Đấu La Đại Lục

Chương 16: Quan sát​




Tần Phàm lạnh lùng đáp lại, tốc độ vẫn không giảm tiến nhanh tới trước. Hắn biết vào lúc này tuyệt đối không thể lùi bước, nếu không chỉ làm cho đối phương có thời cơ lợi dụng, bởi vì hắn biết tuy miệng Tần Quan nói không sợ nhưng trên thực tế đã sợ hãi.

Trong loại tình huống như vậy, vì không để cho Tần Quan thi triển vũ kỹ, hắn lựa chọn dùng cận chiến. Hơn nữa hắn đã tận lực đem lực lượng ngưng tụ, phòng ngừa lực lượng bộc phát mà tạo thành phá hư lãnh địa của gia tộc.

Nhìn thấy Tần Phàm cường thế lao tới, đôi mắt Tần Quan không khỏi co rụt lại, miệng hừ một tiếng, nhưng ngay lập tức đúng như suy nghĩ của Tần Phàm, hắn không dám thực sự cùng Tần Phàm ngay mặt quyết chiến.

Một mặt là bởi vì thân thể hắn bị thương rất nặng, hắn cũng không có được tốc độ khôi phục biến thái như Tần Phàm, trạng thái hiện tại căn bản không cho phép hắn tiếp tục tiến hành quyết chiến với cường độ cao. Mà ở bên kia, hắn nhìn ra được đầu kim sắc chiến trư có quan hệ không tầm thường với Tần Phàm, lúc hai người đối chiến chỉ sợ đầu yêu thú kia sẽ đánh lén, ở lại chỗ này tình thế đối với hắn vô cùng bất lợi.

Xuất phát từ những lo lắng như vậy, Tần Quan thoáng do dự, một quyền oanh thẳng về hướng Tần Phàm đang lao tới trước mặt, mặt ngoài giả vờ như muốn liều mạng, nhưng trên thực tế thân thể chợt lóe, trực tiếp hướng trên bầu trời bay đi.

Nếu không thể phá hỏng Phương Tiểu Tình thi triển thần thuật, như vậy hắn tính toán thử bay lên bầu trời trợ giúp Cửu U Ngân Giao thoát khỏi trói buộc.

- Oanh!

Một thanh âm vang lên, hai đạo công kích gặp nhau nổ tung trên không trung, lúc này đối chiến Tần Quan phát ra công kích liền bị công kích của Tần Phàm nuốt sống, nhưng Tần Quan cũng mượn cơ hội này xông lên giữa không trung.

- Hừ, còn si tâm bất tử! Tần Quan lão cẩu, vừa rồi bởi vì cho ngươi may mắn chạy thoát mà dẫn phát ra nhiều phiền toái như thế, lần này ngươi đừng mong tiếp tục có cơ hội!

Tần Phàm nhìn ra được thực lực của Tần Quan quả nhiên kém hơn vừa rồi không ít, hắn làm sao dễ dàng cho đối phương được như nguyện, trong miệng hừ lạnh một tiếng nói.

Ngay sau đó hắn ngưng tụ hai mắt, Chu Tước Dực vỗ mạnh, sát khí trong nháy mắt phóng lên cao.

Ân oán giữa hai gia tộc cũng đã tới thời điểm triệt để giải quyết!

Tần Phàm nhìn thấy Tần Quan bay ngược trở lên bầu trời, điều này cũng là hi vọng của hắn, chỉ cần quay về không trung, như vậy không cần lo lắng đối chiến tạo thành phá hủy lãnh địa của gia tộc.

Không thể không nói, lúc này cả Nam Phong Thành đã bị đàn yêu thú đặc biệt "chiếu cố", Nam Phong Tần gia cũng đã tổn hại không ít, thật sự không thể tiếp tục thừa nhận cuộc chiến giữa hai người bọn hắn đập vào.

- Tiểu Phàm, đệ nhất định phải cẩn thận!

