Đấu La Đại Lục

Chương 3: Anh hùng​




Tiếng quát lạnh vang vọng phía chân trời, như sấm sét không ngừng quanh quẩn, trong một khắc này thân hình của Tần Quan bỗng dưng giống như cao lớn hơn vài phần, đồng tử co rụt lại, nắm tay khổng lồ huyền bí đột nhiên oanh thẳng tới không gian phía trước.

- Nộ Băng Kim Luân Phá!

Trong thiên địa khoảnh khắc biến thành rét lạnh, lại chẳng khác gì thế giới băng hàn giáng xuống…

Gió lạnh rét tận xương mang theo băng tuyết vô cùng sắc bén bốc lên đầy trời, làm cả tảng lớn thiên địa biến thành một mảnh trắng xóa, hàn khí buốt giá tới mức làm cả không khí đều phải ngưng kết lại.

Tuy là Nam Phong Thành bên dưới xa vài ngàn thước cũng có thể cảm giác được không khí băng hàn, hơn nữa còn là băng hàn vô cùng sắc bén! Đó là bởi vì Tần Quan đã xuyên suốt cả hai ngũ hành không gian, trong khi hắn thi triển chiêu vũ kỹ này đã trộn lẫn kim nguyên năng cùng thủy nguyên năng vào nhau.

Nguyên mạch bản tức của Tần Phàm vốn còn chưa ổn định, sau đó lại thừa nhận một kích quá mạnh mẽ, một kích của cửu cấp võ thánh cho dù không thi triển vũ kỹ nhưng uy lực cực kỳ đáng sợ, thậm chí làm thân thể hắn cảm giác được huyết khí sôi trào mãnh liệt.

Như vậy xem ra giữa hắn cùng đối phương đích thật là có chênh lệch không nhỏ.

Lúc này đối diện cùng một chiêu vũ kỹ bộc phát ra uy thế cùng khí thế thật lớn trước mặt của Tần Quan, trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống. Hiện tại tuy vũ kỹ còn chưa hoàn toàn thi triển ra, nhưng chỉ bước dạo đầu cũng đã tạo nên tảng lớn băng tuyết lan tràn càng lúc càng tới gần hắn, trong khoảng cách chưa đầy trăm thước uy lực hắn phải thừa nhận tự nhiên là lớn hơn bên dưới Nam Phong Thành rất nhiều.

Bị băng hàn sắc bén điên cuồng thổi quét, thậm chí quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm không ngừng phát ra nhộn nhạo gợn sóng, phảng phất như tùy thời đều sẽ bị kích phá.

Quy tắc tiểu thế giới là ưu thế lớn nhất phân biệt giữa võ thánh trung kỳ cùng võ thánh hậu kỳ, nếu như là võ thánh bình thường công kích, trừ phi đạt tới trình độ cực mạnh mới có thể công phá nổi. Nhưng Tần Quan chính là cửu cấp võ thánh, quy tắc của hắn rất mạnh, hơn nữa còn thẩm thấu bên trong công kích, cho nên mới phát ra được hiệu quả lớn như vậy.

Đương nhiên, nếu đối phương chưa có được quy tắc tiểu thế giới thì công kích như thế xem như đã trí mạng, cho dù là những võ thánh phía xa nhìn thấy Tần Quan thi triển ra vũ kỹ đáng sợ như vậy ngay lập tức liền thối lui ra khoảng cách xa hơn.

Hơn nữa thêm vài bát cấp võ thánh khác cũng không dám nghênh đón tinh mang kia. Tuy rằng họ đều có được quy tắc tiểu thế giới, nhưng quy tắc lực so với Tần Quan còn kém quá xa, thậm chí so với Tần Phàm còn có chút không bằng.

- Vũ kỹ thật đáng sợ…

Bên nhóm người của Nam Phong Tần gia, Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu vừa nhìn thấy Tần Quan thi triển ra vũ kỹ như vậy, trong lòng càng trầm trọng hơn. Vũ kỹ của cửu cấp võ thánh không thi triển thì thôi, một khi thi triển có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ khóc thần hào, bọn họ thật không biết Tần Phàm làm sao nghênh đón được một chiêu này!

Bọn họ thậm chí cảm giác được cho dù Tần Phàm dùng Thiên Đao cũng không cách nào chống đỡ.

Chỉ là bước dạo đầu của Nộ Băng Kim Luân Phá đã lợi hại như thế, có thể nhìn ra được một chiêu vũ kỹ này của Tần Quan nếu hoàn toàn thi triển đi ra, lực phá hoại sẽ đạt tới trình độ đáng sợ như thế nào.

Hô hô hô hô…

Không khí điên cuồng xoay tròn, thủy nguyên biến thành băng nguyên pha trộn cùng kim nguyên, hơn nữa dần dần hình thành một ngân bạch nguyệt luân khổng lồ ngay giữa không trung.

