Đệ Cửu Môn

Chương 20




Thấy Charlene thay hình đổi dạng, Thạch Phong vẫn còn có chút không thể tiếp thu.

Bất quá có thể nhìn thấy nhân viên quản lý trong truyền thuyết, coi như là vận may, theo tư liệu hắn biết, nhân viên quản lý thư viện trấn Hồng Diệp rất thần bí, Thần long kiến thủ bất kiến vĩ [1], không nghĩ tới sẽ là nữ NPC tham gia đánh cướp trước mặt, nếu thực sự đánh nhau cùng Charlene, sợ rằng hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Cái gì gọi là phẫn trư ngật hổ giả heo ăn hổ[2]?

Charlene Trước mắt tuyệt đối là người lành nghề phương diện này.

Thần Quan là chức nghiệp Thần Dụ Giả tấn cấp bậc ba, đổi thành chức nghiệp kiếm sĩ này liền kêu Kiếm Vương, mà trung gian vẫn còn cách một Kiếm Sư, dù cho cách 20 level, cũng có thể nhẹ nhõm giết chết một con quái lãnh chúa level 50, có lẽ NPC lợi hại nhất hiện nay toàn bộ trấn Hồng Diệp là Charlene.

“Ha ha, bây giờ tin rồi chứ.” Charlene cười đùa nhìn Thạch Phong nói ra, trên người tản ra quầng sáng màu vàng nhàn nhạt, tưởng chừng như chính là đức mẹ Maria đến trái đất, “Cậu đã tìm tôi có việc, thế thì chúng ta đi vào thư viện nói đi.”

Hệ thống: Mở ra nhiệm vụ cấp Sử Thi ‘Hắc Ám Giáng Lâm’, nội dung nhiệm vụ không biết.

Nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Thạch Phong bỗng nhiên lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

Rốt cuộc nguyên nhân gì hắn lại gây ra nhiệm vụ cấp Sử Thi này, đây chính là nhiệm vụ cấp Sử Thi nổi tiếng Thần Vực, xem từ trên web và tin tức công hội U Ảnh thu thập, độ khó hoàn thành không thể tưởng tượng, đương nhiên khen thưởng cũng hậu hĩnh cực kỳ, mà người hoàn thành nhiệm vụ này chính là Linh Đế Thiên Huyễn Vạn Diệt, nhân vật Triệu Hoán Sư truyền kỳ, hạng trước năm trăm tên toàn cầu ở thời kì đỉnh phong, Triệu Hoán Sư toàn cầu trước hai mươi tên.

Đừng xem chỉ là trước năm trăm tên toàn cầu, phải biết rằng tổng dân số toàn thế giới vượt quá một trăm tỷ, tuy rằng toàn thế giới giai đoạn hiện tại chỉ có hơn một trăm triệu người chơi Thần Vực, thế nhưng một năm sau người chơi liền vượt quá mười tỷ, ba năm sau càng là vượt qua ba mươi tỷ người chơi, có thể xếp hạng trước năm trăm tên đều là tuyệt thế cao thủ không thể suy chuyển được.

Chẳng qua khiến hắn khó hiểu, nhiệm vụ này tại sao lại ở chỗ này, nơi sinh cửa Thiên Huyễn Vạn Diệt cũng không ở vương quốc Tinh Nguyệt, mà là đế quốc Hắc Long cách vương quốc Tinh Nguyệt khá xa, đế quốc Hắc Long hùng mạnh xa so với vương quốc Tinh Nguyệt, lãnh thổ càng là gấp ba vương quốc Tinh Nguyệt, ở đấy người chơi và công hội cạnh tranh càng kịch liệt.

“Chẳng lẽ là thủ thông phó bản cấp Địa Ngục mới có khen thưởng?”

Thạch Phong vừa đi theo Charlene vừa âm thầm suy đoán, cảm thấy rất có thể, bằng không giải thích thế nào tại vương quốc Tinh Nguyệt gặp phải nhiệm vụ cấp Sử Thi vốn có ở đế quốc Hắc Long.

Lúc này mục truyền tin Thạch Phong vang lên, Thạch Phong nhìn thấy là Bạch Khinh Tuyết gửi tới.

“Bạch tiểu thư có chuyện gì không?”

“Thấy anh online, cho nên muốn nói cho anh biết một chuyện.” Giọng nói chuyện Bạch Khinh Tuyết rất đạm mạc, dường như vạn năm không đổi lạnh nhạt sâu xa khó hiểu, đối với chuyện gì đều không cảm thấy rất hứng thú, “Bên chỗ tôi đang cần tiền gấp mua đồ, thiếu anh mười lăm ngân tệ có thể sẽ trả lại cho anh chậm một chút, trễ nhất là hết ngày hôm nay sẽ cho anh.”

