Đen Ăn Đen

Quyển 4 - Chương 43: Nữ hiệp tôi phải tuân theo gia pháp




Sở Tiếu Tiếu trong lòng không ngừng mà mắng,thật sự quá đen đủi , nàng vừa mới mất nhiều máu mới ấm được một tý mà bây giờ lại lạnh đến thấu xương , nước hồ ở đây càng ngày càng lạnh lạnh đến thấu xương ,bây giờ ở đây chỉ còn cảm thấy sự lạnh rét thâu xương thâm tận sâu vào linh hồn , mà linh châu nàng vẫn nắm trong tay bây giờ như một viện hỏa cầu vậy nàng thật sự nghĩ rằng tay mình đang bị nướng cháy ,hơn nữa độ nóng kia không ngừng hướng về thân thể của nàng truyền tới làm cho cơ thể của nàng chốc lại nóng như lửa , chốc lại lạnh như băng ,lúc lạnh thấu xương lúc nóng đốt tủy nàng bị tra tân đến điên rồi , nếu không phải sự nhẫn nại cảu anngf đã luyện thành biến thái nàng nghĩ mình sẽ bị bức tử tự !

Ý thức của nàng hiện tại rất minh bạch nên cho dù viên linh châu kia nóng đến mức phát điên nhưng nàng vẫn không buông tay , chính là không muốn! Trong đầu xuât hiện cặp yêu dị song đồng kia , hắn hiện tạ chắc đang lo lắng đến phát điên đi !

Đang nghĩ tới hắn lại cảm thấy cỗ lực lượng kia khó có thể hấp thụ, sau đó thân thể của nàng không ngừng co lại , qua thật lâu không biết qua bao lâu cảm giác lạnh lẽo của nước cũng biến mất cùng cái nóng của viên linh châu , thân thể cứ như được tắm gió xuân cảm giác thiếu máu chóng mặt cũng không còn nữa ,thật vất vả ngẩng đầu lên đối mặt với nàng là một mảnh hắc ám không có một tia ánh sáng , bỗng tay cảu nàng bỗng phát sáng không đúng, không phải tay nàng,mà là viên châu đang bị nàng nắm trong tay !

Sở Tiếu Tiếu mở tay ra linh châu được giả phóng ánh sáng chiếu sáng cả một mảnh thiên địa , Sở Tiếu Tiếu đánh giá bốn phía, đây là một tòa cung điện hoa lệ , chính giữa đại điện có một cái tọa kỵ hết sức kỳ quái , toàn thân màu tím phát ánh sáng ,trên ghế có đặt mộ chiếc hộp kỳ dị cùng màu .

Sở Tiếu Tiếu hí mắt, nàng thích màu sắc như vậy , mặc dù bị hỏa diễm màu tím thiêu cháy nhưng nàng vẫn như trước thích màu tím yêu dị như vậy !

Chậm rãi tới gần tọa kỵ kia , gần rồi mới thấy trên họp đó có một cuốn chỉ bạc Sở Tiếu Tiếu như mê hoặc vươn tay vuốt ve cuộn chỉ bạc đó , trong đáy mắt hiện lên tia ôn nhu mà sợi chỉ bạc kia cư nhiên ma sát tạo ra âm thanh thật tinh tế nàng có thể cảm nhận được nó đang vui vẻ .

Khóe miệng không tự chủ được nhẹ nhàng giơ lên, ngay sau đó đầu ngón tay cảm nhận đau xót, sợi chỉ bạc đó cư nhiên đâm vào tay nàng sau đó ngân quang chợt lóe cuộn chỉ bạc đó đã cuốn lên tay nàng.

Không ai biết rằng vừa rồi mi tâm của nàng vừa hiên ra hình ảnh phượng hoàng tím giương cánh .

Nhẹ nhàng vuốt ve trên chỉ , nhìn chỉ bạc trên tay Tiếu khẽ cười nói,

“Về sau ngươi kêu u linh đi!” U linh run lên tựa hồ ở đáp lại nàng.

Không biết vì sao, khi vừa nhìn thấy bó đầu nàng liền xuất hiện cái tên này , nhẹ nhàng cười, vật này không giống thần khí , cấp bậc chắc chắn cao hơn thần khí , xem ra nàng lại nhặt được bảo vật !

Cái hộp màu tím kia so với nắm tay của Tà không lớn hơn được bao nhiêu ,nắp hộp khắc hoa văn rất tinh xảo , hắc long được khắc như đang mở mắt nhìn vậy , mặc dù nó đang nhắm mắt nhưng lại khiến người ta hít thở không thông còn nữa nó tản ra hơi thở như của Tà vậy .

Sở Tiếu Tiếu vươn tay ra nhẹ ôm lấy hộp mở ra hoàn toàn quên hộp có thứ nguy hiểm gì không !

Trong hòm lẳng lẳng nằm im một quả trứng màu tím , chỉ lớn bằng nắm tay ,Sở Tiếu Tiếu thử dùng hồn lực dò xét, hẳn quả trứng này có cấp bậc rất cao nhưng nàng không có kinh nghiệm nên không thể khẳng định !

“Con mèo nhỏ!”

Tiểu Bạch Hổ trắng mượt xuất hiện dưới chân nàng , vẻ mặt không kiên nhẫn,

“Tiểu quỷ, gọi ta cái gì ?” Nó đang muốn gấp gáp tu luyện nó khẳng định rất nhanh sẽ tiến giai , đến lúc đó hắn sẽ không tự ti với vóc dáng của tiểu quỷ !

