Đích Nữ Bộn Bề Nhiều Việc

Chương 13




Các cường giả Thứ Thần, đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc chi lực đã đạt đến cấp độ rất cao, nhưng mà lại thiếu mất đi một cơ hội, nên không cách nào có thể bước vào Linh Thần Lĩnh Vực.

Phía trên bị các Linh Thần áp chế pháp tắc chi lực, trăm ngàn cường giả Thứ Thần, cũng chưa chắc có một người tấn cấp thành công.

Tuy nhiên, nếu có được một khối phá toái Thần Cách thì vấn đề trên sẽ được giải quyết. Nói không chừng bọn hắn có thể dung hợp Thần Cách, trở thành Linh Thần bất diệt!

Đối diện đầu khô lâu. Trong đôi mắt của nó hiện lên một đạo hỏa diễm đỏ tươi, tạo ra áp lực làm cho người khác hít thở không thông, đầu khô lâu này không ngừng biến thành các loại gai xương bén nhọn làm lòng người phải run sợ.

Thân thể khô lâu này không có bất cứ động tĩnh gì, cứ lơ lửng một chỗ. Phía dưới, bên trong tòa cổ mộ, liên tục truyền ra khí tức âm trầm vô cùng đáng sợ.

Trên người khô lâu này, có chứa phá toái Thần Cách của tử vong chi thần, chẳng lẽ tòa cổ mộ này là nơi chôn cất của...

Trong đôi mắt của những cường giả Thứ Thần, toát ra một tia ham muốn nóng bỏng, tử vong chi thần, dù sao vẫn là Linh Thần Thượng cổ! Không biết tử vong chi thần sẽ sở hữu loại bảo vật quý hiếm gì?

Đám người Nhiếp Ly đứng cách tòa cổ mộ khoảng mấy trăm mét, trong đôi mắt toát ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

Ánh mắt Tiêu Ngữ lập lòe bất định, trong đôi mắt của hắn xẹt qua từng đạo hàn quang.

"Không nghĩ tới trong Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ nhất, còn cất giấu một tòa cổ mộ như vậy, Tiêu Ngữ huynh, ngươi định làm như thế nào?" Nhiếp Ly nhìn về phía Tiêu Ngữ hỏi.

"Nhiếp Ly huynh có hứng thú hay không, chúng ta cùng nhau xông vào tòa cổ mộ này thử một lần?" Tiêu Ngữ vừa cười vừa nói.

"Đi vào trong tòa cổ mộ này cũng được, nhưng mà Tử Vân cùng Ngưng Nhi lại không thể đi, mặc khác để cho hai người Tử Vân cùng Ngưng Nhi ở lại bên ngoài, ta lo lắng sẽ có nguy hiểm!" Nhiếp Ly trầm mặc thoáng một phát.

"Hai bé này cứ để anh, chú Ly không phải lo" Hải Quân cười nham hiểm nói. ^^!

"Nhiếp Ly, ngươi muốn đi vào trong tòa cổ mộ này?" Diệp Tử Vân nhíu mày một cái.

"Nhiếp Ly, ta nghĩ ngươi không nên đi vào trong đó a!" Tiếu Ngưng Nhi cũng tràn đầy lo lắng.

Tiêu Ngữ nhìn nhìn Diệp Tử Vân, lại nhìn nhìn một chút Tiếu Ngưng Nhi, có chút cảm khái nói: "Nhiếp Ly huynh có nhiều người quan tâm như vậy, ngươi quả thật là hạnh phúc á." (Thằng ăn hem hết, thằng lần chẳng ra, khổ thân mấy thằng FA như ta)

Nhìn thấy bộ dạng thê lương của Tiêu Ngữ. Nhiếp Ly không khỏi cười nhạt một tiếng.

Bên cạnh Ngưng Nhi mở miệng nói: "Nếu như ngươi đối xử tốt với người khác, thì những người khác cũng sẽ đối xử tốt với ngươi thôi. Nhiếp Ly đối xử rất tốt với nhiều người, cho nên chúng ta mới ngưỡng mộ hắn như vậy."

