Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 423: Một lại hai, hai lại ba




"Trúng độc?" Hướng Nhật biến sắc, đột nhiên túm lấy tay nữ bác sĩ: "Có nghiêm trọng không?"

"A" Nữ bác sĩ đột nhiên bị nam nhân trước mặt bóp tay đau nhói, nhưng có thể hiểu được hành động của đối phương, vừa giẫy tay ra nói: "Anh yên tâm, chẳng qua trúng độc một chút Cách (Cd: Cadmium), ta đã dùng khuê đồng (không biết cái gì, ai biết thì chỉ để mình sửa) giải độc cho nàng, chỉ cần thở ô xi và nghỉ ngơi một lúc là khỏi.

"
Cảm ơn bác sĩ" Hướng Nhật vội vàng buông tay, vẻ mặt cũng giãn ra nói: "Bác sĩ, tại sao nàng trúng độc, chính là loại độc Cách (Cadmium) mà cô nói?"

Nói đến vấn đề chuyên môn của mình, nữ bác sĩ hiển nhiên kiến thức không thường, nếu không nàng cũng không thể mở được phòng khám tư nhân tại chốn giàu sang phú quý này: "
Cách không phải là nguyên tố thiết yếu của cơ thể, thường là từ bên ngoài, thông qua thức ăn, nước uống cùng không khí vào cơ thể người. Cách cùng các vật làm bằng Cách đều có chút độc tính, nếu không cẩn thận dùng phải, sẽ nuốt đau, ho khan, váng đầu, mệt mỏi, sốt,."

"
Được rồi, những cái này không cần nói, cho ta biết vì sao nàng trúng độc? "Hướng Nhật cũng không muốn ở đây nghe nữ bác sĩ tụng kinh, hắn chỉ muốn biết Hác Tiện Văn vì sao trúng độc để còn biết để lần sau còn tránh.

"
Anh nghĩ đây là bị trúng độc? "Mặc dù nữ bác sĩ không có ý nhấn mạnh nhưng Hướng Nhật làm sao không hiểu, ánh mắt thoáng lạnh lẽo.

Nữ bác sĩ tránh ánh mắt của Hướng Nhật, không nói gì, hiển nhiên là gật đầu. Biệt thự Chân Long là đâu, nàng hiểu rất rõ, hơn nữa những kẻ giàu sang kia về mặt xấu xa chỉ hơn chứ không kém người thường. Giống như việc trúng độc này, nói không chừng là liên quan đến một tin tức rợn người, nàng không muốn phiền toái nên tự biết tránh đi.

Hướng Nhật cũng không cần nữ bác sĩ đáp lại, từ hành động của cô hắn đã rõ, không nghĩ tới hắn đi vắng mấy ngày, đã có người hạ thủ với nữ nhân của hắn, cứ việc giờ chưa biết đối phương là ai, nhưng mà để hắn tìm ra, Hướng Nhật nhất định cho hắn hối hận vì đã sinh ra trên đời.

"
Tôi có thể nhìn nàng một chút không? "lòng đã quyết, Hướng Nhật cũng không nói gì thêm với nữ bác sĩ, trước mắt quan trọng là sức khỏa của Hác đại tiểu thư.

"
Được"Nữ bác sĩ hiển nhiên không ngăn cản, mặc dù Hướng Nhật ăn mặc bình thường, nhưng có thể đặt chân vào khu biệt thự Chân Long đều không phải người thường.

Tiến vào bên trong phòng cấp cứu, Hác đại tiểu thư vẫn nằm trên bàn mổ, mũi chụp ống thở, trên người phủ một lớp chăn mỏng. So với lúc trước thì đã có chút huyết sắc, Hướng Nhật cũng yên tâm.

Thấy nam nhân đi vào, Hác đại tiểu thư cố sức ngồi dậy, Hướng Nhật vội vàng đỡ nàng: "
Thân thể không tốt, nằm im nào".

Hác Tiện Văn cũng không vì thế mà nằm xuống, thuận thế tựa vào lồng ngực nam nhân, dùng mặt áp sát vào cảm thụ hơi ấm nơi lồng ngực.

"
Văn Văn."Trong lòng Hướng Nhật thoáng động.

"
Ừm"Nghe được nam nhân nói với mình, Hác Tiện Văn ôn nhu đáp một tiếng.

"
Mấy ngày qua em vẫn đi học sao? "Nghĩ một chút, Hướng Nhật quyết định nên hay không nói cho nàng chuyện bị hạ độc, hỏi bâng quơ, hắn cũng không muốn trong lòng Hác Tiện Văn bị ám ảnh.

"
Ừ. Trừ buổi sáng thấy bị cảm mới không đi"Hác Tiện Văn cũng nghĩ rằng nam nhân quan tâm chuyện học hành của mình, cũng không nghĩ nhiều.

"
Kia.Có chuyện gì khác lạ không? "Hướng Nhật rốt cục nhịn không được. Hắn thật sự rất muốn tìm ra hung thủ.

"
Cái gì lạ? "Hác Tiện Văn từ trong lồng ngực nam nhân ngẩng đầu lên, ánh mắt nghi ngờ, rõ ràng là việc nam nhân hỏi có ẩn ý.

