Địa Ngục Nhân Sinh

Chương 9: Môn chủ vô địch (cửu)




Thầy Lâm, có chuyện gì không? Anh đứng ở bên cạnh tôi, tôi rất khó tập trung sửa bài thi…..”

Chuyện của Vũ Tiệp làm cho cô lãng phí cả buổi tối, căn bản không có thời gian để cô sửa bài thi, cho nên chỉ có thể tận dụng thời gian khi không lên lớp để xử lý đống bài thi này.

“Ách…có chuyện gì tôi có thể giúp được không? Tôi rất cám ơn cô vì lần trước đã giúp tôi dạy thay, thiếu cô nhiều chuyện như vậy……….” Thầy giáo Lâm xấu hổ nói.

“Không, chuyện này tôi không để ý đâu, thầy không cần để trong lòng.” Vũ Viên mỉm cười nói.

“Nhưng mà tôi rất băn khoăn, nếu không như vậy là được rồi, tôi……Tôi…..Tôi mời cô đi xem phim, cô cảm thấy như thế nào?” Thầy Lâm lấy hết dũng khí để đưa ra lời mời.

“Xem phim? Nhưng mà tôi không có hứng thú đối với phim ảnh, rất xin lỗi.”

“Cô giáo Lệnh, buổi tối cô có chuyện gì hay không? Nếu như không có việc gì……..” Thầy Lâm chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.

“Tôi không có.” Cô lắc đầu, từ trước đến nay không giỏi ứng phó mấy chuyện này.

“Chẳng qua tôi định đi thư viện mượn sách…….”

Cô dự tính buổi tối hôm nay sẽ đọc xong chỗ sách kia, lời mới nói tới đây, điện thoại di động liền vang lên.

“Xin lỗi…….” Cô nghe điện, “Alo, Vũ Tiệp sao? Có chuyện gì……”

“Chị, hôm nay Bộ Ung muốn đến nhà chúng ta cầu hôn cho nên chị về trễ một chút nhé, đừng quên lúc trước em đã nói, em không hy vọng anh ta biết em có chị gái sinh đôi, biết đến sự tồn tại của chị.”

“Nhưng mà chị muốn đến thư viện mượn sách, chị định về để đọc cho xong, ngày mai còn mang đi trả…….”

“Chị, chị không nên cứng nhắc như vậy! Rốt cuộc chị có hiểu hay không? Em chính là không hy vọng chị ở nhà, chị có hiểu không…….. Chẳng qua là mấy quyển sách nát mà thôi, làm sao mà so được với hạnh phúc cả đời của em chứ! Nếu không tối nay chị có thể ngồi ở tiệm cơm, nhà trọ, em giúp chị trả tiền, như vậy là được rồi chứ! Chị nghe rõ chưa?”

“Vũ Tiệp……”

“Như lời của em nói.” Vũ Tiệp nói xong liền cúp máy.

Vũ Viên cắn chặt môi dưới, mỗi khi tâm tình của cô có một chút buồn bực, cô liền có thói quen này.

Làm sao cô biết Cù Bộ Ung muốn ở nhà cô bao lâu, chẳng lẽ muốn cô đi dạo ở bên ngoài cả đêm hay sao? Chỉ là…… Muộn nhất cũng sẽ không vượt qua mười rưỡi chứ!

Mười rưỡi………. Lúc cô tan việc đến mười rưỡi, khoảng thời gian dài như vậy, cô phải vượt qua như thế nào đây………..

“Cô giáo Lệnh?”

Thầy giáo Lâm thử dò xét liền lên tiếng gọi.

“Nếu không, chúng ta đi ăn tối trước, sau đó đi xem phim, tôi đưa cô về, như vậy có được không?”

“Có làm phiền đến thầy không?”

Vũ Viên vô cùng ngượng ngùng, cô vừa mới từ chối lời mời của anh ta.

“Không đâu, không đâu.”

“Vậy……. Được rồi.”

“Bộ Ung, đây là ba em, còn đây là mẹ……”

Lệnh Vũ Tiệp kéo tay Cù Bộ Ung, sau đó cùng ngồi trên ghế salon.

“Ba mẹ, đây chính là bạn trai của con, người mà con thường hay nhắc đến.” Cô thẹn thùng nói.

Ba mẹ của Vũ Tiệp nhìn người mặc tây trang, dáng người bệ vệ - Cù Bộ Ung thì vô cùng hài lòng, lúc trước bọn họ đã sớm được nghe Vũ Tiệp nói anh ta là người tốt như thế nào, ưu tú như thế nào, hơn nữa lại có gia tài bạc vạn nên càng không thể chê vào đâu được.

“Xin chào bác trai, bác gái.” Cù Bộ Ung không kiêu ngạo không tự ti nói.

“Hôm nay, con đến là hy vọng hai bác có thể đem……….”

Lời nói của anh mới nói được một nửa liền bị mẹ Lệnh cắt đứt.

“Bác biết rồi, bác biết rồi.”

“Cháu muốn lấy con gái của bác! Lúc trước Vũ Tiệp cũng đã nói, bác vốn còn do dự một chút! Nó là đứa con gái mà hai bác thương yêu nhất, từ nhỏ rất thân thiết với bác, rất thích làm nũng, theo bên cạnh bác hai mươi sáu năm, bây giờ đây lại muốn lập gia đình, thực sự bác có một chút không đành……..”

“ Ừm hừm, mẹ, làm sao mẹ lại như vậy chứ! Con cũng không phải gả đi xa, huống chi bây giờ giao thông rất phát triển, ba mẹ có thể thường xuyên đến thăm con….. Được rồi, được rồi mà, hãy cho con lấy chồng đi!”

Bây giờ điều Lệnh Vũ Tiệp muốn làm nhất là gả cho Cù Bộ Ung, đối với cô mà nói, sau khi gả cho Cù Bộ Ung, cái gì nên có cô cũng sẽ có.

Ngay từ nhỏ cô đã có ước mơ lớn lên sẽ trở thành quý phu nhân. Bây giờ đây, ước mơ đó cũng sắp thành sự thật rồi.

Quá tuyệt vời, quá tuyệt vời, kể từ lúc Cù Bộ Ung nói muốn cầu hôn, mỗi đêm khi cô ngủ vui mừng đến nỗi thật muốn cười trộm! A………..

Hơn nữa ngay cả công việc cô cũng xin nghỉ rồi, cô không muốn Cù Bộ Ung đến công ty tìm cô, tránh cho những người từ trước đến nay luôn ghen tỵ với cô, ghen tỵ cô xinh đẹp, ghen tỵ cô có vận khí tốt, nói một chút còn được, ngộ nhỡ họ lỡ lời nói ra tình sử huy hoàng trước kia của cô chỉ sợ Cù Bộ Ung sẽ bị dọa chạy mất dép.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.