Đế Vương Sủng Thần

Chương 9: Ra đi




Edit: Thanh Dâng

“Mặc Thiếu Thiên, cậu có nhiều tiền như vậy, cũng không sợ bị người ta cướp lấy à!” Vân Dục nhìn Mặc Thiếu Thiên nói, rõ ràng nhiều tiền như vậy, còn kiếm cớ lấy tiền của anh!

“Cái này cậu cũng đừng lo lắng, tôi không sợ chút nào!” Mặc Thiếu Thiên sâu kín nói.

“Người có thể cướp tiền của tôi, sợ rằng cho đến bây giờ còn chưa có ra đời!” Mặc Thiếu Thiên phách lối nói tiếp.......

Vân Dục bội phục trình độ vô sỉ của Mặc Thiếu Thiên.

Người bình thường không thể đạt tới cảnh giới như vậy đâu.

Lâm Tử Lam vừa ngồi xuống liền nghe lời nói Mặc Thiếu Thiên, khóe miệng mang theo nụ cười, cũng không nói gì.

Bởi vì cô thật sự không biết nên nói cái gì cho phải!

Lời nói của Mặc Thiếu Thiên, chận họng người khác hết rồi.

Vân Dục nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Vài triệu của tớ có thể mua bao nhiêu đứa con đây!?” Vân Vân Dục nghĩ tới cái này, nói.

“Hai tỷ của cậu có thể mua được rất nhiều con trai, còn có thể mua được rất nhiều bà xã, nhưng với giá đó cậu nghĩ có thể mua được một đứa con trai chất lượng cao như vậy của tôi sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi, hả hê nói.

Căn bản Hi Hi, không thể xếp cùng loại được!

Chất lượng này, tuyệt đối là đi ngàn dặm mới tìm được một người đấy!

Vân Dục, “......”

Hi Hi, “......”

Lâm Tử Lam, “......”

Mặc Thiếu Thiên, anh cứ như vậy mà bán con trai của mình sao?

Hi Hi cũng ở một bên nghe, sau đó yếu ớt, vô tội nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, cha thật muốn đem bảo bối bán à?”

Nghe Hi Hi nói như thế, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, “Làm sao sẽ, chỉ là có chút tiền, không kiếm cũng uổng à!”

Vân Dục, “......”

Hi Hi, “......”

Vân Dục biết Mặc Thiếu Thiên là một người xảo trá, không ngờ xảo trá đến trên đầu của anh luôn rồi!

Vân Dục căm tức nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Không có tiền!”

“Vậy cũng chớ đòi hỏi sự chú ý của con trai tôi!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Vân Dục nhìn Mặc Thiếu Thiên, được, xem như cậu lợi hại!

Mặc Thiếu Thiên hả hê nhíu mày.

Nhìn hai người tranh cãi, Tiếu Ly đã sớm thấy nhưng không thể trách được.

Mỗi tháng, bọn họ luôn luôn tranh cãi mấy lần với nhau như vậy!

Lâm Tử Lam cũng ở một bên nhìn, lần đầu tiên cô thấy Vân Dục cùng Mặc Thiếu Thiên tranh cãi, đột nhiên cô cảm thấy Vân Dục so với trong tưởng tượng của cô, dễ dàng chung đụng hơn một chút!

Ít nhất, ở bên trong của anh ta, không giống như bề ngoài, không dính một hạt bụi!

Ngay vào lúc này, Mặc Thiếu Thiên kêu nhân viên phục vụ, muốn ba suất ăn đắt nhất.

Hi Hi một phần, Mặc Thiếu Thiên một phần, Lâm Tử Lam một phần.

Bên trong căn phòng, bọn họ vô cùng ưu nhã dùng bữa.

Lâm Tử Lam ngồi ăn, trước no bụng rồi hãy nói!

Vân Dục nhìn bọn họ, “Các người còn chưa có ăn cơm?”