“Được, nếu như cô rất gấp, ngày mai trả cũng được.” Thạch Phong hờ hững đáp, đối với việc Bạch Khinh Tuyết có thiếu mười lăm ngân tệ, hắn đã không để ở trong lòng,  trên người hắn hiện tại thế nhưng chứa hơn một kim, đang lo dùng như thế nào mới hết đây.

Bạch Khinh Tuyết bên kia hơi kinh ngạc, ngoài dự tính của cô rằng hình như Thạch Phong không quá quan tâm nhiều tiền như vậy, chỉ có điều Thạch Phong cũng đã tự nói như thế, cô tự nhiên sẽ không khách khí, nhẹ giọng nói cám ơn: “Cám ơn, nhưng mà anh sẽ không sợ tôi không trả, để vốn gốc của anh không quay về sao?”

“Cô chính là nữ thần Băng Tuyết, làm sao có thể bởi vì một ít tiền này mà hãm hại một người chơi bình thường như tôi đây.” Thạch Phong cười nói.

“Bình thường? Anh lại dám nói như thế, anh cho bản đồ và công lược ngay cả tôi dùng đều kinh ngạc, Tử Tịch Lâm cấp Phổ Thông không đến một giờ liền thông quan, sau đó lại đánh xuyên qua cấp Khó Khăn, đáng tiếc rằng cấp Địa Ngục quá khó, làm sao cũng không qua được.” Bạch Khinh Tuyết cười yếu ớt nói, “Tôi rất hiếu kỳ các anh là làm thế nào thông quan độ khó cấp Địa Ngục, muốn nói là do đồng đội của anh giúp đỡ, tôi cũng không tin.”

Để phá được Tử Tịch Lâm cấp Địa Ngục, cô đặc biệt để thành viên tinh anh ở tiểu trấn khác tới rồi nhưng là thế nào cũng đánh không lại Will Mest cấp Đầu Lĩnh thứ nhất, nhất là thương tổn khủng bố của Will Mest, ngay cả Thuẫn Chiến Sĩ một thân trang bị Thanh Đồng đều gánh không được, không hiểu tiểu đội Thạch Phong là làm sao thông quan.

“Gặp may mắn mà thôi.” Thạch Phong thành thật nói.

“Anh đã không muốn nói coi như xong, tôi bây giờ còn phải tranh giành trang bị, sẽ không cùng anh trò chuyện, đừng quên giao hẹn phó bản chúng ta.” Bạch Khinh Tuyết cũng không truy cứu Thạch Phong vì cái gì có thể đi qua, chỉ là Tử Tịch Lâm cấp Khó Khăn đã giúp cho các cô thu hoạch xa xỉ.

“Tranh đoạt trang bị? Thủ Bị Trọng Giáp sao?” Thạch Phong thuận miệng hỏi.

“Ừ, làm sao anh biết? Lẽ nào anh cũng ở đây đoạt trang bị này?” Bạch Khinh Tuyết gật đầu nói, cái Thủ Bị Trọng Giáp này thuộc tính thật tốt quá, có trang bị cái này, hạ phó bản Sài Lang Nhân level 3 là không có vấn đề gì.”

Thạch Phong biết mình lắm mồm, bất quá vẫn là lạnh nhạt nói: “Đúng nha, nhiều người cạnh tranh như vậy, tôi đã bỏ qua.”

“Quả thực, hiện tại giá bán đã lên tới 23 ngân tệ, không phải là công hội có tài chính hùng hậu căn bản mua không nổi, không nói với anh nữa, tôi còn phải bán vài thứ mới được.” Bạch Khinh Tuyết nói xong cũng đem cúp trò chuyện.

Mà Triệu Nguyệt Như ngồi ở bên người Bạch Khinh Tuyết chu cái miệng nhỏ nhắn, bắp đùi trắng như tuyết vách chéo lộ ra, phàn nàn nói: “Khinh Tuyết, vì sao cậu cứ muốn cho người xấu tới đoàn đội chúng ta, bất quá tên xấu xa kia chỉ gặp may mắn mà thôi, kỹ thuật như nhau, được dịp gặp phải phó bản nhỏ Tử Tịch Lâm sửa chữa không lớn, rất may mắn thông qua độ khó cấp Địa Ngục mà thôi, dẫn hắn hạ phó bản đoàn đội hai mươi người dám chắc một chút tác dụng đều không có, hơn nữa trình độ kỹ thuật thành viên tiểu đội của hắn thật là thảm chưa từng thấy, tuyệt đối sẽ liên lụy tiến độ chúng ta.”

