Đem Trà Xanh Tình Địch Lấy Về Nhà

Chương 17




Câu lạc bộ Hoa Khôi rất lớn, chiếm diện tích rộng rãi, diện tích như vậy thật khó thể tưởng tượng trong huyện Hoa Hải. Đều có người nói đùa, nếu đẩy ngã câu lạc bộ, nơi này có thể xây dựng một trường học. Anh nghĩ xem, một khu nhà trường học dù có nhỏ đi nữa thì có năng lực nhỏ bao nhiêu? Cho nên nếu trong này phát sinh chút động tĩnh gì, sẽ không ai hay biết. Hơn nữa một khi Hùng Đát Hùng Nhị vừa há miệng hô to liền bị hung hăng tát thẳng vào mặt.

Mãi tới khi bị giam vào nhà kho trong câu lạc bộ, cả nhóm phụ nữ mới bắt đầu cảm giác được sợ hãi. Vốn cho rằng mình xông tới đây chiếm được đạo lý, là tới bắt quả tang chồng mình ngoại tình. Nhưng ai nghĩ tới chẳng những bắt gian không thành, còn liên lụy bản thân bị bắt giữ, ở nhà đều là người nói một không hai, làm sao từng bị người thu thập qua như thế!

Cho nên lúc cửa nhà kho đóng lại, bên trong liền truyền ra tiếng khóc.

Chị cả, chị nói chuyện này phải làm sao bây giờ? Bọn hắn sao dám đối xử với chúng ta như vậy? Tôi không nuốt trôi khẩu ác khí này!

Hùng Nhị khóc nói.

Khẩu ác khí này tuyệt đối không thể nuốt xuống!

Hùng Đát hung tợn nói:

Chúng ta không thể buông tha cho Đường Đường cùng Văn Sơn, hai người bọn họ làm xằng làm bậy trong này, còn để chúng ta bị đánh, không được, sau khi ra ngoài tôi phải ly hôn với hắn.

Tôi cũng muốn ly hôn!

Hùng Nhị khóc nói.

Đừng khóc, ai mang theo di động?

Hùng Đát quát.

Tôi có!

Hùng Đát cầm di động lập tức gọi ra ngoài, vừa rồi đám bảo an mặc dù vô cùng hung ác với bọn họ nhưng không lấy đi di động của họ. Kỳ thật cũng không phải đám người Quang đầu cường đã quên, mà vì bọn hắn chưa từng nghĩ tới việc này. Ở trong mắt bọn hắn, nhóm đàn bà kia chỉ thiếu thu thập, ngoài ra cũng không nghĩ nhiều. Nhưng sau đó nghe nói trong nhóm đàn bà có con gái của bí thư chi bộ thôn, khoan đã, sau hắn cảm thấy hình như bí thư trấn ủy Đường Đường cùng trưởng trấn Văn Sơn trấn Thập Phương là con rể của Hùng Trang đây?

Sẽ không trùng hợp như thế đi?

Chính là trùng hợp như thế!

Hùng Đát trực tiếp hô:

Cha, con bị người đánh, cha làm chủ cho tụi con a, tên Đường Đường kia đi chơi nữ nhân trong câu lạc bộ Hoa Khôi tại huyện thành. Con đi tìm hắn, lại bị người của câu lạc bộ đánh một trận, hiện giờ còn bị bọn hắn bỏ tù trong nhà kho. Còn nữa, Hùng Nhị cũng đang ở đây, còn có thím ba, cô tư đều ở đây. Cha nhanh chóng nghĩ biện pháp qua cứu tụi con đi, nếu còn kéo dài nữa chỉ sợ tụi con sẽ bị bọn hắn khi dễ chết!

Đợi Hùng Đát cúp điện thoại, Hùng Nhị liền hỏi:

Chị cả, chúng ta báo công an đi!

Báo công an? Báo công an cái rắm, công an tới đây thì thế nào. Còn không phải chỉ phạt tiền rồi thôi. Từ nhỏ tới lớn chị em chúng ta có bao giờ bị người đánh qua như vậy! Rõ ràng là dùng lực mà đánh, nếu không trút khẩu ác khí này tôi tuyệt đối không cam lòn. Báo công an còn được trút giận sao? Không được, cứ đợi cha chị, em yên tâm đi, cha em cũng sẽ đi qua. Người đắc tội Hùng Trang chúng ta, đem câu lạc bộ đáng chết này hủy đi!