Hi Hi gật đầu một cái, “Đúng vậy á, tối hôm nay tình huống ngoài ý muốn xảy ra quá nhiều, trở ngại!” Hi Hi nói, sau đó bắt đầu ăn, hiện tại hơi đói, ăn rất ngon.

Vân Dục lúc này mới nhớ tới Mặc Thiếu Thiên vừa rời khỏi Mặc Gia.

Ở bên kia, đừng nói ăn cơm, chỉ cần không bị tức cành hông, thì tốt lắm rồi!

Nghĩ tới đây, Vân Dục nhếch miệng lên, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Mặc tiên sinh, cậu thật là muốn ăn không trả tiền!”

Nhìn anh ăn đồ, nhưng anh nơi này là cao quý nhất đấy!

Mặc Thiếu Thiên cong khóe miệng, “Cậu yên tâm, sẽ không cho cậu tiết kiệm!”

“Cậu nghĩ quá nhiều, tiền của bảo bối cùng Lâm tiểu thư có thể miễn, còn Mặc Tổng, cậu tiêu phí bao nhiêu, tớ sẽ gửi hóa đơn tới công ty bắt cậu hoàn trả!” Vân Dục nói, nếu Mặc Thiếu Thiên không khách khí như vậy, anh cũng không cần phải khách khí!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Vân Dục cười một tiếng, “Đã như vậy, tôi phải ăn nhiều một chút rồi, tôi đây cái gì cũng không có, chỉ có nhiều tiền thôi!”

(Thanh Dâng: chậc chậc…)

Mẹ kiếp! Mới vừa rồi là người nào khóc than đây hả?

Nhìn Vân Dục tối mặt, Mặc Thiếu Thiên tiếp tục ăn, không nhìn.

Lâm Tử Lam chỉ cười một tiếng, không nói gì.

Vì vậy, tranh cãi, đến đây kết thúc.

Ba người ăn xong, Lâm Tử Lam đi đến nhà vệ sinh, Hi Hi cũng đi theo.

Lúc này, bên trong phòng, chỉ còn lại Vân Dục, Tiểu Ly còn có Mặc Thiếu Thiên, ba người họ.

Lúc này, Tiểu Ly nhìn Mặc Thiếu Thiên, tròng mắt mang theo vài tia hâm mộ và bất đắc dĩ, “Như thế nào? Người đã đuổi tới tay rồi, về sau định làm gì?”

Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ một chút, nhếch miệng lên cười, chắc chắn mà nói, “Kết hôn!”

“Cô ấy đồng ý rồi sao?” Vân Dục hỏi.

Mặc Thiếu Thiên lắc đầu, “Chưa!”

“Vậy cậu cứ chắc chắn như vậy!?”

Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười tự tin, “Mặc dù cô ấy còn chưa đồng ý, nhưng ngoại trừ tôi ra, cậu cảm thấy còn có ai xứng với cô ấy sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại.

Giọng nói, kín kẽ mà phách lối!

Lời này, rõ ràng là đang khen bản thân đây mà!

“Chưa biết được, cậu đừng quên mất, còn có một Tiêu Dật!” Vân Dục nhàn nhạt nhắc nhở, nhìn Mặc Thiếu Thiên, Tiêu Dật tuyệt đối không phải là một người đơn giản!

Nhắc tới Tiêu Dật, sắc mặt Mặc Thiếu Thiên quả nhiên có mấy phần khó chịu, ngay sau đó, anh lại cười, “Tiêu Dật thì thế nào? Hiện tại Lâm Tử Lam là người phụ nữ của tôi, đã không có cách nào sửa đổi được sự thực này!”

Hơn nữa anh cũng không tin, Lâm Tử Lam là một người phụ nữ hoa tâm.

Nếu quả như cô ấy muốn cùng Tiêu Dật ở chung một chỗ, thời gi¬an bảy năm, cô ấy đã sớm lựa chọn rồi, sẽ không chờ đến bây giờ!

