[ĐBK Bộ 1] Thực Xin Lỗi, Hại Đến Ngươi

Chương 14: Giáng sinh ấm áp




Cốt Cảm Mỹ Nhân và Không Thể Ăn Lê tại chỗ NPC Lạc Dương cử hành một hôn lễ  hết sức quỷ dị.

So với hôn lễ lần trước bạn bè cừu nhân ra vào tấp nập thì hôn lễ lần này có phần lạnh lùng khác biệt hơn.

Trong hôn lễ, chỉ có mình Cốt Cảm Mỹ Nhân và Không Thể Ăn Lê hai người mắt to trừng mắt nhỏ, lúc cảm thấy mặt đối phương quá mức đáng ghét thì cùng nhau trừng NPC.

Sau khi hôn lễ chấm dứt, dựa theo quy củ của Tình Duyên, Cốt Cảm Mĩ Nam và Ly Bất Khai bị đá ra khỏi Tình Duyên.

Đối với chuyện này, Tiểu Ly giải thích rằng, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, chúng ta muốn đánh vào trong địch nhân thì phải dùng ánh mắt sáng như tuyết của chúng ta phát hiện bí mật không thể nói của đối phương.

Vì thế, Không Thể Ăn Lê và Cốt Cảm Mỹ Nhân tay cầm tay tiến vào Ngũ Thần Gia Tộc.

Cho nên, Ly Bất Khai và Cốt Cảm Mĩ Nam thành phản đồ của Tình Duyên Công Hội, bị đuổi giết đến chân trời góc biển, đương nhiên, lão đại của Tình Duyên lại nói, chỉ cần người sống!

Nói giỡn, trong trò chơi thì bắt sống làm thế nào? Chẳng lẽ đánh tới một nửa rồi nói ngươi theo ta về đi, lão Đại muốn ngươi sống!

Đây không phải rõ ràng là cho đối phương một con đường sống sao.

Bạn không có cách nào dùng dây thừng buộc hắn, không thể dùng mê dược mê hắn, cũng không thể điểm huyệt hay đánh gãy chân hắn được, chỉ có thể giết hắn, hoặc là bị giết mà thôi.

Cho nên muốn bắt người sống là chuyện không thể thực hiện.

Vì thế, với lệnh truy nã cao cấp màu đỏ với Ly Bất Khai và Cốt Cảm Mĩ Nam, tất cả mọi người trong Tình Duyên Gia Tộc đều chọn thái độ làm như không nhìn thấy, nếu ở nơi núi rừng hoang vắng nhìn thấy Tiểu Ly thì mượn cớ chém hai đao cũng tốt.

Giết một lần tặng một hai kim… Còn không bằng đi một chuyến thuỷ vận nữa.

Lão Đại dĩ nhiên là mắt nhắm mắt mở, vì không muốn phá vỡ quy định truy nã tình lữ rời khỏi Tình Duyên Công Hội, nên làm chút chuyện ngoài mặt cho có lệ mà thôi.

Sau khi Ly Bất Khai được thả ra khỏi ngục giam, chính thức ly hôn với Cốt Cảm Mĩ Nam, sau đó lên tiểu hào Không Thể Ăn Lê, hâm nóng tình cảm với Cốt Cảm Mỹ Nhân.

Hai người vẫn là vợ chồng như trước.

Điều thay đổi duy nhất chính là, vốn Cốt Cảm Mĩ Nam là nam hào, Tiểu Ly là nữ hào nhân yêu, bây giờ, Tiểu Ly là nam hào, Cốt Cảm Mỹ Nhân là nữ hào.

Vì thế, vốn là bà xã thì nay đổi giọng thành ông xã.

“Ông xã à, cậu trà trộn vào Ngũ Thần Gia Tộc như vậy là muốn làm gì? Trộm tiền của bọn họ hay là trộm người của bọn họ chứ…”

“Đừng nghĩ tôi đáng khinh như vậy, tôi chỉ muốn biết rốt cuộc là ai đang làm trò quỷ! Muốn châm ngòi cho hai gia tộc bang chiến.”

“A a vậy chúng ta bây giờ không phải thành nằm vùng sao…”

“Phiền cô đừng nói những lời này ở kênh phụ cận! ! Tuy ở đây là Dạ Tây hồ khuya khoắt không có nhiêu người, nhưng cô làm nằm vùng như vậy không phải đưa xương lên miệng người sao!”

“A… Vậy tôi phải giúp cậu làm gì?”

“Chúng ta đi bắt hổ, cô bây giờ 45 cấp đúng không?”

“Đúng, 45. Nhưng tiểu hào của ông xã vì sao cũng 60 cấp lận a… Tiểu hào của ông xã còn cao hơn đại hào của tôi…”

“Sao cô nói nhiều lời vô nghĩa thế, giống như thay đổi cả con người vậy?”

“Thật không thật không? Tôi chỉ là đầu đau muốn sốt mà thôi.”

“Hay là trong đầu có giun đũa?”

“Giun đũa không phải trong bụng sao?”

“Cho nên mới nói cô là ngoại tộc.”

Hai người một bên chat một bên bay đến Huyền Vũ đảo.

