- Đã chuẩn bị xong rồi, linh thạch hai ngàn viên, một trăm gốc linh hoa ngàn nưm, nô lệ bốn ngàn, tỳ nữ ba trăm, thành cổ ba tòa.

Quế công công nói ra.

Phong Phi Vân nói:

- Không phải chỉ là một tiểu thư môn phiệt sao, làm gì tặng cho nàng nhiều lễ vật quý giá như thế chứ.

- Tứ tiểu thư mỹ danh truyện thiên hạ, lại có sư thừa Thần Linh Cung, tại Ngân Câu phiệt địa vị rất cao, có rất nhiều trẻ tuổi tuấn tài nhân cơ hội này đưa lên lễ vật quý trọng nhất, thừa cơ cầu hôn, thần vương phủ chúng ta nếu lễ vật quá mỏng sẽ mất thể diện.

Quế công công nói.

- Được rồi, cứ làm thế đi.

Phong Phi Vân nói.

Tiến về Ngân Câu phiệt gom góp tài liệu luyện đan, lần này đi phải xử lý xong chuyện này.

Ngân Câu phiệt nằm ở Long hồ, truyền thừa mấy ngàn năm, tồn tại vô số che giấu, sinh ra đời vô số cao thủ, lưu lại rất nhiều truyền thuyết cổ xưa.

- Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân đang định dẫn đội ngũ dâng lễ vật tiến đến Long hồ, còn không có đi ra khỏi thần vương phủ đã đụng phải ôn thần.

Phong Phi Vân trong lòng thở dài một tiếng, xoay người, cười nói:

- Nữ ma đại nhân, tại thần vương phủ ở rất tốt a, bọn hạ nhân phục thị có chu đáo không?

Nữ ma mặc bộ quần áo hoa lệ, lông mi thon dài, quỳnh tị cao ngất, cái cằm lanh lảnh, tóc dài rủ xuống đất, vong eo nhỏ nhắn mang đai lưng ngọc, ít đi vài phần tử khí, nhiều ra vài phần cao quý.

Đây là ngự tượng của thần vương phủ tự tay đan chế, hao phí ba ngày tâm huyết.

Nữ ma tự nhiên là đẹp tới mức động lòng người, nhưng trên người vẫn có cảm giác băng hàn như có như không, đừng nói đi thưởng thức mỹ cảm trên người của nàng, bảo Phong Phi Vân nhìn nàng một cái cũng có cảm giác sợ hãi.

Đổi một bộ quần áo, nhìn nữ ma bây giờ, hai mắt Phong Phi Vân tỏa sáng, vô cùng kinh diễm.

- Ngươi muốn đi đâu.

Ánh mắt nữ ma như kim châm nhìn vào hắn.

- Ta đi mừng sinh nhật.

Phong Phi Vân nói.

- Ngươi đi sinh nhật của ai?

Nữ ma nói.

- Ngân Câu phiệt, tứ tiểu thư.

Phong Phi Vân nói.

Hai mắt nữ ma nhíu lại, nàng bây giờ càng lúc càng không tin Phong Phi Vân nói chuyện, rất khó phán định câu nào của hắn là thật, câu nào là giả, nói:

- Ngươi không được rời khỏi thần vương phủ.

- Vì cái gì chứ?

Phong Phi Vân im lặng.

- Nếu ngươi rời khỏi thần vương phủ, nhất định sẽ đi đế cung mật báo.

Nữ ma rất lo lắng Phong Phi Vân, kẻ này âm hiểm xảo trá, nhiều lần bị hắn tính toán, làm cho nữ ma không thể không đề phòng hắn.

Phong Phi Vân nói:

- Ta thật sự là đi sinh nhật, nếu ngươi không tin thì đi cùng với ta.

- Tốt.

Nữ ma nói.

". . ." Phong Phi Vân nói.

Phong Phi Vân chỉ là thuận miệng nói mà thôi, không nghĩ đến nữ ma đầu này thật sự đáp ứng, xem ra lần này phiền toái rồi.

Trong lòng Phong Phi Vân tuy bất đắc dĩ, nhưng mà căn bản không thể thoát khỏi tay nữ ma đầu này, chỉ có thể để cho nàng đi cùng với mình, cùng tiến tới Long hồ Ngân Câu phiệt.

Linh thạch hai ngàn viên, một trăm gốc linh hoa ngàn năm, nô lệ bốn ngàn, tỳ nữ ba trăm người, những lễ vật này đã sớm có hạ nhân chuẩn bị tốt, ngay cả người mang lễ vật cũng chất lên một trăm xe, toàn bộ đều là dị cầm kéo xe, tu sĩ hộ tống.

Mà Phong Phi Vân và nữ ma ngồi trong long liễn hoa lệ, bay trong đám mây tiến tới Long hồ.

Nữ ma tiến vào trong xe thì nhắm mắt tu luyện, tranh thủ thời gian không sót chút nào, bỏ qua Phong Phi Vân.

Trên người nàng có vô số hòn ảnh, thánh linh bức người, vị trí mi tâm có vô số hào quang bắn ra ngoài, giông như ngôi sao mang theo hào quang đặc biệt, không có một tia thi tà tử khí, khiến không ai có thể phát hiện ra nàng chính là nữ ma đáng sợ.

- Tam Thi Trảm Đạo xem ra là ác thi đã chiếm thân thể, thiện thi chiếm cứ linh đài, đây chính là đại thánh thi vương đạo, nữ ma đầu này trước kia khẳng định không đơn giản, rõ ràng hiểu đại thần thông của đạo gia và thi tu nhất mạch, xem ra lai lịch không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.