Thành viên tinh anh sau lưng Bạch Khinh Tuyết đều tán thành lời nói của Triệu Nguyệt Như, bọn họ đường đường là tinh anh của Phệ Thân Chi Xà, một đám người chơi bình thường làm sao có thể so.

“Em cảm thấy ông anh Dạ Phong không đơn giản, nhất định là khiêm tốn mới nói may mắn thông qua phó bản, kỹ thuật chắc chắn rất tốt, gọi anh ta tới cũng không tệ.” Hiểu Nguyệt Nhi nhỏ giọng đưa ra quan điểm của mình.

“Cô nhóc lừa đảo kia, em thì biết cái gì, em là không biết cái tên kia hư hỏng bao nhiêu, hơn nữa khi đó hắn tốn nhiều thời gian như vậy mới lên tới level 1, kỹ thuật rõ ràng không được chút nào, bản tiểu thư cho một Viêm Bộc là có thểnháy mắt giết hắn.” Triệu Nguyệt Như trừng mắt Hiểu Nguyệt Nhi một cái, tràn đầy tự tin nói.

“Được rồi, không nên tranh cãi, tôi cho rằng Dạ Phong này không đơn giản, bằng không làm sao có thể mang theo một đám nhân vật mới xuống Tử Tịch Lâm cấp Địa Ngục, để cho anh ta tham gia đoàn đội vào phó bản, chúng ta hiển nhiên có thể nhìn ra tài nghệ của anh ta, nếu như trình độ không tệ, tôi đang định thu anh ta vào Đồ Thần Quân, bây giờ trước tiên canh giữ Thủ Bị Trọng Giáp để chụp được tới rồi hãy nói.” Bạch Khinh Tuyết khẽ quát một tiếng.

Mọi người nhất thời yên tĩnh lại, tràn đầy khiếp sợ, không nghĩ tới Bạch Khinh Tuyết sẽ có tính toán như thế, vậy mà để Thạch Phong gia nhập Đồ Thần Quân, Đồ Thần Quân thế mà Phệ Thân Chi Xà tinh anh trong tinh anh, mỗi người thân thủ không chê được, cao thủ một trúng tuyển trong vạn người, tài nguyên công hội có được cũng sẽ ưu tiên Đồ Thần Quân, Đồ Thần Quân là trừ hội trưởng và phó hội trưởng công hội ra, đấy là quân đoàn tinh anh có quyền lực nhất.

Bao nhiêu cao thủ game thực tế ảo vì muốn gia nhập Đồ Thần Quân, phấn đấu không ngừng, thế mà tuyệt đại đa số người đều bị đào thải, hiện tại đột nhiên nhô ra một tên Dạ Phong, lại có cơ hội rất lớn gia nhập, làm bọn họ sắp hâm mộ chết rồi.

[1]Thần long kiến thủ bất kiến vĩ: Rồng thần thấy đầu không thấy đuôi: nghĩa là người đặc biệt khó nắm bắt hành tung.

[2]Phẫn trư cật lão hổ: giả heo ăn hổ, giả chết bắt quạ. Ý nói: giả yếu để lừa kẻ khác…

Phẫn trư cật lão hổ là giả làm con heo ăn thịt con hổ. Cái này là cách nói khác đi của kế thứ 20 trong 36 kế của Tôn Tử Binh pháp: “Ban trư ngật hổ” (Giả làm con heo ăn thịt con hổ)

Lão Tử nói: “Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về”, cũng như câu “đại trí nhược ngu”. Người đi săn thường học tiếng heo kêu rồi tự giả làm heo để nhử con hổ.

Đối với kẻ thù, ta hãy giả ngu như một con heo, trên bề mặt cái gì cũng thuận chịu, lúc nào cũng cười, lúc nào cũng cung kính để cho địch mất hết nghi âm. Chờ thời cơ chín, tìm thấy chỗ nhược của kẻ thù mà đập đòn sấm sét.

– Dùng việc không gì quan trọng bằng bí mật.                                            

– Hành động không gì quan trọng bằng thừa lúc bất ý.

– Dò xét không gì quan trọng bằng làm cho địch không hay biết.

– Bên ngoài ra vẻ loạn mà bên trong rất có cơ ngũ.

– Tỏ ra đói mệt nhưng thật là no khỏe.

– Làm ra ngu xuẩn nhưng rất tinh tường.

Những câu trên đây chính là căn bản lý luận của kế “Ban chư ngật hổ” vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.