Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 46: Ngầm hại người




- Ha ha, nói tóm lại bất kể như thế nào lần này xem như Mạc Lợi thần đảo đại phóng hào quang. Ngươi xem xem, ngoại trừ Tần Phàm, biểu hiện của mấy người khác đều rất tốt. Tuy Mạc Thiên Dương có chút kém cỏi, nhưng vẫn tiến nhập trước một ngàn danh, còn có Mộ Thanh Thanh, nếu không phải cửa ải này gặp phải cường giả của Kiếm Thần đảo, có lẽ nàng cũng có hi vọng tiến vào trước hai trăm năm mươi danh!

- Vậy cũng đúng, chớ quên Lăng Cầm, nàng là người đứng thứ hai trong vòng loại của Mạc Lợi thần đảo chúng ta, sau cuộc chiến thiên tài bắt đầu, tuy rằng nàng không có biểu hiện xuất sắc, đều dựa vào âm ba đặc thù phòng ngự mà luôn đi qua được, nhưng có thể đi tới nơi đây cũng không thể phủ nhận thực lực của nàng, ta cảm thấy được nàng vẫn còn sát chiêu chưa xuất ra!

Đủ lời nghị luận sôi nổi, nhưng hiện tại Tần Phàm không nghe thấy.

Bởi vì hắn thi triển hai lần Thiên Đao, nguyên giới lực tạm thời chưa kịp hồi phục lại để tiếp tục thi triển vũ kỹ, cho nên khi hắn vừa phân thắng bại với Mẫn U, hắn đã dùng lực lượng của chính thân thể.

Phải biết rằng sau khi được ma chủng nhiều lần cải tạo, hơn nữa còn lĩnh ngộ ba loại ma chủng thần thông, chỉ dựa vào lực lượng thân thể là có thể đánh ra được lực công kích của tam tứ kiếp bán thần.

Lực công kích trình độ này nếu ở bình thường với thực lực của Mẫn U tự nhiên không chút sợ hãi, nhưng hiện tại bởi vì hắn thi triển bán thần kỹ cường đại nên đã bị tiêu hao nghiêm trọng, hơn nữa cuối cùng còn phải dựa vào nguyên giới lực phòng ngự bảo mệnh giằng co với chiêu Thiên Đao công kích đạt tới mức độ vượt giới hạn, nói cách khác, chỉ cần tăng thêm chút lực lượng đã đủ công phá hàng rào cuối cùng này của hắn.

Chính do Tần Phàm chỉ dựa vào một quyền từ lực lượng thân thể mà đánh chìm cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn!

- Ngươi…

Lúc này Mẫn U mở to hai mắt trừng trừng, không dám tin, hắn làm sao cũng không nghĩ ra có người có thể dựa vào lực lượng thân thể đã đạt tới trình độ khủng bố như thế. Dù sao hắn cũng là lục kiếp bán thần, mỗi một lần đề thăng đều tăng cường khí lực, hắn tự nghĩ lực phòng ngự của thân thể mình có thể ngăn cản được công kích của tam kiếp bán thần.

Nhưng lực lượng một quyền của Tần Phàm đã vượt quá cực hạn thừa nhận của hắn.

Mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng phải vĩnh viễn nhắm lại hai mắt, trước khi ý thức biến mất hắn chứng kiến hình ảnh Tần Phàm càng lúc càng lớn, một luồng hào quang sáng rọi từ trên người Tần Phàm tán phát.

Đương nhiên, đó chỉ là ảo giác của Mẫn U.

Lúc này Tần Phàm vừa giết chết Mẫn U, không hề có chút biến hóa, hắn bình tĩnh nhìn đối phương ngã xuống, sau đó không chút khách khí đem trữ vật giới chỉ tháo xuống.

- Muội không sao chứ?

Tiếp theo hắn đi nhanh tới bên cạnh Kỷ Huyên Nhi thấp giọng hỏi, lúc trước hắn luôn chú ý tình huống của nàng, may mắn khi hắn giao chiến cùng Mẫn U không có người khác tiến tới gần, cho nên hắn không quá khẩn trương.

- Không có việc gì!

Kỷ Huyên Nhi lắc đầu nói, nhưng Tần Phàm rõ ràng chứng kiến khí tức trên thân nàng đã suy yếu. Hắn cùng Mẫn U giao chiến qua, rất rõ ràng trình độ thực lực của đối phương, hiện tại Kỷ Huyên Nhi căn bản còn chưa có cách đối kháng, tính tình của nàng quật cường, rơi vào trạng thái suy yếu như hiện tại cũng là chuyện bình thường.

- Hiện tại muội nên rời khỏi trận đấu đi!

Tần Phàm cau mày, sau đó nói.

Kỷ Huyên Nhi chỉ cúi đầu không nói gì.

