Dị Năng Tiến Hóa: Tang Thi Vây Thành

Chương 3-1: Niềm Vui Trong Cuộc Sống




"Lạnh quá ! thật sự là lạnh quá " . Tư Đồ Vân tức giận nhìn xuống nửa thân dưới đang ngập trong nước, sau đó rống to . " Hà cớ gì toàn thân đều lạnh run chỉ có ngươi là vẫn nóng như vậy chứ ".

" Thiếu chủ , người nhìn xem ". A Phúc bỏ cái bao màu đen đang vác trên vai xuống, sau đó từ từ mở ra.

Tư Đồ Vân nhìn tên cận vệ trung thành mà toàn thân phát run, chắc không phải ngươi mới mua thêm đá tuyết chứ, chịu không có nỗi đâu nha. Nhưng sau đó thứ được lôi ra khỏi bao làm hắn không khỏi kinh sợ, tên ngốc này , cư nhiên lại còn dám bắt cóc cô nương đem về , cô nương ta còn bất động như vậy , rõ ràng là bị ngất xỉu. " Các ngươi làm cái gì? Nghĩ ta là đạo tặc sao ?"

"Thiếu chủ, dược người trúng rất nguy hiểm , có ngâm nước lạnh mười ngày cũng không khỏi , chi bằng thuận theo tự nhiên ". Ánh mắt A Phúc nhìn Tư Đồ Vân như khẳng định , đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa , toàn toàn không một chút trái đạo lý .

" Tự nhiên cái đầu ngươi ! Cút ngay ! " . Tư Đồ Vân ném chiếc giày về phía hai tên cận vệ , bọn họ nghĩ hắn là ai , hắn đường đường là thiếu chủ của Tư Đồ gia ,mà truyền thống của Tư Đồ gia là gì ? Là đạo nghĩa , là quân tử . Nhắc đến quân tử hắn thật hối hận , biết thế sẽ không cứu cái nha đầu kia, cứu nàng ta xong nàng ta lại không biết cảm kích mà tống cho hắn một đống mị dược , hại hắn ngâm nước lạnh cũng hai ngày rồi đấy , may mà hắn là một chính nhân quân tử không bị nàng ta cám dỗ nếu không thì ... không thì ... thân nam nhi của hắn đã bị nàng ta vấy bẩn a . Hắn đã có vị hôn thê ,tuyệt đối phải giữ thân trong sạch , đây là mẫu thân đã dạy cho hắn , nam nhân của Tư Đồ gia , cả đời cũng chỉ có thể có một nữ nhân duy nhất .

Phải trong sạch , trong sạch , trong đầu Tư Đồ Vân tâm niệm hai chữ trong sạch cả trăm lần nhưng mắt thì nhìn bóng dáng của tiểu cô nương trên giường không chớp mắt , hắn thật muốn hôn lên gương mặt kia nha , haizzz , A Phúc chết tiệt , có cần bắt một cô nương xinh đẹp như vậy không kia chứ , cặp mắt kia , cái mũi kia , cái miệng kia kìa , thật là muốn hôn một cái a . Tư Đồ Vân vội gạt bỏ những tà niệm trong đầu tiếp tục niệm hai chữ trong sạch , trong sạch . Nhưng niệm thế nào lại niệm đến kế bên cô nương nhà ngươi ta , ngồi nhìn một lát cả thân người hắn đang lạnh run cũng phát nóng theo , nhất là nhìn theo khuôn ngực nữ nhân đang hít thở kia , đầu hắn cũng nhịp nhàng chuyển động theo , vậy là từ trong sạch được thay bằng to quá , to quá. Bất giác Tư Đồ Vân buộc miệng hỏi một câu .

" Cô nương , có thể sờ một cái không ? ". Nhưng sau đó hắn lại thấy mình có phải là không được bình thường rồi không ? Cô nương ta đang bất tỉnh , trả lời được sao ?

Tư Đồ Vân hít vào một hơi , định sẽ tiếp tục chui vào thùng nước lạnh thì bản tính quân tử lại trổi dậy , cô nương nằm đây cả đêm sẽ bị lạnh , hắn vẫn nên đắp lại chăn cho nàng . Nhưng khi hắn vừa phũ chăn lên người tiểu cô nương thì mặt nàng lập tức khó chịu , sau đó hất chăn ra , hắn lại tiếp tục đắp lại .

" Cô nương , rất lạnh "

Chăn lại tiếp tục rơi ra .

