Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Chương 13: Gặp Được




Edit: Sahara 

Tần Nguyệt bị bộ dáng này của Tiểu Thụ làm cho hoảng sợ, nhưng rất nhanh thì đã hồi thần lại, cất giọng trào phúng: "Đây là Thần Thụ Tiên (*tiên là roi), là do lịch đại tổ tiên của Thánh Nữ Tộc truyền lại, nghe nói đây là chiến lợi phẩm mà tổ tiên chúng ta thu hoạch được từ một di tích, cũng chính nhờ chiếc roi này mà vô số thụ nhân đều thần phục Thánh Nữ Tộc chúng ta."

Thần sắc Tiểu Thụ tràn đầy thống khổ, hắn ôm chặt đầu mình, trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

"Ta đã sớm nói rồi, bất cứ thụ nhân nào cũng không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay Thánh Nữ Tộc chúng ta!" Tần Nguyệt cười lạnh, mặt đầy châm chọc: "Hiện tại, chắc ngươi đã nếm được mùi đau khổ rồi phải không?"

"Tiểu Thụ?"

Vân Lạc Phong vội vàng ôm Tiểu Thụ vào lòng, tay nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Thụ, giọng nói của nàng dường như có ma lực, làm cho tâm trạng đang cuồng loạn của Tiểu Thụ dần dần an tĩnh lại.

"Ta sẽ không để con có chuyện gì!"

Vân Lạc Phong thốt lời đảm bảo, sau đó, nàng khẽ nâng tầm mắt, nhìn Tần Nguyệt đang đứng ở phía trước.

"Nếu chiếc roi Thần Thụ kia làm cho Tiểu Thụ thống khổ, vậy thì ta sẽ tiêu hủy nó!"

Tiêu hủy?

Dường như vừa nghe thấy được chuyện gì đó rất buồn cười, cho nên Tần Nguyệt cười phá lên, tiếng cười ngạo nghễ mang theo ý khinh thường.

"Chỉ bằng vào ngươi?"

"Đúng vậy, chỉ bằng vào ta!" Vân Lạc Phong nâng tay lên, một thanh trường kiếm đột ngột xuất hiện trong tay nàng: "Hỏa Hỏa, Trà Trà, các người ra đây giúp ta!"

Vụt!

Vừa dứt lời, một con hỏa hồ ly đỏ rực liền xuất hiện ngay bên cạnh Vân Lạc Phong, tiếp theo, thân hình con hỏa hồ ly kia từ từ kéo dài ra, cho đến khi hóa thành một cô bé gái xinh đẹp, đáng yêu.

Chú cún con dễ thương vốn đang nằm bò trên đầu Tiểu Thụ cũng đột ngột nhảy xuống, thân thể nó từ từ biến lớn lên, từ một chú chó con dễ thương chỉ lớn bằng lòng bàn tay bỗng nhiên biến thành một con linh khuyển hung thần ác sát.

"Linh thú cảnh giới Thánh Quân?"

Tần Nguyệt ngẩn người, sự tham lam trong mắt càng lộ rõ.

Lúc đầu, nàng vì nhận lệnh từ Thánh Nữ Tộc cho nên mới đến đây, nhưng không ngờ chuyến đi này lại có thu hoạch lớn đến như vậy.

Chẳng những tìm được một thụ nhấn đã hóa hình người, mà còn có hai con linh thú Thánh Quân. (*Sa: nói cứ như đã là đồ của mình *liếc xéo*)

"Chủ nhân!" Giọng nói Bích Tiêu càng thêm nôn nóng: "Người đừng nhìn diện mạo bên ngoài của Tần Nguyệt mà tưởng ả còn trẻ, chắc hẳn là ả đã dùng Quả Bất Lão của Thánh Nữ Tộc cho nên dung nhan mới không già đi. Thực lực của ả hẳn là ở cảnh giới Thánh Quân trung giai."

Nếu Lâm Nhược Bạch thật là truyền nhân Thánh Nữ Tộc, thì bọn họ chắc chắn sẽ nhắm trúng nàng, phái một Thánh Quân trung giai đến cũng không có gì lạ.

Ở Thất Châu Đại Lục này, người đạt tới Thánh Quân cao giai cũng chỉ có mấy vị châu chủ đứng trên bảng xếp hạng, ngoài ra, cường đại nhất chính là Thánh Quân trung giai.

Nếu thực lực của Tần Nguyệt là Thánh Quân trung giai, vậy đã nói lên, tổng thực lực của Thánh Nữ Tộc không hề xếp dưới đại lục này, thậm chí còn có thể là ở trên.

"Hỏa Hỏa, muội đi quấy nhiễu ả ta!"

Phân phó xong câu này, Vân Lạc Phong nhún mũi chân một cái, nhẹ nhàng nhảy lên lưng Trà Trà.

Trà Trà lập tức hiểu ý Vân Lạc Phong, dùng tốc độ nhanh như gió lao về phía Tần Nguyệt. 

Do Tiểu Thụ không khống chế được tâm trạng, nên số dây đằng trói đám người Thánh Nữ Tộc kia đều buông lỏng rớt xuống đất, bọn họ muốn xông lên giúp Tần Nguyệt, thì đúng lúc này, Tiểu Mạch và Vân Dực bỗng chắn trước mặt bọn họ.

"Muốn gây phiền phức cho chủ nhân ta thì phải qua ải của ta trước!"

Hai mắt Tô Tuấn hơi trợn to, trong mắt đều là khiếp sợ. 

Hắn tưởng rằng Long Lân Giáp đã là át chủ bài cuối cùng của Vân Lạc Phong, nhưng không ngờ nàng vẫn còn giấu hai con linh thú Thánh Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.