Đệ Cửu Môn

Chương 18: Cậu đúng là một cô gái không biết phân biệt tốt xấu.




Thạch Phong lùng tìm trên mặt biên, trực tiếp nhập vào ‘Tảng đá kiên cố’.

Tức khắc màn hình phản quang nửa trong suốt biểu hiện ra từng hàng số liệu.

Vừa nhìn tổng thể, thì có hơn một trăm tổ, người bán không ít, thấy có người bán một kim một tổ, theo Thạch Phong thì người chơi như vầy xem ra là nghèo đến điên rồi, lập tức điều chỉnh lọc kết quả từ thấp đến cao.

Điều chỉnh hoàn tất, một tổ tảng đá kiên cố thấp nhất cũng phải 26 đồng, trừ đi phí thủ tụ, tính ra có thể được 25 đồng, giá hơi đắt.

Chẳng qua Thạch Phong vẫn muốn mua vào, chỉ cần giá cả thấp hơn 30 đồng đều có thể tiếp nhận.

Ngay lúc đó tảng đá kiên cố ở phòng đấu giá liền thiếu hơn phân nửa, còn lại đều là giá trên 30 đồng, không có tên nào coi tiền như rác mà đi mua.

Nhìn tảng đá kiên cố xong, Thạch Phong tùy ý nhìn hạng mục phụ một chút.

Mắt chợt sáng lên, dĩ nhiên lại là bộ bài, hơn nữa số lượng rất nhiều, những bộ bài này chỉ cần giết quái vật đều có xác suất rơi xuống, bất quá xác suất rơi xuống cực thấp, không đến một phần vạn, quái vật level 10 đều có thể rơi xuống mười hai loại bộ tạp bài, tạp bài chia thành hai cấp bậc: Thanh Đồng và Huyền Thiết.

Hệ chiến sĩ là kiên cường, thập tự quân, phong cuồng.

Hệ vũ khí là hỗn loạn, báo thù, cơn lốc.

Hệ trị liệu là thần thánh, tự nhiên, cao thượng.

Hệ pháp thuật là nguyên tố, ngu người, ác ma.

Mười hai bộ tạp bài đại biểu mười hai loại chức nghiệp khác nhau, mỗi bộ tạp bài có chín tờ, mỗi cái đều có chữ số, chỉ cần tập hợp đủ là có thể đổi một bộ trang phục tương ứng với chức nghiệp.

Lúc đó rất nhiều người không biết những tạp bài này có lợi ích gì, hơn nữa bản thân tạp bài cũng không có bất luận dòng văn giới thiệu gì, đa số đều tùy tiện để ở trong túi, hoặc là đưa lên phòng đấu giá, thẳng đến khi phó bản năm mươi người level 10 quanh thành thị bị đánh thông, mới phát hiện ở bên trong phó bản năm mươi người này, lại có NPC đổi bộ bài, hai người có thể đổi bộ trang phục cấp Thanh Đồng và Huyền Thiết phân biệt.

Những bộ trang phục này có thuộc tính quả thực cao cấp, một bộ Thanh Đồng có thể so với một thân trang bị Huyền Thiết, một bộ Huyền Thiết có thể so với một thân trang bị Bí Ngân, bấy giờ những bộ bài không ai hỏi thăm biến thành nóng hổi, từng cái bán ra đều được giá trên trời, thậm chí rất nhiều công hội cũng điên cuồng không gì sánh được, không ngừng thu mua.

Mà hiện nay mấy trăm tờ bộ bài cư nhiên chẳng ai muốn, ra giá bất quá có 5 đồng, cao nhất chỉ là 7 đồng.

Thạch Phong không nói hai lời quét sạch toàn bộ, số tiền này với hắn mà nói không coi vào đâu, hơn nữa để tiền một chỗ cũng sẽ không sinh lời, cầm tiền đem đầu tư đẻ ra tiền mới là chính xác.

