Đế Thần Online

Chương 39: Thần cây phong




Tác giả đánh số chương bị.. loạn, từ 741 nhảy lên 748 luôn, nội dung vẫn bình thường nhé.

Ước chừng quá trình kéo dài hơn một phút, viên kim cương siêu cấp mới đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang bảy màu, chính xác đánh lên Càn Khôn Tu Di kính trước mặt Diệp Dương Thành!

- Kích hoạt không gian chi cảnh...

Trên Càn Khôn Tu Di kính xuất hiện sáu chữ to như vậy, khi Diệp Dương Thành còn đang không biết chuyện gì xảy ra, biến hóa trên mặt kính lại khiến cho hắn trừng lớn hai mắt, dáng vẻ kỳ lạ!

- Cái này...

Cả người từ trên bảo tọa nhảy lên, giơ tay lên chỉ vào hình ảnh trên mặt kính, Diệp Dương Thành rung động nói:

- Đây không phải là Mạn... Đây không phải là Mạn Ny sao?

Trên Càn Khôn Tu Di kính lại lộ ra hình ảnh của Lâm Mạn Ny, lúc này đã là mười một rưỡi đêm, trên mặt kính lộ ra hình ảnh, lại là Lâm Mạn Ny đang ngồi đối diện với thê tử công trình sư họ Trần trong phòng khách căn nhà Diệp Dương Thành mua cho mẹ con họ...

- Chị dâu, sau này chị và đứa nhỏ cứ an tâm sống ở đây, nếu gặp khó khăn gì có thể tới tìm ta, có thể giúp được việc gì ta tuyệt đối không từ chối.

Trong tay Lâm Mạn Ny đang cầm một chén trà nóng, nói với thê tử của công trình sư họ Trần:

- Chuyện đứa nhỏ đi học, A Thành cũng sắp xếp xong rồi, chỉ chờ bên này chị ổn định lại, là có thể đưa hài tử đi học rồi.

- Lâm tỷ... Ta...

Thê tử của công trình sư họ Trần tên là Chu Ánh Dung, là một phụ nữ vô cùng thuần phác, được Diệp Dương Thành và Lâm Mạn Ny chiếu cố như vậy, nàng thật sự xúc động, nước mắt vô thanh vô tức rơi xuống.

- Cái này...

Diệp Dương Thành ngồi trên bảo tọa trong thần điện ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên trong lòng vừa động, tay giơ lên chỉ hướng mặt kính, nhẹ giọng nói:

- Một điểm linh lực, trung cấp băng sương thuật!

Đầu ngón tay sáng lên một trận bạch quang yếu ớt, sau đó...

Bị Tú Nhi gọi một tiếng làm xương cốt toàn thân như mềm nhũn ra, Tằng Hán Vĩ không nói hai lời, lập tức bước về phía cửa phòng Tú Nhi, trực tiếp dùng chân đá mở cửa phòng, lại phát hiện cánh cửa không phải là phòng tắm, mà là hành lang xinh đẹp nhưng không rộng rãi.

Vách tường hành lang này có bóng đèn màu hồng phấn, mông lung làm cho người ta có cảm giác miên man bất định, Tằng Hán Vĩ càng cảm giác mình như bước vào quốc gia màu hồng, biết rõ mình diễm phúc sâu, căn bản quên đi các chuyện khác.

Hành lang nhỏ với ánh đèn màu phấn hồng làm cho người ta hưng phấn vô hạn, vừa vặn thời điểm này Tằng Hán Vĩ cúi đầu nhìn tiểu mỹ nhân trong ngực đầy thẹn thùng, tia lý trí cuối cùng vỡ tung, hắn không cách nào kiềm chế xúc động trong lòng của hắn!

Hết lần này tới lần khác Tú Nhi lại nói nhỏ bên tai của hắn, lỗ tai của hắn tê dại:

- Đi lên phía trước, phòng tắm vẫn còn ở phía trước...

Ôm mỹ nhân như hoa như ngọc trong ngực, Tằng Hán Vĩ làm gì còn tư thái ưu nhã nữa chứ, làm gì còn tự ngạo của nhị thiếu gia Tăng gia, trên mặt của hắn chỉ còn lại dục vọng không cách nào che dấu được, thần sắc không cách nào tự ức chế được bản thân mình nữa!

Bộ dáng vội vàng của hắn chẳng khác gì cầm thú động dục thoát khỏi lồng giam, sau khi rời khỏi lồng giam nhìn thấy con mái thì lập tức lao tới, hắn không thể kiềm được muốn xử Tú Nhi tại đây.

- Ah...

Lúc này trên lầu hai Cảnh Thiên Thế Kỷ có tiếng kêu gào thảm thiết, lập tức đánh tan an tĩnh của lầu hai, một giọng nữ nhân trung niên the thé vang lên:

- Biến thái, biến thái chết tiệt ở đâu thế này?

- Đâu có đâu có, biến thái ở đâu?