Nghe được lời của Ngưng Nhi, Tiêu Ngữ có vẻ hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, cười cười nói: "Có thật là, nếu đối xử tốt với mọi người thì sẽ được những người khác đối xử tốt lại?".

Tay phải Tiêu Ngữ khẽ động, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra một quyển trục màu vàng, đưa cho Ngưng Nhi nói: "Cái này cho các ngươi. Nếu có người quấy rối các ngươi, chỉ cần các ngươi xuất ra cái này, đối phương thấy được lập tức sẽ ly khai."

"Thiệt hay giả a, ngươi có phải hay không cầm cái này đi lừa gạt người ta?" Nhiếp Ly nhìn quyển trục màu vàng trong tay Tiêu Ngữ nói.

Nghe được lời Nhiếp Ly, sắc mặt Tiêu Ngữ đen lại, hỏi: "Ta giống như kẻ hay lừa gạt người khác sao?"

"Giống." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, nghiêm trang nói. (Thằng NL troll VL)

Nghe Nhiếp Ly nói, Tiêu Ngữ quả thực muốn điên lên, một lúc sau hắn mới bình phục tâm tình, nói: "Nếu như ngươi không tin, có thể đi thử một lần!"

"Cái đó thì không cần." Nhiếp Ly nhún nhún vai. Kỳ thật hắn đối với Tiêu Ngữ có chút tin tưởng, tuy rằng không biết thân phận Tiêu Ngữ đến cùng là gì, nhưng mà Nhiếp Ly có thể xác định. Thân phận tiểu tử này tuyệt đối không đơn giản.

Tiêu Ngữ khẽ hừ một tiếng, nếu Nhiếp Ly còn muốn so đo những thứ này, hắn thật sự muốn cùng Nhiếp Ly so đo đến cùng.

Không biết nghĩ tới điều gì mà Tiêu Ngữ không khỏi âm thầm nhắc, tội lỗi tội lỗi. Từ khi gặp được Nhiếp Ly tâm cảnh của hắn đều bị làm rối loạn.

"Tử Vân, Ngưng Nhi. Hai người các ngươi trước tiên ở nơi này đi, ta cùng ẻo lả đi vào bên trong nhìn một chút. Sẽ trở lại rất nhanh." Nhiếp Ly nói với Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi.

Tựa hồ đã nghe được lời nói của Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ trừng hai mắt. Phẫn uất mà nói: "Nhiếp Ly, ngươi kêu ta là cái gì?"

"A? Đương nhiên bảo ngươi là Tiêu Ngữ rồi, còn có thể gọi ngươi là gì?" Nhiếp Ly kinh ngạc nhìn Tiêu Ngữ.

"Hừ, dám làm mà không dám chịu!" Tiêu Ngữ quay đầu đi chỗ khác, hừ một tiếng.

Nhìn nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn một chút Tiêu Ngữ, Ngưng Nhi không khỏi khẽ cười, từ khi gặp được Tiêu Ngữ nàng cảm giác được Tiêu Ngữ hẳn không phải là người xấu, nói không chừng có thể trở thành bằng hữu cùng bọn hắn.

"Nhiếp Ly, nếu ngươi đi vào sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm a." Diệp Tử Vân lo lắng nói.

"Không có chuyện gì đâu, có Tiêu Ngữ huynh đi cùng dù có gặp nguy hiểm cũng không cần phải lo lắng. Thực lực của người này, các ngươi vừa rồi cũng đã nhìn thấy. Về phần ta, bình thường cơ quan gì gì đó, lcũng không trói được chân của ta. Coi như là Tiêu Ngữ có chết ở bên trong, ta cũng sẽ không chết đấy." Nhiếp Ly tự tin nói.

"Ngươi nói ai sẽ chết ở bên trong?" Tiêu Ngữ trừng mắt nhìn Nhiếp Ly.

"Ta chỉ là ví dụ mà, đã là người tu luyện, phải tránh việc nóng nảy như ngươi, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết đấy." Nhiếp Ly nhìn Tiêu Ngữ, lời nói thấm thía khuyên bảo nói.