Cho nên, anh tin tưởng Lâm Tử Lam!

Tin trong xương tủy!

“Là người phụ nữ của cậu thì như thế nào? Cậu kết hôn rồi sao? Hiện tại đừng nói là người phụ nữ của cậu, dù kết hôn cũng còn có thể ly hôn kia!” Vân Dục nói.

“Cậu cảm thấy chuyện như vậy, có thể xảy đến với tôi cùng Lâm Tử Lam sao, có khả năng sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại, anh muốn cùng Lâm Tử Lam kết hôn, nhất định là cả đời, tuyệt đối sẽ không ly hôn đấy!

Chuyện này, Mặc Thiếu Thiên rất khẳng định là vậy!

Nhìn dáng vẻ kiên quyết của Mặc Thiếu Thiên, Vân Dục suy nghĩ một chút, cười nói, “Chuyện này xảy ra ở trên người của cậu là 99%!” Vân Dục nói, hơn nữa còn là nói thật.

Tính tình Mặc Thiếu Thiên, bọn họ đã quen biết bao nhiêu năm nay, anh làm sao có thể không hiểu đây?

Ban đầu bên cạnh cậu ta có một Trọng Nhược Tình, còn bên ngoài cậu ta cũng không thiếu mỹ nhân.

Lúc đó anh chắc chắn, Mặc Thiếu Thiên kết hôn, trong vòng một tháng sẽ ly hôn!

Nhưng không ngờ, còn chưa kết hôn, cậu ta đã giải trừ hôn ước, hơn nữa, còn quen với Lâm Tử Lam!

Lâm Tử Lam là một người phụ nữ đặc biệt, cũng bởi vì quá đặc biệt, cho nên anh mới lo lắng, phụ nữ có lý trí, thủy chung khó đối phó!

Lâm Tử Lam đã là như thế!

Nghe lời nói Vân Dục, Mặc Thiếu Thiên nhăn mày, nhìn về phía anh.

Vân Dục nghĩ tới, nói tiếp, “Về phần xảy ra ở trên người Lâm Tử Lam là 0.8%!”

Lâm Tử Lam chính là người quá mức lý trí, sẽ không giống những người phụ nữ khác, mắt nhắm mắt mở, mặc dù giữa bọn họ có một đứa con, nhưng anh tuyệt đối tin tưởng, nếu như có một ngày Mặc Thiếu Thiên không an phận, Lâm Tử Lam nhất định sẽ lựa chọn rời đi, điều này, không thể nghi ngờ!

Cho nên, Lâm Tử Lam nhìn cứ bình thản, thong dong như vậy, nhưng lại là người rất khó để theo đuổi.

Vì thế, ly hôn tỉ suất cũng rất cao!

Tỉ suất cao như vậy, hai người kết hợp chung một chỗ, nên xuất hiện cục diện gì đây?

Nghe lời nói Vân Dục, Mặc Thiếu Thiên trừng mắt liếc anh một cái!!!

“Vân Dục, cho tôi bắt cậu ngậm cái miệng quạ đen lại!” Mặc Thiếu Thiên bất mãn nói.

Người này không thể nói được điều tốt đẹp gì sao?

Nhìn ánh mắt Mặc Thiếu Thiên, Vân Dục cười.

“Mặc Thiếu Thiên, theo như thói quen phong lưu của cậu trước kia, nếu quả như kết hôn thật, hiện tại cũng đã qua 18 đời rồi, bắt cá hai tay! Không, bắt cá n tay!” Vân Dục cười nói.

“Đừng lấy tôi đem so với trước, cũng đừng lấy Lâm Tử Lam so với những người phụ nữ khác, không cùng đẳng cấp!” Mặc Thiếu Thiên cải chính!

“Không cùng đẳng cấp, mà cũng có thể lọt vàomắt xanh của Mặc Tổng cậu đấy chứ nhỉ?” Vân Dục hài hước nhíu mày hỏi.