" Cô nương , quả thật sẽ rất lạnh "

Lại rơi , nhưng lần này tiểu cô nương lại tức giận kéo mạnh chăn xuống , làm y phục trên người cũng theo đó , có chút lõng lẽo . Làm hại vị quân tử có chút hít thở không thông .

" Cô nương , quả thật ta cũng rất nóng "

Cả người Tư Đồ Vân điều khô nóng , lý trí bảo hắn mau mau nhảy vào thùng nước lạnh nhưng cả người hắn lại hoàn toàn không thể tuân theo .Đưa bàn tay vuốt nhẹ lên mặt cô nương đang hoàn toàn không có khả năng phản kháng , từ từ di chuyển đến nơi vừa bị kéo xuống lõng lẽo khi nãy . Ánh mắt hắn đã hoàn toàn nóng rực như dán chặt vào nơi cổ áo đang hở ra kia , bàn tay có chút chậm chạp kéo thêm một tí một tí ,mãi đến khi lộ hẳn ra chiếc yếm màu tử sa với hình một bông hoa mẫu đơn màu trắng mới dừng lại .

Cổ họng hắn hoàn toàn khô nóng nhìn chằm chằm cô nương trên giường một lúc , bàn tay lại một lần nữa không yên phận tiến dần đến bên trên chiếc yếm , ngập ngừng một lúc mới hạ xuống , thật mềm mại , thật lớn , ngay cả bàn tay hắn cũng không thể che hết một bên ngực của nàng, bàn tay còn lại cũng không chút an phận đặt lên một bên ngực còn lại , nhẹ nhàng xoa nắn , động tác mỗi lúc một nhanh khiến tiểu cô nương ngay trong khi hôn mê cũng không khỏi phát ra tiếng rên nhẹ

Nghe được âm thanh đó càng khiến Tư Đồ Vân khó nhịn xuống dục vọng trong người , bàn tay càng thêm suồng sã nhào nặng khuôn ngực mềm mại . Cảm thấy như cách một lớp yếm vẫn không thể thõa mãn hết đôi bàn tay của mình , Tư Đồ Vân nhanh chóng thoát đi y phục còn lại trên người tiểu cô nương . Thân thể nữ tử bày ra trước mắt , khiến một người luôn cho bản thân là chính nhân quân tử như Tư Đồ Vân cũng không khỏi kiềm chế được bản thân , hai cánh môi hắn nhanh chóng phong bế môi tiểu cô nương , không ngừng ngậm lấy , đầu lưỡi nhanh chóng thâm dò thật sâu vào mọi ngóc ngách bên trong. " Thật ngọt " .

Cả người hắn đều đè lên thân hình nữ tử , cảm giác làn da nàng thật sự mịn màn , chạm vào làn da mát lạnh nhưng lại khiến cả người hắn nóng rực như lửa , môi lại một lần nữa hấp thụ ngọt ngào , dây dưa , đầu lưỡi hắn không ngừng va chạm , mút lấy đầu lưỡi nàng , hai tay đang nắm giữ bộ ngực sữa cũng di chuyển xuống mông nàng nhào nặn , lực đạo mỗi lúc một tăng tạo nên những vết đỏ trên khắp làn da trắng mịn .

Tư Đồ Vân bỗng ngẩn đầu lên nhìn thật kỹ dung nhan của người dưới thân , cánh môi hôn khắp một lượt trên mặt nàng , từ từ trượt đến cái cổ trắng cao , đầu lưỡi không ngừng liếm mạnh , khiến người dưới thân không ngừng run rẫy theo .

Hai quả anh đào trước ngực nữ tử cũng sớm đứng thẳng như mời gọi hắn thưởng thức , hai tay giữ chặt lấy cặp ngực không ngừng xoay tròn , môi và lưỡi Tư Đồ Vân bú lấy bú để một bên ngực, một tay xoa đầu ngực còn lại , một tay lần mò xuống giữa hai chân nữ tử thăm dò nhưng sau đó lại nhanh chóng rút ra .

Không được , bản thân hắn biết mình đã đi quá xa , không thể lại xa thêm nữa . Nhưng hạ thân hắn lại không ngừng phản kháng, không đủ , thật sự không đủ .

"Cô nương , thật xin lỗi ".

Tư Đồ Vân nâng tiểu cô nương ngồi dậy sau đó để đầu nàng vào giữa hai chân hắn , hạ thân nhanh chóng tiến sâu vào miệng nàng , bụng hắn chuyển động liên tục , dục vọng điên cuồng ra vào cho đến khi hỗn hợp nước miếng và tinh dịch hòa chung một chỗ tràn ra khỏi khóe miệng,hắn mới thở mạnh một hơi .

