Để Tâm

Chương 97: + 98 + 99




Editor: Thơ Thơ
“Kế tiếp đi đâu?” Vừa lên xe, Tuyết Vi vừa muốn khởi động xe, liền hỏi lên hành trình kế tiếp.

“Đương nhiên là tìm chỗ mà ăn cơm chiều đi.” Hoàng Phủ Minh thắc đai an toàn.

Tuyết Vi liền dẫm chân ga. Ai ngờ, xe mới vừa ra, một chiếc Land Rover liền dừng ở trước bọn họ ……

“Minh, em dâu, cùng đi ăn cơm chiều đi?” Cửa sổ xe Land Rover chậm rãi hạ xuống, chỉ thấy, Hoàng Phủ Sâm ngoài cười nhưng trong không cười phát ra lời mời với bọn họ.

“A, xem ra anh cả đối với chuyện vừa mới rồi là không cam lòng đâu.” Hoàng Phủ Minh âm thầm nỉ non một câu, quay cửa kính xe xuống, vừa muốn cự tuyệt lời mời.

Tuyết Vi giật mạnh cánh tay anh.

“hả? Em muốn đi sao?”

“Đi, vì sao không đi! Dù sao tâm tình đã bị bọn họ ảnh hưởng, đơn giản liền hung hăng chơi bọn họ một trận!!”

Bất đắc dĩ……

Hoàng Phủ Minh âm thầm cười, ló đầu ra, lạnh lùng nói: “Vậy phiền anh cả dẫn đường đi.” Thơ_Thơ_ddlqd

Bên kia……

Nhà họ Hoàng Phủ.

“Dì Tiểu Tiểu, Dì Tiểu Tiểu…… Daddy, mommy đâu?” Trong hoa viên chủ viện, Miêu Miêu lôi kéo tay Ly Tiểu Tiểu, vẻ mặt tò mò dò hỏi bóng dáng Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh.

“Daddy của cháu cùng mommy chạy đi hẹn hò.”

“Hẹn hò? Vậy vì sao daddy, mommy không mang theo Miêu Miêu cùng đi chứ?”

“Ha hả, Miêu Miêu, daddy, mommy của cháu, cần thời gian ngọt ngào thuộc về bọn họ, như vậy, daddy và mommy mới có thể càng thêm tương thân tương ái.”

“ừm. Có phải như vậy, bọn họ liền sẽ sinh cho Miêu Miêu em trai nhỏ hoặc là em gái nhỏ hay không?”

“Phốc……” Đồng trinh là tốt đẹp, thật có chút thời điểm, đứa trẻ đồng ngôn đồng ngữ cũng sẽ hỏi người lớn không có lời đáp.

Trong lúc nhất thời Ly Tiểu Tiểu khó nói, cô thật sự không biết nên làm sao trả lời vấn đề này. “Tới tới tới, Miêu Miêu, chúng ta tới chơi ngựa gỗ bập bênh được không?” Chỉ phải dựa vào nói sang chuyện khác, qua lại tránh vấn đề của Miêu Miêu. Thơ_Thơ_ddlqd

Ở tòa hoa viên này mới vừa thành lập không lâu loại công viên trò chơi nhỏ, quả thực là cái gì cần có đều có.

Miêu Miêu vui vẻ ngồi ở trên ngựa gỗ bập bênh, Ly Tiểu Tiểu đứng ở bên cạnh kiên nhẫn đẩy ngựa gỗ.

Chỉ chốc lát sau, tương tự Lục La mang theo Đỉnh Đỉnh dạo quanh vừa thấy công viên trò chơi bị bá chiếm, không vui vọt lại đây: “Là ai cho phép các người chơi ở chỗ này?!” Tiếng chất vấn rơi xuống.

Miêu Miêu khẩn trương nuốt nước bọt, vừa muốn xoay người xuống dưới.

Ly Tiểu Tiểu một phen liền đè cô bé lại…… “Này thật đúng là kỳ quái, Tiểu thư Miêu Miêu nhà của chúng ta chơi ở chỗ này, chẳng lẽ còn yêu cầu được người khác đồng ý sao?!”

“Đương nhiên! Cái công viên trò chơi này chính là lão gia chuyên môn kiến tạo cho tiểu thiếu gia nhà chúng ta, nơi nào đến phiên một đứa trẻ được nhặt về tới chơi?!”

“Miêu Miêu không phải được nhặt về ……” Tiểu gia hỏa dù ngoan ngoãn, cũng không chấp nhận được người khác nói mình như vậy.

Thấy bộ dáng Miêu Miêu ủy khuất, lập tức Ly Tiểu Tiểu lửa giận ‘ đằng ’ lên tới đầu rồi, cô xem như hiểu rõ Tuyết Vi vì sao kêu mình tới Nhà họ Hoàng Phủ!

“Nghe được, nhị thiếu gia nhà các người đã tuyên bố qua, Miêu Miêu là con gái của anh. Vậy cô bé cũng chính là tiểu thư Nhà họ Hoàng Phủ này. Cho dù vô dụng, cũng không tới phiên cô là một hầu gái tới nói mát đi?!” Thơ_Thơ_ddlqd

“A, tôi là hầu gái sao? Vậy cô lại là ai?” Lục La đánh giá trên dưới Ly Tiểu Tiểu, cô thấy thế nào, làm sao cảm thấy lạ mắt.

“tôi là người hầu bên người nhị thiếu *** nhà các người.”

“Hừ, hóa ra cũng là người hầu mà thôi, vậy cô lại có tư cách gì nói chuyện? Chạy nhanh! Mang theo đứa trẻ nhặt được này cút ngay khỏi công viên trò chơi của tiểu thiếu gia nhà chúng ta!!”

