Đấu La Đại Lục

Chương 6: Chìa khóa bay lượn​




Mà bên kia, Tần Quan bởi vì Tần Phàm đã phá mở Huyền Băng Kim Lao nên khí thế cũng bị va đập vào, thật vất vả thừa dịp Tần Phàm đang thất thần đã khôi phục lại, lúc này thấy Tần Phàm xoay người liền lạnh lùng nói.

- Tần Quan, chết đi!

Hiện tại toàn thân Tần Phàm bị hắc viêm bao phủ, đôi mắt đỏ tươi, căm tức trừng mắt nhìn Tần Quan, trong miệng phát ra tiếng gầm như dã thú.

- Hừ, vừa rồi bởi vì xú nha đầu chen vào làm cho ngươi được may mắn trốn thoát, nhưng ngươi cho rằng mình như vậy lại có năng lực đối kháng với bổn thánh, vậy đã sai mười phần! Kế tiếp bổn thánh vẫn có thể tiếp tục…

Nghe được thanh âm làm cho người ta có cảm giác dựng đứng tóc gáy, trong lòng Tần Quan cũng trầm xuống, nhưng miệng vẫn hừ lạnh một tiếng nói.

Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong…

Chỉ thấy trước mắt hiện lên một đạo hắc quang cực nhanh, tiếp theo Tần Phàm đã thật quỷ dị xuất hiện ngay sau lưng hắn, nắm tay phẫn nộ chẳng khác gì vẫn thạch hung hăng oanh kích phía sau lưng của hắn.

Ngay sau đó, trong thần sắc có chút ngạc nhiên của Tần Quan, hắn thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể ổn định được thân thể của chính mình, đã bị một cỗ cự lực đáng sợ không sao tưởng tượng nổi đánh rơi xuống dưới…

- Oanh!

Thanh âm trầm đục thật lớn vang lên tận chân trời, sau đó mọi người trong Nam Phong Thành không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu, tiếp theo liền chứng kiến một đạo ảnh tử bị đánh bay, chẳng khác gì thiên ngoại vẫn thạch từ trên trời cao rơi xuống phía ngoài Nam Phong Thành.

Tốc độ rơi xuống của đạo ảnh tử nhanh như sao băng, mọi người thật vất vả mới nhìn thấy rõ là nhân ảnh, mà ngay sau đó càng làm cho mọi người cảm thấy kinh hãi không thôi chính là ảnh tử kia lại là cửu cấp võ thánh Tần Quan!

- Là Tần Quan!

Mở to mắt, há hốc miệng, tất cả mọi người không khỏi lộ ra vẻ không thể tin, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra người bị đánh bay chính là Kiền Kinh Tần gia lão tổ trước đó luôn chiếm hết ưu thế!

Hết thảy chuyện xảy ra trên bầu trời thật sự là quá nhanh, cũng chỉ có võ thánh cường giả mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy được động tác của Tần Phàm, biết vừa rồi Tần Quan bị hắn dùng loại tốc độ không sao tưởng tượng nổi bay ra phía sau, sau đó lại trực tiếp bị một quyền oanh bay.

- Tần Phàm hắn…

Chứng kiến Tần Phàm đột nhiên bộc phát ra lực lượng như vậy, ngay cả bát cấp võ thánh Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu cho dù trong lòng thấy vui mừng nhưng khi đưa mắt nhìn nhau lại cảm thấy kinh hãi. Cho dù bọn họ nhìn thấy được toàn bộ quá trình, nhưng họ cũng không thể nào tin được thực lực của Tần Phàm có thể đột nhiên tăng lên nhiều như thế.

- Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Kỳ tích chi tử dùng một quyền đem Tần Quan đánh bay sao? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Về phần những người khác căn bản còn không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng khi bọn họ chứng kiến Tần Phàm đang đứng ngay vị trí khi nãy của Tần Quan, mới miễn cưỡng suy đoán được một ít manh mối, phỏng đoán nguyên nhân Tần Quan rơi xuống đất là có quan hệ tới Tần Phàm.