Tiếng thét chói tai của nữ nhân trung niên vang lên, trong phòng chung quanh có mấy người lao ra ngoài, bọn họ xuất hiện bên cạnh nữ nhân trung niên, không ngớt lời nói:

- Ở chỗ nào?

- Ở đó!

Nhìn qua góc rẽ ở hành lang theo hướng nữ nhân trung niên chỉ, hô:

- Thấy không, chính là biến thái!

Đám người vây quanh nữ nhân trung niên nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy một nam tử toàn thân không mảnh vãi che thân, t*ng trùng màu trắng xuất hiện trước mặt.

Mấy nữ nhân lặng người đi, kết quả có một nữ nhân thần sắc kỳ lạ, tranh thủ thời gian hô:

- Các người mau nhìn phía trước hắn kìa!

- Ân?

Mặt khác mấy nữ nhân kia dời ánh mắt, kết quả là...

- Ồ, đúng là biến thái.

Một nữ nhân khinh thường nói:

- Cũng có thể chơi đùa bằng miệng a.

- Tôi thề, đây tuyệt đối là kiểu chơi biến thái nhất mà tôi từng thấy tới giừ.

Một nữ nhân trung niên xem thường:

- Cũng không biết là tên điên ở đâu tới... Đúng rồi, trong lòng ngực của hắn ôm ghế đẩu là có ý gì?

......

- Phòng tắm nằm ở đâu?

Vượt qua một góc hành lang, lại đi qua một đoạn hành lang khác, thân thể cảm giác lạnh lẽo, Tằng Hán Vĩ cúi đầu nhìn Tú Nhi trong ngực, dần dần trở nên không kiên nhẫn, nói:

- Nếu không, chúng ta trực tiếp như vậy đi.

- Đừng!

Tú Nhi đỏ mặt nhìn qua Tằng Hán Vĩ, nhăn nhó nói:

- Người ta là lần đầu tiên nha, nếu như nhị thiếu gia sốt ruột như thế, không ngại hoan hảo với tỷ muội Tú Nhi một phen.

- Tỷ muội của em đâu?

Nghe được Tú Nhi nũng nịu trả lời, Tằng Hán Vĩ đã sớm điên lên, nói:

- Tỷ muội ở đâu?

- Ừ, đi qua góc phía trước chính là nơi tỷ muội Tú Nhi đang chơi đùa.

Tú Nhi bị Tằng Hán Vĩ ôm vào trong ngực cúi đầu xuống, giọng nói nhu hòa vang lên:

- Tỷ muội của Tú Nhi đều là đại mỹ nhân đấy, nhị thiếu gia sốt ruột như thế, tỷ muội Tú Nhi sẽ phục thị nhị thiếu gia ngay.

- Như thế rất tốt, như thế rất tốt!"

Tằng Hán Vĩ nghe vậy lập tức đại hỉ, nữ tử xinh đẹp trong ngực làm cho nam nhân điên cuồng, giờ này khắc này, hắn đã không cách nào dùng lời lẽ miêu tả tâm tình của mình nữa.

Nhìn qua góc hành lang không xa, vội vàng ôm Tằng Hán Vĩ ôm Tú Nhi bước đi nhanh hơn.

......

Rầm rầm...

Mâm đồ uống rơi xuống, âm thanh thủy tinh rơi xuống dát bị nghiền nát, một nữ phục vụ chừng hai mươi tuổi sững sờ trong giây lát, sau đó nàng hô to lên.

- Ah... Biến thái!

Trên lầu hai có một người xuất hiện, một nam nhân chừng hai mươi bảy tuổi, mấu chốt nhất một là nam nhân này không mặc quần áo, trong ngực còn ôm ghế đẩu, trên mặt đầy dâm đãng...

Nữ phục vụ không nói hai lời quay đầu chạy đi, vừa chạy vừa thét to.

- Nơi này có biến thái, có một biến thái không mặc quần áo!

Bá một tiếng, những người còn đi đi lại lại trong đại sảnh yên tĩnh, cho dù nam nữ già trẻ đều bị tiếng thét của nữ phục vụ hấp dẫn, quay đầu nhìn qua hướng cầu thang, hiếu kỳ xem xảy ra chuyện gì.

Rất nhanh dưới mấy trăm ánh mắt nhìn qua, Tằng Hán Vĩ toàn thân không mảnh vãi che thân ôm một ghế đẩu, thần sắc dâm đãng xuất hiện.

......

Tằng Hán Vĩ lúc này vô thức cầm hai tay Tú Nhi, trong lúc nhất không phân rõ tỷ muội của Tú Nhi có bao nhiêu người.

Chỉ thấy trong gian phòng to trước mặt có rất nhiều nữ tử mặc hoa da phấn, ăn mặc sa mỏng, thân thể uyển chuyển, quốc sắc thiên hương đang cười nói truy đuổi nhau, ánh mắt mị hoặc tràn ngập hấp dẫn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.