Diễm Đế Khuynh Nhan

Chương 5: Không thể dừng lại !




Hoàng Thượng Long Trạch Vũ có ba nhi tử hai nữ nhi, Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên 18 tuổi, mẫu phi là một trong tứ phi Hiền phi Hà Hân Nhi, Ngụy vương Long Trạch Cảnh Minh 12 tuổi, mẫu phi chỉ là một cung nữ bình thường, Triệu vương Long Trạch Cảnh Kì 9 tuổi, mẫu phi là Đức phi Bạch Mộng Ngữ. Đại nữ nhi Bình Dương công chúa Long Trạch Vũ Nhi 15 tuổi, do Đoan Mộc Tình sinh ra. Tiểu nữ nhi Tín Dương công chúa Long Trạch Cẩm Nhi mới 3 tuổi, mẫu phi là Hoàng quý phi Mộ Dung Tuyết Liên.

Năm đó lúc Đoan Mộc Tình mang thai, khi lâm bồn Bình Dương công chúa khó sanh, khó khăn lắm mẫu tử bình an, nhưng thân mình lại chịu tổn thương, từ đó về sau không còn khả năng hoài thai. Không có con trai là tiếc nuối lớn nhất trong lòng Đoan Mộc Tình, hiện tại trong triều, Long Trạch Cảnh Thiên tức Thái tử có uy vũ rất cao, khiến cho Đoan Mộc Tình chịu áp lực rất lớn.

Tuy vậy Đoan Mộc Tình cho rằng chỉ có đứa nhỏ nàng hạ sinh mới là con trai trưởng, mới có tư cách kế thừa ngôi vị! Nhưng mà, mười mấy năm qua cái bụng của nàng cho tới bây giờ không có chút biến đổi, uống bao nhiêu trân dược cũng không hề khá hơn.

Hoàng Thượng hiện tại bị Mộ Dung Tuyết Liên nhu tình như nước quyến rũ đến đến không bỏ được, cứ vào đầu tháng và ngày mười lăm, chỉ đến Thanh Loan cung một chút cho có lệ, ngoài ra, thời gian còn lại đều ở Phiêu Tuyết cung bồi bạn cùng Mộ Dung Tuyết Liên cùng tiểu nữ nhi Long Trạch Cẩm Nhi.

Hiện nay Mộ Dung Tuyết Liên lại đang có thai bốn tháng, nếu nàng hạ sinh ra nam hài, dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng đối với nàng, đến lúc đó chỉ sợ địa vị của mình sau này khó bảo toàn, lại càng không có cơ hội sinh hạ thái tử .

“Y Y, không phải ngươi nói Mộ Dung Thất Thất có Tuyết Phu Hoàn của Liên công tử sao? Nếu bản cung hạ ý chỉ, bắt nàng tìm Liên công tử đến chữa trị tay phải cho ngươi, ngươi thấy thế nào?”

Mặc dù biết trong lòng Đoan Mộc Y Y ngưỡng mộ Long Trạch Cảnh Thiên, nhưng Đoan Mộc Tình tuyệt đối sẽ không để Đoan Mộc Y Y gả cho Long Trạch Cảnh Thiên .

Hiền phi cùng nàng xưa nay bất hòa. Nếu Long Trạch Cảnh Thiên lên làm thái tử, về sau thành hoàng đế, vậy ngày sau nàng sẽ sống như thế nào? Cùng Hà Hân Nhi trở thành Thái Hậu? Sống dựa sắc mặt nữ nhân kia? Đoan Mộc Tình vô luận như thế cũng không thể chịu được .

Huống chi Hoàng Thượng còn đang ở tuổi trung niên, nàng cũng mới 32 tuổi, còn có cơ hội mang thai. Hoàng Thượng còn chưa có lập thái tử, nàng phải nắm lấy cơ hội! Ngôi vị hoàng đế này phải là của con nàng!

Đoan Mộc thế gia- nhà mẹ đẻ của Đoan Mộc Tình, hẳn sẽ toàn lực giúp nàng duy trì địa vị hoàng hậu này, vô luận là Đoan Mộc Hồng Trần hay là Đoan Mộc Y Y, hôn nhân bọn họ đều phải có giá trị mới được.