“Vân Dục, cậu nhất định phải nói như vậy thì mới sảng khoái phải không?” Mặc Thiếu Thiên có điểm không vui, muốn bùng sự tức giận ra ngoài.

Dĩ nhiên không phải.

Vân Dục nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Mặc Tổng, thẹn quá hóa giận?”

Mặc Thiếu Thiên trừng mắt liếc Vân Dục một cái.

Lúc không muốn đùa nữa, Vân Dục liền thu hồi sắc mặt, nghiêm chỉnh, nói, “Tớ chỉ là muốn nói cho cậu biết, mặc dù cậu đã cùng Lâm Tử Lam ở cùng một chỗ, nhưng Tiêu Dật tuyệt đối không phải là một người đơn giản, có thể ở bên cạnh Lâm Tử Lam bảy năm, chăm sóc mẹ con bọn họ một thời gi¬an dài như vậy, cậu nên chuẩn bị tâm lý, hắn ta tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ như lời nói đâu!” Vân Dục nói.

Những lời này, thật nghiêm chỉnh à!

Lúc nghe Vân Dục nói, Mặc Thiếu Thiên mi tâm khẽ cau lại......

Vân dục nói vậy không phải không có đạo lý.

Tiêu Dật hoàn toàn chính xác là một người không phải đơn giản, có thể yên lặng ở bên cạnh Lâm Tử Lam bảy năm, anh liền sớm nên nghĩ đến quyết tâm của Tiêu Dật!

Bây giờ nghĩ lại, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy muốn nói với Lâm Tử Lam một chuyện!

Kết hôn!

Chỉ cần Lâm Tử Lam được gả cho anh, anh có quyền chém rụng ‘hoa đào’ Lâm Tử Lam!

Người khác cũng đừng nghĩ tới ý niệm tà ác nào, nếu không, anh sẽ không bỏ qua cho bọn họ!

Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên nâng lên con ngươi nhìn bọn họ, nhếch miệng cười tà mị, “Tôi sẽ không cho hắn cơ hội!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Chuyện này, anh tuyệt đối sẽ không để Tiêu Dật có một chút cơ hội nào!

Nhìn vẻ mặt Mặc Thiếu Thiên, Vân Dục nói, “Có cách rồi hả?”

Mặc Thiếu Thiên cười, cặp con ngươi kia giữ kín như bưng nhưng mơ hồ lại có tia sắc bén, chắc chắn!

Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, Vân Dục cũng biết Mặc Thiếu Thiên đã có chủ ý.

Những lời nói này của hai người, Tiểu Ly đều đã nghe, anh uống rượu đỏ, vẻ mặt nhàn nhạt, không có ý kiến, bên cạnh đó còn mang theo một ít u buồn.

Sau khi nghe họ nói xong, Tiểu Ly cũng ngước mắt, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Lâm Tử Lam là một cô gái tốt!”

Trong lời nói Tiểu Ly, luôn mang theo một ý tứ nặng nề!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Tiểu Ly, Tiểu Ly hướng anh khóe môi nhếch lên, “Hảo hảo quý trọng cô ấy, chớ học tôi!”

Lúc nói câu này, Tiểu Ly nhếch miệng lên cười khổ sở lại, không biết nên cười thế nào, ánh mắt đều mang theo sự tự giễu, còn có một chút hận ý!

Nét mặt kia, tựa như anh đã để thất lạc vật trân quý nhất!

Chuyện của anh, là một tiếc nuối, vĩnh viễn vô pháp bù đắp được sự tiếc nuối ấy.

Nghe lời nói Tiểu Ly, sắc mặt Mặc Thiếu Thiên nặng nề, Vân Dục cũng nhìn Tiểu Ly, đối với chuyện quá khứ của anh, bọn họ đã rất ít khi đụng đến rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.