Đế Bá

Chương 57: Mắng chửi (p2)





Chỉ một lần hô hấp, con quái vật kia đã hiện ra sau lưng Tiêu Lan, gậy gỗ còn dính đầy não tương nhân loại vung lên hướng đầu Tiêu Lan oanh xuống.
- Cứu mạng!
[CHARGE=4]
Trong mắt Tiêu Lan thoáng hiện nét tuyệt vọng, trái tim nhảy điên cuồng, hai mắt tuôn ra tia huyết sắc, một đạo niệm lực ba động xuất hiện chống đỡ ngay trên đầu của nàng.
Gậy gỗ dính đầy não tương nhân loại bị niệm lực bích chướng cản trở nhưng bị oanh thành dập nát, nhưng gậy gỗ kia cũng bị trì trệ trong tích tắc.
Ngay sau đó một đạo gai xương bén nhọn trảm tới, trực tiếp chém rơi đầu con quái vật kia, một dòng máu nóng bỏng từ trong thân thể nó bắn ra tưới ướt đẫm thân thể Tiêu Lan.
Hai mắt Tiêu Lan đỏ bừng thở hổn hển, trong lòng buồn nôn, nhưng ý chí muốn sống chiến thắng hết thảy, nàng dùng toàn bộ khí lực xông về hướng Bạch Cốt.
Trên đường đi, gai xương kia không ngừng xoay chuyển tung bay, vài con sinh vật vừa đến gần Tiêu Lan liền bị chém bay, máu tươi cuồng phun.
- Thật mạnh!
Tiêu Lan nhìn mấy con quái vật bị chém chết trong lòng kinh hoảng.
Thật nhanh nàng đã chạy tới bên người Bạch Cốt tránh sau lưng hắn, nhìn hắn chém giết đàn sinh vật kia.
Những người sống sót còn lại nhìn thấy Bạch Cốt thật nhẹ nhàng chém giết quái vật liền hướng chỗ hắn dựa vào. Hai mươi cường hóa giả cùng tiến hóa giả đang chiến đấu cùng quái vật, bị giết chết bảy người, những người còn lại cũng nhanh chóng di chuyển về hướng Bạch Cốt. Bên trong hai mươi cường giả kia cũng không ai có được chiến lực mạnh mẽ như Bạch Cốt.
Nhạc Trọng chém ra ba đao, ba đầu lâu quái vật liền bị chém đứt đoạn.
Ngay khi đầu của ba con quái vật bị chém rụng, từng đạo sinh mệnh nguyên lực mà người thường không thể thấy được từ trong thân thể chúng nó bị hút vào trong ấn ký Thần Ma hệ thống ngay trên tay Nhạc Trọng.
Mỗi lần ấn ký thu nhận sinh mệnh nguyên lực của quái vật, lập tức truyền vào trong thân thể Nhạc Trọng không ngừng cường hóa sinh mệnh lực cùng linh hồn của hắn.
Nhạc Trọng vừa trảm giết quái vật vừa yên lặng cảm thụ sinh mệnh nguyên lực bị hấp thu, trong lòng sản sinh tia hiểu ra:
- Quả nhiên, cần tiến vào thế giới thứ hai ta mới có cơ hội tăng lên. Mặc dù không được rõ ràng nhưng trảm sát sinh vật phi nhân loại kia ta cũng thu được một ít chỗ tốt!
Còn ở địa cầu Nhạc Trọng muốn được thăng cấp cường hóa tiếp tục chỉ có thể đi trảm sát biến dị thú tứ giai hoặc là biến dị thú ngũ giai. Hơn nữa trên địa cầu cường hóa chỉ thuộc về thân thể mà ở trong thế giới thứ hai này cường hóa lại là linh hồn của hắn.
Linh hồn được cường hóa mặc dù không lập tức tăng lên thực lực của hắn nhưng hắn biết rõ đây sẽ tạo chỗ tốt thật lớn.
- Thật mạnh!
Những người sống sót nhìn thấy Nhạc Trọng không ngừng chém giết quái vật, trong lòng đều kinh hãi.
Trong mắt mỹ nữ phương Tây khêu gợi không ngừng chớp động dị quang, kiếm nhọn trong tay không ngừng đâm ra giết chết quái vật trước mắt.
Có được hai siêu cấp cường giả như Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt ra tay, mấy trăm con quái vật đã bị tàn sát hơn phân nửa.
Nhóm quái vật còn sót lại thấy tình thế không ổn, lập tức quay đầu bỏ chạy.
- Chạy trốn sao? Vừa lúc cho ta xem sào huyệt của các ngươi ở nơi nào!
Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm quái vật xoay người bỏ chạy không giận mà trái lại vui mừng đuổi theo. Những con sinh vật kia nếu chạy trốn tuyệt đối sẽ không chạy theo phương hướng khu vực tử vong quỷ dị kia.