Nhất vinh cầu vinh, nhất tổn câu tổn*, nếu không có một hậu thuẫn cường đại ở phía sau khó mà sống yên trong cung . Cũng như tồn tại trong một gia tộc lớn, cho dù phải thay đổi sự thật, cũng không được để người nào gây hại đến mình . (*tạm hiểu là :vận mệnh của một người ảnh hưởng đến cả gia tộc và ngược lại)

Trong lòng Đoan Mộc Tình vốn đã chọn cho Đoan Mộc Y Y một chỗ nương tựa, để nàng đến Thượng Quan thế gia, gả cho Thượng Quan Vô Kỵ, đây mới là lựa chọn tốt nhất. Thượng Quan gia rất có uy vọng ở quân doanh, nếu chính mình lại sinh hạ tiểu hoàng tử, vậy vạn dặm giang sơn này đều là của con nàng!

Đoan Mộc Y Y không biết một chút gì về vận mệnh mà Đoan Mộc Tình đã sớm an bài sẵn cho nàng, lúc này nàng vẫn đang suy nghĩ về chuyện Liên công tử mà Đoan Mộc Tình vừa nói.

Tương truyền y thuật của Quái y Liên công tử xuất thần nhập hóa, nếu Mộ Dung Thất Thất thật sự có thể tìm Liên công tử đến đây, chẳng những tay nàng có hi vọng phục hồi như cũ, mà ngay cả chứng bệnh bất túc của hoàng hậu nói không chừng cũng có thể chữa khỏi.

“Bác, nếu Mộ Dung Thất Thất không thỉnh được Liên công tử đến thì phải làm sao bây giờ?” “Không mời được ?” khóe môi Đoan Mộc Tình lộ ra một nụ cười tàn khốc,“ Bản cung liền lột bỏ danh hiệu Tĩnh vương phi của nàng, khiến cho nàng trở thành người chưa gả ra ngoài đã bị ruồng bỏ!”

“Bác –” Đoan Mộc Y Y rất là cao hứng, bác không quên chuyện của mình, nàng quả nhiên vì mình mà bắt tay trả thù Mộ Dung Thất Thất. Lại nghĩ đến tay phải mình, tâm trạng của Đoan Mộc Y Y lại thoáng chốc liền trầm xuống. Liên công tử là hy vọng duy nhất giúp phục hồi tay phải của nàng như cũ, nàng không muốn sống cả đời với cái tay tàn tật này.

Tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng,“Bác biết tâm ý của ngươi, ngươi yên tâm, bác tuyệt đối sẽ không để cho Mộ Dung Thất Thất lên làm Tĩnh vương phi ! Hai tỷ muội một người đã là Hoàng quý phi, người còn lại nếu là Tĩnh vương phi, vậy quả thực quá lợi cho họ rồi!”

“Bác, ngươi thật tốt!” Đoan Mộc Y Y cười đến âm trầm.

Mộ Dung Thất Thất, không được bao lâu nữa ngươi sẽ trở thành người bị chồng ruồng bỏ, ta xem ngươi còn có thể đắc ý được bao lâu!

Ý chỉ của hoàng hậu không bao lâu liền truyền tới Mộ Dung quý phủ, ý chỉ nói nếu hiểu chuyện, tội chết có thể miễn, nhưng lại khó tránh khỏi tai họa , Mộ Dung Thất Thất nội trong mười ngày phải tìm được Liên công tử để chữa trị tay phải của Đoan Mộc Y Y!

“Tiểu thư, hoàng hậu rõ ràng có quan hệ mật thiết với Đoan Mộc Y Y!” Tô Mi cắt mật đào, gắm tăm trúc vào, đưa mật đào đến bên môi Mộ Dung Thất Thất.“Ngài tính làm sao bây giờ? Thật sự muốn chữa trị cho tay nàng sao? Theo ý của thuộc hạ, nàng ta dám giương cung bạt kiếm với tiểu thư, cái tay kia cho dù bị phế mười lần cũng không đủ!”

Cái miệng nhỏ Mộ Dung Thất Thất ăn mật đào, thực ngọt, xưa nay nàng rất thích ăn hoa quả ngọt a.

Không ai biết đại danh đỉnh đỉnh Liên công tử là Mộ Dung quý phủ Tam tiểu thư, Đoan Mộc Y Y cùng Đoan Mộc Tình càng nghĩ không đến, người các nàng tìm kiếm đang thích ý ngồi hóng gió ăn mật đào.

