Diễm Đế Khuynh Nhan

Chương 3: Đánh mất công việc




Nhìn xem, càng nhiều người càng tốt! Mộ Dung Tâm Liên lại lộ ra nụ cười quỷ dị.“Cha, Tam muội muội không hề cố ý , là Đoan Mộc tiểu thư hơi quá đáng –” 

“Nhị tỷ, mặc kệ Tam tỷ có phải cố ý hay không, nàng làm Đoan Mộc tiểu thư bị thương đây là sự thật, nếu hoàng hậu nương nương truy xét chuyện này, cũng không phải là một câu ‘Không phải cố ý’ là có thể trốn tránh trách nhiệm !” Thấy Mộ Dung Tâm Liên cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thanh Liên liền trở mặt xem thường. 

Xem ra, người một nhà này vô luận là già hay trẻ, đều không ưa Mộ Dung Thất Thất a! 

Nghe xong lời nói của Mộ Dung Thanh Liên, Thượng Quan Vô Kỵ không khỏi đau lòng thay cho Mộ Dung Thất Thất. Sinh ra trong cái loại gia đình này, bị tỷ muội tính kế, còn bị phụ thân thân sinh ghét bỏ, thật không biết mấy năm qua nàng đã sống như thế nào. 

“Thừa tướng đại nhân, chuyện vừa rồi xác thực không phải là tam tiểu thư cố ý làm, là Đoan Mộc tiểu thư khi dễ nàng trước, thỉnh Thừa tướng đại nhân đừng trách cứ tam tiểu thư quá mức.” 

Thượng Quan Vô Kỵ mở miệng giúp Mộ Dung Thất Thất, thật sự là ngoài dự đoán của Mộ Dung Thái, huynh muội Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng đứng dậy,“Thật là chuyện ngoài ý muốn, tam tiểu thư không có quan hệ, Thừa tướng đại nhân không cần làm khó tam tiểu thư.” 

Mỗi Thượng Quan Vô Kỵ đã làm cho Mộ Dung Thái cảm thấy kinh ngạc , nay ngay cả công tử và tiểu thư của Bạch gia cũng cầu tình giúp nàng ta, càng làm cho Mộ Dung Thái mở rộng tầm mắt. Quan hệ của Mộ Dung Thất Thất khi nào thì tốt như vậy ? Hai đại thế gia đều vì nàng mở miệng cầu tình? Hay là trong chuyện này thật sự có ẩn tình? 

“Dượng, chúng ta đều là nhân chứng cho chuyện này, cho dù Đoan Mộc gia có nháo đến trước mặt hoàng hậu nương nương, chúng ta cũng sẽ vì biểu muội làm chứng, dượng không cần lo lắng.” Lí Vân Khanh cuối cùng nói ra, cấp cho Mộ Dung Thái một viên thuốc an thần. Đã có nhiều người có thể làm chứng như vậy, hắn cũng sẽ không lo lắng chuyện của Mộ Dung Thất Thất nữa. 

Thấy những người khác đều cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, mà tựa hồ Mộ Dung Thái cũng đánh mất ý niệm tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái trong đầu, Mộ Dung Tâm Liên nóng nảy,“Phụ thân, vừa rồi Tam muội muội có chút không thoải mái, không bằng chúng ta đi xem nàng! Không biết nàng có phải hay không bị bệnh?” 

“Bệnh chết luôn đi cũng được!” Mộ Dung Thái nói những lời này khiến Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ liền thay đổi sắc mặt. 

Tựa hồ nhận thấy được lời nói vừa rồi của chính mình quá mức bạc tình, Mộ Dung Thái vội vàng nở nụ cười tươi, cho dù thật sự không thích nữ nhi này, nhưng bây giờ còn có người ngoài ở đây, hắn cũng không thể làm mất thanh danh của mình.“Hảo, ta đi nhìn xem nàng! Thật sự là không bớt việc!” 

