Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 44: Song kiều tranh diễm




Lúc này Kỷ Huyên Nhi đang phải đối mặt với một lục kiếp bán thần, tuy rằng thực lực của nàng không tệ còn có được lãnh nhiệt cực trí chi đạo tương trợ, đối với lục kiếp bán thần bình thường đều có hiệu quả áp chế, nhưng bây giờ người dự thi kia lại đến từ một thần đảo đế cấp, vừa lúc tu luyện thủy hỏa nguyên giới, thao tác thủy hỏa lực lượng còn mạnh hơn Kỷ Huyên Nhi, vì vậy làm cho nàng phải liên tục thối lui về phía sau.

- Nàng vẫn luôn quật cường như vậy, đánh không lại còn không chịu rút lui!

Thấy vậy Tần Phàm không khỏi nhướng mày.

Nhưng tới lúc này hắn tự nhiên không thể ngồi yên không quản đến.

Dưới chân giẫm một bức, ngay lập tức thân hình hắn bắn về phía trước.

Ở bên kia, lục kiếp bán thần ép sát Kỷ Huyên Nhi, một tay thủy hỏa bao trùm trời đất, không ngờ khiến cho Kỷ Huyên Nhi nảy sinh cảm giác như sắp bị dìm ngập bên trong.

Dù sao nàng chỉ mới đột phá tới lục kiếp bán thần, cho dù nguyên lực thủy hỏa có được phẩm chất cực cao, nhưng so sánh trên số lượng vẫn xa xa không bằng đối phương.

Thủy Hỏa Cực Liên!

Đúng lúc này thanh âm lạnh băng vang lên giữa thiên địa, ngay lập tức trên người Kỷ Huyên Nhi bộc phát ra một loại năng lượng vô cùng khủng bố, một đóa thủy hỏa liên hoa trong suốt hiện lên giữa không trung đang từ từ nở rộ.

Xuy…

Đóa liên hoa trong suốt như ngọc thạch, mặt ngoài lóe lên quang mang nhàn nhạt, ở bên trong còn ẩn chứa hồng lam quang hoa đang xoay tròn với tốc độ cao, có thủy có hỏa, quấn quýt lẫn nhau, nhìn qua có vẻ tươi đẹp rực rỡ lẫn kinh diễm.

Tần Phàm biết một chiêu này là tuyệt kỹ ẩn giấu của Kỷ Huyên Nhi, ban đầu khi tham gia cuộc đấu vòng loại của Mạc Lợi thần đảo nàng đã thành công tu tập dưới chỉ đạo của hắn, hiện tại xem ra uy lực một chiêu vũ kỹ kia đã tăng hơn ngày trước không ít.

Nhưng hắn cũng biết một chiêu này tiêu hao thật lớn, nếu Kỷ Huyên Nhi bị ép buộc sử dụng một chiêu này, điều này cũng chứng tỏ nàng đã tuyệt đối rơi xuống hạ phong.

Thấy một màn như vậy Tần Phàm không khỏi gia tăng tốc độ.

Hắn xuyên qua chiến trường, giống như một đạo thanh sắc lưu quang xẹt qua ngang trời, nhưng lại làm người nhìn chăm chú, khí thế bá đạo sắc bén làm không ít người vừa nổi lên ý đồ riêng nhưng rất nhanh liền ép trở xuống, chỉ có vài cường giả trong mắt hiện lên vẻ hứng thú, nhưng không lập tức hành động mà chỉ chờ đợi thời cơ.

Hô hô hô hô…

Đóa thủy hỏa liên hoa nhanh chóng huy động trong đôi tay Kỷ Huyên Nhi, mềm mại dâng lên, càng ngày càng lớn mạnh, từng trận lốc xoáy không ngừng thổi ra bốn phía, ngay cả không gian cũng hiện lên tia vết rạn.

Đúng lúc này, nguyệt nhận trong tay nàng hợp lại!

Oanh long!

Một thanh âm như tiếng sấm sét hạ xuống, tiếp theo đóa liên hoa hóa thành một quỹ tích hoa lệ mang theo vĩ ảnh hồng lam đan xen rất nhanh đánh thẳng tới lục kiếp bán thần đối diện.

- Không thể tưởng được ngoại trừ Thủy Hỏa thần đảo chúng ta lại vẫn có người đạt tới trình độ thế này, lãnh nhiệt cực trí chi đạo quả nhiên là danh bất hư truyền, nhưng sau hôm nay sẽ không còn nữa!

Trên mặt người kia hiện lên ý cười thản nhiên, song chưởng hợp lại, nhất thời bộc phát ra cỗ năng lượng thủy hỏa kinh khủng, cuối cùng hình thành một đầu sư tử thật lớn trực tiếp đánh thẳng tới đóa liên hoa.

Oanh!

Rất nhanh hai công kích va chạm vào nhau, hơn nữa đóa liên hoa bị cắn nuốt thật nhanh, giữa không trung không ngừng quay cuồng, sắc mặt Kỷ Huyên Nhi biến thành tái nhợt.

