Đấu La Đại Lục

Chương 41: Yêu hầu xuất thế​




- Hắc hắc, ta đã trà trộn tại Hoàng Hôn Thành hơn ba mươi năm, không dám nói ngoa, hết thảy về Hoàng Hôn Thành ta đều rõ như lòng bàn tay. Vô luận là các ngươi muốn mua đồ hay bán đồ vật này nọ, ta đều có thể giới thiệu cho các ngươi đi tới chỗ tốt nhất, các ngươi muốn biết cái gì ta cũng có thể tận lực nói cho các ngươi biết.

Trung niên nhỏ gầy cười một tiếng lại tiếp tục nói:

- Mà phí tổn của ta cũng là công đạo nhất trong Hoàng Hôn Thành, chỉ cần mười thần tinh là ta có thể phục vụ các ngươi thẳng tới khi nào các ngươi hài lòng!

- Mắc như vậy?

Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hắn lấy từ trên thân ba người Vương Triêu mới có được sáu mươi thần tinh, vừa rồi vào thành đã dùng mười lăm khối, hiện tại chỉ còn khoảng bốn mươi khố, lại phải tiêu phí một phần tư.

- Ha ha, giá cả này tuyệt đối là hợp lý.

Nam nhân nhỏ gầy lại tiếp tục cười nói:

- Ta cũng nói cho ngươi biết trước một tin tức, hiện tại đã sắp tối, trong Hoàng Hôn Thành có lệnh cấm đi lại ban đêm. Vừa rồi ta nhìn thấy các ngươi từ trong khách sạn đi ra, rất rõ ràng ngươi không ở nổi khách sạn. Cho nên nếu ngươi còn chưa tìm được địa phương đặt chân, như vậy khẳng định sẽ phải nếm khổ đầu!

Nói xong hắn còn nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi, tiếp tục nói:

- Ngươi thì không sao, xem như ngươi không có vấn đề, nhưng chẳng lẽ đành lòng cho vị mỹ nhân này ăn ngủ đầu đường sao? Sau khi trời vào đêm vệ binh đuổi người luôn thập phần thô bạo, cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc!

- Được, hiện tại ta muốn đi bán một chút đan dược, ngươi dẫn đường đi, chẳng qua nếu ngươi dám chơi hoa dạng với ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Tần Phàm cau mày nhưng cuối cùng đáp ứng xuống, hắn nhìn nam nhân nhỏ gầy lạnh giọng nói. Bởi vì hắn cũng biết với thực lực bây giờ của bọn họ, một khi làm trái quy củ Hoàng Hôn Thành mà bị nhận lấy trừng phạt, bọn họ hoàn toàn không có năng lực phản kháng.

Tần Phàm có thể cảm giác ra được bên trong Hoàng Hôn Thành cường giả vô số, thực lực của hắn không đáng bao nhiêu, thậm chí cho dù là thủ vệ cửa thành vừa rồi cũng mạnh hơn hắn rất nhiều.

- Hắc hắc, hai vị có thể yên tâm, Phạm Cường này tuyệt đối không lừa gạt ai…nhưng mà, hắc hắc, tốt nhất phải trả tiền trước.

Nam nhân nhỏ gầy nhìn Tần Phàm dùng hai ngón tay phải xoa xoa, ngụ ý vô cùng rõ ràng, chỉ sợ Tần Phàm không có tiền để trả cho hắn.

- Cầm, dẫn đường!

Tần Phàm cũng không dây dưa, trực tiếp đem mười thần tinh ném cho Phạm Cường.

- Được, đi theo ta, ở trên đường ta sẽ nói cho ngươi biết một ít quy củ của Hoàng Hôn Thành!

Phạm Cường cầm mười thần tinh trong tay nhìn nhìn sau đó thu vào, lại đi phía trước dẫn đường.

- Thứ nhất, ở Hoàng Hôn Thành thậm chí là Mạc Lợi thần đảo đều cấm đánh nhau ngay trong thành thị, nếu không sẽ bị thành vệ đánh chết tại chỗ. Đương nhiên, nếu thực lực của ngươi vượt xa toàn bộ thành vệ tự nhiên là không cần phải nói!

