Đế Vương Chiến Ký

Chương 24: Vết sẹo trong tâm




Edit: Tracy F

Thương Ngự lúc này đến đây, bao gồm cả đám người Đoan Mộc gia Tư Mã gia Hách Liên gia đều là có cùng mục đích, chính là mời Công Nghi Thiên Hành đi cùng bọn họ.

Bọn họ nhìn trúng đương nhiên chính là giá trị vũ lực của Công Nghi Thiên Hành.

- cũng vì đám người Thương Ngự sau khi tiến vào ngoại môn, phát hiện ở đây nhân tài đông đúc, ngay cả đệ tử ngoại môn bình thường nhất bản lĩnh so với ngũ đại công tử bọn họ đều mạnh hơn một phần, trong đó Thương Ngự cũng chỉ đạt tiêu chuẩn trung đẳng mà thôi, hơn nữa những đệ tử ngoại môn đó vào tông môn sớm hơn bọn họ nhiều, một ít đệ tử lâu năm càng thêm dễ dàng áp chế bọn họ.

Thương Ngự đã như thế, nói gì tới mấy đệ tử thế gia chỉ có thân phận đệ tử kí danh thôi?

Công Nghi Thiên Hành rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào, đám người Thương Ngự cũng không biết được, nhưng bọn hắn hiểu rõ, trong đám người Thương Vân quốc thì Công Nghi Thiên Hành so với bọn họ lợi hại hơn rất nhiều, gọi y theo cũng có thể hợp tác càng vui vẻ, càng an toàn thêm.

Ít nhất so với đệ tử ngoại môn khác thì càng có thể tin tưởng, lại càng có thể giao tiếp tốt thôi.

Cố Tá nghe xong, nhìn về phía Công Nghi Thiên Hành.

Lấy hiểu biết của hắn đối với đại ca, đại ca sẽ không cự tuyệt... Ngược lại bởi vì đại ca sắp đột phá, đại ca hẳn là sẽ nguyện ý bắt lấy cơ hội này mới đúng.

Quả nhiên, Công Nghi Thiên Hành chỉ hơi trầm ngâm, liền đáp ứng, "Vừa lúc, ta đối với chuyện này cũng rất có hứng thú." Chỉ là y lại có không ít vấn đề, trước tiên cần phải được giải đáp: "Thương Ngự huynh lần này đi có nắm chắc hay không? Địa Quỷ kia có nhược điểm gì, có bao nhiêu lợi hại, ta muốn biết làm sao để hoàn thành nhiệm vụ, lại phải hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể xem như đủ tư cách trở thành ưu tú xuất sắc, hoàn mỹ? Những việc này trước đó cần phải làm rõ, mới có thể hảo hảo quyết định tiến hành như thế nào."

Thương Ngự cũng là có chuẩn bị mà đến: "Sau khi hoàng bảng kia mở ra, tất cả yêu cầu đều được viết trên đó."

Địa Quỷ thực lực mạnh yếu khác nhau, cũng không có gì cụ thể, nhưng là cấp bậc cao nhất cũng tương đương với Tiên Thiên nhị trọng.

Nhóm người bọn họ đều là Hậu Thiên đại viên mãn, cho dù gặp Địa Quỷ mạnh nhất chỉ cần cẩn thận chút, nhiều nhất thì chính là chạy trốn, không đến mức dễ dàng mất mạng.

Hơn nữa Địa Quỷ không có võ kỹ gì đáng nói, đại khái cùng dã thú giống nhau, toàn dùng móng vuốt, hàm răng cùng cái đuôi công kích, hình thái chúng nó tương đối giống con khỉ, chỉ là cả người trơn bóng, bên ngoài rất là ghê tởm.

Điều cần chú ý chính là huyết nhục chúng có kịch độc, móng vuốt hàm răng cái đuôi tất nhiên cũng có, nếu không cẩn thận bị cắt qua một cái liền có khả năng trúng độc mà chết.

Sau khi nói đến đây, Thương Ngự có chút xấu hổ: "Chẳng qua... "

Công Nghi Thiên Hành nhướng mày: "Cái gì?"

Thương Ngự nói: "Chẳng qua, cần phải có Luyện dược sư đi theo, nếu không sẽ không cách nào chứng thực số lượng Địa Quỷ bị giết chết."

Bởi vì Địa Quỷ là sinh vật cả người mang kịch độc, sau khi giết chết phải từ thân thể chúng đào ra một khối giống như cục than được kết tinh làm chứng thực. Nhưng loại kết tinh này cũng có độc, Võ giả một khi chạm vào liền chết, nhưng Luyện dược sư ngược lại đụng vào không có chuyện gì.

Đây cũng là một chuyện hết sức kì quái.

Nhưng Luyện dược sư dù sao cũng không có năng lực tự bảo hộ chính mình, nếu muốn tiến vào Tây Sơn khẳng định sẽ làm cho Võ giả đồng hành càng thêm nguy hiểm, dù sao thì cũng phải nói trước cái này.

