Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 5: Chứng sợ nam!




Đối với thân phận của Cổ Mặc, trong lòng hắn không thể nghi ngờ càng thêm tò mò. Mà lão nhân kia mỗi lần đều cố ý che giấu, mãi cho tới bây giờ chưa từng biểu lộ qua thân phận chân thật của hắn.

Trong lòng nổi lên đủ loại ý tưởng, nhưng tâm cảnh tu vi của Tần Phàm rất mạnh, trên mặt vẫn làm như không có việc gì, sắc mặt không chút thay đổi.

- Không thể tưởng được Vân gia các ngươi vì đối phó ta, lại xuất động cả cường giả cấp cự đầu, nhưng cho dù ngươi là cự đầu cường giả, cũng đừng mong ta dễ dàng khuất phục!

Lúc này bởi vì trong lòng đã có chỗ dựa vào, Tần Phàm liền đại định.

Ngay sau đó hắn liền nuốt vào một viên thượng phẩm Hỏa Dương Cuồng Đan.

Tiếp theo.

Kích thích Kỳ Lân ma tướng!

Phần thần bí kỹ kích phát!

Toàn bộ lá bài tẩy vào lúc này không chút giữ lại đều mở ra, đối mặt với bát kiếp bán thần, Tần Phàm biết nếu mình không liều mạng sẽ không có bất cứ cơ hội nào. Trong nháy mắt này thân thể hắn giống như thiêu đốt lên lần nữa, Hỏa Dương Cuồng Đan cùng Phần Thần bí kỹ đồng loạt kích thích, làm nguyên giới lực cùng máu huyết của Tần Phàm nhất thời quay cuồng lên dữ dội.

Hai mắt hắn biến thành đỏ thẫm, lân giáp xanh thẫm bao phủ toàn thân bắt đầu phiếm xuất ra hồng quang quỷ dị.

Vào lúc này nguyên giới lực dữ dằn tuôn ra, hư ảnh ngũ đại ma tôn mơ hồ hiện lên sau người hắn, làm khí thế của hắn như phá tan khí thế phong tỏa của đối phương.

- Di?

Cảm giác được thực lực khí thế bỗng dưng kéo mạnh của Tần Phàm, Vân Chi Hạo không nhịn được cảm thấy hơi kinh ngạc, hắn luôn biết Tần Phàm có những thủ đoạn bài tẩy chưa lật, nhưng thật không ngờ đối phương có thể đạt tới trình độ này.

- Xem ra Thiên nhi chết trong tay ngươi đích xác không oán, đáng tiếc…

Trong miệng của hắn thản nhiên nói, trên mặt tựa hồ có loại thưởng thức đối với đối phương, nhưng cho dù là như vậy tộc lệnh không thể vi phạm, hôm nay hắn nhất định phải giết được đối phương, nếu không khó thể bình ổn phẫn nộ của toàn tộc.

Đến lúc này Vân Chi Hạo cũng không nói thêm lời nào, trực tiếp điểm ra hư không.

Một chỉ kia nhìn qua như thật nhẹ nhàng, nhưng chỉ trong nháy mắt công kích còn chưa tới nhưng Tần Phàm cảm giác trước mắt tựa hồ tối sầm, một chỉ vừa ra tay liền phát ra khí thế đủ ảnh hưởng đến tận linh hồn.

Thật giống như có ngọn núi lớn treo trên đỉnh đầu của hắn, cao lớn nguy nga làm cho hắn cơ hồ không cách nào khác hít thở.

Làm cho Tần Phàm cảm giác quỷ dị nhất chính là lúc này hắn vẫn còn cách đối phương hơn ngàn thước.

- Oa…

Chỉ trong nháy mắt Tần Phàm cảm giác được xương cốt toàn thân mình giống như xuất hiện cảm giác áp chế nặng nề, tựa hồ như muốn vỡ vụn, điều này làm cho hắn không nhịn được đỏ mắt phát ra tiếng gầm nhẹ thống khổ.

Đây là thực lực bát kiếp bán thần sao?

Đáng sợ như vậy!

Tần Phàm cắn chặt răng, tơ máu chảy xuống từ khóe môi của hắn. Thực lực của Vân Chi Hạo thật sự quá mạnh mẽ, mạnh vượt xa dự liệu của hắn.

Một chỉ kia nhìn qua như không hề có uy thế, thậm chí không chút dao động, không giống như uy thế sơn băng địa liệt của lục kiếp bán thần, nhưng lại khủng bố khiến cho hắn không cách nào thừa nhận nổi áp lực.

Đây là thực lực chân chính của cường giả cự đầu! Không chỉ là áp chế tuyệt đối trong nguyên giới lực!

Hắn vốn cho rằng mình nuốt vào Hỏa Dương Cuồng Đan kích phát Kỳ Lân ma thân cùng Phần Thần bí kỹ đã miễn cưỡng chờ đợi được Mộ Chấn chạy đến, nhưng hiện tại xem ra là không thể nào.

- Liều mạng!