“Nhị tỷ, đi, chúng ta cũng cùng đi đi!” Mộ Dung Thanh Liên thật cao hứng, trong phủ lâu rồi không có chuyện tình làm nàng vui vẻ, mặc lúc trước nàng cùng Mộ Dung Tâm Liên náo loạn khiến đôi bên không thoải mái, nhưng mà cùng khi dễ Mộ Dung Thất Thất phế vật này mới là thú vui lớn nhất của nàng. 

“Chúng ta cũng đi nhìn xem –” Thượng Quan Vô Kỵ đề nghị với những người khác, hắn cũng thực lo lắng cho Mộ Dung Thất Thất, nhớ lại bộ dáng nước mắt rưng rưng vừa rồi của Mộ Dung Thất Thất, lúc này lại thấy người của Mộ Dung phủ đối đãi Mộ Dung Thất Thất như vậy, Thượng Quan Vô Kỵ liền cảm thấy trong lòng có chút đau. 

“Đại ca, ta cũng muốn đi xem tam tiểu thư.” 

Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng thực lo lắng tình cảnh của Mộ Dung Thất Thất, tuy rằng tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng nàng lại thích vị tam tiểu thư này, lúc này nhìn thấy tình cảnh nàng ở trong tướng phủ, Bạch Ức Nguyệt đối Mộ Dung Thất Thất càng thêm đồng tình. 

Có hai người đề nghị, Bạch Mục Phi cùng Lí Vân Khanh cũng gật đầu, đi theo sau Mộ Dung Thái. 

Mộ Dung Tâm Liên thì phi thường cao hứng, càng nhiều người đi càng tốt, nàng còn đang lo sự tình không đủ quá náo loại đâu! Các vị tiểu thư, công tử của tam đại thế gia chính mắt thấy vụ bê bối của Tam tiểu thư Mộ Dung phủ, ngày mai chuyện này sẽ truyền khắp mọi ngõ lớn ngõ nhỏ trong kinh thành. Ha ha ha! Mộ Dung Thất Thất, lần này ngươi chết chắc rồi! 

Hết thảy đều dựa theo Mộ Dung Tâm Liên suy tính mà tiến hành, càng gần gian phòng đã an bài 

trước đó, trên mặt Mộ Dung Tâm Liên tươi cười lại càng thêm khoa trương. Nàng tựa hồ nhìn thấy vị trí Tĩnh vương phi ở đang đợi mình, thậm chí thấy được Long Trạch Cảnh Thiên hướng nàng cười ôn nhu…… 

“Ân…… Thoải mái…… Đừng có ngừng……” 

Mọi người đi tới, bỗng nhiên nghe được một trận tiếng rên rỉ ái muội của nữ nhân cùng tiếng nam nhân gầm nhẹ, âm thanh nữ nhân kia rất quen thuộc, sắc mặt Mộ Dung Thái đột nhiên đại biến, tìm được âm thanh phát ra ở gian phòng kia. 

“Hảo ca ca…… Ngươi nhanh chút…… Ta còn muốn……” “Đông –” Nghe nói như thế, đầu óc Mộ Dung Thái sung huyết, một cước đem cửa đá văng, không nói hai lời vọt tới bên giường, kéo màn. Thời điểm nhìn thấy Trịnh Mẫn kia đang đạt cực khoái, cơn tức giận Mộ Dung Thái lên tới não,“Tiện phụ! Là vợ ta mà ngươi dám dám ngoại tình!” 

“Ba –” Mộ Dung Thái tát một cái ở trên mặt Trịnh Mẫn, nắm đầu Trịnh Mẫn, kéo lên. 

Mộ Dung Tâm Liên cảm thấy không đúng, đôi mắt lập tức sáng. Hồi tỉnh lại, Mộ Dung Tâm Liên liền nhìn thấy Trịnh Mẫn thân không một mảnh vải đang quỳ trên mặt đất,“Nương, như thế nào là ngươi?!” Tâm lý Mộ Dung Tâm Liên vô cùng kích động, trong phòng này không phải là Mộ Dung Thất Thất sao? Vì sao lại là Trịnh Mẫn?! 