Hùng Đát hung tợn nói.

Đúng vậy!

Hùng Nhị cũng tức giận nói.

Trong nhất thời nhóm phụ nữ bị nhốt trong nhà kho chẳng những không sợ hãi khóc lóc, ngược lại bắt đầu chờ đợi. Bọn họ biết khoảng cách Hùng Trang tới nơi này rất gần, chỉ chừng mười phút sẽ tới. Đợi khi người nhà tới, nhất định phải lấy công đạo cho bọn họ.

Mười phút!

Mười phút có thể phát sinh rất nhiều chuyệ, tỷ như chuyện đầu tiên chính là Lư Đào phái người trà trộn vào câu lạc bộ, tận mắt chứng kiến cảnh nhóm bảo an xung đột với nhóm phụ nữ, hơn nữa còn trực tiếp quay chụp lại. Sau khi hắn đem chuyện xảy ra bên trong báo với Lư Đào, Lư Đào lập tức ngây người!

Lư Đào làm sao cũng không nghĩ tới sự tình phát triển không theo kịch bản. Dựa theo lệ thường mà nói, chẳng phải nhóm người Hùng Đát thành công bắt gian, sau đó Đường Đường cùng Văn Sơn bị thu thập, từ đó về sau thanh danh thối hoắc sao? Vì sao chính nhóm phụ nữ bị bắt nhốt lại?

Người của câu lạc bộ Hoa Khôi thật đủ can đảm, lại dám hành sử quyền lực của nhà nước, dám mạnh mẽ giam người, chỉ nói tới tội này đã đủ làm câu lạc bộ đóng cửa. Nếu tính chất nghiêm trọng, phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Lý Thiếu Quân thật sự đi nước cờ dở!

Dựa vào sự hiểu biết của Lư Đào đối với Hùng Trang, hắn biết xảy ra chuyện như vậy người của Hùng Trang tuyệt đối sẽ chạy tới, nếu xung đột với câu lạc bộ Hoa Khôi, như vậy chẳng phải càng có lợi cho kế hoạch của Tô Mộc? Dưới tình huống như thế, Đường Đường cùng Văn Sơn đừng mong được thoát thân. Thậm chí cả Lý Thiếu Quân cũng sẽ trực tiếp rơi vào trong lốc xoáy!

Đúng vậy, cứ chờ như thế, khoan hãy thông tri Tô chủ tịch, đợi sự tình làm lớn rồi tính sau.

Làm đi, làm đi, càng lớn càng tốt!

Tô Mộc không biết huyện Hoa Hải sắp nghênh đón một đại sự, hiện tại hắn đã sắp tới huyện thành. Suốt thời gian vừa rồi Lư Đào cũng không gọi điện báo cáo, Tô Mộc có chút tò mò, chẳng lẽ trong huyện thành hết thảy đều bình an hay sao? Không đạo lý, vì sao cho tới bây giờ còn chưa có động tĩnh? Bỏ đi, không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, Tô Mộc tập trung suy nghĩ công việc sắp tới của mình.

Lúc này Lý Thiếu Quân đã làm xong việc, năng lực của hắn trong phương diện này không thể khinh thường, nếu không Hàn Dĩnh cũng không một mực đi theo hắn.

Em ở lại đây nghỉ ngơi đi, anh đi nhìn xem đám đàn bà thúi kia rốt cục là ai.

Lý Thiếu Quân nói.

Hãy để em đi đi.

Hàn Dĩnh nghĩ nghĩ nói.

Em đi?

Lý Thiếu Quân sửng sốt, gật gật đầu nói:

Có đạo lý, hay là em đi đi, giao tiếp với đám đàn bà thúi kia, chuyện này anh thật sự không am hiểu!

Đợi khi Hàn Dĩnh rời khỏi phòng đã muộn mười lăm phút. Suốt mười lăm phút, đừng xem thường đoạn thời gian này, bởi vì rất có thể sẽ phát sinh rất nhiều chuyện. Hàn Dĩnh vừa ra khỏi cửa, Quang đầu cường liền đi tới.

Quang đầu cường, người đâu?

Hàn Dĩnh hỏi.

Nhốt trong nhà kho, Hàn tổng, tôi dẫn cô đi!