Cắn chặt răng, hắn lập tức nuốt một viên độc đan.

Kích hoạt bất tử Chu Tước huyết mạch!

Sử dụng thêm một lá bài tẩy, máu tươi quay cuồng, thân thể hắn cơ hồ không sao chịu nổi, nguyên giới lực mênh mông thật giống như sóng biển mãnh liệt hoàn toàn sôi trào lên, mà lực lượng sinh ra đủ làm cho hắn không thể khống chế.

- Thiên biến, ma tướng sinh, ma chủng biến, tàn sát quỷ thần!

Không có nửa phần do dự, Tần Phàm dưới trạng thái cực mạnh của chính mình chịu đựng áp lực cực lớn do Vân Chi Hạo mang tới, trực tiếp oanh thẳng một quyền về phía trước.

Ma Tướng Quyền!

Ngay thời gian phát ra một quyền này, bốn viên ma chủng cùng viên Bạch Hổ Châu trong cơ thể hắn đều chấn động lên kịch liệt. Vô hạn huyền ảo cùng hiểu được toàn bộ đều trút vào trong một quyền này.

- Ông ông ông…

Trên hư không xuất hiện một hư ảnh thần bí cực lớn. Hư ảnh kia có vẻ uy nghiêm vô song, tôn quý vô cùng, nhưng không cách nào nhìn thấy rõ dung mạo của hắn.

Đây là ma tướng do ngũ đại ma tôn viễn cổ kết hợp lực lượng ngưng tụ thành! Thân hình cao ngoài ngàn trượng, chân giẫm mặt đất, từng luồng khí tức cường đại viễn cổ cách không mà đến, toàn bộ linh khí trong thiên địa trong một khắc này đều điên cuồng sôi trào lên, từng đạo nguyên giới lực hùng hồn trong cơ thể Tần Phàm từ tận sâu trong ma chủng bị rút ra, không ngừng hội tụ vào trong hư ảnh ma tướng khổng lồ kia.

Bởi vì trong cơ thể Tần Phàm thiêu đốt nguyên giới lực, làm trên mặt ma tướng tựa hồ cũng hiện ra vẻ đỏ đậm, uy thế cùng uy nghiêm càng gia tăng, có vẻ vô cùng khủng bố.

Ma tướng thần bí cường đại vừa xuất hiện, thậm chí làm thiên không bắt đầu run rẩy lên.

- Vũ kỹ không sai!

Chứng kiến ma tướng xuất hiện, sắc mặt Vân Chi Hạo thập phần bình tĩnh, tựa hồ đã sớm biết được, sau đó trong miệng thản nhiên nói:

- Đáng tiếc thực lực của ngươi quá yếu, cho dù ngươi mạnh hơn ngũ kiếp cùng lục kiếp bán thần, nhưng không thể so được với ta!

Nghe được lời nói của Vân Chi Hạo, Tần Phàm không đáp, hắn chỉ gắt gao cắn chặt răng, thừa nhận áp lực cơ hồ vượt qua khả năng thừa nhận của thân thể, trong miệng chậm rãi phun ra hai chữ:

- Tam hành!

Cùng lúc đó ma tướng khổng lồ nhất thời ngưng tụ ra ba cánh tay cực đại, ngay lập tức cao cao nâng lên, ba quyền đầu như vẫn thạch hướng thân ảnh ngoài ngàn thước rơi xuống.

- Khăng khăng một mực chỉ là vô dụng!

Vân Chi Hạo lắc lắc đầu, thần sắc lạnh lùng. Sau đó hắn lại điểm ra một chỉ, dùng sức nhấn một cái trên hư không.

Chính là một chỉ, nhất thời làm cho Tần Phàm cảm thấy một loại cảm giác như trời cao sụp đổ, thân thể đang trôi nổi giữa không trung cơ hồ không chịu đựng được ngã xuống dưới. Hơn nữa đối phương chính yếu còn không phải nhằm vào hắn mà là nhằm vào ma tướng khổng lồ kia.

Chỉ trong nháy mắt rơi xuống, một ngón tay như cột trụ trời xuyên qua tầng tầng không gian, trực tiếp xuất hiện trên không, ngón tay khổng lồ như núi cao hung hăng hạ xuống.

Oanh long!

Tiếng chấn vang thật lớn truyền đến, ma tướng hư ảnh hoàn toàn không có lực chống cự, trực tiếp theo tiếng sụp đổ, chỉ trong giây lát biến thành hư vô.

Quá mạnh mẽ!

Lúc này ngay cả Tần Phàm cũng trợn mắt, rốt cục hắn hiểu được cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, lúc trước hắn chịu đựng một kích của Mạc Lợi đảo chủ không chết chẳng qua do đảo chủ chỉ dùng một phần thực lực, vì vậy nên hắn đã nhìn không chuẩn xác thực lực của thất kiếp cùng bát kiếp bán thần cường giả.

Hiện giờ Vân Chi Hạo lại cho hắn hiểu được thực lực chân chính của cự đầu cường giả!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.