Tư Đồ Vân giúp nữ tử lau đi những dấu vết còn đọng lại trên khóe miệng , sau đó đầu lưỡi lại tiếp tục tiến vào trong miệng nàng , hắn muốn giúp nàng liếm sạch , thật sạch . Có chút luyến tiếc khi rời khỏi hai cánh môi nữ tử , Tư Đồ Vân nhanh chóng đắp lại chăn cho nàng nhưng khi nhìn thấy những vết nước cùng những dấu vết đỏ hồng do hắn lưu lại khắp người nàng không khỏi cảm thán , Tư Đồ Vân ngươi rõ ràng là một tên háo sắc.

Bỗng nhiên cảm giác khó chịu lại một lần nữa vây lấy hắn , hạ thân không ngừng truyền đến từng cơn đau đớn , không được , vẫn chưa được . Cả khuôn mặt hắn lúc này vì dục hỏa mà đỏ bừng nhìn chằm chằm vào tiểu cô nương trên giường . " Ta nhất định lấy nàng " .

Lời tuyên thệ vừa được thốt ra , hai cánh môi Tư Đồ Vân lại một lần nữa hạ xuống thân thể đã mang đầy dấu vết của hắn . Lần này hắn tuyệt đối đã có kinh nghiệm , biết rõ những nơi nào tạo nên sự run rẫy của người dưới thân .

Nữ tử trong cơn mê lâu lâu lại thốt ra những tiếng a nhẹ nhàng , như đang hùa theo từng động tác của Tư Đồ Vân . Sau khi đã chơi đùa cặp tuyết lê chán chê , môi hắn từ từ di chuyển xuống dưới , hôn lên hai bên bắp đùi non của nữ tử , khiến cô nương ta trong lúc hôn mê cũng nổi lên từng đợt da gà .

Hai tay Tư Đồ Vân nhanh nhẹn nắm lấy chân của tiểu cô nương khiến nó dang rộng , nơi thần bí nhất của nữ nhân giờ đây không chút che giấu hiện ra trước mắt hắn , làm cho ánh mắt hắn dần trở nên mơ hồ , ngón tay không chút ôn nhu nhanh chóng chạm vào , hắn thật muốn biết nơi đó như thế nào , ngón tay hắn banh hai mép khe thịt ra để đầu lưỡi dễ dàng tiến vào , mỗi lúc lại sâu hơn , đến khi không thể vào sâu hơn nữa mới cam chịu lùi ra nhưng lùi ra đâu có nghĩa là chịu ngưng .

Một tay Tư Đồ Vân nâng lên cặp mông tròn mịn , đặt hai chân nữ tử vòng qua vai để cửa động âm u càng kề sát lên đôi môi hắn, trong khi đó hắn chỉ lười biếng dựa người vào tường từ từ thưởng thức ,lưỡi bắt đầu áp sát vào phần thịt non mịn đi vào bên trong mật động, tìm được hoa châu giấu kín nên nhẹ nhàng thăm dò không khỏi khiến cơ thể nữ tử có chút khó chịu , hai chân cũng theo đó muốn khép lại thật chặt , cả cơ thể từ từ trượt lại xuống giường .

Hai tay Tư Đồ Vân lại một lần nữa dang rộng chân nữ tử nhưng lần này chỉ hài lòng nhìn u cốc hoàn toàn ẩm ướt , sau đó cả người hắn đều quỳ trên giường , tay không ngừng nắm lấy hạ thân đang cứng rắn ma sát qua lại bên ngoài u cốc , đến khi hạ thân cũng hoàn toàn được bao bọc bởi sự ẩm ướt mới nhanh chóng tiến vào bên trong . Cảm giác hạ thân không ngừng bị hút lấy làm hắn không thể kiềm hãm mà rên lên thành tiếng , đau có , khó chịu có nhưng muốn hắn ngừng lại thì không thể có , nơi này của nàng ta quá chặt , hắn còn chưa vào đến một nữa đã đau đến không chịu nỗi , hạ thân từ từ rút ra sau đó lại dốc hết toàn lực mà tiến vào , lần này hắn thật đã thành công , hạ thân hoàn toàn không còn một khe hở , tất cả đều được u cốc bao lấy , thật thành công , thành công làm tiểu cô nương vì đau đớn mà bừng tỉnh luôn .

