Đêm Săn Xuân Sắc

Chương 15




“Ai hả?” Thác Ngọc Mộ Dã chờ câu trả lời của anh ta, liền hỏi.

“Là Đào quản gia của phủ Tổng Thống.” Chu Diệp nhìn về phía Thác Ngọc Mộ Dã rồi nói.

“A? Cô ấy lại gọi điện thoại đến đây tìm tôi. Trong này còn có phóng viên nhật báo thì không cần trả lời, nhanh chóng gọi cho CEO công ty bên Châu Âu, nhìn xem là tình huống gì. Còn Đào Du Du này gọi điện thoại sao…………….” Thác Ngọc Mộ Dã nói qua, lại do dự một chút.

“Cần tôi gọi qua cho ngài, hỏi cô ấy có chuyện gì không?” Chu Diệp vội vàng hỏi.

“Không cần, tự tôi sẽ gọi, cậu liên hệ với CEO công ty bên Châu Âu đi.” Thác Ngọc Mộ Dã khoát tay, mở tài liệu trong tay ra, sau đó cầm điện thoại trước mặt lên, trực tiếp bấm dãi số phủ Tổng Thống.

Lúc này Đào Du Du đang ngồi ngẩn ngơ trong phòng làm việc, trong đầu đều là hình ảnh bộ dáng Dương Vi Tiếu bị hãm hại thảm thương.

Đột nhiên điện thoại trên bàn làm việc vang lên, cô lập tức cầm ống nghe lên: “Alo?”

“Đào quản gia, Thác Ngọc tiên sinh điện thoại tìm cô.” Trong điện thoại truyền đến giọng nói của nhân viên tổng đài xinh đẹp trong phủ Tổng Thống.

“Nối vào đây giúp tôi.” Đào Du Du nghe xong, cả người run lên.

“Được, ở tuyến số 3”. Nhân viên tổng đài nói xong, Đào Du Du lập tức ấn nút số 3, sau đó liền nghe được âm thanh hùng hậu trầm thấp của Thác Ngọc Mộ Dã: “Đào quản gia.”

“Vâng, Thác Ngọc tiên sinh, chào ngài.” Đào Du Du nghe giọng nói anh ta làm tâm tình rất kích động, đây chính là người cô thầm thương hơn mười năm, đời người có mấy cái mười năm chứ?

“Thư ký nói với tôi cô gọi điện thoại đến, có chuyện gì quan trọng sao?” Giọng nói Thác Ngọc Mộ Dã từ đầu bên kia truyền đến, nghe không ra nhiều cảm xúc.

“Vâng… Có chuyện muốn làm phiền ngài một chút…” Đào Du Du nghe anh ta hỏi như vậy, lập tức nhớ đến chuyện của mình, rất nhanh liền khôi phục lại tinh thần.

“Nửa giờ sau tôi ra ngoài đi đến nhà tang lễ, cô có rảnh không? đi cùng với tôi đi.” Dường như Thác Ngọc Mộ Dã đoán được cô muốn nói gì, vì vậy không chời cô mở miệng, anh đã nói ra trước.

“Ách…Thật… thật vậy không? Vậy …. như vậy, tôi đến nhà tang lễ chờ ngài hay là …….”

“Mười phút sau tôi sẽ an bài lái xe đến phủ Tổng Thống đón cô, như vậy đi, gặp lại sau.” Thác Ngọc Mộ Dã nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Đào Du Du nhìn âm thanh không ngừng truyền đến trong điện thoại, trong khoảng thời gian ngắn đến sững sờ.

cô…. không phải cô nghe lầm chư?

Thác Ngọc Mộ Dã lại bảo lái xe đến đón cô, sau đó còn đi đến nhà tang lễ phúng viếng Trác Ngọc Nguyên Tục.

Anh ta làm sao biết được mình tìm anh ta nhất định có liên quan đến chuyện này?

Anh ta là thần tiên sao?

Nội tâm kích động thật lâu cô đột nhiên nhớ tới, mình còn hẹn với Lý Mỹ Ngôn, không biết lúc này cô ấy đã ra ngoài chưa.

cô cầm điện thoại trước mặt, lập tức bấm số của Lý Mỹ Ngôn.

Điện thoại vừa đổ chuông vài tiếng đã kết nối: “Du Du, thế nào?”