Tự động tìm đường đến chỗ mấy con hổ, sau đó bắt đầu bắt.

Thật ra đây là lần đầu tiên Xương Cốt bắt sủng vật, tuy không biết anh trai đã từng bắt hay chưa…

Để tránh lộ tẩy, Xương Cốt đi phía sau Tiểu Ly, cậu ta đánh đứa nào thì Xương Cốt đánh đứa đó.

Kết quả đánh mấy chục con đều đánh chết hết, còn dẫn thần thú bảo hộ đảo bự chảng tới.

“A, ông xã, xem em bắt này, cục cưng này nhìn vừa lớn vừa hung mãnh! Thật xứng với ông xã!”

Xương Cốt nói một câu xong thì thần thú khổng lồ bảo hộ đảo đã cắn chết cô.

“Không phải chứ… Sao nó lại cắn em …”

“Bởi vì cô rất xứng với nó đó bà xã.”

Tiểu Ly đứng bên cạnh vui sướng nhìn người khác gặp họa, còn có vẻ thật cao hứng, thật hưng phấn, lúc thì té xỉu lúc thì hôn gió lúc thì rít gào, bộ dạng hoa chân múa tay vui sướng làm cho Xương Cốt nghiến răng nghiến lợi.

“Ông xã cậu đẹp trai như vậy vì sao thần không chịu quyến rũ cậu nhỉ?”

Xương Cốt nói câu đó xong, mắt thấy thần thú bảo hộ đột nhiên xoay người, hướng về phía Tiểu Ly một hơi…

Cuối cùng Tiểu Ly cũng bị cắn chết.

Hai người đồng sinh cộng tử một hồi, uống xong thuốc Mạnh bà lại tiếp tục đi Huyền Vũ đảo bắt sủng vật, kết quả, con thần thú kia hình như tâm tình hôm nay rất kém, mỗi lần nhìn thấy hai người bọn họ là lại tới cắn.

Cuối cùng sau khi bị chết liên tục năm lần, Tiểu Ly cũng không còn kiên nhẫn nữa.

“Không bắt nữa! Cô RP quá kém ! Ông đi ngủ đây!”

Sau đó, chỉ thấy Tiểu Ly nhanh chóng log out, ném Xương Cốt một người ở lại Huyền Vũ đảo, bị thần thú chà đạp.

Đêm đó, Từ Văn nhận được điện thoại của ông anh, nói chuyện làm ăn có chút vấn đề, vốn định ngày mai trở về nhưng phải đẩy sang ngày mốt.

Hơn nữa còn dặn dò Từ Văn không được biến nhà thành nơi chứa rác, không được dùng QQ của anh ta làm chuyện bậy bạ, không được dùng giọng nói hay cho nhìn webcam, tốt nhất là không làm gì cả, ôm gấu bông đi ngủ thôi.

Cúp điện thoại xong, Từ Văn âm hiểm cười, webcam? Anh không nói em cũng không nghĩ tới đó anh trai ạ.

Chiếu ngày kế, sau khi Cốt Cảm Mỹ Nhân lên trò chơi liền nhận được tin nhắn của Không Thể Ăn Lê, bảo cô đến trạm dịch Tô Châu.

Cốt Cảm Mỹ Nhân ngoan ngoãn chạy tới trạm Tô Châu, sau đó nhận được giao dịch.

Chỉ thấy Tiểu Ly cho cô một con hổ cục cưng, giống cái, tốc độ trưởng thành không biết, nhưng kỹ năng lại không có một cái nào.

“Ông xã, cục cưng này hình như không tốt lắm, chúng ta bắt con khác đi?”

“Ngu ngốc, cô xem tư chất của nó đi, thể lực một ngàn tám, là cực phẩm đó! Còn con này do tôi dùng Đồng Thiên Thư đổi với Nguyên Bảo Điếm, lên cấp mười đi kiểm tra tốc độ trưởng thành, chắc chắn ngoài vĩ đại, đến 30 cấp sinh con ra, thế hệ thứ hai chắc chắn là cực phẩm!”

“Đồng Thiên Thư, không phải rất quý ư…”

“Chờ sinh ra thế hệ thứ hai thì lấy lời lại được rồi.”

“Ừ.”

Xương Cốt buồn rầu nhận cục cưng kia, tên là Bạch Cốt Tinh, mà cục cưng Tiểu Ly mang, gọi là Tôn Ngộ Không.

“Đi thôi, đưa cục cưng đi nào.”

Nói xong, tổ đội mang theo Xương Cốt đến Tây Hồ, đánh vài con quái thủy, con hổ rất nhanh đã lên cấp mười, trở về Tô Châu tra tốc độ trưởng thành, kết quả, Bạch Cốt Tinh là hoàn mỹ, Tôn Ngộ Không là kiệt xuất.

Tốc độ trưởng thành từ cao tới thấp là hoàn mỹ, trác tuyệt, kiệt xuất, vĩ đại, bình thường.