" A...a...a " .

Tiếng thét đau đớn làm Tư Đồ Vân cảm thấy hoàn toàn khó xử , hắn đang làm gì , cưỡng bức cô nương ta sao ? Còn gì là danh dự trăm năm của Tư Đồ gia , trong phút chóc tay hắn nhanh chóng bịt chặt mắt của nữ tử , hắn không thể để nàng nhận biết hắn .

Hạ thân bị xé rách khiến cho nữ tử đau đớn bừng tỉnh ,mắt lại bị che đi làm nàng càng thêm sợ hãi , miệng không ngừng kêu la .

" Buông ta ra , ngươi làm gì vậy , buông ta ra ... " .

Hai tay nàng không ngừng nắm lấy bàn tay đang che lại mắt mình , nhưng làm cách nào cũng không thể kéo nó ra . Nam nhân phía trên nàng cũng không hề nhúc nhích chỉ im lặng .

" Xin ngươi thả ta đi , xin ngươi " .

Lòng bàn tay đang che mắt nàng truyền đến từng cảm giác ướt át khiến Tư Đồ Vân có chút không nỡ nhưng hạ thân đang bị bao bọc bên dưới càng khiến hắn không thể kiềm chế bản thân .

Ngay lúc nữ tử cảm thấy như được thoát khỏi đau đớn khi hạ thân của Tư Đồ Vân từ từ rời khỏi thì hắn lai nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước làm nàng không khỏi la thành tiếng .

" A , đau quá , buông ta ra , buông ra "

Hai tay của nữ tử không ngừng đánh về phía trước , trúng lên người , lên mặt của hắn nhưng vẫn không khiến hắn ngừng lại động tác dưới thân , mỗi lần tiến vào là mỗi lần thêm sâu .

Tiếng thét làm cho A Phúc đang ở bên ngoài cũng phải sợ hãi , thiếu gia không phải hóa thành sắc lang luôn rồi chứ ! Khi nãy còn rất quân tử kia mà , bây giờ cô nương người ta lại còn kêu la thảm thiết như vậy . Chỉ là tiếng thét khi nãy bây giờ lại thay bằng những tiếng rên rỉ hòa vào tiếng thở dốc không ngừng .

Nữ tử đã không còn chút sức lực đánh lên người Tư Đồ Vân , cả hai tay nàng đều buông xuôi trên giường , để mặc người phía trên làm càng trên thân thể mình , một tay hắn vẫn che kín mắt nàng , một tay còn lại hết xoa bên ngực này lại xoa bên kia , còn hạ thân vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, tiếp tục tiến công rồi lại rút lui, nhưng thay vào cảm giác đau đớn lại là một khoái cảm khiến nàng không khỏi rên rỉ.

Bỗng bàn tay đang xoa kia nâng người nàng dậy, bắt nàng xoay người,quỳ lên sau đó ép sát nàng vào tường , bàn tay đang che kín mắt nàng cũng rời khỏi , chỉ là khi nàng muốn quay đầu lại nhìn người sau lưng thì môi hắn đã áp sát lên gáy nàng , đầu lưỡi không ngừng liếm lên đó , tạo một cảm giác tê dại khiến nàng không còn chút sức lực , hạ thân lại tiếp tục bị tiến công , từng đợt khoái cảm cứ như vậy dâng lên tạo lên từng tiếng ư ,a phát ra từ môi nàng .

Hai tay của Tư Đồ Vân hoàn toàn không hề rãnh rỗi , một tay hắn phải chế trụ không cho nàng quay đầu , một tay không ngừng xoa lấy hai khối tuyết nhũ trước ngực tiểu cô nương, bụng không ngừng chuyễn động đưa hạ thân ra vào u cốc . Hai người cứ giữ tư thế quỳ trên giường vận động như vậy cho đến khi nữ tử không còn chút sức lực cả cơ thể từ từ trượt xuống .

" Xin ngươi tha cho ta , xin ngươi "

Tư Đồ Vân không hề còn bộ dáng quân tử , trong đầu hắn bây giờ chỉ toàn dục vọng , mặc kệ tiếng kêu xin tha đang cầu khẩn mình , tay lại nắm chặt cánh tay tiểu cô nương , ép nàng ngồi lên lòng hắn , hạ thân lại tiếp tục tiến vào .