Hiện tại đối với Nhạc Trọng mà nói những con quái vật kia không có gì uy hiếp, chỉ có khu vực tử vong quỷ dị nọ mới làm hắn sợ hãi ba phần.
Đi qua một sườn núi nhỏ, Nhạc Trọng liền nhìn thấy một thôn xóm không chút phòng bị xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Hơn sáu mươi con quái vật còn lại trốn vào bên trong thôn xóm kia.
Một lát sau bên trong thôn xóm xuất hiện từng con quái vật giống cái trần truồng, bộ ngực phơi bày, tướng mạo xấu xí từ trong thôn tuôn chạy ra ngoài.
Ngoại trừ quái vật giống cái, những con quái vật trốn về trong thôn xóm cùng một ít tiểu quái vật từ trong xông ra cầm vũ khí trong tay hướng Nhạc Trọng nhào tới.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn, trong mắt hiện ra hàn ý:
- Muốn chết!
Thân hình hắn chớp động xông vào trong thôn xóm.
Mấy trăm con quái vật giống như ác quỷ hướng Nhạc Trọng xông qua.
Hỏa Diễm đao trong tay Nhạc Trọng trong nháy mắt tuôn ra đao ảnh trùng điệp xoắn tới, những con quái vật bị hắn chém thành vô số mảnh vụn.
Nhạc Trọng rời đi không lâu, trong mắt Bạch Cốt lấp lóe linh hồn ma hỏa, đi nhanh về hướng Nhạc Trọng đang chiến đấu.
- Đợi tôi một chút!
Tiêu Lan cùng Khổng Thúy Vân đều kêu to vội vàng đuổi theo. Không có Bạch Cốt canh giữ, hai nữ tử không có chút chiến lực như hai nàng sẽ bị quái vật giết chết.
Mã Phàm tiến lên vô cùng lo lắng nói:
- Vị huynh đệ này thỉnh dừng bước! Thực lực ngài cao cường, thỉnh ngài ở lại đây bảo hộ chúng tôi. Chúng tôi có hơn trăm mạng người, nếu ngài đi rồi chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm!
Ở chỗ này nguyên bản có được vài trăm người sống sót, nhưng trải qua cuộc tàn sát chỉ còn hơn trăm người. Nếu không phải thực lực Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt cường đại, những người sống sót nơi đây chỉ sợ đã bị tàn sát không còn.
- Vị huynh đệ kia, lưu lại đi!
- Van cầu anh lưu lại bảo hộ chúng tôi đi!
- …
Trong đám người liên tục truyền ra tiếng cầu xin, đại bộ phận mọi người hi vọng Bạch Cốt có thể lưu lại bảo hộ bọn hắn, bọn hắn cũng không nguyện ý can dự cuộc chiến giữa Nhạc Trọng cùng đàn quái vật kia.
Đối diện những lời cầu xin kia, Bạch Cốt không chút nhìn tới chỉ thẳng theo phương hướng Nhạc Trọng rời khỏi đi nhanh qua.
Tiêu Lan cùng Khổng Thúy Vân liếc mắt nhìn nhau, lập tức đuổi theo. Chỉ ở bên cạnh Bạch Cốt hai nàng mới có chút cảm giác an toàn.
Những cường hóa giả liếc mắt nhìn nhau cũng lập tức đuổi theo. Những người này thật có kinh nghiệm chiến đấu, hiểu rõ chỉ đi theo cường giả như Bạch Cốt mới có cơ hội sống sót, tránh ở nơi này chỉ có chờ chết.
Những người còn lại nhìn thấy cường hóa giả đi theo Bạch Cốt liếc nhìn nhau lại đuổi theo sau.
Xuyên qua sườn núi nhỏ, những người kia nhìn thấy Nhạc Trọng đang tung hoành trong đàn quái vật.
- Thật mạnh!
Số lượng quái vật đã vượt qua hơn hai trăm, nhưng chúng vừa xông tới gần Nhạc Trọng chừng năm thước liền bị đao ảnh giảo sát thành mảnh vụn, mọi người chứng kiến một màn này trong lòng đều cực kỳ kinh hãi. Trong đó có không ít nữ tính ánh mắt sáng rọi, trong thế giới quỷ dị cùng nguy hiểm này chỉ có cường giả mới có thể bảo hộ các nàng sống sót.
Những con quái vật kia rốt cục không phải tang thi, mấy chục con quái vật vừa bị giết chết dưới đao Nhạc Trọng những con còn lại biết chúng không cách nào tổn hại Nhạc Trọng mảy may, vì vậy liền bỏ chạy tứ tán.
Nhạc Trọng giết tan đám quái vật kia cũng không tiếp tục truy kích, mà im lặng đứng nguyên tại chỗ nghỉ ngơi. Một lần giết mấy trăm con quái vật, thể lực hắn cũng bị tiêu hao. Ở tại địa phương nguy hiểm này, hắn phải bảo chứng duy trì thể lực ở trình độ tốt nhất.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.