Đêm Săn Xuân Sắc

Chương 7




Chờ chuyên gia trà đạo khác đổi ly trà khác đến, Ngả Cầm Thị bưng lên uống một ngụm, sau đó đặt ly trà lên trên bàn trà, ánh mắt nhìn Đào Du Du đang đứng một bên.

“Nghe nói cô là do Tổng Thống từ Thành Quốc đưa về?” Giọng nói của bà không nhanh không chậm, trong giọng nói nghe không ra cảm xúc.

“Dạ.” Đào Du Du gật đầu, không biết vì sao Ngả Cầm Thị lại hỏi chuyện này.

“Tuy rằng không biết cô có chỗ nào hơn người, Tổng Thống lại cho cô đảm nhiên chức vụ đại quản gia, nhưng mà ngài ấy đã chọn cô, tôi tin ngài ấy có lý do. Vị này là công chú Daisy đến từ Diệt Quốc, tôi mời vị khách tôn quý, chúng tôi sẽ ở lại Thương Quốc vài ngày, hy vọng cô đừng thất lễ với cô ấy.”Tuy rằng Ngả Cầm Thị rất lạnh nhạt giới thiệu với Đào Du Du về cô gái trẻ kia, nhưng ánh mắt vẫn nhìn lên gương mặt Đào Du Du, muốn xem trong đầu cô đang suy nghĩ gì.

“Dạ, vậy phu nhân, công chúa Daisy, xin mời hai vị đi theo tôi, phòng của hai vị đã chuẩn bị xong hết rồi.” Cẩn thận gật đầu, Đào Du Du trực giác nói với bản thân, mẹ của ngài Tổng Thống là một nhân vật không dễ chọc.

Đào Du Du dẫn đầu đi về phía trước, không bao lâu đã đến lầu chính, bên trái tòa nhà chính là một tòa nhà nhỏ riêng biệt, tòa nhà này ban đầu được dành riêng cho người nhà của ngài Tổng Thống đến đây ở lại, cùng với anh em Tiêu Thiên Hựu làm khách quý cũng đang ở trong một tòa nhà tương tự như vậy.

Nghe tin Ngả Cầm Thị vào phủ Tổng Thống, Đào Du Du đã nhanh chóng phân phó người làm đến tòa nhà nhỏ này sửa sang lại, vốn là tòa nhà này mỗi ngày đều có người quét dọn, cho nến không cần phải sắp xếp quá mức, chỉ đem hoa tươi buổi sáng thay đổi lần nữa, đem thảm đỏ trên phòng khách lầu một lót trên đường đá ở trước cửa.

Bởi vì ngày trước Ngả Cầm Thị ở phủ Tổng Thống có một phòng cố định, cho nên Đào Du Du không cần suy nghĩ liền trược tiếp sắp xếp cho Ngả Cầm Thị ở tại căn phòng lúc đầu của bà, mà đối với vị công chúa Daisy xa lạ kia, bởi vì Ngả Cầm Thị đặc biệt căn dặn, cô cũng không dám thất lễ, sắp xếp cho cô ta một căn phòng khách loại tốt nhất tràn đầy ánh mặt trời để cô ta ở lại. Sau khi sắp xếp cho hai người xong, cô vì muốn phục vụ tốt hai người ấy, ngoài ra còn tìm trợ lý bên cạnh hai người, rồi xác định kĩ sở thích của hai người, điều cấm kỵ, cả cẩn thận đến loại hoa yêu thích của hai người, màu sắc ra trải giường rèm cửa sổ, đồ ăn như thế nào vân vân………….

Đợi đến khi biết rõ hoàn toàn sở thích của hai người, cô như ngựa không ngừng vó chạy đến nhà bếp bàn bạn món ăn cho bữa tối, hơn nữa còn đem món ăn hai người yêu thích nhất liệt kê tỉ mỉ.

Rất nhanh, thời gian đã đến bốn giờ rưỡi chiều.

Vũ Văn Vĩ Thần từ bên ngoài trở về, dường như anh đã biết tin Ngả Cầm Thị đến Thương Quốc, cho nên vừa vào lầu chính, nhìn thấy Đào Du Du đang vội kiểm tra trang trí trong phòng ở và vệ sinh, liền hỏi thẳng: “Mẹ tôi ở đâu?”

“A, phu nhân và công chúa Daisy đang uống trà tán gẫu trong vườn hoa. Còn có vài bị bằng hữu của phu nhân cũng đến…………………” Đào Du Du nghe xong, lập tức trả lời.

