Đế Quân

Quyển 1 - Chương 14: Tuyên án




Sau khi tán gẫu về phương pháp kiếm tiền, Amanda giống như vẫn có vài ý định chưa từ bỏ, hoặc là suy nghĩ của nàng đối với con người quá mức hoàn mỹ, nàng vẫn nói ra những lời này.

- Xã hội không tưởng!

Trong nháy mắt, trong đầu Mạnh Hàn chợt hiện lên từ ngữ này. Tuy nhiên, hắn không nói ra. Xem ra tâm địa Amanda thiện lương, cho nên suy bụng ta ra bụng người. Với thế giới này vẫn có một vài nhận thức ngây thơ. Mạnh Hàn không muốn đả kích nàng quá mức. Nhưng hắn vẫn không nhịn được khuyên một câu:

- Có thể đối xử bình đẳng, nhưng, chỉ có thể là cho mọi người có được cơ hội đối xử bình đẳng, chứ không phải chia bình quân những thứ này cho mọi người. Nếu như nàng nhất định phải kiên trì, ta chỉ có thể nói như vậy.

Nhìn khuôn mặt kiên trì của Amanda, Mạnh Hàn không nhịn được lắc đầu. Ngược lại, hắn quay mặt về phía lão đầu Roger:

- Lão Roger, ta không quan tâm lão có đúng là gia gia của Amanda hay không, nhưng ta hi vọng lão có thể làm được một điều. Nếu như Amanda có gì nguy hiểm, đưa nàng trở về đây!

Lão Roger rất nghiêm túc gật đầu, cũng không nói gì. Nhưng Mạnh Hàn biết, lão già này có thể không đơn giản như vậy. Hắn dám một mình đi vào rừng rậm Tinh Linh hái thuốc cho Amanda, hơn nữa toàn mạng trở ra, dường như không phải người bình thường nào cũng có thể làm được.

- Đại nhân, khách sạn cấp sao này của ngài rốt cuộc là cái gì?

Nói một chút về đề tài không thế nào vui vẻ, hình như hiếu kỳ trong lòng Amanda vẫn không biến mất. Nàng tiếp tục truy hỏi Mạnh Hàn.

Mạnh Hàn mỉm cười, bắt đầu nâng cốc uống một hớp. Sau đó hắn mới giảng giải một chút về khái niệm khách sạn. Sau đó hắn lại căn cứ vào trí nhớ của mình, nói qua phương thức đánh giá khách sạn cấp sao.

Thậm chí trong đó còn có vài cách quản lý, và thủ đoạn đưa vào hoạt động cũng nói ra. Hắn nhìn ra được, nữ tử mù Amanda này không phải là một nữ tử mù nho nhỏ đơn giản như vậy. Hắn nói nhiều như vậy, có thể sau khi nàng về nhà sẽ đối mặt với rất nhiều vấn đề vướng tay vướng chân. Mình giải đáp nghi ngờ của nàng, cũng coi như gián tiếp hỗ trợ cho nàng.

Tuy nhiên, dù sao cũng không có giao tình sâu như vậy. Cho dù có, Mạnh Hàn cũng không thể nào chủ động nói ra, trợ giúp Amanda nuôi sống không biết bao nhiêu người. Đây không phải là chuyện Mạnh Hàn có đủ khả năng làm được.

Bây giờ có thể kinh doanh tốt mảnh đất nhỏ trước mắt mình, có thể có lực lượng bảo hộ mình, có thể có lực lượng bảo hộ nhiều diện tích sẽ có trong vòng một, hai năm tiếp theo đã khiến trong lòng Mạnh Hàn có chút lo lắng, không có nhiều năng lực để trợ giúp người khác. Nhiều nhất hắn cũng chỉ có thể cho nàng biết một vài chuyện làm ăn kiếm tiền mà thôi. Các nàng có thể bắt tay vào làm hay không vẫn phải do tự bọn họ cố gắng.

- Khách sạn sa hoa như vậy đã đủ hấp dẫn người khác, còn cần phải đưa ra sự phục vụ như vậy sao?" Amanda có rất nhiều vấn đề thắc mắc, cái này tiếp theo cái kia:

- Hơn nữa, giống như lời đại nhân đã nói, nếu để cho thương nhân cũng có thể vào ở, như vậy, những người bình dân cũng có thể hưởng thụ phục vụ mà chỉ có quý tộc mới có thể được sao?

- Khi sa hoa đến một mức độ nhất định, đã không còn phân chia ra quá nhiều sự khác biệt nữa. Đến lúc đó, tính quan trọng của phục vụ sẽ thể hiện ra.

Mạnh Hàn giải thích một cách đơn giản. Không có ai hiểu rõ ràng hơn hắn. Một phục vụ đơn giản, sau đó sẽ biến thành một dịch vụ vô hạn. Số tiền kiếm được trong đó tuyệt đối không thể kém hơn so những ngành nghề truyền thống ở đây.