“Tô Mi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp. Tay của Đoan Mộc Y Y, ta đương nhiên sẽ chữa trị. Ta chẳng những muốn chữa khỏi cho riêng nàng, còn muốn chữa khỏi bệnh bất túc của Đoan Mộc Tình, để cho nàng hoài thai một hoàng tử. Hoàng hậu nương nương đã mong chờ đứa nhỏ lâu lắm rồi, đến khi nàng sinh hạ con trai trưởng, Tây Kì quốc ắt hẳn sẽ náo nhiệt lên!”

Tuy rằng Mộ Dung Thất Thất tươi cười ngọt ngào, thanh âm ôn nhu, nhưng Tô Mi nhận ra đây chỉ là một nụ cười thích chí, đầy mưu mô của Mộ Dung Thất Thất .

Vị tiểu thư này chỉ e thiên hạ không loạn, chắc hẳn đang nghĩ đến chuyện gì đó thú vị — trong lòng Tô Mi đang yên lặng cầu nguyện cho kẻ đang bị Mộ Dung Thất Thất nghĩ đến.

Ý chỉ Hoàng hậu cũng không làm Mộ Dung Thất Thất sợ hãi, ngược lại làm cho Hoàng quý phi của Phiêu Tuyết cung Mộ Dung Tuyết Liên lo lắng lên.

Mộ Dung Tuyết Liên biết, Đoan Mộc Tình nói là chữa trị cánh tay cho Đoan Mộc Y Y chỉ là lấy cớ, kỳ thật là vì chính nàng, nữ nhân này muốn có con trai đến điên lên ! Nhưng mà, cái phế vật Mộ Dung Thất Thất kia như thế nào lại quen biết Liên công tử ? Nếu Liên công tử thật sự chữa khỏi bệnh cho hoàng hậu, Đoan Mộc Tình có long thai thì làm sao bây giờ?

“Không được! Ngôi vị thái tử là của hoàng nhi của bản cung, bản cung tuyệt đối sẽ không để yên!” Mộ Dung Tuyết Liên vuốt ve cái bụng hơi hơi lớn, gọi Hổ Phách- tâm phúc của nàng tới, dặn dò nàng ta vài câu, bảo nàng ta đến phủ Thừa Tướng truyền tin giúp nàng.

“Tam tiểu thư, đây là đồ trang sức nương nương ban cho ngài!” Hổ Phách đem một hộp trang sức bằng trân châu đặt ở trước mặt Mộ Dung Thất Thất.

“Thật xinh đẹp a! Thật sự tặng cho ta sao?” Mộ Dung Thất Thất lộ ra vẻ mặt khó tin, thật cẩn thận vuốt ve những hạt châu cỡ bằng hạt đậu, toàn bộ ánh mắt bị chúng nó hấp dẫn, tựa như lần đầu tiên nhìn thấy đồ tốt như vậy.

Thấy bộ dáng “không có kiến thức” của Mộ Dung Thất Thất, Hổ Phách bĩu môi, nhìn nàng châm chọc, “Tam tiểu thư thích là tốt rồi! Tam tiểu thư làm sao lại biết Liên công tử ?”

“Nha, khi lên núi hái thuốc vô tình quen hắn! Liên tốt bụng lắm!” Thấy đối phương rốt cục đi vào việc chính, Mộ Dung Thất Thất cười thô lỗ, lộ ra hàm rắng trắng noãn.

“Liên?” Thấy Mộ Dung Thất Thất xưng hô vô cùng thân thiết với Liên công tử, trong lòng Hổ Phách kinh ngạc, nhưng biểu tình vẫn bình thường như trước,“Vậy, Liên công tử hiện tại đang ở nào?”

“Không biết.” Mộ Dung Thất Thất lắc đầu, trong mắt đều là mê mang,“Ta đã ba năm không gặp hắn .”

Hô — Hổ Phách thoáng thở ra nhẹ nhàng, xem ra Liên công tử cùng Mộ Dung Thất Thất đã thật lâu không liên lạc với nhau .

” Hổ Phách tỷ tỷ, ngươi hỏi cái này làm gì a? Ngươi xem, ta mang loại ngọc này đẹp không?” Mộ Dung Thất Thất đứng ở trước gương đồng cầm một cây trâm ngọc khoa loạn xạ lên đầu.

Lại trở mặt xem thường, Hổ Phách không còn kiên nhẫn để ứng phó với Mộ Dung Thất Thất .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.