- Thứ hai, ở bên trong Hoàng Hôn Thành không được tùy tiện phi hành!

- Thứ ba, ở bên trong Hoàng Hôn Thành cấm cướp đoạt!

- Thứ tư, làm một thành viên của Hoàng Hôn Thành, đúng rồi, các ngươi còn chưa đăng ký thân phận, trước khi hoàn thành công việc đăng ký thì ít đi lại tốt hơn, nhưng khi Hoàng Hôn Thành cần tới ngươi, tỷ như lúc yêu thú công thành thì ngươi nhất định phải chiến đấu cho Hoàng Hôn Thành!

- Thứ năm, sau khi vào đêm, cấm đi lại trong thành, nếu không quấy nhiễu an toàn trị an trong thành cũng sẽ bị thành vệ đuổi đi thậm chí là đánh chết. Nếu không ở nổi khách sạn, một là rời khỏi Hoàng Hôn Thành, không thì phải tập trung tới quảng trường của dân lưu lạc. Hắc hắc, nếu cần thiết một lát ta cũng sẽ mang các ngươi tới đó.

Tiếp theo, đi thẳng trên con đường rộng lớn, Phạm Cường đem toàn bộ quy củ trong thành nói ra, làm Tần Phàm đối với cấm kỵ của thành thị này thậm chí là Mạc Lợi Đảo đều có hiểu biết đại khái.

- Vì sao khách sạn trong Hoàng Hôn Thành lại mắc như vậy?

Khi nghe được Hoàng Hôn Thành cấm đi lại ban đêm, Tần Phàm hỏi. Một ngày một thần tinh, ở một lần phải trả hơn ba trăm thần tinh, theo tích tụ của ba người Vương Triêu mà xem, đại bộ phận võ thánh đều không ở nổi.

- Ha ha, bởi vì giá đất cực đắt, ở trong Hoàng Hôn Thành, a không, phải nói là Mạc Lợi Đảo thậm chí là cả Tân Thế Giới, ở bất kỳ một thành thị nào đều là tấc đất tấc vàng, bởi vì những thành thị này là chỗ an toàn nhất của tân thế giới, ở trong này sẽ không cần lo lắng bị người cướp đoạt cùng mưu sát, có thể an ổn tu luyện. Mà ở bên ngoài nơi nơi đều là yêu thú, hơn nữa nhân loại cũng cướp đoạt lẫn nhau, cho dù ở địa phương hẻo lánh cũng khó thể xưng là an toàn!

Phạm Cường cười giải thích:

- Có thể nói những chỗ này cũng không phải cung cấp cho võ thánh chúng ta ở lại, mà võ thánh không có hậu trường thật sự vô cùng khó khăn sinh tồn!

Đối với việc này Tần Phàm lại gật đầu, hắn có thể lý giải được, bởi vì hắn cùng Kỷ Huyên Nhi bỏ ra mười ngày lộ trình đi tới đây, nhưng ở địa phương hẻo lánh vẫn gặp phải mấy người mang ý xấu như Vương Triêu bọn hắn. Hơn nữa ở khu vực đó cũng có không ít yêu thú lợi hại, đối với võ thánh bình thường mà nói thật sự không xem là an toàn.

- Địa vị của luyện đan sư ở trong này như thế nào?

Tần Phàm nghĩ nghĩ, lại hỏi. Vấn đề này liên quan tới ích lợi thiết thân của hắn, không thể không hỏi.

- Luyện đan sư có thể chế luyện ra đan dược thích hợp cho bán thần cường giả sử dụng tự nhiên là được người tôn kính, hơn nữa địa vị cũng cực cao, mà võ thánh cấp thì kém hơn một chút, đương nhiên, vẫn cao cấp hơn võ thánh bình thường một ít.

Phạm Cường trả lời, nhìn thoáng qua Tần Phàm hiếu kỳ nói:

- Như vậy xem ra tiểu huynh đệ còn là luyện đan sư, thật sự là thất kính!