"Bạo thể mà chết..." Nghe Nhiếp Ly nói, Tiêu Ngữ phổi phập phồng tức điên lên, hắn không ngừng mà khuyên bảo chính mình phải bình tĩnh, lúc này mới chậm rãi bình phục xuống.

"Hừ! Không nghe ngươi nhiều lời nữa, ta ở phía trước chờ ngươi!" Tiêu Ngữ thả người hướng cổ mộ lao đi.

"Tiểu tử kia rút cuộc cũng đã đi. Hai người các ngươi ngàn vạn lần chú ý an toàn, kiếm nơi nào an toàn trốn đi, không nên đi đi lại lại bốn phía, nếu đụng phải người của các thế gia Minh Vực, giống như lời Tiêu Ngữ nói, lấy cái quyển trục màu vàng đưa ra, tiểu tử này lai lịch tuyệt đối không nhỏ, danh hào của hắn hẳn là rất có tác dụng đấy." Nhiếp Ly thấp giọng khuyên bảo Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi.

"Nếu đã vậy, sau khi đi vào ngươi cẩn thận một chút." Diệp Tử Vân vẫn không yên lòng.

"Ân, yên tâm đi." Nhiếp Ly tự tin cười cười.

Thực lực của Tiêu Ngữ thật sự phi thường cường đại, có Tiêu Ngữ đi cùng sẽ yên tâm rất nhiều. Tuy rằng không rõ thân phận của Tiêu Ngữ lắm, nhưng mà Tiêu Ngữ đối với bọn họ hẳn là không có ác ý.

Nhiếp Ly nói rõ với Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi sau đó mới thả người đi tới bên Tiêu Ngữ nói: "Chúng ta đi thôi."

Tiêu Ngữ cũng không nói chuyện, thả người bay lên trên không hướng cổ mộ lao đi.

"Này, ta còn chưa học được ngự không a!" Nhiếp Ly hô lên.

Nghe được lời hô Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ sửng sốt một chút, sắc mặt quái dị nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, tay phải hắn khẽ động, rút ra một cái lụa trắng, ném cho Nhiếp Ly: "Ngươi bắt lấy tấm lụa trắng, ta kéo ngươi đi lên."

Chứng kiến tấm lụa trắng, ánh mắt Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ: "Ta và ngươi đều là nam nhân, bắt tay nhau khó khăn đến như vậy sao?"

Ánh mắt Tiêu Ngữ liếc qua Nhiếp Ly: "Ta thích sạch sẽ, sợ làm dơ tay ta thôi."

"Được rồi, ta cũng giống như ngươi." Nhiếp Ly nhếch miệng, Tiêu Ngữ người này thật sự là rất cổ quái.

Tiêu Ngữ cầm lấy một đầu tấm lụa trắng bay lên, mang theo Nhiếp Ly hướng về phía cổ mộ.

Phía trên tấm lụa trắng có thêu một đóa hoa màu bạc, nét mặt Nhiếp Ly không khỏi toát ra một tia cổ quái, cái tên Tiêu Ngữ này quả nhiên không hổ danh là ẻo lả, rõ ràng còn thêu đóa hoa, nghĩ lại thì cái đóa hoa màu bạc này có lẽ là gia huy của Tiêu Ngữ!

Nhiếp Ly âm thầm ghi nhớ hình dạng đóa hoa này, đợi sau khi trở về hỏi thử La Khiếu xem có biết hay không lai lịch của gia huy này.

Tiêu Ngữ kéo theo Nhiếp Ly đã bay đến phía trên cổ mộ, cách lối vào khoảng mấy trăm mét, phía trên của vào cổ mộ, khô lâu to lớn kia vẫn lăng không lơ lửng một chỗ, làm cho người ta có một cảm giác áp bách kinh khủng.

Đúng lúc này, các cường giả Thứ Thần cũng nhao nhao lao đến.