“Lão gia tha mạng, lão gia tha mạng!” Nam nhân trên giường quần áo xốc xếch lung tung, lập tức xuống giường quỳ xuống,“Lão gia, đều là Trịnh di nương câu dẫn ta, thật sự đều là Trịnh di nương –” 

Nam nhân chưa nói xong, Mộ Dung Thái đã rút kiếm chặt đầu của hắn. 

Đầu người đỏ tươi ngã nhào đến trước mặt Trịnh Mẫn, Trịnh Mẫn “Oa –” hét rầm lêm. 

“Tiện phụ! Ngươi còn la lên!” Nghĩ đến bị hậu bối tam đại thế gia nhìn thấy cảnh gièm pha trong nhà, chính mình thế nhưng bị cắm sừng, Mộ Dung Thái thẹn quá thành giận, chuyện này bị người ngoài nhìn đến, hắn về sau còn lấy tư cách gì mà làm người! Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ lửa giận càng lớn, Mộ Dung Thái không nghĩ rõ ràng, một kiếm thứ hướng Trịnh Mẫn. 

“Phụ thân, đừng a!” Mộ Dung Tâm Liên muốn hướng về phía trước cứu Trịnh Mẫn, lại bị Mộ Dung Thanh Liên vươn chân làm té ngã trên mặt đất, khi nàng đứng lên, bảo kiếm đã đâm vào ngực Trịnh Mẫn, máu tươi bắn tung tóe thấm ướt vạt áo Mộ Dung Thái. 

“Không –” Thấy một màn như vậy, Mộ Dung Tâm Liên kêu lên một tiếng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. 

Nguyên bản đi xem Mộ Dung Thất Thất như thế nào, lại thấy được vụ bê bối của tướng phủ, đám người Lí Vân Khanh trao đổi cái ánh mắt, lén lút lui đi ra ngoài. 

Lúc này Mộ Dung Thái cũng không còn suy nghĩ đến chuyện tình Mộ Dung Thất Thất nữa, nhìn đến Trịnh Mẫn đã chết còn trợn tròn mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị, Mộ Dung Thái liền cảm thấy phẫn hận, tiến lên rút ra bảo kiếm, đá thêm một cước xuống người Trịnh Mẫn. 

Luật pháp Tây Kì quốc có quy định, nếu phu quân bắt được thê tử cùng người thông gian, có thể trực tiếp giết nàng, pháp luật sẽ không truy cứu trách nhiệm, cho nên Mộ Dung Thái mới thẹn quá thành giận, trực tiếp giết Trịnh Mẫn. 

“Người đâu!?” Mộ Dung Thái gọi quản gia Trần Trung tới,“Đem đôi gian phu dâm phụ này ra bên ngoài cho chó ăn! Sự tình hôm nay ai cũng không phép nói ra, nếu không, đừng trách ta không khách khí!” 

Mộ Dung Thái ngoan quyết thấy đầu Trần Trung run lên, Trịnh Mẫn tốt xấu cũng vì hắn sanh ra Mộ Dung Tâm Liên, bình thường Mộ Dung Thái cũng sủng ái nàng. Nhưng mà xảy chuyện như vậy, Mộ Dung Thái thế nhưng hỏi cũng không thèm hỏi, trực tiếp giết nàng, còn không cho nàng lưu toàn thây, vị tướng gia này thật đúng là vô tình a – 

Duy nhất chỉ có Mộ Dung Thanh Liên là vui vẻ nhất, Trịnh Mẫn đã chết, Lưu Yên Chi liền có thể độc sủng . Mà Mộ Dung Tâm Liên cũng sẽ bởi vậy bị vạ lây, vô luận nàng xinh đẹp tài mỹ như thế nào, cũng không có người dám cưới nàng ! 

Vô tình không làm gì lại thu được một vố lớn nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.