- Chỉ là luyện đan sư võ thánh cấp mà thôi.

Tần Phàm thản nhiên nói, địa vị của võ thánh ở nơi này cũng không cao, như vậy luyện đan sư chỉ chế luyện được đan dược cấp cho võ thánh sử dụng nên địa vị không cao là điều có thể lý giải. Nhưng hắn có chút tự tin đối với chính mình, chỉ cần tiếp xúc chút ít điển tịch về bán thần cảnh giới cùng tài liệu đan dược tương quan luyện chế, hắn tin tưởng lấy thiên phú của mình trong thuật luyện đan, nhất định có thể nhanh chóng luyện chế ra đan dược cho bán thần cảnh giới.

Luyện đan sư võ thánh cấp ở Vũ Thiên đại lục đã thập phần tôn sùng, địa vị cao thượng như thần minh, nhưng ở trong này sau khi Phạm Cường nghe được cũng không cảm thấy quá hứng thú, tựa hồ lời nói thất kính trước đó cũng chỉ là khách sáo mà thôi, hoàn toàn không giống như loại cuồng nhiệt của dân chúng tại Vũ Thiên đại lục.

Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi đi theo sau Phạm Cường rất nhanh đã tới trước một kiến trúc thật lớn màu đen, kiến trúc kia tựa hồ là một tòa thành cỡ lớn, bên trong vô cùng ồn ào.

Tòa thành này từ bên ngoài xem có vẻ khí thế rộng lớn vô cùng, toàn bộ đều là một loại thâm đen sâu kín, càng kỳ lạ chính là kiến trúc ước chừng cao hơn trăm thước mà lại được điêu khắc từ một ngọn núi, có thể nói là quỷ phủ thần công.

Đứng trước tòa kiến trúc thần kỳ này, Tần Phàm cũng không nhịn được hít sâu một hơi lạnh, hắn biết bút tích lớn như thế cũng không phải cường giả bình thường là có thể làm được.

- Nơi này gọi là Hoàng Hôn thành bảo, là trung tâm giao dịch lớn nhất Hoàng Hôn Thành. Ở trong này, chỉ cần đồ vật của ngươi tốt, đều có thể bán được giá rất tốt, hơn nữa bởi vì hậu trường của thành bảo chính là thành chủ Hoàng Hôn Thành, vì vậy giao dịch rất có bảo đảm.

Phạm Cường lại tiếp tục giới thiệu.

- Chúng ta vào đi thôi!

Tần Phàm gật gật đầu, chỉ nhìn vào cấu tạo bề ngoài của thành bảo này, đích xác nhìn ra được chủ nhân sau lưng thật không tầm thường.

- Ha ha, Hoàng Hôn thành bảo tổng cộng có năm tầng, tự nhiên tầng càng cao thì đồ giao dịch càng cao cấp, nhưng ta xem chúng ta ở tầng thứ nhất thì tốt hơn.

Phạm Cường dẫn đầu đi vào thành bảo, vừa đi vừa nói:

- Nói thế này, chỉ có bán thần cường giả mới có thể đi vào tầng thứ hai, tầng thứ ba trở lên nhất định phải có thứ tốt cần giám định thì mới có thể đi lên được.

- Ân!

Tần Phàm cũng không để ý, dù sao hắn còn chưa đạt tới bán thần cảnh giới, cho nên chỉ đi lại ở tầng thứ nhất trong thành bảo. Ở tầng thứ nhất mặc dù cấp bậc giao dịch khá thấp, nhưng lại giao dịch đủ loại, có trang bị, vũ khí, linh dược, thậm chí là cả nô lệ cũng có.

- Nơi này có thể giao dịch đan dược!

Phạm Cường dẫn Tần Phàm đi tới trước một quầy giao dịch nói.

- Có gì cần bán lấy ra đi!

Trước quầy có một gã lão giả tóc xám trắng, tựa hồ là một bán thần cường giả, hắn đang híp mắt phát hiện có người tới gần chỉ tùy tiện ngẩng đầu nhìn mấy người Tần Phàm, trong miệng thản nhiên nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.