Nhìn thấy Tần Phàm cùng Tần Quan lại bay trở lên bầu trời tiếp tục cuộc chiến, lúc này Tần Li nhỏ giọng thì thào, tuy rằng thoạt nhìn hiện tại bên bọn họ giống như đã chiếm cứ ưu thế, nhưng trong lòng của nàng vẫn còn chưa thể hoàn toàn thả lỏng.

Tần Quan không phá rối được việc thi triển thần thuật, Phương Tiểu Tình vẫn tiếp tục động tác của mình. Ở trên không, thân thể khổng lồ của Cửu U Ngân Giao bị thất thải quang mang vây khốn, vừa giãy dụa tê rống, dần dần bị kéo vào tận sâu trong chân trời tối đen, lực lượng của thần thú khiến cho nó không thể nào chống cự.

- Chỉ cần tiếp tục kiên trì thêm nửa khắc thời gian, như vậy có thể hoàn toàn đem con yêu thú kia đuổi ra khỏi Vũ Thiên đại lục chúng ta!

Phương Tiểu Tình cố gắng kiên trì, lần nữa khiêu chiến cực hạn của mình. Lực lượng của thần thú có lực ước thúc cực lớn đối với yêu thú trên Vũ Thiên đại lục, thậm chí có thể xua đuổi bất cứ yêu thú nào, cho nên nàng mới gọi Tần Phàm bức bách yêu thú cửu cấp hiện ra bản thể.

Thế nhưng thực lực của Cửu U Ngân Giao thực sự quá mức cường đại, tuy rằng Phương Tiểu Tình mượn thần lâm đem nó vây khốn, nhưng bởi vì lực lượng của bản thân nàng thật quá yếu, thậm chí còn chưa đạt tới tiên thiên cảnh giới, thừa nhận lực lượng cường đại từ ngoại giới tiến vào cũng khiến cho nàng thập phần khổ sở. Vào lúc này thân hình nàng đã ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt tái nhợt không còn huyết sắc, nhưng nàng vẫn cắn chặt răng kiên trì lên.

Tần Phàm đuổi theo Tần Quan, tốc độ của hai người cực nhanh, như truy phong đuổi nguyệt, chỉ phút chốc lên tới ngàn trượng, đã về tới trên bầu trời.

Nhìn thấy sắp bị đuổi kịp, bản thân lại bị trọng thương, Tần Quan biết tốc độ của mình không sánh kịp Tần Phàm, hắn cắn chặt răng, đột nhiên xoay người lại lạnh lùng quát:

- Tiểu tạp chủng, có dám đón bổn thánh một chiêu!

Tiếng quát vừa dứt, hai tay hắn vươn về phía trước, nguyên năng nồng đậm lập tức ngưng tụ trên tay hắn, quang mang chói mắt bắn ra bốn phía, thoạt nhìn giống như thật sự đem vầng trăng hái xuống.

Hắn biết rõ cho dù tiếp tục bỏ chạy cũng bị bắt lại, nên quyết tâm thi triển vũ kỹ liều mạng.

- Lão cẩu ngươi còn có chiêu thức gì cứ việc tiếp tục sử dụng đi!

Lúc này hai mắt Tần Phàm co rụt lại, thân hình dừng ngay giữa không trung, bắt đầu âm thầm chuẩn bị. Nguyên năng lợi hại thế nào hắn đã sớm được lĩnh giáo, lấy bản tức nguyên khí của bản thân hắn vẫn có chút không sánh kịp, nếu không phải có năng lượng ma chủng ủng hộ, hắn muốn đối kháng với đối phương thật sự là không khả năng.

Nhưng hiện tại Tần Quan đã bị trọng thương, có thể ngưng tụ được nguyên năng ít hơn lúc trước rất nhiều, dù sao lực lượng quá mạnh mẽ chính thân thể hắn cũng không thể chịu tải nổi.

- Tiểu tạp chủng, đừng quá hung hăng càn quấy, ngươi sẽ hối hận!