Bất quá cũng chỉ có lần đầu tiên là tiến giai dễ dàng, càng về sau càng khó tiến giai !

Sở Tiếu Tiếu hiện tại cũng không cùng nó so đo,vươn chân đá đá nó ,

“ Nhìn xem đây là trứng của linh thú gì ?”

Diệp Khung liếc mắt xem thường , khiêu khích nhìn tọa kỵ màu tím kia , có chút buồn bực nói,

“Đây là thần thú!” Cư nhiên còn là Tử long, Tử long huyết mạch so với Bạch Hổ càng cao quý, tiểu quỷ này có thể hay không có quả trứng này liền quên nó khụ .... tuy là nó ghét tiểu quỷ này nhưng hắn rất thích lúc tiểu quỷ này chăm sóc?

Thần thú? Sở Tiếu Tiếu cười, thần thú thì càng phải thu ! Nàng không chút khách khí đem quả trứng thu vào, liền đem hồn lực rót vào ấn lên ký hiệu của mình ! Sau đó liền trực tiếp ném quả trứng vào không gian giới chỉ , nàng không sợ quả trứng này sẽ chết bởi vì giới chỉ của nàng có thể chứa đựng vật thể sống .

Sắp xếp quả trứng xong xuôi liền phát hiện ra một mảnh giấy nhỏ dưới đấy hộp , Sở Tiếu Tiếu vừa mở ra liền thấy ,“Lễ vật, thích không?”

Trong đầu một trận choáng váng , trong đầu như hiện lên hình ảnh, nàng tựa hồ nhìn thấy một hắc y nam tử cùng một tử y nữ tử đối diện mà đứng .

“Lễ vật, thích không?”

“Ngươi như thế nào cứ thích đưa ta lễ vật Ta cũng không phải không có mấy thứ này?”

“Kia như thế nào giống nhau? Thời điểm ta đưa ngươi lễ vật ngươi không phải đều vui vẻ sao !”

“Có sao? Nào có?”

Nữ tử cười một phen đoạt lấy thứ trên tay hắn , mặc dù không nhìn thấy hắn nhưng có thể cảm giác trong đôi mắt kia là muôn vàn ôn nhu sủng nịch .

Sở Tiếu Tiếu thất thần nhìn tờ giấy kia , thì thào phun ra một chữ,“Tà......” Trong đầu đột nhiên trở nên trống rỗng, những hình ảnh vụn vặt này như bị bẻ nát biến mất hoàn toàn .

“Này, tiểu quỷ......” Mắt thấy Sở Tiếu Tiếu sẽ ngã xuống , Diệp Khung nhảy xuống từ tọa ỷ định đón nhưng bất đắc dĩ thân hình của nó hiện tại nên .... cả người bị đè bẹp dúm

Bị đè lên nửa ngày Diệp Khung dận dữ hét lên ,

“Chết tiệt tiểu quỷ, ngươi làm sao mà nặng như vậy ?” Không biết nó đang còn nhỏ sao?

Qua sau một lúc lâu, lại buồn bực quát lên ,

“Ta thật là một con thần thú ngu dốt nha tại sao lại dùng thân thể đỡ chứ ?” Tuy rằng nó hiện tại năng lực không đủ mạnh , nhưng khống chế Ngũ Hành cũng được !

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......

“Tìm không thấy ?”

Li Diễm nhìn cặp yêu đồng đầy thâm trầm kia , cúi đầu nói,

“Thuộc hạ biết tội!” Cả tòa cung điện đều bị lục tung lên , nhưng vì Sở tiểu thư biến mất rất bất thường lên hắn cũng bất lực !

“Nhị hoàng đệ, nơi này là thánh địa, không phải là địa phương ngươi có thể hồ nháo !”

Tử Huyền Diệp nhìn hắn bộ dáng tự cao tự đại trong mắt nổi lên sóng gió cuồn cuộn , chỉ là một cái phế vật mà làm như hắn có được tất cả , hắn cư nhiên ở thánh địa hồ nháo hắn nghĩ rằng phụ hoàng sẽ bỏ qua chuyện này cho hắn sao ?

Tử Minh Tà tầm mắt lạnh như băng dừng trên người Tử Huyền Diệp , lúc ấy hắn và Sở Luyến Nguyệt cùng oa nhi ở cùng một chỗ, Sở Luyến Nguyệt căn bản không có khả năng động đến được oa nhi, mục tiêu chỉ còn Tử Huyền Diệp !

“Oa nhi ở nơi nào?”

Hắn không chút nào che giấu hoài nghi làm cho Tử Huyền Diệp lại phẫn nộ,

“Ngươi có ý tứ gì? Đừng tưởng rằng phụ hoàng che chở ngươi, ngươi liền có thể muốn làm gì thì làm? Ta Tử Huyền Diệp không phải loại người vô sỉ đối phó với loại nữ tử tay trói gà không chặt !” Đương nhiên đó tình huống không cần thiết !

Thấy hắn không giống nói dối, nhưng Tử Minh Tà sắc mặt vẫn âm tầm như trước , thanh âm âm lãnh huyết dọa người,

“Tốt nhất như thế! Nếu không ta không ngại cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận!”

Đảo mắt nhìn hồ nước lạnh băng kia , tay nắm chặt lại , oa nhi ngươi đang ở đâu ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.