Địa Ngục Chi Ngược

Chương 47: Thiếu một người




Nháy mắt đã hơn một tháng, may mắn là sự việc Tiểu Long niết bàn vẫn chưa hề bị lộ ra ngoài.

Trong lúc này, uy danh của Thần Nam đã truyền đi khắp Thần Phong học viện. Đại danh "bại hoại" quen thuộc lúc đầu đối với mọi người giờ đã có những biến chuyển rất lớn. Những kẻ trước đây muốn tính sổ với hắn giờ không còn dám tìm đến làm phiền nữa.

Nhân Kiếm bị Thần Nam đánh trọng thương giờ đã có thể xuống đất đi lại, nhưng hắn tịnh không thực hiện bất cứ hành động trả thù nào. Không biết là hắn chưa tra ra được kẻ hành hung, hay là còn đang ẩn nhẫn.

Ngay cả Long Vũ cũng không còn "uy hiếp", "đe dọa" Thần Nam nữa, hơn nữa cũng không dám ép hắn giao ra bí tịch Cầm Long Thủ. Có điều mỗi lần gặp mặt, nàng ta đều cùng với Thần Nam đấu khẩu đến trời long đất lở.

Đông Phương Phượng Hoàng mỗi khi gặp Thần Nam vẫn giữ bộ dạng nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngặt vì thân phận cùng uy danh hiện giờ của hắn, nên nàng ta chỉ có thể trừng mắt hung hăng mà chẳng dám làm gì.

Tiểu Bảo Chúa mới là người thật sự rất tức giận, nàng ta đã suy đi nghĩ lại không biết bao nhiêu lần nhưng thuỷ chung vẫn không đoán ra được tại sao phụ hoàng lại hết sức bảo vệ Thần Nam. Suy xét kỹ lại thì quả thật nàng ta cũng không muốn Thần Nam phải chết. Có điều Tiểu Bảo Chúa đã từng âm thầm phát thệ, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng ta bằng chính thực lực của mình, đánh ngã Thần Nam, rồi sau đó dẫm lên người hắn, chà đạp đay nghiến hắn để rửa sạch mối nhục trước đây.

Hơn nữa còn có một người mà Thần Nam thật sự không muốn gặp nhất, đó là Lộ Ti. Mỗi lần nhìn thấy ả ta, hắn liền bỏ chạy trối chết, làm cho Lộ Ti một lòng muốn tìm hắn gây chuyện vừa tức vừa hận. Lần trước hai người đã trải qua giấc xuân tiêu một cách hồ đồ với nhau, làm trong lòng Lộ Ti như găm một mối thù không đội chung trời. Nhưng ả thủy chung vẫn không thể kiếm được cơ hội thích đáng để phát tiết lửa hận ra ngoài, cứ mỗi khi ả nghĩ đến Thần Nam thì lại như muốn điên lên.

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Thần Hi cũng vụt trở thành ngôi sao sáng của Thần Phong học viện, từ giáo sư cho tới học sinh, đối với nó đều vô cùng yêu thích. Gần như ai nấy đều biết Thần Nam có một muội muội dễ thương như Tiểu thiên sứ, xinh đẹp như Tiểu tinh linh. Miệng nó lúc nào cũng ngọt ngào thường trực "Bá bá","Ca ca", "Tỷ tỷ", vô luận đi đến đâu cũng bị người ta tranh nhau ôm ấp.

Thậm chí ngay cả Tiểu Bảo Chúa và Đông Phương Phượng Hoàng đối với Thần Nam vạn phần thống hận thì cũng bị bộ dạng thông minh, khả ái, thánh khiết, dễ thương của Tiểu Thần Hi chinh phục. Khi Tiểu Thần Hi muốn ra ngoài dạo chơi, các nàng thường mang nó theo "bay lượn". Hai người đều có ái thú biết bay, bay lên trên không tự nhiên rất dễ dàng.

Trong lúc này, Thần Nam một lần nữa đi bái phỏng lão dong binh họ Lý trong Công hội dong binh ở Tội Ác thành. Lão dong binh này trước kia từng chủ động cùng hắn kết giao, hơn nữa lại còn giúp hắn nắm rõ tường tận động thái từng lúc một của Nhân Kiếm, thật khiến cho Thần Nam vô cùng cảm kích.

Thần Nam sau khi thân phận tỏa sáng, tự nhiên cũng có không ít người tìm đến hắn kết giao, chỉ bất quá nơi hắn ở là nơi chuyên tiếp đãi khách quý của học viện, người thường không thể tiếp cận. Điều này quả thật khiến hắn rất thích thú, hắn thật không muốn cả ngày phải thù tiếp khách khứa một cách nhàm chán.

Đương nhiên người thường không thể tiếp cận, nhưng không có nghĩa là mọi người đều không thể tiếp cận, gã háo võ đến phát cuồng Lãnh Phong trở thành khách thường xuyên ở đây. Từ khi gã biết thân phận thật của Thần Nam, lại thêm việc hắn đại chiến tại Khai Nguyên Thành, vì thế lại càng muốn tìm hắn yêu cầu tỉ thí lại.

Thần Nam đối với lần thất bại trước vẫn không hề quên, dù Lãnh Phong không đến tìm hắn, hắn cũng sẽ chủ động tìm tới cửa, kết liễu thất bại này. Cường giả chỉ có một cách duy nhất để vượt lên tu vi hiện tại là phải điên cuồng quyết đấu, lãnh ngộ võ đạo trong sinh tử.