“Việc ấy….. Mỹ Ngôn, cậu không cần đến đón mình, Thác Ngọc tiên sinh nói để mình đi cùng với anh ra, mình nghĩ, có lẽ anh ta đến giúp Vi Tiếu.” Đào Du Du vui vẻ nói.

“A? Như vậy sao? Vậy được rồi.” Nhưng phản ứng của Lý Mỹ Ngôn không giống như trong tưởng tượng của cô, giọng nói của cô ấy hơi lãnh đạm, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Đào Du Du thất thần nhìn điện thoại bị cúp máy, trong lòng suy nghĩ: “Chẳng lẽ cô ấy tức giận sao?”

Là vì cô thả chim bồ câu nên cô ấy tức giận sao?

Nhưng mà, đây không phải là xem như leo cây chứ? Chẳng qua cô chỉ bảo cô ấy không cần đến đón mình, lại không có nói là mình không đi mà.

Suy nghĩ một lúc, cảm thấy bản thân đã suy nghĩ quá nhiều, cô lắc lắc đầu, đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc. truyện được lấy từ Doc Truyen . o r g

Nếu chút nữa sau khi rời khỏi đây, lấy công việc phủ Tổng Thống sắp xếp lại, tìm vài trưởng phòng, sắp xếp lại công việc một chút, sau đó gọi điện thoại cho trợ lý của Ngả Cầm Thị, xác định sau khi bà về nhà sẽ không dùng cơm, cô nhanh chóng chạy vào phòng mình, thay một bộ váy màu đen, cả người nhìn qua đều xinh đẹp đoan trang.

Thác Ngọc Mộ Dã nói đúng, mười phút sau, một chiết Rolls Royce màu đen phiên bản dài dừng ở trước cửa phủ Tổng Thống.

Đào Du Du đứng chờ ở cửa, xác định đối phương đến đón mình, cô lập tức mở cửa lên xe.

Bởi vì là phiên bản dài, một mình cô ngồi trong xe nên cảm thấy không gian thật lớn.

Chỗ lái xe ngăn cách với toa xe phía sau. Nên cô không có trao đổi bất kỳ cái gì với lái xe, chỉ ngơ ngác ngồi đó nhìn phong cảnh hai bên đường.

Mười phút sau, xe dừng lại trước một tòa văn phòng cao ốc, lái xe mở cửa ra cho Đào Du Du, Đào Du Du đứng trước toài nhà, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên toà nhà không thấy đỉnh này, không hổ danh là tập đoàn đứng đầu Thương Quốc.

“Đào tiểu thư, xin mời ngài đi theo tôi.” Sau khi lái xe đậu ở cửa sau, ý bảo Đào Du DU đi theo mình vào tòa nha, đi lên lầu.

Vào cao ốc, Đào Du Du nhìn thấy có một loại thẻ giống như dùng trong tầu điện ngầm, quẹt thẻ qua cửa, xem ra, người bình thường muốn đến chỗ này thật là khó.

Sau khi lái xe quẹt thẻ, ý bảo Đào Du Du đi vào, sau đó nói với cô: “cô đi qua bên này, lên thang mấu bên tay phải, đây là thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, đi thẳng đến tầng 99 đây là khi vực làm việc của tổng giám đốc, sau đó ngài đi vào sẽ có nhân viên tiếp đón ngài.

Đào Du Du nghe vậy, biết lái xe không đưa mình lên, vì vậy gật đầu nói một tiếng cảm ơn với anh ra rồi đi thẳng đến thang máy.

Dựa theo sự chỉ dẫn của lái xe, rất nhanh cô đã đi vào thang máy thứ nhất bên tay phải, cô nhìn phía trên cửa có một bảng hiệu in chữ màu vàng, phía trên viết chữ rõ ràng: “Thang máy dành riêng cho tổng giám đốc.”

Trong lòng hơi kích động bấm vào nút thang máy, cửa thang máy mở ra.

Đào Du Du cảm thấy hơi kỳ lạ, đây là thang máy dành riêng cho Thác Ngọc Mộ Dã, như vậy bây giờ người kia đang ở tầng 99, thang máy này phải đến tầng 99 mới đúng, làm sao cô ấn nút vào thang máy, thang máy đã đến rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.