Nhưng bọn họ căn bản nghĩ mãi vẫn không cách nào hiểu rõ vừa rồi Tần Phàm còn bị vây trong hoàn cảnh xấu, như thế nào lại đột nhiên tăng lớn thực lực đến như thế.

Mà lúc này Tần Quan từ trên trời bị đánh bay xuống, sắc mặt từ ngạc nhiên dần dần biến thành âm trầm, thậm chí là càng ngày càng khó coi. Nhưng ngay lúc thân thể hắn sắp văng trúng mặt đất, rốt cục hắn thật vất vả ổn định lại thân thể, sau đó cơ hồ dán sát mặt đất lại lần nữa bay lên.

- Tiểu tạp chủng, thế nhưng ngươi dám làm cho bổn thánh phải chịu vũ nhục này, bổn thánh sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Khi hắn quay trở lại trên bầu trời, đứng đối diện Tần Phàm, đôi mắt hung tợn nhìn Tần Phàm. Với một kích vừa rồi, nếu hắn đường đường một cửu cấp võ thánh lại bị đánh rơi xuống đất đúng là mất hết mặt mũi.

Nhưng cho dù không rơi xuống dưới nhưng đối với Tần Quan mà nói chỉ bị đánh trúng cũng là chuyện thập phần vũ nhục, thế cho nên lúc này trên mặt hắn như biến thành màu gan heo, tận sâu trong đôi mắt tràn ngập sát ý dày đặc đáng sợ.

Nhưng kỳ thật trong lòng hắn cũng cảm thấy âm thầm kinh ngạc, hắn làm thế nào cũng không nghĩ ra Tần Phàm thoát ra khỏi Huyền Băng Kim Lao thì đôi cánh chỉ biến thành màu đen, nhưng tốc độ cùng lực lượng lại tăng lên nhiều đến như thế! Thực lực tăng lên tới mức làm cho hắn không kịp đề phòng, vì vậy mới xảy ra một màn làm hắn mất hết mặt mũi vừa rồi.

Vào lúc này Chu Tước Dực đen nhánh vẫy mạnh sau lưng Tần Phàm, hắc viêm không ngừng tràn lan khắp thân thể, nhiệt độ trong không khí không ngừng kéo lên, trên mặt của hắn bởi vì độc dược kích thích mà không ngừng co giật, toàn thân tràn ngập khí tức thô bạo mãnh liệt, trạng thái chẳng khác gì ma thần phủ xuống.

Bất tử Chu Tước huyết mạch mang tới lực lượng làm cho hắn cảm giác thật hài lòng, cảnh giới của hắn càng cao, như vậy năng lượng hoạt hóa ma chủng sẽ càng lớn, cho nên vừa rồi tốc độ của hắn cùng lực lượng đều tăng lên trong phạm vi lớn.

Hiện tại cho dù đối diện với Tần Quan trong lòng hắn cũng tràn ngập tự tin.

- Lão cẩu, di ngôn lâm chung của ngươi cũng đủ nhiều!

Nghe được lời nói tràn ngập sát khí của Tần Quan, Tần Phàm không chút nào để ý, chỉ lạnh lùng đáp lại. Lúc này khí tức của hắn bởi vì lực lượng ma chủng kích thích đã trở nên càng lúc càng cuồng bạo, hắn cảm giác được mình đã khó thể ức chế, cần gấp được phát tiết ra ngoài.

Ngay tiếp theo hắn cũng không nói thêm lời vô nghĩa, Chu Tước Dực vẫy mạnh, kéo theo khí lưu khắp bốn phía vận chuyển, sau đó thân hình bao phủ hắc viêm liền hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang bắn tới.