Tần Quan nghe được thanh âm khinh miệt của Tần Phàm, trên mặt giận dữ đỏ bừng. Hắn dù sao cũng là cửu cấp võ thánh, không ngờ luân lạc tới nông nỗi bị vũ nhục như hiện tại, làm cho hắn thật sự không còn cách nào nhẫn nhịn xuống:

- Bổn thánh cho dù phải đồng quy vu tận cũng sẽ không cho tiểu tạp chủng ngươi được sống dễ chịu!

Ngay tiếp theo, chỉ thấy Tần Quan cắn lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.

- Huyết Nguyệt Tế Thiên!

Thanh âm của Tần Quan vừa vang lên, nhất thời gió giục mây vần, bầu trời tối đen giống như bắt đầu quay cuồng mãnh liệt, mặt khác còn có nguyên năng kim sắc cùng lam sắc đan chéo trên huyết hải, năng lượng kình khí mênh mông bên trong không ngừng va đập lẫn nhau, thiên địa bắt đầu chấn động kịch liệt.

Thấy vậy đôi mắt Tần Phàm không khỏi co rụt lại, tới hiện tại kinh nghiệm chiến đấu của hắn đã thập phần phong phú, vũ kỹ dùng máu làm dẫn hắn từng gặp được vài lần, hắn biết phàm là vũ kỹ lấy máu làm dẫn đều là cấm kỹ, đều là chiêu số giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, nếu không phải tới thời điểm sau cùng sẽ không ai dám dễ dàng sử dụng.

Rất rõ ràng, hiện tại Tần Quan đã bị ép buộc nóng nảy, muốn thi triển bí kỹ huyết chú, tình huống thân thể lúc này của hắn thi triển vũ kỹ như vậy chỉ sợ bản thân không chết cũng chẳng có gì khác biệt.

- Được, ngươi đã muốn liều mạng, ta cũng phụng bồi tới cùng!

Ngay lập tức trong lòng Tần Phàm cũng hạ quyết tâm, trong tay hiện ra một nhóm đan dược màu đỏ sậm, bỏ vào miệng nuốt chửng.

Những viên đan dược này đều là Sinh Sinh Tạo Huyết Đan, có thể gia tốc chế tạo máu tươi.

Vừa nuốt đan dược, dược lực tan ra, chân tay Tần Phàm không ngừng bị bành trướng lên, thật giống như bị thổi phồng hơi khí, tựa hồ như muốn lập tức nổ tung.

- Bồng!

Tiếp theo trên cổ tay phải Tần Phàm xuất hiện một vết thương, nhất thời máu tươi trào ra như suối phun! Chỉ trong nháy mắt, cánh tay hắn hiện ra lân giáp dữ tợn đỏ như máu, khí tức thô bạo lập tức phóng lên cao.

Bởi vì huyết khí gợi lên, ma chủng Kỳ Lân liền xảy ra dị biến!

Huyết mạch Huyết Kỳ Lân bị thức tỉnh!

Mỗi lần tỉnh lại huyết mạch Huyết Kỳ Lân đều phải trả giá thật trầm trọng, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả bất tử Chu Tước huyết mạch, dù sao Chu Tước huyết mạch còn khả năng tự mình chữa trị. Tóm lại một khi thi triển huyết mạch Huyết Kỳ Lân, đồng dạng cũng là chiêu số đả thương địch thủ một ngàn mình cũng tổn tám trăm, nhưng hiện tại Cửu U Ngân Giao bị Phương Tiểu Tình khống chế, Tần Quan đã bị vây trong nỏ mạnh hết đà, Tần Phàm cũng không sợ liều mạng.

- A…

Thống khổ cùng cực truyền đến, Tần Phàm không khỏi phát ra tiếng gầm rú như dã thú, mà tiếp theo ý chí thô bạo đập vào, thậm chí làm thân thể cùng linh hồn của hắn đều phát run lên.

Loại cảm giác này thật quá khó chịu đựng!

- Tiểu tử kia rốt cục đang muốn làm gì?