- Ta biết tính tình muội quật cường, nhưng muội phải nên hiểu rõ thực lực của chính mình, càng đi vào sâu hơn thì đối thủ khẳng định càng mạnh, cho dù muội ở trong trạng thái toàn thịnh cũng khó thể đi tiếp, đừng nói hiện tại muội đang ở trong tình huống này!

Nhìn thấy phản ứng của đối phương, Tần Phàm hơi có chút tức giận khẽ quát.

- Muội còn có thể tiếp tục kiên trì thêm một cửa!

Một lát sau Kỷ Huyên Nhi cắn chặt răng nói.

- Muội còn muốn cậy mạnh tới khi nào? Nếu cửa ải này muội không gặp được ta, muội đã sớm bị Mẫn U kia giết chết! Chẳng lẽ muội muốn sau khi kết thúc cuộc chiến để ta đi giúp muội nhặt xác sao?

Thấy Kỷ Huyên Nhi còn quật cường như vậy, Tần Phàm không khỏi lớn tiếng gầm lên, tiếp theo hắn không nói thêm lời nào, trực tiếp kéo tay Kỷ Huyên Nhi đi về hướng cửa truyền tống rời khỏi trận đấu.

Ánh mắt Kỷ Huyên Nhi lập tức đỏ lên, cho tới bây giờ Tần Phàm chưa từng lớn tiếng với nàng như vậy.

Tới tới trước cửa truyền tống, nhìn thấy bộ dáng của Kỷ Huyên Nhi, trong lòng Tần Phàm nhói đau, sau đó hít sâu một hơi chậm rãi nói:

- Muội cũng biết cả đời này của ta chỉ yêu hai nữ tử, một là tỷ tỷ, một là muội. Hiện tại tung tích của tỷ tỷ còn chưa biết, nếu như muội còn xảy ra chuyện gì, muội bảo ta…làm sao mà đối mặt! nguồn TruyenFull.vn

Nghe được lời nói thâm tình của Tần Phàm, đôi mắt đẹp của Kỷ Huyên Nhi càng đỏ hơn, không phải vì ủy khuất, mà vì xúc động, cả thân thể nàng giống như bị hòa tan.

Tần Phàm vươn hai tay, đỡ bả vai Kỷ Huyên Nhi, nhìn vào ánh mắt nàng kiên định nói:

- Ta biết muội thật kiên cường, nhưng ta là nam nhân của muội, muội cần vinh dự gì ta cũng có thể giúp muội đi tranh thủ! Ta chỉ có hi vọng duy nhất là muội không bị thương tổn, có thể luôn làm bạn bên ta…

Nghe tới đó toàn bộ chống cự cùng ủy khuất của Kỷ Huyên Nhi đều biến mất, chỉ đỏ mặt gật gật đầu, sau đó liền tự nguyện đi tới hướng cửa truyền tống.

- Đợi một chút!

Đúng lúc này, Tần Phàm bỗng nhiên kéo nàng lại, ôm vào lòng, sau đó thật thâm tình hôn xuống.

- Tê…

Nơi này có ngàn vạn người đang nhìn thấy!

Ở trước mắt bao người làm ra hành động như vậy, lập tức khiến cho Kỷ Huyên Nhi bị kích thích thật lớn, cả người nàng ngây dại, tiếp theo gương mặt đỏ bừng như say rượu, hiện tại vẻ bá đạo cùng nhu tình của nam tử trước mặt lập tức dung nhập vào tận sâu trong linh hồn của nàng, làm cả người nàng thoáng chốc như mềm xuống.

- Kỷ Huyên Nhi, ta yêu muội, một đời một thế đều bảo hộ cho muội! Ta không cho phép muội làm ra chuyện thương tổn chính mình, ta cũng sẽ không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn muội, ai dám thương tổn muội chính là địch nhân của ta, chân trời góc biển, ta nhất định tiêu diệt hắn!

Rời môi, Tần Phàm vươn ngón tay lên cao, sau đó trước sự chứng kiến của ngàn vạn người xem toàn trường, mạnh mẽ tuyên bố lời thề của mình.

Oanh!

Lời nói của Tần Phàm giống như một quả bom, lập tức liền dẫn đốt toàn trường, mọi người vừa nghe được hắn nói như thế, toàn trường đều không khỏi đưa mắt nhìn tới chỗ chiến trường mà Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi đang đứng.

Không ngờ lại thổ lộ ngay trong chiến trường cuộc thi thiên tài thần đảo!

Hành động to gan như vậy có thể nói chưa từng xảy ra.

- Thật khí phách, thật lãng mạn…

Nhưng không thể nghi ngờ điều này lại làm thật nhiều nữ tử cho rằng vô cùng lãng mạn, những nữ nhân có mặt không khỏi hét to lên, đặc biệt những người từng nhìn thấy Tần Phàm đại phát thần uy càng điên cuồng kêu to, thậm chí khiến cho những nam nhân ngồi gần đó đều bất mãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.