Cả cơ thể nữ tử không còn chút sức lực dựa hết vào lòng hắn , một tay hắn vòng qua ôm lấy ngực nàng , một tay giữ chặt eo nàng, bắt nàng không ngừng vận động nhún nhảy trên người hắn , đưa u cốc tự tiến nhập rồi lại thoái lui . Đến khi bên tai không còn tiếng thở dốc cũng như rên rỉ hắn mới phát hiện nàng như thế lại bất tỉnh lần nữa .

Tư Đồ Vân nhanh chóng đặt nàng xuống giường sau đó lại nhanh chóng đưa vật nam tính tiến vào , động tác hoàn toàn không chút ôn nhu , chỉ có dục vọng và khoái cảm làm chủ , hắn điên cuồng muốn nàng , đến khi toàn bộ chất lỏng nóngrực đều được phóng thích vào bên trong nàng mới ngừng lại động tác , cả người vô lực mà đè lên người dưới thân , cả gương mặt hắn đều vùi vào hai bên ngực nàng . " Thật dễ chịu " .

Miệng hắn không ngừng thốt ra những câu nói ngay đến bản thân hắn cũng không thể tin , hắn vừa cưỡng bức một cô nương nhưng cảm giác lúc này lại không một chút hối hận , chỉ có sung sướng đến cực điểm , tay nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt tái xanh của nữ tử , miệng thốt ra lời nói hoàn toàn mang tính chiếm hữu . " Đời này nàng chỉ có thể là nương tử của ta " .

Đêm đó hắn liên tục muốn nàng , điên cuồng muốn nàng , một lần lại một lần , tiếng giường kêu cọt kẹt suốt đêm làm A Phúc bên ngoài không thể chợp mắt , hắn làm sao có thể lui xuống nghỉ ngơi khi thiếu gia vẫn còn vận động chăm chỉ như vậy được a.

" Này , này các ngươi có nhìn thấy kiệu hoa lộng lẫy kia không ? Công tử Tư Đồ gia như thế lại đi thú về cái nữ nhân mất tích ba ngày ba đêm kia đấy " .

" Còn không phải công tử cảm thấy thương xót cho nữ nhân kia sao , lần trước ta nhìn thấy nàng ta bị nhiều người châm chọc ngoài trấn , sau đó Tư Đồ công tử xuất hiện , ra tay cứu lấy nàng ta , còn đứng trước bao nhiêu người nói thú nàng ta , thật là một nam nhân lòng dạ bồ tát "

" Số của nàng ta xem ra cũng gọi là may mắn , gặp chuyện như vậy cũng còn có thể gả vào thế gia "

" Thôi thôi , ngươi còn nói nữa không khéo làm cho nữ nhân cả trấn này khóc đến điên cuồng , nam nhân trong lòng họ cứ như vậy bơ qua bọn họ , chọn cái nữ nhân không còn trong sạch , thật là nỗi bi ai "

Triệu Tử Linh nắm chặt khăn tay , đầu hoàn toàn cúi thấp , không biết do mũ phượng đội trên đầu quá nặng hay những lời nói của những kẻ đứng xem bàn tán làm nàng không thể ngẩng mặt , nàng cứ nghĩ Tư Đồ công tử chỉ là thấy nàng đáng thương , nói qua rồi thôi nhưng hắn lại thật sự thú nàng .

Khi nhìn thấy sính lễ ngoài cửa cha mẹ nàng không giữ được nước mắt ôm nhau khóc , họ đã nghĩ nữ nhi của mình số khổ nhưng trời cao lại cứu nàng lần này , vậy là không quản nàng nhất quyết cự tuyệt , một hai nhận lấy sính lễ . Thân thể này đã không còn trong sạch , nàng đều nói với mọi người nàng không hề nhớ chuyện gì xảy ra nhưng trời biết , nàng chỉ nói dối , khoảng khắc đau đớn đó nàng chưa bao giờ quên , những tiếng thở dốc những tiếng rên phát ra từ miệng nàng cùng cảm giác đêm đó vẫn in sâu trong lòng nàng , nàng thừa nhận sự điên loạn của gã nam nhân đêm đó cũng khiến nàng trầm mê , quên mất phản kháng mà tiếp nhận hắn , điên loạn cùng hắn , nàng cũng chỉ là một nữ nhân phóng đãng ,làm sao xứng với Tư Đồ công tử .

Khi chiếc khăn màu đỏ được vén lên nàng vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn , chỉ biết trầm mạc im lặng .

" Nương tử , chúng ta ... "

Triệu Tử Linh vội đứng dậy khỏi giường sau đó nhanh chóng quỳ xuống .