Tần Quan đối diện chứng kiến Tần Phàm nuốt một đống đan dược, lúc này ánh mắt cũng co rụt lại, nếu luận theo đan dược dự trữ, hắn không giống như danh xưng Kỳ Tích Đan Vương, bởi vì người bình thường căn bản không có khả năng nuốt đan dược với số lượng không chút hạn chế như thế.

Nhưng hắn cũng nhìn thấy vết thương trên cổ tay Tần Phàm đang tuôn máu, hắn suy đoán Tần Phàm cũng muốn dùng bí kỹ lấy máu làm dẫn, nhất thời cắn chặt răng, ngụm máu tươi thứ hai lại tiếp tục phun trào. Truyện được copy tại Truyện FULL

Ngay sau đó huyết hải quay cuồng trên không trung giống như sóng gió lật trời, hồng thủy cuồng quyển, năng lượng bên trong càng thêm mãnh liệt, không ngừng ngưng tụ, chỉ sau một lát một vầng hồng nguyệt huyết sắc buông xuống.

- Tiểu tạp chủng, đi chết đi!

Trong miệng cắn chặt răng, hai tay Tần Quan đẩy ra, thoạt nhìn hồng nguyệt giống như nguyệt luân thật lớn dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía Tần Phàm.

Những nơi hồng nguyệt đi qua, phong vân cuốn động, thậm chí không khí đều bị bứt ra, lộ ra một con đường chân không, bên trong không ngừng khởi động năng lượng, muốn hủy diệt cùng cắn nuốt hết thảy.

- Lão cẩu, đây là câu cuối cùng của ngươi!

Theo Huyết Kỳ Lân huyết mạch thức tỉnh, đôi mắt Tần Phàm biến thành đỏ bừng. Lúc này Kỳ Lân ma chủng đã bộc phát bản năng nguyên thủy, Kỳ Lân huyết hồn chôn giấu tận sâu trong ma chủng bị kích thích! Vào lúc này trên người Tần Phàm xuất hiện khí tức Kỳ Lân ma tôn viễn cổ, hơn nữa còn là Huyết Kỳ Lân ma tôn!

Khí tức thô bạo được hắn tụ tập suốt bốn năm, trong một khắc này tàn sát hung hoành, hóa thành cỗ khí thế cuồng bạo chưa từng có xông thẳng lên trời, cả cánh tay hắn biến thành máu tươi đầm đìa, lân giáp đỏ tươi dữ tợn có vẻ càng thêm thâm trầm khủng bố.

- Bạo Huyết Kỳ Lân!

Tiếp theo trong miệng Tần Phàm quát một tiếng, một đầu hư cảnh huyết sắc Kỳ Lân lập tức rít gào lao ra từ nắm tay của hắn!

Bốn vó đạp máu, huyết khí xung thiên, khí tức cường đại mà cuồng bạo như kình phong, như đất rung, như núi chuyển, như sóng thần!

Hư ảnh huyết sắc kỳ lân hướng huyết sắc hồng nguyệt chạy chồm tới, mỗi một lần giẫm xuống, đều có tầng tầng không gian bị đạp vỡ, toàn thân mang theo kình khí hung hãn tựa hồ tùy thời đều nuốt chửng thiên địa.

Mọi người trong Nam Phong Thành đều bị một mảnh đỏ bừng trên bầu trời làm sợ hãi, trên mặt mỗi người tràn ngập vẻ hoảng sợ. Phàm là người tập võ đều biết được dùng máu làm dẫn tạo ra uy lực bí kỹ càng thêm mạnh mẽ, mà trả giá cũng cực lớn, bọn họ cũng biết cả hai người đang so đấu đều dùng máu dẫn bí kỹ, chứng minh hai người lúc này hoàn toàn liều mạng.

Lần này giao phong, sẽ là lần giao phong cuối cùng, thắng được là người chiến thắng cuộc đại chiến lần này! Mà vận mệnh gia tộc của họ cơ hồ toàn bộ đều đặt trong kết quả của cuộc chiến phía trên!

- Oanh!