Đối mặt với kết quả quỷ dị thế này, Xương Cốt cười trộm, còn Tiểu Ly thì tức tối dậm chân, tại sao mình lại đưa con cái cho cô ta chứ, tại sao chứ…

Đương nhiên, trong lòng buồn bực, nhưng cũng không tiện mở miệng đòi hổ về, đành phải cắn răng nhìn mức độ trưởng thành của con Bạch Cốt Tinh tốt hơn con Tôn Ngộ Không rất nhiều, tuy rất chướng mắt, nhưng mà…

Nói thế nào trong tương lai cũng sinh con với nhau, sau này là cha của đứa nhỏ cũng không nên so đo làm gì.

Sau khi luyện cục cưng đến ba mươi, hai người đến Tô Châu để sinh con, phải đợi qua vài giờ, nên Xương Cốt nhàm chán đưa ra chủ ý muốn nhìn webcam.

“Webcam? Bây giờ khuya lơ khuy lắt, xem một con yêu tinh như cô thì đẹp cái gì, không có hứng thú.”

“Xem thử thôi mà, người ta muốn… xem bộ dạng của ông xã quá, không biết có phong lưu anh tuấn tiêu sái như vậy không!”

Thật ra trong lòng đang nghĩ, không biết có giống con khỉ giương nanh múa vuốt như vậy không…

“Tôi không đẹp, cũng không xấu, không có gì đặc biệt.”

Bình thường những người nói những lời này, vẻ ngoài tuyệt đối khiến người ta vô cùng hâm mộ lẫn ghen tị.

“Nhìn thử thôi, cậu xem vợ chồng người ta đều nhìn webcam của nhau hết rồi, chẳng lẽ cậu không muốn biết trông tôi như thế nào sao?”

“Tôi không có hứng thú với yêu tinh…”

“Thì liếc mắt một cái là được = =”

Xương Cốt trực tiếp cả gan gửi yêu cầu xem webcam qua, Tiểu Ly chấp nhận, mơ hồ trên cửa sổ webcam đen tuyền một đầu người chậm rãi hiện ra.

“Vì sao chỉ có cái đầu …”

“A, tại vì tôi lạnh nên bọc cả người bằng thảm lông.”

“…”

Cả người Tiểu Ly bọc trong một cái thảm lông nhung màu đen, chỉ để lộ ra cái đầu.

Quả nhiên không khác so với tưởng tượng của mình, mặt rất nhỏ, tay của ông anh cũng có thể che hết toàn bộ mặt cậu ấy, miệng cũng rất mỏng, còn hơi nhếch lên tựa như đang cười, vừa nhìn đã biết là dạng rắn độc gian xảo. Ánh mắt… Trong bóng tối lại càng thêm sâu thẳm…

“Tiểu Ly mắt cậu thật là đẹp …” Xương Cốt thật lòng khen.

“Sao không cho tôi xem của cô?”

“Tôi là yêu tinh mà, nên không dám cho cậu xem ha ha ~”

“Hừ, cư nhiên gạt tôi!”

Tiểu Ly duỗi tay che camera lại, đương nhiên, trong nháy mắt Xương Cốt cũng có thể thấy rõ ràng đôi bàn tay rất trắng kia, tay ông anh cũng đủ bọc lại cả móng vuốt của cậu ấy…

Xương Cốt chăm chăm cân nhắc đến tiêu chuẩn người yêu của anh trai rồi lại so với Tiểu Ly, hoàn toàn quên rằng anh trai của mình là một straight…

“Tiểu Ly à, camera của tôi hư rồi, tôi cho cậu xem ảnh chụp thôi nha.”

Sau đó, Xương Cốt tí tởn gửi bức ảnh hai anh em chụp chung qua.

“Bên trái là tôi đó!”

Xương Cốt nói là bên trái của mình, nhưng mà, Tiểu Ly lại hiểu thành bên trái của ảnh chụp…

Sự thật là vị trí của cô và ảnh chụp ngược lại với nhau, cho nên hiểu lầm cứ như vậy mà sinh ra.

“Không phải chứ, nhìn bộ dạng anh rặt văn nhân như vậy, mà đi nói mấy lời ghê tởm thế ư!”

“A?”

“Anh cũng là nhân yêu! Vậy mà cả ngày bảo tôi là ông xã anh là bà xã không thấy ghê tởm sao? Mợ ơi, tôi chưa từng thấy nhân yêu nào mà da mặt dày như anh cả!”

“A a? ?”

“Ngoại hình nhìn cũng không tệ, đáng tiếc nói chuyện quá ghê tởm, thật sự là lãng phí của trời.”

“A?”

“Được rồi, tôi thấy bạn gái anh nhìn cũng được lắm, có chút khí chất, nhưng nghe nói nữ nhân cười đến ngọt ngào như vậy bên trong toàn ý nghĩ xấu xa, anh nên cẩn thận nha huynh đệ!”

“Ớ…”

“Được rồi ngủ đi, anh cũng là nhân yêu, về sau đừng kêu tôi là ông xã này nọ nữa, làm tôi nổi da gà muốn chết rồi đây nè.”

“Ngủ ngon, cúi chào.”

Chờ Tiểu Ly log out rồi, Xương Cốt mới kịp phản ứng.

Bạn gái?

Nhân yêu?

Nhận sai người rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.