" Công tử lòng dạ bồ tát , cứu lấy tiểu nữ nhưng tiểu nữ thật không thể che giấu , bản thân thật sự đã không còn trong sạch , chỉ cầu công tử lưu cho một nơi nương thân , tiểu nữ nguyện làm thân trâu ngựa đền ơn công tử "

Thân thể Tư Đồ Vân cứng đờ , có phải hơi kỳ không , đúng ra phải uống chút rượu sau đó là cởi bớt y phục , rồi tâm sự , rồi cởi hết y phục , rồi chiến đấu suốt đêm , động phòng là phải như vậy chứ , sao nương tử hắn lại quỳ xuống khóc lóc như vậy ?

" Nương tử , nàng ..."

" Công tử nếu không chấp thuận , Tử Linh nguyện nhận lấy cái chết chứ không thể bị trả về nhà, gia phụ và mẫu thân sẽ không thể nhìn ai "

Triệu Tử Linh rút vội cây trâm trên đầu , vũ khí có sẵn , nếu công tử không chấp thuận , nàng có chết cũng không thể bị trả về nhà .

Tư thế Tư Đồ Vân vẫn giữ nguyên không nhúc nhích nhìn cây trâm đang chỉ về phía mình , hắn thật có lòng tốt muốn nhắc nhở nương tử - Nương tử , tự sát thì trâm nên chỉ về phía cổ mình , chứ không phải chỉ về phía ta . Nhưng hắn rất biết điều giữ kín điều đó trong lòng , nhẹ nhàng an ủi nàng .

" Được được , nàng có thể ở lại , mau cài lại trâm lên đầu , ta thấy nó ở vị trí đó thật đẹp mắt hơn ".

Nước mắt Triệu Tử Linh rơi xuống, không ngừng cảm tạ vị bồ tát sống trước mặt . " Công tử tấm lòng bồ tát , tiểu nữ cả đời không quên, vậy ... vậy công tử ngài có thể ra ngoài " .

" Ra ngoài ? ". Tư Đồ Vân đương nhiên hiểu ý tứ trong này nhưng hắn không có ngu nha . " Nơi nương tựa của nàng cũng thật lớn , chiếm trọn cả phòng của ta sao ? "

" Không , không , tiểu nữ không phải muốn chiếm lấy nơi này , chỉ là danh dự của công tử ..."

" Nếu bây giờ ta ra ngoài mới thật sự mất hết danh dự , có tân lang nào vừa vào đã bị đuổi ra ngoài chứ " .

Triệu Tử Linh cũng gật đầu một cách vô thức , lời này quả thật không sai nhưng cả đêm như vậy ? Cô nam quả nữ , vẫn không được hay lắm , nàng như thế lại quên , nàng bây giờ đã cùng nam nhân trước mặt có danh phận phu thê , ai mà quản hai người họ cả đêm , cả tháng cũng có sao chứ .

Nhìn vẻ ngây ngốc của nương tử , Tư Đồ Vân thật muốn cười to nhưng dáng vẻ sợ sệt đó thật đáng thương mà , y thật muốn nói cho nàng biết , đêm đó nàng là ở bên cạnh y nhưng thật sự muốn một quân tử nhận tội còn khó hơn bắt sơn tặc đi đầu thú nha .

" Chúng ta ăn chút gì đó đi "

Vậy là đêm tân hôn trôi qua một cách vô cùng lành mạnh , sau đó hai người một người trên giường , một người dưới đất cứ như vậy chìm vào giấc ngủ . Sai sai , nữ tử thì nằm trên giường vô cùng nhẹ lòng ngủ ngon , còn nam nhân bên dưới không ngừng lăn lộn , hắn muốn động phòng a , bao nhiêu ngày trôi qua hắn vẫn nhớ nhung cảm giác đêm hôm đó , chỉ là tiểu nương tử luôn xem hắn như một chính nhân quân tử mà thờ phụng , làm sao đây ? Hắn không ngại làm bồ tát nhưng hắn ngại phải ăn chay nha .

Những ngày sau đó hắn ân cần thì nàng tránh xa , hắn ngọt ngào thì nàng run rẫy , hắn ôm nàng thì nàng khóc rống van xin hắn đừng chạm vào nàng . Mẹ nó chứ , hắn thật muốn hét lớn cho nàng biết . " Nơi nào trên người nàng ta chưa nhìn thấy , chỗ nào là chưa rờ qua đâu"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.