Quang đầu cường nói, trong lúc nói chuyện hắn cúi thấp đầu, cho nên Hàn Dĩnh không nhìn thấy ánh mắt tham lam của hắn. Nhất là lúc này hắn còn ngửi được mùi vị sau hoan ái của Hàn Dĩnh, điều này càng làm trong đầu hắn ý dâm không ngừng, hận không thể trực tiếp đè Hàn Dĩnh lên tường hung hăng chơi một pháo.

Nhưng hắn tuyệt đối không có lá gan kia, nếu hắn dám nghĩ như vậy sẽ bị giết chết, hơn nữa còn là bị xé nát. Tham dục của Lý Thiếu Quân đối với nữ nhân của mình cực mạnh, Quang đầu cường làm việc cho hắn, làm sao dám nghĩ tới nữ nhân của hắn! Không muốn sống nữa sao?

Hàn tổng, tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Nói!

Là như vậy, tôi nghe đám đàn bà kia nói, họ là người Hùng Trang, một người tên Hùng Đát, một người tên Hùng Nhị.

Quang đầu cường nói.

Cái gì?

Hàn Dĩnh cả kinh kêu lên.

Nàng làm sao cũng không nghĩ tới người tới nháo sự là hai người vợ của Đường Đường cùng Văn Sơn, sở dĩ nàng biết hai người đàn bà này là vì lần đầu tiên nghe được tên của họ cảm thấy rất buồn cười, hiện tại xem ra càng thêm nghiêm trọng. Sao có thể bắt giữ bọn họ đây? Ai không biết Đường Đường cùng Văn Sơn rất sợ vợ, nếu đem chuyện này làm lớn, Hoa Khôi thật sự sẽ nổi tiếng.

Các anh không đánh người đi?

Hàn Dĩnh nhanh chóng hỏi.

Quang đầu cường bị thái độ của Hàn Dĩnh làm khẩn trương:

Có đánh!

Đánh nặng không?

Nặng!

Thật nghiêm trọng sao?

Khá nghiêm trọng!

Quang đầu cường a, lần này anh thật sự gây rắc rối!

Hàn Dĩnh hổn hển hô.

Tôi? Gây rắc rối?

Quang đầu cường khó hiểu hỏi.

Đúng lúc này một thanh âm thở hổn hển truyền tới trên hành lang, ngay sau đó một người phục vụ xuất hiện:

Hàn tổng, cô nhanh chóng ra xem đi, bên ngoài có rất nhiều người tới đây, họ như hung thần ác sát, tay cầm vũ khí muốn xông vào Hoa Khôi chúng ta. Hiện tại chúng tôi đã đóng cửa, mọi người cũng không biết nên làm gì bây giờ, cô nhanh đi xem, bằng không thật sự sẽ đánh nhau!

Quang đầu cường, đây là do anh làm ra chuyện tốt, còn không nhanh cút theo tôi!

Hàn Dĩnh nhanh chóng xoay người chạy xuống lầu.

Tôi làm chuyện tốt gì chứ, không phải chỉ là Đường Đường cùng Văn Sơn sao? Chẳng lẽ còn có thể làm cho Hoa Khôi đóng cửa? Không đúng, chẳng lẽ người của Hùng Trang đã tới?

Quang đầu cường đột nhiên khẩn trương.

Nếu là người của Hùng Trang thì tính chất càng thêm nghiêm trọng. Người nào không biết người của Hùng Trang điên cuồng, ở trong trang nếu ai không biết đánh nhau chính là kẻ vô dụng, chẳng lẽ mình thật sự gây rắc rối?

Quang đầu cường nghĩ tới đây vội vàng chạy theo.

Trên con đường trước cửa câu lạc bộ Hoa Khôi, vài chiếc xe con cùng vài chiếc máy kéo hùng hổ chạy thẳng tới Hoa Khôi, mỗi người ngồi trên xe tay cầm đủ loại vũ khí, có gậy, xẻng, cuốc, thậm chí là liềm! Trên mặt họ tràn ngập phẫn nộ tới cực điểm, mỗi người đều nghẹn đầy một bụng giận dữ, nhìn thấy câu lạc bộ Hoa Khôi xuất hiện trước mặt, trong mắt như muốn bắn ra lửa giận.

Lư Đào ngồi trong xe cách đó không xa, quan sát một màn hiện ra trước mắt, điếu thuốc ngậm trên môi rơi xuống, dùng sức nhu nhu hai mắt, xác định mình không nhìn lầm, thì thào tự nhủ:

– Mẹ nó, lần này thật sự làm lớn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.