- Nếu như ta cũng muốn xây dựng một khách sạn, đại nhân có thể giúp ta thiết kế một toà được không?

Amanda hài lòng hỏi. Thứ ngày hôm nay nàng nhận được đã đủ để nàng tiêu hóa trong một khoảng thời gian rất dài.

- Đương nhiên có thể.

Mạnh Hàn không chút do dự đáp ứng. Sau đó hắn lập tức kèm theo một câu:

- Chỉ cần bỏ ra cái giá xứng đáng.

- Cái giá phải trả thế nào?

Amanda có chút không vui, nhưng rất nhanh đã hồi phục trở lại bình thường.

- Đến lúc đó phải xem nàng có thể bỏ ra cái giá thế nào rồi mới nói sau!

Mạnh Hàn cười đáp lại một câu, nhưng không phải là một câu nói chết. Hiện tại Mạnh Hàn là một người làm ăn. Trừ phi Amanda và hắn có quan hệ thân mật đặc biệt gì, bằng không Mạnh Hàn không có nghĩa vụ hỗ trợ miễn phí.

Cuối cùng Amanda vẫn cảm thấy nguyện vọng được thỏa mãn rời khỏi đó. Cuối cùng Mạnh Hàn cũng không thể thuyết phục được Amanda. Kết quả này cũng không ngoài dự đoán của Mạnh Hàn. Có thể, sau khi Amanda có được kinh nghiệm trong một vài chuyện, mới có thể thu hồi sự ngây thơ này của nàng lại.

Tuy rằng trước đây Amanda không biểu hiện ngây thơ như vậy. Nhưng trên phương diện một vài vấn đề, đặc biệt là trên phương diện đối đãi với con dân trong lãnh địa của mình, Mạnh Hàn nhấn mạnh cho bọn họ cơ hội, Amanda lại nhấn mạnh phải cho bọn họ thứ họ muốn. Đây là sự khác biệt hoàn toàn so với Mạnh Hàn.

Sau khi tiễn Amanda, trong lòng Mạnh Hàn có chút cảm giác mất mát nho nhỏ. Có thể, sau này hắn muốn tìm một người có thể nói chuyện ngang hàng với hắn rất khó, hơn nữa còn là nữ nhân. Người ở bên cạnh Mạnh Hàn, xem Mạnh Hàn làm chủ. Gần như Mạnh Hàn nói cái gì chính là cái đó, căn bản không có bất kỳ phản đối nào.

Những người bên ngoài ví dụ như hàng ngũ công chúa, động một chút là muốn dùng một loại thái độ cao cao tại thượng đối mặt với Mạnh Hàn. Mạnh Hàn thật sự rất hoài niệm cảm giác thả lỏng nói chuyện phiếm cùng bạn học của mình trong kiếp trước.

Tiếp đó, Mạnh Hàn lại khôi phục trạng thái, điên cuồng luyện tập ma pháp. Pháp Thánh Jerome vẫn loanh quanh xung quanh lãnh địa của Mạnh Hàn, nhìn khách sạn cung điện Buckingham đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Còn lãnh chúa phủ Nhà Trắng của Mạnh Hàn đã bắt đầu hoàn tất trang trí cuối cùng bên trong. Tuy nhiên, mọi thứ bên trong còn liên quan tới mức độ thoải mái của cuộc sống thành chủ đại nhân sau này, thậm chí còn phải tốn nhiều công phu hơn so với khi xây dựng kết cấu chủ thể.

Gần đây, những thứ Mạnh Hàn ủy thác hầu tước đại nhân chọn mua tại thành bảo cự thạch giống như nước chảy, liên tục không ngừng được chở tới đây. Lương thực, y vật, đủ loại vật liệu, ăn uống tiêu dùng. Chỉ riêng những thứ vận chuyển cho thành chủ đại nhân, mỗi ngày đã có một đoàn xe ra vào. Sau khi những thứ này được nhanh chóng phân loại, sắp xếp quy hoạch tốt trong nhà kho. Những thứ dùng một trăm ngàn kim tệ mua được đủ để chất đầu cả toà thành bảo.

Đối với tất cả những thứ này, Mạnh Hàn đều không tự làm phiền mình. Hắn giao tất cả cho Grace và Elyse. Trải qua thời gian rèn luyện và hun đúc lâu như vậy, hai nàng đã hiểu rõ cái gì là thích hợp nhất. Hơn nữa các nàng thực hiện không khác gì làm cho chính mình. Mạnh Hàn hoàn toàn yên tâm.

- Grace, chọn một nhóm người, nam nữ đều có cả. Sau đó giao cho thầy dạy lễ nghi cung đình nàng đã muốn lần trước, huấn luyện bọn họ một chút.

Sau một khoảng thời gian, thời điểm Grace đến báo cáo tiến độ xây dựng cung điện Buckingham.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.