- Hắc hắc, xin lỗi rồi mỹ nhân, ta vốn đã cho ngươi cơ hội rời đi, ngươi không đi, hiện tại chỉ có thể nói là vĩnh biệt…

Người kia hiện lên ý cười tàn nhẫn, bước tới phía trước muốn giết chết Kỷ Huyên Nhi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Các hạ, nếu ngươi dám thương tổn nàng một sợi tóc, ta cam đoan kết cục của ngươi sẽ thập phần thê thảm!

Nhưng đúng lúc này một thanh âm lạnh băng từ sau lưng hắn lại truyền đến.

Âm thanh lạnh như băng, vang lên trong góc chiến trường xa xa.

Nghe được thanh âm này, lục kiếp bán thần thuộc Thủy Hỏa thần đảo mới đột nhiên cảm thấy hắn không hề phát hiện có người đã đến vị trí gần sau lưng hắn tới như vậy. Nhất thời hắn cũng bất chấp tiếp tục đối phó Kỷ Huyên Nhi, vội vàng lách người tránh lui một khoảng cách, sau đó mới xoay người nhìn lại.

Không ngờ là một gã ngũ kiếp bán thần!

Vừa nhìn thấy, trong lòng người kia có vẻ kinh ngạc, ngay lập tức liền bình tĩnh trở lại.

- Là tinh thông thân pháp cùng che giấu khí tức sao?

Đôi mắt hắn nhìn Tần Phàm, phảng phất như muốn nhìn thấu người kia, trong lòng âm thầm đoán. Theo hắn xem ra một gã ngũ kiếp bán thần muốn xông tới chiến trường năm trăm danh thế này thật sự là không có khả năng, hơn nữa vừa rồi đối phương tiến đến gần như vậy mà hắn không phát hiện, cho nên mới nảy sinh ý tưởng như thế.

Nhưng trong lòng hắn cũng không chút khinh thường.

- Ngươi không phải tính toán ở trước mặt Mẫn U ta đây mà trình diễn cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân đi?

Hắn lạnh lùng nhìn Tần Phàm, trên mặt cố ý lộ ra tia cười thoải mái, kỳ thật đang kín đáo chuẩn bị tùy thời ra tay.

- Nếu hiện tại ngươi rời khỏi, như vậy chuyện xưa tới đây đã xong!

Tần Phàm thản nhiên trả lời.

- Ha ha, con người của ta cũng rất thích làm những chuyện khác người, loại chuyện xưa anh hùng cứu mỹ nhân ta vốn không thích nghe chút nào, tiên sinh kể chuyện căn bản là gạt người, ở cái thế giới này, chỉ có thực lực mới là trọng yếu nhất, căn bản không có chính nghĩa gì có thể nói. Mà sở dĩ mỗi lần anh hùng đều có thể cứu mỹ nhân thành công, vậy chỉ có một nguyên nhân, đó là thực lực của ác nhân quá kém!

Thủy Hỏa thần đảo Mẫn U âm trắc trắc cười nói.

- Ngươi nói không sai, vậy thì ngươi cho rằng thực lực của ngươi đủ sao?

Tần Phàm nhàn nhạt cười nói.

- Trên chiến trường này thực lực mạnh hơn ta sẽ không quá ba người!

Nghe vậy ánh mắt Mẫn U lướt qua toàn trường, sau đó tự tin nói.

- Mà ngươi cảm thấy được ta không nằm trong ba người đó, đúng không?

Tần Phàm bình tĩnh hỏi.

- Không sai, ta biết ngươi chỉ là một ngũ kiếp bán thần mà có thể thuận lợi đi tới đây thực lực khẳng định không tầm thường, nhưng ngươi muốn ở trước mặt ta làm anh hùng cứu mỹ nhân, không đủ!

Trên mặt Mẫn U hiện lên tia trào phúng nói.

- Tuy rằng ta không đồng ý cách nhìn của ngươi, nhưng có một câu ta thật sự đồng ý với ngươi – thì chính là trên thế giới này chỉ có thực lực là trọng yếu nhất, chỉ có thực lực mới là sự thật cuối cùng để chứng minh!

Tần Phàm vẫn thản nhiên nói.

Ngay tiếp theo, hai tay hắn siết chặt, tinh thần ngưng tụ thành một viên mầm móng chậm rãi chìm vào bên trong nguyên giới.

Phần Thần bí kỹ kích phát!

Oanh!

Viên tinh thần mầm móng vừa đi vào trong nguyên giới, lập tức liền thiêu đốt lên, uy lực đại tăng, mà khí thế quanh thân hắn lập tức mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Ông!

Tùy theo hoạt hóa Kỳ Lân ma thân.

Đối mặt với người trước mắt, hắn cảm thấy nhất định phải xuất ra lực lượng càng mạnh.

- Nguyên lai còn cất giấu thực lực như vậy, chẳng thể trách có tự tin!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.