Dị Thế Tiểu Nhật Tử

Chương 4: Hứa Nãi Phu




Mật thất, 00 giờ.

Từ Hạnh Ngôn sau khi ăn xong, lại xuống dưới căn mật thất canh chừng Hoắc Tư Danh, chính là khi mở cửa bước vào, anh hiển nhiên nghe thấy giọng nói yếu ớt nho nhỏ của Hoắc Tư Danh.

" Hạ... Hạ... " miệng Hoắc Tư Danh liên tục gọi Hứa Doãn Hạ.

Từ Hạnh Ngôn hai mắt sáng rực vui mừng mà nhanh chóng bước nhanh sang giường gọi to.

" Tư Danh... Tư Danh cậu tỉnh đi. "

" Hạ Hạ đang chờ cậu kìa... nhanh tỉnh đi Danh, bụng em ấy có thêm cục thịt nho nhỏ rồi, vừa gửi hình qua nè... cậu không muốn xem sao? " nhìn Hoắc Tư Danh vẫn nhắm chặt mắt nhưng mày lại nhíu Từ Hạnh Ngôn nghĩ nghĩ, môi anh khẽ câu lên.

Vẫn nên dùng liều thuốc mạnh nhỉ?

Từ Hạnh Ngôn " khụ " ho khan một tiếng lại nói.

" Cậu cứ bất tỉnh như vậy thì tôi sẽ cho tất cả mới người xem bụng của Hạ Hạ đó, bụng tròn tròn trắng nõn mịn màng lắm luôn đó. "

Hoắc Tư Danh thật sự sắp tỉnh, chính là vừa nghe Từ Hạnh Ngôn nhắc đến Hứa Doãn Hạ, còn nói sẽ cho người khác nhìn bụng của cô ấy, mày anh nhíu càng chặt, hai mắt động đậy muốn mở nhưng lại không mở được.

Trong lòng anh không khỏi thầm chửi Từ Hạnh Ngôn trăm ngàn lần, hai mắt anh nặng trĩu không mở ra được.

Từ Hạnh Ngôn ung dung ngồi trên ghế nhìn chằm chằm người trên giường, anh cũng không ngừng công kích bằng lời nói.

" Tư Danh cậu còn không nhanh tỉnh, nhìn nè bụng của em ấy đang ở trong máy tôi nè, tròn tròn trong cưng không chịu được, đợi bé con tròn 3 tháng chắc chắn sẽ nhìn rõ bụng thôi.

U ôi thật muốn chạm vào, cậu thật không biết thưởng thức gì cả Tư Danh, nằm đó mà không biết rằng mới ba ngày không gặp Hạ Hạ tròn hơn rất nhiều luôn... "

Từ Hạnh Ngôn nói đến khan họng, chính là Hoắc Tư Danh vẫn nhắm chặt mắt, nhưng con người không ngừng di chuyển trái phải liên tục.

Từ Hạnh Ngôn nhíu mày lại, anh biết Hoắc Tư Danh đã ý thức được nhưng sao không mở mắt.

Từ Hạnh Ngôn đứng dậy, nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh,một lúc lâu nói.

" Cậu không tỉnh thì thôi, tôi đi đem bé bụng của Hạ Hạ khoe với mọi người đây. "

Hoắc Tư Danh khó khăn mở mắt ra, chính là đôi mắt nhắm gần 48 giờ khi mở rất khô và khó thích nghi nhưng anh vẫn mở to nhìn chằm chằm Từ Hạnh Ngôn, con người đen kịt sắc bén.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.