"
Em đừng suy nghĩ nhiều, anh chỉ muốn biết chuyện gần đây, có phát sinh chuyện không vui hay không"Dưới ánh mắt sắc bén quyến rũ đầy soi mói của Hác Tiện Văn, Hướng Nhật không khỏi chột dạ.

'Đều tốt cả"
Hác Tiện Văn lắc đầu, mặc dù vẫn nghi ngờ lời nam nhân, nhưng nàng cũng khéo léo nên không hỏi tới. Bởi vì nàng biết, nếu nam nhân muốn nói thì không giấu. Nếu đã không nói hẳn phải có lí do.

"Ừ, vậy thì tốt"Hướng Nhật nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Hác Tiện Văn, hắn biết vừa rồi mình hỏi quá lộ liễu, nhất định Hác Tiện Văn sẽ hoài nghi, nghĩ lại chuyện này nên bàn bạc kĩ, chờ hỏi mấy nàng kia, các nàng ở chung với Hác Tiện Văn hẳn sẽ biết.

"Hướng Quỳ, em muốn biết cuộc sống của anh mấy ngày ở Hàn Quốc"Hướng Nhật không hỏi tiếp, Hác Tiện Văn vẻ mặt cực kì hứng thú.

"Thật ra là vầy, trừ không hiểu điểu ngữ (tiếng chim: hơi khinh người) những cái khác bình thường, không có gì đặc biệt xảy ra"Hướng Nhật tự nhiên là cắt xén, đúng là lúc trước hắn lo lắng, không muốn làm Hác đại tiểu thư bị ám ảnh.

"Không có cô em xinh đẹp nào sao? "Hác Tiện Văn nháy mắt, hơi có chút gian xảo đáng yêu.

"Cái này."Có lẽ không có lòng dạ nào mà nói, lại làm cho Hướng Nhật lâm vào thế khó xử, gái đẹp, quả thật không ít, tiểu mỹ nữ **, Ái Lệ Ti, Lạc Phi Tử, thậm chí hai tiểu nha đầu Đại Đảo Vưu Kỷ Tử cùng Anh Tỉnh Á Mỹ, đều cùng Hướng Nhật tiếp xúc. Cho nên mỗi lần bị Hác Tiện Văn hỏi, Hướng Nhật liền có tật giật mình cảm thấy đói bụng, nhất là lúc chưa được ăn.

'Anh cũng biết, em cũng không ngại"Từ nét mặt nam nhân, Hác Tiện Văn tự nhiên cũng biết chút ít, nhưng nàng cũng không để ý, đối với hoa tâm của hắn, nàng sớm đã rõ, huống chi nàng chính là mình chứng sờ sờ ra là "Vợ cả" thừa nhận "vợ lẽ".

"
Thật xin lỗi"Hác đại tiểu thư an ủi, cũng không khiến Hướng Nhật yên lòng, ngược lại càng cảm thấy áy náy. Rốt cuộc tu ra phúc mấy đời mà lại lọt vào mắt xanh cô gái dịu dàng như vậy.

"
Hướng Quỳ, anh có biết em thích anh ở điểm gì không? "Thấy hắn bối rối, Hác Tiện Văn bắt đầu lái sang chuyện khác.

"
Điểm gì? "Hướng Nhật quả thật cảm thấy hấp dẫn.

"
Chính là hoa tâm của anh" vẻ mặt Hác Tiện Văn thành thật.

"
Hoa tâm? "Hướng Nhật nhất thời ngạc nhiên, cô bé này, chẳng lẽ không chịu lui à? Vừa đưa tay sờ trán Hác đại tiểu thư, vừa phát hiện khóe miệng nàng nở nụ cười. Tâm vừa động thì đã biết dụng ý của nha đầu này, nhưng lại ra vẻ tức giận nói: "Tốt, lại dám giễu cợt lão công, phải dùng gia pháp?"

"
Gia pháp là gì?"

"
Đánh đòn! "Lời lẽ cứng rắn, đã nghe "ba"một tiếng thanh thúy vang lên, mặt Hác Tiện Văn đỏ ửng một mảnh, cứ việc nam nhân ra tay rất nhẹ nhàng, nhưng mà từ mông truyền đến cảm giác tê dại vẫn làm nàng không hết ngượng ngùng.

"
Nói, sau này còn dám tái phạm nữa không? "Hướng Nhật dùng thanh âm sắc lạnh hỏi.

Đối mặt với trò kịch của nam nhân, đôi mắt Hác Tiện Văn đảo qua liên hồi, đột nhiên kéo ống thở xuống, ngẩng đầu hướng bờ môi anh đào đi tới.

"
Ưm"Bất ngờ không đề phòng Hướng Nhật chỉ cảm thấy từ miệng truyền đến một trận ngọt ngào.

"
Chị, chị không sao chứ, em vào nè!" Cửa phòng cấp cứu bị đẩy ra, tiểu nha đầu Hác Manh vẻ mặt khôn khéo xuất hiện trước cửa, nhìn thấy cảnh này nhất thời hóa đá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.