Pháp tắc chi lực ngưng tụ thành đủ loại chiêu thức, hướng khô lâu to lớn kia oanh tới.

Trong tay khô lâu đột nhiên xuất hiện một thanh Chiến Phủ vô cùng to lớn, hướng phía pháp tắc chi lực chém ra, một đạo Tử Vong pháp tắc chi lực ngưng tụ mà thành sóng xung kích, hướng phía các cường giả Thứ Thần kia chém tới.

Oanh oanh oanh!

Pháp tắc chi lực bên trên bầu trời không ngừng mà nổ bung.

Ở giữa thiên địa đều tràn ngập lực lượng.

Mấy đạo dật tán pháp tắc chi lực hướng phía Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ oanh xuống dưới, Nhiếp Ly đang chuẩn bị ứng phó, chỉ thấy tay phải Tiêu Ngữ có chút phun ra nuốt vào, một cỗ chưởng kình oanh ra, bành bành bành, mấy đạo pháp tắc chi lực bên trên bầu trời đều bị nổ tung, tiêu tán đi mất.

Chứng kiến cử động của Tiêu Ngữ, Nhiếp Ly trong nội tâm líu lưỡi không thôi, tiểu tử Tiêu Ngữ này năng lực thật sự thật quá đáng sợ. Không biết là dùng lực lượng gì, rõ ràng một chưởng đánh tan nát pháp tắc chi lực do các cường giả Thứ Thần vận dụng.

Cơ bản có thể xác định, thực lực Tiêu Ngữ ít nhất đã đạt đến Thứ Thần, về phần có hay không đạt tới Linh Thần, Nhiếp Ly cảm ứng cũng không ra, dùng thực lực Nhiếp Ly trước mắt không cách nào phỏng đoán ra thực lực Tiêu Ngữ.

Cái khô lâu to lớn kia không ngừng chém ra từng đạo sóng xung kích kinh khủng, làm các cường giả Thứ Thần kia căn bản không cách nào tới gần, cũng không cách nào tiếp cận đến lối vào của cổ mộ.

"Có cái khô lâu kia trấn thủ, chỉ sợ chúng ta không vào được, hay là trở về đi." Nhiếp Ly ở một bên nói, hắn đương nhiên không phải sợ hãi, chỉ là muốn thử dò xét Tiêu Ngữ mà thôi.

Tiêu Ngữ trừng mắt liếc Nhiếp Ly: "Chúng ta đã đến nơi này, còn chưa đi vào trong cổ mộ, chẳng lẽ là ngươi sợ rồi sao?"

"Vậy ngươi nói nên làm cái gì bây giờ? Trừ phi ngươi đi lên tiêu diệt cái khô lâu kia!" Nhiếp Ly nói, thực lực khô lâu kia phi thường cường đại, năm sáu chục cường giả Thứ Thần, trong thời gian ngắn cũng không có biện pháp tiêu diệt nó, Nhiếp Ly có lòng muốn xem thực lực của Tiêu Ngữ, có hay không thực lực biến thái đến như vậy. (Chơi hack mà còn nói người ta mạnh biến thái)

Thân phận Tiêu Ngữ, thật sự làm cho lòng người rất hoài nghi!

"Ngươi không có đầu ốc sao? Cái khô lâu kia mạnh như vậy, năm sáu chục cường giả Thứ Thần đều không làm gì được, ta làm thế nào mà đối phó được?" Tiêu Ngữ trừng mắt nhìn Nhiếp Ly.

"Vậy ngươi nói làm sao bây giờ, chúng ta nếu như không vào được, còn tốn thời gian ở chổ này làm gì?" Kỳ thật Nhiếp Ly đã có phương pháp đi vào, chỉ cần triệu hồi ra Ảnh Yêu Yêu Linh là được rồi, nhưng mà Nhiếp Ly không thích làm như vậy, hắn muốn xem thử Tiêu Ngữ sẽ dùng thủ đoạn gì để đi vào.

Nhìn qua Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ trầm mặc một lát, nói: "Chỉ có thể dùng biện pháp này!"​

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.