Rốt cục dưới ánh mắt khẩn trương của vô số người đang nhìn chăm chú, huyết sắc kỳ lân cùng huyết sắc hồng nguyệt trên bầu trời va chạm vào nhau, phát ra tiếng va chạm năng lượng kinh thiên động địa!

Giao phong cuối cùng!

Sông máu! Hồ máu! Biển máu!

Trong khoảng thời gian ngắn thật giống như cả thiên địa đều bị đánh vỡ, không ngừng tuôn ra máu tươi đỏ thẫm! Năng lượng vô cùng kinh khủng bắt đầu khởi động, từ chân trời cao cao không ngừng giáng xuống, linh khí dao động kịch liệt trong thiên địa, thậm chí phong vân lôi điện cũng bùng nổ.

Từng vầng năng lượng không ngừng tàn sát bừa bãi, thổi quét khắp bốn phương tám hướng, kiến trúc Nam Phong Thành bên dưới lúc này nhận lấy ảnh hưởng nghiêm trọng, không ngừng sụp xuống, những khe nứt như mạng nhện không ngừng tản ra, có không ít người bị năng lượng dao động trực tiếp chấn ngất, sau đó rơi vào trong khe nứt sinh tử không biết.

Trên bầu trời, hoàn toàn tràn ngập trong huyết sắc vụ khí. Huyết khí mãnh liệt đem cả không trung, kể cả Tần Phàm cùng Tần Quan đều hoàn toàn bao phủ bên trong, thậm chí đã không còn nhìn thấy được thân ảnh của bọn họ…

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Trên bầu trời, Tần Phàm cùng Tần Quan phát ra năng lượng giao phong đã trôi qua hồi lâu, nhưng vẫn còn có thể nghe được tiếng năng lượng nổ mạnh vang lên từng trận trận.

Hư ảnh như ẩn như hiện bên trong huyết sắc vụ khí, không ai nhường ai, lần lượt tranh đua, ngược lại càng làm huyết hải quay cuồng ngày càng mãnh liệt. Giao phong, giao phong vô cùng cuồng bạo, làm huyết vân đang sôi trào hình thành từng trận năng lượng gió lốc.

Giao phong liên tục bùng nổ, sau một lát năng lượng gió lốc lại không thể khống chế tràn ra chung quanh. Một nhóm huyết sắc gió xoáy xoay tròn trên bầu trời, cuồng phong tàn sát bừa bãi, đêm đen hoàn toàn bị huyết quang chiếu sáng.

Có chút năng lượng gió lốc rơi xuống bên dưới, khiến Nam Phong Thành trong một khoảnh khắc bị biến thành hỗn độn, phòng ốc cùng kiến trúc không ngừng sụp đổ, mà đất đá lại bị gió lốc thổi bốc lên cao vẩy ra khắp chung quanh, trường hợp có vẻ cực kỳ hỗn loạn.

Lúc này người trong Nam Phong Thành chỉ cảm thấy thanh âm đinh tai nhức óc vang lên bên tai, một ít người nhát gan lại liều mạng tìm địa phương ẩn trốn, mà người gan lớn thì ngẩng đầu nhìn lên cuộc giao tranh trên bầu trời, trên mặt đều lộ ra thần sắc vô cùng kinh hãi, nội tâm đều cảm thấy rung động không thôi.

Cảnh tượng đồ sộ làm người ta cả đời thật khó quên như vậy cũng hiếm khi được chứng kiến, cơ hội như thế cho dù có một ít người thực lực không đủ thậm chí bị năng lượng gió lốc quét trúng cơ hồ bị huyết nhục mơ hồ cũng không thấy tiếc.

Tóm lại trong một khắc này, trong cuộc giao phong của hai người kia cho dù là võ thánh đều cảm giác được lực lượng của mình vô cùng bé nhỏ, mọi người đều không tự chủ được tuôn đầy mồ hôi lạnh. Có thể tưởng tượng nếu như bọn họ bị vây trong năng lượng gió lốc kia, chỉ sợ hiện giờ đã sớm bị xé thành mảnh nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.