“Bà………..không đối với cô…………………” Vũ Văn Vĩ Thần nói một nữa thì dừng lại.

Đào Du Du không rõ anh muốn nói gì, tò mò nhìn anh: “Ngài nói cái gì?”

“Không có gì, cô làm việc của cô đi.” Phất phất tay, anh không tiếp tục nói chuyện với cô nữa, mà xoay người đi đến vườn hoa.

Lúc này trong vườn hoa thật náo nhiệt, một đám quý phu nhân vây quanh Ngả Cầm Thị muôn vàn dáng vẻ, cùng trò chuyện về các đề tài xã hội thượng lưu, Vũ Văn Vĩ Thần hơi nhíu mày, sau đó giãn ra một chút làm gương mặt mình dễ nhìn, nói với Ngả Cầm Thị: “Mẹ, người đã đến rồi.”

“Vĩ Thần, đã về rồi à, đến đây ngồi với mẹ một chút.” Ngả Cầm Thị vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, trên mặt nở nụ cười tao nhã, nâng tay đón tiếp anh đến bên cạnh mình.

Những người còn lại vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, lập tức đứng dậy chào hỏi.

Công chúa Daisy ngồi bên cạnh Ngả Cầm Thị vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, trên mặt nở nụ cười tươi: “Tổng Thống Vũ Văn, chào ngài.”

“Chào mọi người.” Vũ Văn Vĩ Thần đầu tiên lễ phép chào mọi người một tiếng, sau đó ánh mắt dừng trên người công chúa Daisy, chỉ thấy gương mặt xinh đẹp của cô, đôi môi xinh đẹp, ánh mắt kiều mỵ đang nhìn anh, dường như một cái liếc mắt liền hấp dẫn trực giác của anh.

“Xin chào.” Anh cũng lễ phép chào lại cô, trên gương mặt nở nụ cười máy móc.

“Không biết cô ấy chứ? Cô ấy là trưởng nữ công chúa Daisy của Hoàng đế Andrew ở Duyệt Quốc. Lần này mẹ đi Duyệt Quốc dạo chơi, may mắn được gặp gỡ hoàng hậu Nhược Nhã, hơn nữa còn quen được công chúa Daisy, có vẻ cô ấy rất ngưỡng mộ tài hoa của con, cho nên mẹ mời đến Thương Quốc làm khách, nhân tiện để con làm quen một chút.” Ngả Cầm Thị mỉm cười giới thiệu.

“Thì ra là công chúa điện hạ tôn quý, tôi thay mặt cho người dân Thương Quốc hoanh nghênh ngài, hy vọng ngài có kỷ niệm đẹp khi ở lại Thương Quốc một thời gian.” Biết được thân phận của đối phương, Vũ Văn Vĩ Thần dùng cách lễ phép chào hỏi công chúa Daisy.

“Ngài Tổng Thống thật quá khách khí, có thể đến Thương Quốc là vinh hạnh của tôi, quả nhiên ngài tác phong Tổng Thống nhìn trên ti vi à ngoài đời nhìn qua giống nhau như vậy.” Daisy cười tủm tỉm khen ngợi Vũ Văn Vĩ Thần, dùng giọng nói cực kỳ tao nhã nói chuyện.

“Vĩ Thần, Daisy ngưỡng mộ danh tiếng của con nên mới đến đây, bây giờ con đã trở về phủ, xem ra hôm nay công việc cũng không nhiều, thời gian còn sớm, con đưa Daisy đi thăm quan thủ đô Khôn Thị đi.” Ngả Cầm Thị nhìn hai người rất tốt, vì thế phân phó với Vũ Văn Vĩ Thần.

“Này………….Ngài Tổng Thống mới xửa lý công việc xong, có phải rất mệt mỏi không? Hay là không cần làm phiền đến anh ấy.” Công chúa Daisy nghe vậy, trên mặt hơi chần chờ. Cô quan tâm nói từ chối khéo léo.

“Thân là chủ nhà, sao có thể lấy thân thể mệt mỏi mà thất lễ với khách chứ, huống chi, tôi nghĩ rằng nó cho dù là mệt mỏi cũng phải đưa ngài công chúa đi dạo, ngài đừng có lo lắng nhiều quá.” Ngả Cầm Thị nói xong, quay đầu nhìn Vũ Văn Vĩ Thần: “Vĩ Thần con nói có đúng không?”

“Đương nhiên, có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho công chúa, là vinh hạnh của tôi.” Vũ Văn Vĩ Thần thật thân sĩ trả lời, Hồ Ứng đi theo phía sau anh lập tức chuẩn bị xe.

………………………

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.