[Đấu La Đại Lục] Sakura Xuyên Không

Chương 32: Chương 30




" Triệu Trí Viễn tại sao lúc nào anh cũng né tránh em hết vậy?" Lý Song Song người con gái lần đầu gặp đã yêu anh, nhưng anh lại đi yêu người phụ nữ khác

" Song Song cho dù như thế nào đi nữa tôi và cô cũng không thể nào "

" Tại sao không thể?"

" Tôi đã có người mình thích rồi "

Cô chỉ tay vào người anh " Rồi sẽ có một ngày Song Song này sẽ khiến anh yêu tôi thôi "

" Không nói nhiều nữa chúng ta đi tìm nấm ngủ sắc thôi " nấm ngủ sắc là loài nắm rất nhiều màu, nhưng nó rất độc

Nếu người bình thường ăn phải da thịt sẽ từ từ bị biến màu trong vòng 5 phút sẽ chết trong tức khắc. Nhưng nếu là người đang bị thương khi ăn loại nấm này sẽ giúp cho vết thương kiềm máu và đỡ đau hơn.

Sắp tới băng đảng của Lục Phong phải đi tranh giành địa bàn với đám xã hội đen Châu Âu. Vì bên đấy bọn chúng có rất nhiều vũ khí lợi hại, do sợ lỡ như có người trong đội bị thương sẽ không kịp cứu thì phải ăn nấm này cho đỡ hơn

Cả nhóm người Lục Phong ai cũng đang đi trong rừng tìm kiếm loại nấm ngũ sắc này.

" Nè anh Triệu anh không biết thương hoa tiết ngọc sao. Dù sao tôi cũng là con gái đấy, anh có thể đi chậm lại một chút không, uổng công tôi đã lãng phí đi cùng anh "

" Tôi có nhờ cô đi cùng sao?"

" Anh, đợi tôi với "

Lúc vạch các bãi cỏ ra bỗng dưng có một con rắn chạy tới cắn ngay tay anh, đây là rắn độc

Chân anh từ từ khụy xuống khiến cô hoảng sợ " Trí Viễn anh sao vậy, anh đừng làm tôi sợ mà " nước mắt cô vô tình tuôn ra

" Mau, mau lấy khăn quấn chặt cổ tay tôi "

" Cái khăn, cái khăn " không tìm thấy khăn nên cô đã tự xé áo mình ra rồi quấn chặt cổ tay cho anh. Vừa quấn xong anh đã ngất xỉu " Trí Viễn, anh đừng ngất mà, bây giờ tôi phải làm gì đây, tôi phải làm sao đây "

Cô nhấc điện thoại ra, cô chạy tới chạy lui để thu sóng, cuối cùng cũng có sóng, cô gọi cho Doãn Vân " Alo, tôi phải làm sao đây? Hic "

" Cô sao vậy, có chuyện gì sao?"

" Trí Viễn, Trí Viễn anh ấy bị rắn cắn "

" Cô lấy miếng vãi buộc chặt vào phần mạch máu gần chỗ bị cắn đi "

" Tôi đã làm rồi "

" Bây giờ cô đang ở đâu?"

" Bây giờ tôi đang ở trong rừng nơi vách núi, cô mau tới đi "

" Được được cô đừng kích động quá chúng tôi tới liền " nói xong liền cúp máy

" Trí Viễn à, anh sao rồi hả, anh đừng làm tôi sợ mà. Anh còn chưa đồng ý lời tỏ tình của tôi, chúng ta còn chưa kết hôn mà , anh không được bỏ tôi đâu "

" Đồ ngốc, ai nói tôi sẽ cưới cô "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.