Hắc sắc lưu quang cắt qua phía chân trời, chỉ trong nháy mắt đã đi tới trước người Tần Quan, ánh mắt lạnh lùng, nắm tay phủ kín hắc viêm cao cao vung lên hung hăng nện xuống lần nữa.

Lần này là đánh thẳng ngay trước mặt, ngay trong ánh mắt Tần Quan đang nhìn thẳng tới mà công kích!

- Như vậy mà cũng muốn thương tổn được bổn thánh sao!

Tần Quan nhìn thấy Tần Phàm lại thể hiện ra tốc độ kinh người như vậy lần nữa, trong lòng không khỏi nhảy mạnh, nhưng khi nhìn thấy Tần Phàm dám công kích ngay trước mặt, làm sắc mặt hắn không khỏi hiện ra vẻ cười lạnh, ngay lập tức cũng dùng một quyền trực tiếp đón đánh.

Hắn là cửu cấp võ thánh, vô luận lực lượng bản thể hay là lực lượng quy tắc đều là cực mạnh trong võ thánh cảnh giới, hắn có đủ tự tin!

Nhưng rất nhanh ý cười trên khóe môi hắn chợt cứng lại!

- Làm sao có thể!

Chẳng qua chỉ một lần đối mặt, Tần Quan liền phát hiện nắm tay của mình thế nhưng bị hắc viêm kia trực tiếp công phá phòng ngự, thậm chí lực lượng quy tắc tiểu thế giới cũng chỉ chống được chừng nửa lần hô hấp.

Hai nắm tay trực tiếp giao nhau!

- A…

Kết quả Tần Quan bị hắc viêm cháy tới làn da, tuy với thực lực của hắn cũng không sao chịu nổi, trong miệng phát ra tiếng thét thống khổ tru lên, sau đó bay ngược ra sau. Thậm chí cả lực lượng bạo phát ra cũng phải thu ngược trở về, dùng trấn áp hắc viêm tràn vào thân thể.

- Cửu cấp võ thánh Tần Quan lại bị Tần Phàm đánh bay!

- Đó là cửu cấp võ thánh ah? Thế nhưng không còn lực đánh trả? Vì sao Tần Phàm lại biến thành lợi hại như vậy?

- Đó là loại hỏa diễm gì? Vì sao lợi hại tới như vậy?

- Phải đó, khoảng cách xa tới mấy ngàn thước mà ta còn cảm giác được toàn thân nóng lên, hắc sắc hỏa diễm kia thật quá lợi hại!

Những người bên dưới Nam Phong Thành vừa nghe thanh âm tiếng thét thê lương, lập tức hóa đá. Lúc này bọn họ đều đã nhìn thấy rõ ràng hơn, chứng kiến được Tần Quan lại bị Tần Phàm ngay mặt đánh lui! Chuyện đả kích lớn như thế, trong khoảnh khắc làm mọi người kinh ngạc kêu lên.

Mà một màn kế tiếp càng làm mọi người kinh ngạc thiếu chút nữa rơi cả đôi mắt.

- Rốt cục đó là loại hỏa diễm gì!

Kinh hồn bất định ổn định thân hình, Tần Quan cũng giống như những người bên dưới đất nhìn hắc sắc hỏa diễm bao phủ trên thân Tần Phàm cảm nhận được một cảm giác sợ hãi từ trong bản năng, đồng thời trong lòng trở nên vô cùng kiêng kỵ.

- Ngươi thử nghiệm xem một chút thì sẽ biết!

Tần Phàm không trả lời câu hỏi của Tần Quan, ngay khi người kia còn chưa kịp đứng vững thì thân hình hắn lại chợt lóe, nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt Tần Quan, căn bản không cho đối phương cơ hội khôi phục lại đánh ra quyền thứ hai!

Hắc viêm bao phủ đầy trời, nhiệt độ khủng bố thậm chí làm cho không gian mơ hồ biến thành vặn vẹo, mà nắm tay của Tần Phàm xuyên qua tầng tầng không gian, đẩy ra tầng tầng gợn sóng sau đó trực tiếp rơi thẳng tới trước ngực Tần Quan.

