Địa Ngục Tầng Thứ 19

Chương 33: Anh là người đầu tiên




Có lẽ không có ai hiểu rõ về y học hơn cô, người đàn ông trẻ trung thời kỳ dục vọng sẽ rất mạnh liệt, sẽ một phát mà không thể thu thập được. . . . . .

Liên Tĩnh Bạch động tác đàng hoàng ngồi vào trên giường lớn KING-SIZE của Mịch Nhi, vô tội nháy mắt mấy cái nói: "Đương nhiên là chỉ đi ngủ, chẳng lẽ em cho rằng anh và em sẽ làm cái gì? Hay là em mong đợi anh làm cái gì? Là cái gì chứ, nếu như có thể làm được, anh nhất định sẽ đi làm thử!"

"Anh!" Mịch Nhi tức cười không nói nên lời, anh lại dám giả ngu, ai sẽ tin anh thật không hiểu! Cho dù cô thực sự xác định thời điểm chính mình theo dõi phía dưới của anh Tiểu Bạch còn là một chỗ, nhưng người đàn ông nào đó không có cùng bạn tốt kêu bè dẫn bạn xem phim đen, hiện tại giả bộ thuần khiết cái gì, giống như cô là dạng người rất đói khát!

"Ngủ!" Mịch Nhi hầm hừ kéo mền qua che mình lại, tắt đèn xoay người đưa lưng về phía Liên Tĩnh Bạch, không nhìn khuôn mặt cười trộm của anh nữa.

Một đêm không có chuyện gì đặc biệt, ngày thứ hai, khi ánh nắng sáng sớm xuyên qua rèm cửa sổ chiếu lên giường, Mịch Nhi dụi mắt tỉnh lại, cô phát hiện, mình không phải là giống như thường ngày nằm ở gối của mình, mà là nằm trên một cánh tay cường tráng, vùi ở trong một lòng ngực ấm áp.

Mịch Nhi trừng hai mắt nhìn, khi cô nhìn thấy Liên Tĩnh Bạch kia đang ngủ say khuôn mặt tuấn mỹ như cũ, mới nhớ tới chuyện ngày hôm qua, sau khi tắt đèn, cô rất nhanh ngủ thiếp đi, một đêm này, cô chính là cùng gối chung giường trôi qua với anh như vậy. D.D.L.Q.D

Mặc dù tỉnh lại, nhưng Mịch Nhi vẫn miễn cưỡng như cũ có chút không đành lòng rời khỏi lòng ngực vô cùng thoải mái này, cô đã rất lâu không có thân mật rúc vào trong lòng anh Tiểu Bạch như vậy, không ngờ vóc người của anh rèn luyện tốt như vậy, khiến cô cách hai lớp quần áo cũng có thể cảm nhận được cơ ngực co dãn mười phần. . . . . .

Mịch Nhi không nhịn được nhếch môi lên, đẹp trai như vậy khuôn mặt tức giận hợp với vóc người tốt như vậy, cũng khó trách những người phụ nữ háo sắc kia như tre già măng mọc ùa lên! Ai cũng không thể có cơ hội, cái người đàn ông cực phẩm này, là của cô!

Cô từ lúc ba tuổi liền bị anh sắp đặt thành cô vợ nuôi từ nhỏ của anh, như vậy anh bắt đầu từ bảy tuổi, cũng chỉ biết thuộc về một mình cô!

Tay Mịch Nhi không nhịn được đưa vào trong quần áo Liên Tĩnh Bạch, đâm đâm ngực của anh, có chút trả thù ở phía trên cào quấy nhiễu, miệng lẩm bẩm nói: "Này, em thật sự là không phải không có sức quyến rũ như vậy, anh cả đêm thế nhưng cũng không có làm gì? Em là vợ tương lai của anh, làm sao anh có thể một chút ý nghĩ cũng không có, vậy chính là do anh không được nha... ——"

Đây chính là mâu thuẫn trong lòng Mịch Nhi, nếu như đêm qua Liên Tĩnh Bạch thực sự thú tính đại phát động tay động chân, cô nhất định sẽ tức giận anh; nhưng khi anh chỉ là đàng hoàng ôm cô ngủ một đêm, giống như Liễu Hạ Huệ, cô lại bắt đầu hoài nghi lực hút của mình đối với anh, thậm chí hoài nghi "năng lực" của anh có vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.