Thương Ngự mang theo Dao Mẫn công chúa đến đây bởi vì nàng là một Luyện dược sư, hơn nữa tư chất lại tuyệt hảo, hiện tại đã có thể luyện ra số ít Ích Khí Đan, nếu lại càng tiến bộ, thì có thể luyện chế nhiều thêm một số đan dược tương tự, là có thể trở thành Luyện dược sư cấp thấp. Cố tình Dao Mẫn công chúa lại là muội muội Thương Ngự, nữ tử không có luyện võ thể lực lại không bằng nam tử, không đi thuê Luyện dược sư có kinh nghiệm khác ngược lại lại mang theo nàng, Thương Ngự lại càng phải hảo hảo giải thích một phen.

Công Nghi Thiên Hành hiểu rõ, liền mở miệng hỏi: "Không biết muốn mang thêm vài Luyện dược sư, có thích hợp hay không?"

Thương Ngự thấy y chưa đưa ra dị nghị gì, liền nhẹ nhàng thở ra: "Nếu là có thể bảo vệ tốt, nhiều thêm vài người lại càng tốt."

Ngụ ý, số lượng Võ giả không quá nhiều, mang Luyện dược sư đi cũng phải xem tình huống cụ thể.

Công Nghi Thiên Hành hơi hơi gật đầu: "Vậy ta đây sẽ mang theo A Tá, có hai người này, cũng đã đủ rồi."

Sau khi nói xong, bàn tay y nhẹ nhàng ấn trên vai Cố Tá.

Cố Tá chớp chớp mắt.

Địa Quỷ gì đó hắn chưa từng thấy qua, chỗ nguy hiểm vốn dĩ hắn cũng không muốn đi, nhưng xét đến đó là nhiệm vụ của đệ tử ngoại môn hẳn là sẽ không lâm vào hoàn cảnh phải bỏ mạng, liền quyết định nghe lời Công Nghi Thiên Hành.

Mà đúng lúc này, hệ thống cư nhiên lại phát xuống một nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ phụ: Đi theo kim chủ tiến hành Tây Sơn săn quỷ.]

[Nhiệm vụ đạo cụ: Kỳ Môn Đan - Nhân cấp thiên. ]

[Phương thức hoàn thành: Không hạn chế. ]

[Thời gian hoàn thành: Trong một tháng.]

[Thất bại trừng phạt: Khấu trừ năm trăm dược khí.]

Này có chút -_-||

Kỳ Môn Đan lại là cái đan dược gì hử?

Nhưng mặc kệ thế nào, hắn vẫn là cứ đi theo là được.

Đám người Thương Ngự nghe Công Nghi Thiên Hành nói xong, đều nhìn về phía Cố Tá.

Bọn họ đối với Cố Tá cũng không xa lạ, biết đây là vị Luyện dược sư tương đối được Công Nghi Thiên Hành coi trọng, nhưng bọn họ nhìn ra, với độ tuổi của Cố Tá hẳn là còn chưa có nhập phẩm đâu?

Trong nhiệm vụ Tây Sơn săn quỷ yêu cầu cần Luyện dược sư tham gia, nhưng là cấp bậc Luyện dược sư ít nhất phải tương đương với Luyện dược sư cấp thấp mới được.

Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Các ngươi cứ yên tâm, A Tá tư chất tuyệt hảo, đã có thể luyện chế ra Ích Khí Đan cùng Hồi Xuân Đan, tất nhiên sẽ không kéo chân chúng ta."

Cố Tá cũng lập tức nói: "Tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực."

Đám người Thương Ngự nửa tin nửa ngờ.

.... Mới mười sáu mười bảy đã là Luyện dược sư nhập phẩm?

Điều này thật là khó làm người khác tin. Chính là lấy cách làm người của Công Nghi Thiên Hành, đương nhiên sẽ không ở đây nói dối.

Bất quá Cố Tá làm sao thì cũng không quá liên quan đến bọn họ, nếu Công Nghi Thiên Hành đã quyết định mang hắn theo, vậy thì cứ mang theo đi.

Vì thế, chuyện này liền cứ quyết định như thế.

Thương Ngự cuối cùng nói: "Để hoàn thành nhiệm vụ cần một lượng lớn quỷ hạch, theo số lượng thu được quyết định mức độ hoàn thành. Phàm là đệ tử ngoại môn tiếp nhận nhiệm vụ, trong thời hạn bảy ngày mỗi một người ít nhất phải giao nộp năm trăm quỷ hạch. Đệ tử kí danh ngược lại có thể dùng quỷ hạch cùng đệ tử ngoại môn trao đổi tài nguyên, cũng có thể đổi thành điểm khảo hạch cho chính mình, mười cân quỷ hạch có thể đổi một điểm quỷ hạch."

Đệ tử ngoại môn, đệ tử kí danh đều có điểm khảo hạch, điểm số này bình thường vô dụng, nhưng khi đệ tử ngoại môn tiếp thu khảo hạch tiến vào nội môn hoặc là đệ tử kí danh tiếp thu khảo hạch tiếp vào ngoại môn thì có tác dụng rất lớn.