Đối diện với công kích trước mắt, Tần Quan vốn định phòng ngự nhưng bởi vì vừa rồi hắc viêm chui vào cơ thể hắn còn chưa thể trục xuất ra ngoài, trong khoảnh khắc hắn cũng khó thể dùng thêm càng nhiều lực lượng, chỉ đành thừa nhận thêm một kích này. Kết quả quy tắc tiểu thế giới ở trước ngực hắn chỉ trong nháy mắt liền bị kích phá, hắc viêm dày đặc mang theo khí thế hủy diệt hết thảy xâm nhập vào trong lồng ngực của hắn.

- Ca…

Thanh âm thanh thúy vang lên trên bầu trời, xương cốt trước ngực Tần Quan lập tức gãy đoạn.

- Phốc…

Kình khí cuồng mãnh xâm nhập vào phổi, Tần Quan không nhịn được nữa, cổ họng chợt đắng, sau đó một ngụm máu tươi không tự chủ được phun ra kịch liệt, màu sắc đỏ tươi cơ hồ nhuộm đỏ không trung.

- Lão cẩu, thù hận bốn năm, hôm nay phải trả!

Trong miệng Tần Phàm lạnh lùng nói, sau đó thân hình tránh né ngụm máu đối phương phun ra, ngược lại đi ra phía sau Tần Quan, trong mắt tràn ngập vẻ thô bạo lạnh lùng, tiếp tục một quyền nện xuống.

- Một quyền này là vì những năm gần đây Kiền Kinh Tần gia ức hiếp Nam Phong Tần gia ta!

Một quyền kia cơ hồ không chút cản trở đánh thẳng vào lưng Tần Quan, lực lượng mãnh liệt không chút lưu tình, mấy năm qua Nam Phong Tần gia bị Kiền Kinh Tần gia dùng đủ loại phương thức áp bách chèn ép vô cùng uất ức, hiện tại đã có chỗ phát tiết!

- Oanh!

- Phốc!

Tần Quan thân là cửu cấp võ thánh, vào lúc này chẳng khác gì một bao cát, trơ mắt thừa nhận một kích, thậm chí quy tắc tiểu thế giới trong cơ thể cũng không thể triệt tiêu được bao nhiêu, kết quả lại hộc máu, thân thể chẳng khác gì con diều đứt dây rơi xuống dưới.

- Một quyền này là vì thiếu nữ bị ngươi đánh không biết sinh tử vừa rồi!

Nhưng Tần Phàm còn chưa dừng lại, Chu Tước Dực vẫy động, thân hình còn nhanh hơn tốc độ rơi của Tần Quan, nháy mắt đã vượt qua đối phương sau đó một quyền từ thấp tới cao hung hăng đánh thẳng tới bụng hắn.

- Oanh!

- Phốc!

Sắc mặt Tần Quan đã vô cùng trắng bệch, lần này hộc ra ngụm máu tươi đen đặc, sau đó thân thể lại bị một quyền của Tần Phàm đánh văng ngược lên bầu trời, hai mắt hắn vô thần, thân là cửu cấp võ thánh lại bị làm nhục tới như thế!

Trong khoảnh khắc này hắn thậm chí khuất nhục muốn cắn lưỡi tự sát.

- Bốn năm trước ngươi lưu lại ấn ký trên người ta, hôm nay cũng đều trả lại cho ngươi!

Đem Tần Quan đánh văng lên thiên không, trong mắt Tần Phàm hiện ra sát khí, hắc dực sau lưng vẫy mạnh, thân hình cũng vọt lên không trung, vượt qua khỏi đối phương từ trên cao nhìn xuống, chẳng khác gì ma thần, trong miệng thốt ra thanh âm băng sương rét buốt.