Thu mua tảng đá kiên cố và bộ bài xong, Thạch Phong chỉ còn lại không tới 14 ngân tệ.

Sau đó Thạch Phong lại tìm kiếm sách kỹ năng, ở Thần Vực muốn xem thực lực của một người chơi, ngoại trừ trang bị ra thì còn xét đến kỹ năng, kỹ năng càng nhiều thì phương thức chiến đấu càng hay thay đổi, đối với một cao thủ kiếm sĩ, thông thường có khả năng khống chế vượt qua hơn hai mươi kỹ năng, cao thủ nhất lưu càng là vượt qua hơn bốn mươi, cao thủ đỉnh cấp thì không cần phải nói rồi.

Nói như thế nào thì hắn cũng là cao thủ nhất lưu, trên người bây giờ kỹ năng vẫn chưa tới mười cái, quả thực thảm thương…

Bất quá bây giờ bán sách kỹ năng rất ít, thường là chính mình dùng hoặc đổi gì đó để cho đồng bạn dùng.

Thạch Phong lật hơn mười trang liên tiếp, hễ nhìn thấy kỹ năng kiếm sĩ dùng đều mua, khi lật tới một trang cuối cùng thì hắn ngây ngẩn cả người.

“Lầm không vậy, Ngự Kiếm Hồi Thiên cũng có bán sao?” Thạch Phong mừng rỡ như điên.

Ngự Kiếm Hồi Thiên thế mà là kỹ năng chiêu bài của kiếm sĩ, cũng là kỹ năng nhất định cần để đối phó chức nghiệp pháp hệ, xác suất rơi xuống thấp đến giận sôi người, cho dù là đời trước, Thạch Phong lên tới level 40 mới bắt được tới tay, không nghĩ đến hiện tại có thể thấy.

Tuy rằng giá có chút đắt, nhưng giá 6 ngân tệ cũng không phải là không có khả năng chấp nhận được.

Thạch Phong trực tiếp đấu giá, ra giá đến 7 ngân tệ, không muốn lãng phí thời gian.

Rất nhanh 7 ngân tệ liền mua lại.

Bảy ngân tệ với sức mua bây giờ, có thể mua năm sáu bản sách kỹ năng nền tảng, song Thạch Phong ngay cả mắt cũng không chợt nhảy một lần.

Ở bên này Thạch Phong đang hài lòng vì mua được ba bản sách kỹ năng phổ thông Con Mắt Quan Sát, Phong Hành Bộ, Liệt Địa Trảm và một quyển kỹ năng hiếm hoi Ngự Kiếm Hồi Thiên thì phòng đấu giá đã điên cuồng lên.

Các thành viên hậu cần của công hội kia mặt đỏ tía tai, lửa giận ngút trời.

“Móa, vì sao 9 ngân tệ còn không ăn được cái trang bị này, rốt cuộc công hội nào có tiền như vậy, ra giá 10 ngân tệ hả?”

“Mấy tên súc sinh này, bọn bay sao không xem chỗ bên này của tao, đã có người ra giá 10 ngân 65 đồng tệ rồi, những người này quả thực điên rồi, tao chỉ có mang theo 10 ngân tệ, hiện tại không làm nhiệm vụ được làm sao bây giờ?”

“Quá đáng ghét rồi, bán trang bị lại không để hiện tên, mỗi lần có chút trang bị như vầy làm sao cướp đến!”

Những người này đều là thành viên hậu cần không vào công hội, thấy mỗi cái so với mỗi cái giá cả càng cao, đều mau giận điên lên, ác độc nhất phải kể tới tên người chơi chế tạo trang bị kia, mỗi lần chỉ lấy ra vài món, trước đấy cạnh tranh đã đủ kịch liệt, hiện tại Thủ Bị Chi Khải thuộc tính rất tốt, số lượng cũng càng ít, tiền bọn họ mang ra ngoài căn bản không đủ, thế này làm sao để bọn họ tranh đoạt cho được?