“cô nói một lần nữa thử xem??!” Khuôn mặt thanh thuần của Ly Tiểu Tiểu hiển nhiên đầy phẫn nộ.

Lục La lại không để bụng liếc cô một cái……

Miêu Miêu ở bên thấy tình huống không thích hợp, vội vàng khuyên can nói: “Dì Tiểu Tiểu, Dì Lục La, các người không cần cãi nhau. Nếu không như vậy đi, Dì Lục La, dì kêu em trai cùng nhau lại đây chơi được không? Miêu Miêu có thể giúp dì cùng nhau chiếu cố em trai.”

Đứa trẻ ngây thơ căn bản không hiểu Lục La đối với cô bé xa lánh đều không phải là vì công viên trò chơi này bị bá chiếm.

Ngẫm lại, đứa trẻ mới bây lớn có thể chơi cái gì? Cô đơn giản chính là muốn nhục nhã Miêu Miêu mà thôi. Thơ_Thơ_ddlqd

“A, xin lỗi, tiểu thiếu gia nhà của chúng ta …… Ngại dơ!!!”

“cô!!!” Tức giận nháy mắt tràn ngập hai tròng mắt, Ly Tiểu Tiểu giơ tay lên liền phải đánh tới mặt Lục La ……

Ai ngờ, lại bị cô vững vàng tiếp được: “Làm gì, muốn đánh tôi sao? Cô đừng quên, cô bất quá chỉ là một hầu gái mà thôi, có tư cách gì đánh tôi?!”

“tôi đây có tư cách sao?!!” Đột nhiên, tiếng Hoàng Phủ Nguyệt gần như âm lạnh từ sau lưng mọi người truyền đến.

Còn không đợi các cô phản ứng lại đây……

‘ bốp ’ một cái tát vang dội liền dừng ở trên mặt Lục La!

Tay Lục La bụm má, lảo đảo lui về phía sau hai bước…… “Tam…… Tam thiếu gia……?”

“tôi nói cho cô! Nếu cô dám thừa dịp lúc Anh hai tôi không ở đây khi dễ Miêu Miêu, cũng đừng trách tôi trực tiếp nói cho Anh hai tôi, kêu anh tới trị cô. Cho dù cô là hầu gái bên người Tuyết Khả Duy, cũng phải biết, cái nhà này họ gì! Cút!!!” Tiếng giận dữ gầm nhẹ rơi xuống……

Lục La ngay cả đại khí cũng không dám thở dốc một tiếng ôm Đỉnh Đỉnh liền xám xịt chạy đi rồi.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Nguyệt khí phách nghiêm nghị, Ly Tiểu Tiểu đứng ở một bên dường như đột nhiên đối với anh có quen biết mới.

Người đàn ông mới gặp này, trừ bỏ soái khí bên ngoài, cô thật sự không cảm nhận được ở trên người anh bất luận sức quyến rũ gì. Thơ_Thơ_ddlqd

Nhưng giờ phút này……

A…… Có ý tứ!

Nghĩ vậy, cô âm thầm nở nụ cười……

“Nguyệt…… Chú Nguyệt……” Miêu Miêu khẩn trương đánh một lời chào hỏi cùng Hoàng Phủ Nguyệt.

Anh điều chỉnh tâm tình, xoay mặt, mỉm cười đi qua với Miêu Miêu …… “Tiểu bảo bối……” Đợi lúc anh vừa muốn đi hôn Miêu Miêu.

Miêu Miêu sợ tới mức liên tục lui về phía sau.

Này không khỏi kêu Hoàng Phủ Nguyệt có chút buồn bã thương tâm ……

“anh mới vừa dọa Miêu Miêu.” Ly Tiểu Tiểu bất đắc dĩ liếc mắt, mỉm cười nhéo nhéo gương mặt tiểu gia hỏa: “Miêu Miêu, dì hư kia vừa mới rồi muốn khi dễ cháu, chú Nguyệt tức giận mới đánh cô ta, biết chưa?”

“Chính là…… Chính là…… Mommy nói qua, đánh người là không đúng.”

Ai……

Quả thực là Tuyết Vi nói rất đúng, Miêu Miêu đích xác yêu cầu người bảo hộ.

Nếu là Tiểu Cửu ở đây, chỉ sợ căn bản không cần người khác ra tay, hầu gái kia phải che mặt khóc lóc chạy đi rồi…… Thơ_Thơ_ddlqd

“Miêu Miêu, đối mặt với người xấu, chúng ta nên đánh bọn họ mới phải” Ly Tiểu Tiểu kiên nhẫn giải thích xong, bế Miêu Miêu lên, chậm rãi đi tới Trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt: “Miêu Miêu, chú Nguyệt mới vừa bị cháu tổn thương rồi, cháu đi hôn chú Nguyệt một chút, an ủi, an ủi chú đi.”

“ưm…… Chính là……” Tiểu gia hỏa mắt to vừa chuyển, khó xử cắn môi.

“Chính là cái gì?”

“Chính là…… Daddy đã nói với Miêu Miêu, nói Miêu Miêu không được hôn chú Nguyệt, cũng kêu Miêu Miêu phải cẩn thận bị chú Nguyệt hôn đến……”

“Hoàng Phủ Minh thật là nói như vậy với cháu sao?!!!” Vừa nghe lời này, Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt đều phải trừng ra tới.

Miêu Miêu hồn nhiên gật đầu.

“Đáng chết!!!” Chọc tức Hoàng Phủ Nguyệt phun một ngụm máu tươi thẳng bức khoang miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.