Nghe được thanh âm này, trong một khắc nội tâm Tần Quan hiện lên tia khủng hoảng, hắn cố gắng chống đỡ thân thể đã bị đánh nửa sống nửa chết đem lực lượng cuối cùng hình thành nguyên năng giáp phòng ngự bên ngoài cơ thể.

Cũng đúng lúc này nắm tay của Tần Phàm trong nháy mắt rớt xuống, dùng lực lượng không thể ngăn cản mãnh liệt đem một quyền đánh thẳng lên người của hắn!

Lúc này trên nắm tay của Tần Phàm vang lên thanh âm tiếng gầm của dã thú điên cuồng, nắm đấm của hắn mang theo kình khí Vạn Ngưu Trùng Chàng, quyền xuất, vạn ngưu rít gào.

Kình khí man ngưu mấy ngàn trọng lực làm nắm đấm của hắn biến thành vô cùng mạnh mẽ, cộng thêm hắc viêm gia trì, nắm tay lướt qua không gian chẳng khác gì đốt cháy hòa tan, tầng tầng gợn sóng tản ra, không khí như bị hoàn toàn thiêu hủy.

Oanh long!

Quyền âm bộc phát như ám lôi, rốt cục rơi lên trên người Tần Quan.

- A…

Ngay trong nháy mắt nắm tay rơi lên thân thể hắn, sắc mặt Tần Quan biến thành dữ tợn vô cùng khó coi, hắn không ngừng cố gắng đánh tan lực lượng xâm nhập vào thân thể hắn, nhưng phòng ngự vẫn bị tầng tầng phá hủy.

Vốn nguyên năng tạo thành phòng ngự bên ngoài, đây là chỗ dựa của hắn, bị một quyền của Tần Phàm không ngờ không chịu nổi một kích, đặc biệt hắc sắc hỏa diễm kia có được lực phá hoại cực kỳ khủng bố, là loại hỏa diễm khủng khiếp nhất mà hắn từng gặp được! Cộng thêm khí kình man ngưu mấy ngàn trọng lực, hắn làm sao có thể ngăn cản nổi?

Sau một lát hắn thật vất vả ngưng tụ lên quy tắc tiểu thế giới, vốn hai ngũ hành không gian mà hắn vô cùng tinh thông bao hàm lực lượng cường đại, nhưng lại bị một quyền của Tần Phàm rất nhanh phá vỡ thành mảnh nhỏ.

Giờ khắc này nhìn Tần Phàm chẳng khác gì ma thần buông xuống, không thể ngăn cản.

- Tại sao có thể như vậy…

Mãi cho đến hiện tại Tần Quan vẫn còn chưa thể tin được mình đường đường là cửu cấp võ thánh làm sao lại có thể bị người có cảnh giới thấp hơn đánh tới mức không còn chút sức đánh trả.

Nắm tay rốt cục rơi lên trên người của hắn, thân thể vốn đã huyết nhục mơ hồ của Tần Quan bị thêm một quyền kia càng nứt vỡ, trên mặt không còn tia huyết sắc, cuối cùng thân thể hắn không còn tự chủ được như diều đứt dây rơi thẳng xuống dưới.

Lúc này hắn đã không còn đủ sức chống đỡ ổn định thân hình bay lên như lần trước.

- Oanh!

Thanh âm chấn vang điếc tai từ mảnh đất trống ngoài thành truyền đến, lúc này thân thể Tần Quan đã lún sâu vào trong lòng đất, lưu lại một cái hố thật sâu, không biết sinh tử!

- Thái trưởng lão!

Tốc độ công kích ba quyền cuối cùng của Tần Phàm rất nhanh, thậm chí rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, thẳng tới khi nhìn thấy một màn như vậy Kiền Kinh Tần gia tộc trưởng Tần Thịnh cùng hai gã võ thánh khác sắc mặt không khỏi đại biến, trong miệng kinh hô, sau đó liều lĩnh muốn bay qua cứu viện Tần Quan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.