“Không thể nào, nhiều người giàu như thế, vậy mà ra giá 11 ngân tệ.” Thạch Phong vui mừng nhướng mày, nhìn xem bảy cái Thủ Bị Chi Khải giá cả không ngừng tăng lên, tiêu tốn tiền trước đấy tốn lại một lần quay về, thậm chí càng nhiều hơn trước.

Trong lúc bất chợt Thạch Phong nghĩ tới Ngự Kiếm Hồi Thiên, kỹ năng hiếm hoi cho kiếm sĩ như vậy, người thường căn bản đánh không đến, công hội đánh ra cũng sẽ không bán, nhất định là một cái công hội nào đó vì kiếm tiền mua Thủ Bị Chi Khải, mới đem cái sách kỹ năng này bán đi, chỉ bất quá hiện tại lại để hắn được hời.

Chỉ chốc lát giá cả bảy món Thủ Bị Chi Khải liền tăng lên tới hơn 11 ngân tệ, giá tiền này cũng khiến cả Thạch Phong đều có chút giật mình, công hội lấy ra nhiều tiền trâu bò như vậy, dùng những tài lực của công hội này mà nói, cũng sẽ không vì một kiện trang bị Thanh Đồng cực phẩm xài nhiều tiền như thế.

Thế nhưng Thạch Phong không biết, hắn vừa đem Thủ Bị Chi Khải tốt hơn để lên, tất cả thành viên hậu cần của các công hội lớn liền đem chuyện này nói cho hội trưởng của bọn họ, những hội trưởng này trước chứng kiến những MT kia có được Thủ Bị Chi Khải đi kháng các loại quái đặc thù tinh anh, giúp đồng đội thoải mái đánh chết đặc thù tinh anh, thu được các loại sách kỹ năng và trang bị Thanh Đồng thậm chí trang bị cấp Huyền Thiết, đã sớm đỏ mắt ghen tị vô cùng.

Bất quá bọn hắn cũng không có cách nào, muốn cho người chơi sinh hoạt trong công hội đoán tạo, vừa không có bản vẽ, muốn liên lạc người chơi đoán tạo kia, nhưng người chơi này ẩn tàng tính danh không liên lạc được, chỉ có thể giương mắt nhìn, bây giờ Thủ Bị Chi Khải lại có Phòng Ngự Chi Lực, quả quyết muốn toàn lực mua xuống, cho nên những công hội này trước đó đều đang gom góp tài chính.

“Bay có nghe không, nhất định mua xuống cho tao, trực tiếp ra giá 13 ngân tệ cho tao, xem ai còn dám ra giá!”

“Cái gì, đã 13 ngân rồi, ra 13 ngân 50 đồng tệ cho tao, tao không tin bọn hắn có thể có tiền so với công hội chúng ta.”

Trên trăm tiểu trấn của thành Bạch Hà, mấy trăm công hội không ngừng ra giá, nửa giờ sau, bảy món Thủ Bị Chi Khải giá cả thấp nhất cũng là 14 ngân 60 đồng tệ bán ra, bỗng chốc khiến Thạch Phong buôn bán lời hơn một kim tệ, chứng kiến những người này kịch liệt như thế, Thạch Phong cũng nhân cơ hội thả lên Thủ Bị Trọng Giáp, ra giá 16 ngân tệ, sau đó rời khỏi phòng đấu giá.

Bây giờ vẫn là buổi tối, cách bình minh còn hơn một tiếng đồng hồ, hiện tại đi ra ngoài thăng cấp, rất không sáng suốt, vì vậy trước tiên đi thư viện trấn Hồng Diệp, tìm hiểu một chút quyển nhật ký tinh linh văn kia rơi xuống ở Tử Tịch Lâm cấp Địa Ngục, nói không chừng sẽ có phát hiện mới gì đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.