Đám người Đoan Mộc Kinh Dung đến đây cuối đầu với Công Nghi Thiên Hành, cũng là điểm khảo hạch này - nếu để vụt mất cơ hội lần này, muốn tìm được cơ hội kiếm điểm khảo hạch thì lại càng trăm khó ngàn khó. Nhưng nếu lần này bọn họ kiếm được càng nhiều điểm, tương lại tiến vào ngoại môn sẽ càng thêm thuận lợi.

Đây cũng là do không còn cách nào khác, cứ việc trước hai mươi tuổi phải đột phá Tiên Thiên, đệ tử kí danh dù cho có thể tiếp thu khảo hạch tiến vào nội môn, nhưng đám người Đoan Mộc Khinh Dung hoặc là đã qua hai mươi, hoặc là cách hai mươi tuổi cũng không xa, trong vài năm ngắn ngủi đó làm sao đảm bảo chính mình có thể trực tiếp tiến vào Tiên Thiên chứ? Tất nhiên chuẩn bị trước càng nhiều thì càng tốt rồi.

Công tử thế gia từ khi đến ngoại môn, ngạo khí bị chèn ép đến gắt gao, nhưng trong xương cốt vẫn ngoan cường không chịu thua, liền bắt đầu chuẩn bị phòng ngừa chu đáo.

Mọi người sau khi thương lượng quyết định đến lúc đó sẽ do hai người Thương Ngự cùng Công Nghi Thiên Hành làm đầu lĩnh, mang theo chúng Võ giả tiến Tây Sơn, trong tình huống bình thường thì lấy lệnh của Thương Ngự làm chủ, nhưng nếu Công Nghi Thiên Hành có dị nghị gì có thể trực tiếp đưa ra ý kiến, sau đó sẽ tiến hành thương nghị. Còn những người khác, trừ phi phát hiện xảy ra vấn đề gì đó, nếu không không thể nghi ngờ uy quyền của hai người này.

Đại khái sau khi đã lên tốt kế hoạch, Công Nghi Thiên Hành thong dong dò hỏi Thương Ngự: "Những người đến từ Thương Vân quốc chúng ta phải chiếu cố lẫn nhau, hiện giờ cùng nhau kết liên minh đi Tây Sơn, không bằng cũng mời bọn người Trường Hạo huynh cùng đi? Lấy vận khí của hắn, an toàn của chúng ta cũng có thể đảm bảo thêm vài phần."

Sau khi nghe xong, đám người Thương Ngự cùng Đoan Mộc Khinh Dung trên mặt đều lộ ra nụ cười khổ, còn có một số người, biểu tình tựa như rất kinh ngạc.

Thương Ngự nói: "Thiên Hành huynh thế nhưng không biết?"

Công Nghi Thiên Hành giật mình: "Làm sao vậy? "

Thương Ngự thấy hắn quả nhiên không biết, không khỏi thở dài: "Thiên Hành huynh từ sau khi tiến vào nội môn, sợ là chưa từng tìm hiểu nghe ngóng tin tức về chúng ta đi."

Nói đến đây, hắn ngược lại có chút bội phục.

Bọn họ tiến vào ngoại môn, sau khi tìm hiểu được chút sự tình, thì một mặt trù tính, một mặt khó tránh khỏi lo lắng thấp thỏm, nên đối với đệ tử tiến vào cùng lúc với mình cũng để ý nhiều thêm chút, đương nhiên sẽ phái thuộc hạ của mình đi tìm hiểu. Mà Công Nghi Thiên Hành hiện tại không biết, điều này chứng minh y chưa từng chú ý đến tin tức của đám người "Đồng hương" bọn họ đây, cũng có nghĩa là y đang chú ý để tâm đến chuyện khác, tỷ như tự thân học võ, tỷ như làm chút việc mà bọn họ không biết....

Mà sự thật đúng là như vậy đấy!

Công Nghi Thiên Hành phải làm sinh ý, phải rèn luyện bản thân, lại phải mở rộng nhân mạch, lại phải ứng phó với Dương quản sự kia, còn có tính toán làm sao tiến vào nội môn, không cách nào phân thân hỏi thăm chuyện của đám người Thương Ngự được. Hơn nữa trong lòng y hiểu rõ, tháng đầu tiên này mọi người đều tính toán chính mình phải hành động gì đó, nhưng lại không đạt được kết quả gì, không bằng sau đó cứ an ổn chờ đợi, lại đi hỏi thăm tin tức xung quanh thì biết được mọi chuyện.

Nhưng hiện tại xem ra, việc này là ngoài ý muốn?

Bất quá chuyện ngoài ý muốn này đến từ Hoàng Phủ Trường Hạo, ngược lại khiến cho mọi người cảm thấy không phải như vậy ngoài ý muốn.

Thương Ngự thở dài nói: "Trường Hạo huynh, mấy ngày trước đã tiến vào nội môn."

__________

Editor lảm nhảm: tui cảm thấy bộ này diễn viên quần chúng rất nhiều, rất đông, nhưng lời thoại cùng đất diễn phi thường ít... Quá đáng thương... ???

Ps: vote nhé..... Ủng hộ nhé.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.