Kết quả cuộc quyết đấu lần này Thần Nam không hề quan tâm, trận chiến Khai Nguyên Thành hắn tu vi đại tiến, đã bước vào cảnh giới Tam giai đại thừa, Lãnh Phong vốn đã không còn là đối thủ của hắn nữa.

Sau đó cứ cách một khoảng thời gian, Lãnh Phong lại đến cửa khiêu chiến, trải qua vài lần thảm bại, hắn không thể không thừa nhận tu vi hiện tại của hắn đã không thể ganh đua được với Thần Nam.

Thần Nam từ sau khi tu vi đại tiến liền chuyên cần luyện công, có rất nhiều tuyệt học trong huyền công gia truyền của hắn đều đòi hỏi công lực phải mạnh mới có thể thi triển được. Hiện tại, sau khi tu vi của hắn tăng lên, cuối cùng đã có thể xuất ra một vài tuyệt chiêu.

Hiện tại trong lòng hắn luôn chôn dấu một lo lắng, qua lần hắn nghịch chuyển huyền công, rõ ràng cảm giác được bản thân mình trở nên tàn bạo khát máu. Huyền công trong khoảng thời gian ngắn đó đã điều khiển tâm trạng của hắn. Huyền công gần như thành ma quái, yêu dị!

Huyền công nghịch chuyển sau này tuy quay ngược trở lại, nhưng Thần Nam vẫn cảm thấy có một chút dị thường, khi hắn chú ý bên trong thì phát giác trong kinh mạch chân chí vốn lúc trước là Kim hoàng quang lượng, không ngờ lại lẫn tạp vào một ít quang tuyến Hắc lượng. Hắc năng lượng đó cùng với chân khí biến dị khi nghịch chuyển huyền công thì giống nhau như đúc.

Thần Chiến đã từng cảnh cáo hắn, khi sinh mệnh nguy cấp quan đầu, nếu như còn một tia hy vọng, thì tuyệt đối không được nghịch chuyển huyền công, có thể thấy Thần Chiến đối với nghịch chuyển huyền công có điểm rất kiêng kị.

Thần Nam không biết nghịch chuyển huyền công một lần sẽ có hậu quả gì, cũng không biết về sau sẽ lại còn có chuyện gì nữa. Hắn hiện tại chỉ có thể dựa vào nỗ lực để tăng tu vi của bản thân, khiến bản thân có thể đột phá lần nữa, tiến lên một lĩnh vực mới. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần có đủ công lực, hắn có thể áp chế hết thảy mọi hậu quả đáng sợ.

Hơn một tháng nay, Thần Nam vẫn chưa đem bí mật ở Tử Vong tuyệt địa nói cho Phó viện trưởng, hắn muốn đợi đến lúc khai mạc cuộc so tài của Tứ đại học viện thì mới nói cho lão biết. Đến lúc đó tại Tội Ác chi thành cao thủ như mây, rất nhiều tu luyện giả cường đại cùng tụ tập nơi này. Nếu đông đảo tu luyện giả bản lĩnh cao thâm cùng đến tìm kiếm Tử vong tuyệt địa, chắc chắn sẽ có một vài thu hoạch. Nhưng có thể đoán được, nhiều người sẽ một đi không trở lại.

Thời gian thấm thoát như thoi đưa, hai tháng chớp mắt đã qua, cuộc so tài của Tứ đại học viện sắp khai mạc. Cuộc chiến khởi động lần trước còn xa mới có thể so được với cuộc thi đối kháng của cường giả chân chính này, đó là cuộc chiến đỉnh cao của tất cả học viên trẻ tuổi ở Tứ đại học viện.

Tứ đại học viện đều có lịch sử gần ngàn năm, uy danh chấn động đại lục, trường đại chiến lần này đương nhiên hấp dẫn vô số người. Không chỉ có rất nhiều thanh niên cao thủ của các môn phái phương Đông cổ xưa, mà còn đương đại tuấn kiệt của một số Thế gia thần bí ở phương Tây, lại thêm rất nhiều nhân vật lão thành uy danh hiển hách ở Đông, Tây phương, khiến Tội Ác chi thành trở nên vô cùng náo nhiệt. khách điếm chật ních người.

Vào hôm nay, thời tiết nắng ấm, bầu trời không một gợn một chút mây, cuộc so tài của các cường giả Tứ đại học viện mà hàng vạn cặp mắt chăm chú nhìn vào cuối cùng cũng đã khai mạc.

Thần Phong học viện người đông như kiến, tràn ngập các tu luyện giả đến từ khắp nơi trên đại lục. Sau khi các viện trưởng của Tứ đại học viện luân phiên phát ngôn, cuộc chiến của các cường giả ưu tú nhất Tứ đại học viện sắp sửa bắt đầu.

Chỉ là ngay tại thời khắc quan trọng này, tại nơi một nơi rất sâu trong Thần Phong học viện đột nhiên truyền ra một tiếng rồng gầm chấn động thiên địa, vô số đạo kim quang tán phát lên trời, vô số hư ảnh của Đông Phương Hoàng Kim Thần Long bay lượn trên cao không.

Tiếng rồng ngâm vang rền, trên thì chấn động đến chín tầng trời, dưới thì âm vang đến chín tầng địa ngục. Trong phương viên ngàn dặm, tất cả các loài đều nằm phủ phục xuống mặt đất, quay về hướng này mà bái lạy.

- Trời ơi, Đông Phương Thần Long!

- Thánh long niết bàn, hư không đảo ảnh!

- Thần thánh ơi, ta đã nhìn thấy gì thế này? Đông Phương Thần Long trong truyền thuyết đã xuất thế rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.