Nguyệt luân bao phủ giữa không trung, chân chính thay thế cho vầng trăng, hoàn toàn chiếu sáng cả bầu trời đêm. Nhưng quang mang của nó lại khác hẳn ánh trăng bình thường, lại mang theo vẻ cực kỳ âm hàn cùng vô cùng sắc bén. Tất cả mọi người có một loại ảo giác, tựa hồ chỉ khẽ đụng chạm vào quang mang kia sẽ lập tức bị đầu rơi máu chảy.

Người trong Nam Phong Thành còn cảm giác như thế, càng khỏi nói tới Tần Phàm.

Vào lúc này Tần Phàm thật vất vả mới đem nguyên mạch giả thuyết dung hợp cùng bản tức nguyên khí ổn định lại, mà thương thế bị Tần Quan tạo thành cũng nhờ Thanh Long Tâm xoa dịa dần dần đã khôi phục lại.

Hắn có thể cảm giác được thực lực của mình hiện tại đã tăng hơn vừa rồi không ít.

Nhưng một chiêu vũ kỹ Nộ Băng Kim Luân Phá của Tần Quan đang chuẩn bị phía trước hắn không có được nhiều thời gian dùng vũ kỹ để nghênh đón! Vầng nguyệt luân thật lớn kia phảng phất như đang dựng đứng giữa thiên không, rất nhanh sẽ rơi xuống chỗ hắn đang đứng.

Tiếp theo Tần Phàm hít sâu một hơi, ma chủng Thanh Long kịch liệt nhảy mạnh, làm toàn thân hắn chỉ trong nháy mắt tràn ngập khí tức Thanh Long ma tôn thời viễn cổ.

Ngay sau đó cỗ chân khí rất nhanh liền hội tụ lại, toàn bộ ngưng tụ vào quyền phải của hắn, thậm chí trên nắm tay hắn bắt đầu tản ra tiếng long ngâm thật lớn, kinh chấn cửu tiêu.

- Thanh Long Thăng Thiên!

Cũng đúng lúc này Tần Phàm oanh thẳng một quyền về phía trước, chiêu vũ kỹ này là do Tần Phàm dựa theo Thanh Long Tham Trảo sửa đổi lại, cũng là sau khi lĩnh ngộ được quy tắc tiểu thế giới mới dần dần ngộ ra thật nhiều đạo lý trong võ đạo.

Ngay lập tức tiếng long ngâm từ trong tay hắn lan tràn khắp nơi, toàn bộ những người nghe được trong nháy mắt mơ hồ cảm giác trong thân thể mình giống như có một đầu du long đang lưu chuyển, cảm giác vô cùng rõ ràng, thật giống như thật sự cảm thấy có Thanh Long tồn tại!

Tôn quý mà cao ngạo, xem thường hết thảy!

Bên trong Nam Phong Thành, mọi người ngây ngốc ngẩng đầu, nhìn hư ảnh Thanh Long thật lớn chậm rãi hiện ra, bọn họ chỉ cảm thấy thân thể của chính mình tựa hồ như có đầu du long đang hướng hư ảnh Thanh Long khổng lồ kia lạy chầu.

Thanh Long Tham Trảo chỉ là móng vuốt, mà chiêu Thanh Long Thăng Thiên huyễn hóa đầy đủ hư ảnh thân thể Thanh Long viễn cổ.

Ngũ trảo Thanh Long vô cùng uy nghiêm, xen lẫn trong phong vân vang lên một tiếng long ngâm, tiếp theo cuộn mình nơi chân trời, thân hình chẳng khác gì ngọn núi lớn trực tiếp kéo dài qua nửa không trung, hung hăng đụng vào bạch sắc nguyệt luân.

- Oanh!

Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, hai cỗ công kích ẩn chứa lực lượng song phương rốt cục va chạm cùng một chỗ.

Thanh Long Triêu Nguyệt!

Tiếng vang thật lớn chẳng khác gì tiếng sấm sét, thậm chí chấn điếc tai mọi người, nhưng ánh mắt bọn họ vẫn nhìn trừng trừng lên cảnh tượng khiến cho họ suốt đời khó quên.

Thật giống như trong biển rộng có viên vẫn thạch khổng lồ rơi xuống, cả không trung trong một khắc phát ra từng trận trận dư ba, không gian bị va chạm sản sinh chấn động cùng vặn vẹo thật lớn. Text được lấy tại Truyện FULL

Bị vây trong năng lượng khuếch tán thành lốc xoáy, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ lại, gắt gao nhìn vào phía trước, sắc mặt hắn thập phần khẩn trưởng. Tần Quan là cửu cấp võ thánh, lại có được nguyên năng mạnh hơn Tần Phàm, lúc này thi triển vũ kỹ cao cấp, cho nên cuộc giao phong thắng bại thế nào hắn cũng không chút nắm chắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.