Đến Cổ Đại Làm Vương Gia

Chương 43: Chương 42: Cái Gì Đang Diễn Ra?!?!




Editor: Waveliterature Vietnam

"Dạ Diễm, cậu điên rồi? ?? Buông cô ấy ra." Tiêu Hàn vội vã chạy đến, muốn can ngăn.

Dạ Diễm bất ngờ rút khẩu súng ra bằng tay kia, nhắm vào đầu Tiêu Hàn, hét lên: "Tiêu Hàn, ngươi dám động vào người phụ nữ của tôi, tôi giết ngươi."

Nói xong, anh lên nòng súng.

"Dừng tay ——" Tư Tuệ mang theo đám vệ sĩ chạy tới, lấy súng dí vào Dạ Diễm.

Hai bên một lần nữa rơi vào bế tắc, nhưng đây là nơi công cộng, không thể náo loạn, hơn nữa người của Tiêu Hàn nhiều hơn người của Dạ Diễm, nếu thật sự nổ súng chiến đấu, Dạ Diễm sẽ không có lợi thế.

"Cậu chủ, đừng, bĩnh tĩnh lại!" Triệu Quân kinh ngạc hét lên, nắm lấy tay Dạ Diễm, lo lắng khuyên bảo, "Cậu chủ, nên bình tĩnh lại, hãy thả Lam Tiểu Thư ra, cậu sẽ giết cô ấy mất ——"

Triệu Quân không dám khuyên Dạ Diễm thả Tiêu Hàn, như vậy chỉ khiến anh thêm bực mình, nếu anh thực sự giết Tiêu Hàn, chính anh sẽ phải ngồi tù, cho nên, Triệu Quân chỉ có thế lấy Lam Thiên Vũ để thuyết phục anh ta, anh biết, Dạ Diễm sẽ không giết Lam Thiên Vũ.

Dạ Diễm cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nhìn thấy khuôn mặt đau đớn của Lam Thiên Vũ, trong lòng kinh ngạc, rút tay lại.

Lam Thiên Vũ ngã trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.

Dạ Diễm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô, một lúc sau, cúi xuống ôm lấy cơ thể cô, thì thầm: "Cô không nên phản bội tôi, không nên phản bội tôi, không nên phản bội tôi......"

Dạ Diễm lặp đi lặp lại lời thì thầm, ôm Lam Thiên Vũ rời đi.

Tiêu Hàn làm sao để cho Dạ Diễm mang Lam Thiên Vũ đi, anh chộp lấy khẩu súng và nhắm vào gáy Dạ Diễm, ra lệnh: "Thả cô ấy ra!"

Dạ Diễm dừng lại, ngước mắt lên: "Bắn đi!!! Ngươi dám không?"

"Trước mặt tôi đừng kiêu ngạo, hãy để Lam Thiên Vũ xuống, tôi sẽ không cho cậu mang cô ấy đi."

Tiêu Hàn bước lại gần, nòng súng đặt vào gáy Dạ Diễm.

"Tiêu Hàn, tốt hơn hết ngươi nên dừng lại, đừng tưởng nơi này là địa bàn của cậu, thì có thể đấu lại cậu chủ của chúng tôi."

Triệu Quân hét lên, huýt sáo, bất ngờ, hơn mười vệ sĩ từ bên ngoài bước vào, tất cả đều chĩa súng về phía Tiêu Hàn.

Lần này, Tư Tuệ và đám vệ sĩ đều giật mình, Tiêu Hàn không nghĩ đến việc Dạ Diễm lại mang theo nhiều người như vậy.

Dạ Diễm không sợ nòng súng của Tiêu Hàn, ôm Lam Thiên Vũ rời đi.

Triệu Quân mang theo đám vệ sĩ che cho bọn bọ từ từ rút lui, Tiêu Hàn và đám vệ sĩ cũng không dám làm càn.

Tiêu Hàn không cam lòng, muốn chạy lại ngăn cản, Tư Tuệ vội vàng giữ chặt anh: "Cậu chủ, hãy bình tĩnh, hiện tại không phải là lúc chiến đấu, nếu tiếp tục thế này, chúng ta sẽ rơi vào tình thế thảm hại, Lam tiểu thư đã chấm dứt với Dạ Diễm, cô ấy sẽ nhanh chóng quay trở về bên cậu thôi."

"Tôi không muốn Lam Thiên Vũ ở bên cạnh anh ta chịu sự hành hạ....." Tiêu Hàn đẩy Tư Tuệ ra.

"Nếu như vậy sẽ có thể đánh mất đứa trẻ kia!!!" Tư Tuệ đột nhiên nói.

Tiêu Hàn sững sờ trong vô vọng, đúng vậy, Dạ Diễm bây giờ đang nổi nóng, hoàn toàn mất đi lý trí, bây giờ, nếu anh ta không cẩn thận làm cho Lam Thiên Vũ sẩy thai, mọi chuyện coi như chấm dứt, Thiên Vũ mãi mãi không bao giờ tha thứ cho anh ta, bọn họ sẽ không thể ở bên nhau.

Mà Tiêu Hàn.....Cũng không phải nuôi con của Dạ Diễm!!!

Tiêu Hàn hiểu rất rõ Dạ Diễm, nếu thật sự Lam Thiên Vũ sinh đứa bé này, suốt đời cũng không thể thoát khỏi mối quan hệ với Dạ Diễm.

Nghĩ đến đây, Tiêu Hàn buông lỏng nắm tay, trong lòng nói, Thiên Vũ, anh xin lỗi, em sẽ phải chịu khổ lần này nữa thôi, rất nhanh, rất nhanh anh sẽ mang em đi.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.