Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 1: Vì tính mạng của ba mươi sáu trẻ sơ sinh




Lúc trước hắn từ Bạch Hỏa sơn đuổi theo Tần Phàm tới Thiên Ưng sơn, khi đó tốc độ của Tần Phàm cũng không nhanh được như thế, hiện tại mặc dù hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn còn kém đối phương một khoảng cách lớn, chỉ có thể từ xa xa chứng kiến Tần Phàm đang đứng trên miệng núi lửa Hỏa Phượng sơn.

- Hẳn là bởi vì kích hoạt loại bí kỹ nào đó, hắn kiên trì không được bao lâu!

Sau đó hắn chừng kiến thấy ngọn lửa màu đen trên người Tần Phàm, nghĩ tới lực công kích khủng bố vừa rồi của đối phương có thể đem mình đánh lún vào trong vách núi, đã nghĩ ra nguyên nhân, cũng chính vì như thế hắn mới có tin tưởng tiếp tục đuổi theo sau.

Oanh!

Đúng ngay lúc này, một thanh âm núi lửa bùng nổ phun trào truyền đến, tiếp theo hai tròng mắt La Thành khiếp sợ co rụt lại, vào lúc đó hắn nhìn thấy đối phương lại nhắm ngay miệng núi lửa nhảy xuống!

- Tiểu tử kia điên rồi sao! Cho dù hắn có biện pháp lưu lại trong nham tương, nhưng nơi này là Hỏa Phượng sơn đang bùng nổ phun trào, nhiệt độ cao hơn gấp mười lần, đủ hòa tan kim thiết, thậm chí thân thể lục kiếp bán thần đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hắn làm sao dám?

La Thành mở to hai mắt, chỉ có thể ở xa xa dừng lại nhìn qua, trong lòng cảm giác không sao tưởng tượng nổi.

Tần Phàm tự nhiên là không điên.

Hắn muốn hoàn thành hoạt hóa cuối cùng của Chu Tước thần thông, nhất định là phải mạo hiểm như thế.

Rơi vào trong Hỏa Phượng sơn, nhiệt độ khắp bốn phía không ngừng kéo lên, không ngừng ăn mòn phòng ngự của hắn, hơn nữa bắt đầu siêu việt cực hạn thừa nhận của hắn, thân thể hắn nóng rực vô cùng, càng lúc càng thêm đỏ bừng, giống như tùy thời đều sẽ bị hòa tan.

Tần Phàm rơi xuống, do Chu Tước thần thông kéo lấy, tòa Hỏa Phượng sơn tựa hồ đã bị khơi dậy bùng nổ từ tận sâu trong.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa tận trời, thanh âm như sấm vang vạn lý đều có thể nghe thấy được.

Mặt đất lay động, vách núi sụp đổ, cả Tàng Long bình nguyên giống như hoàn toàn bạo động.

Hỏa diễm không ngừng phun trào ra, nhiệt độ không ngừng tăng lên cao, làm cả thiên không cơ hồ như bị thiêu đốt lên kịch liệt, ngọn lửa xích hồng sắc cùng khói đặc điên cuồng khởi động, quấy tung lên.

Hống…hống…hống…hống…

Nham tương nóng cháy khủng bố gấp mười lần Thiên Ưng sơn, nhưng Tần Phàm siết chặt hai tay, đôi mắt đỏ đậm tựa hồ như sắp tuôn ra máu, hắn đang thống khổ kiên trì lên, trong miệng phát ra tiếng rít gào như mãnh thú không chút cam lòng.

Lửa cháy rèn luyện thân thể hắn, nhiệt lượng tôi luyện thể xác hắn!

Trải qua được nỗi thống khổ như cửu u địa ngục, mới có thể vượt phá lên cửu tiêu!

Để cho thân thể thiêu đốt lên, điên cuồng lên, làm ý chí của hắn có thể trở thành thiên hạ vô song!

Lần này bùng nổ không chỉ là Hỏa Phượng sơn, còn có lực lượng mãnh liệt trong cơ thể hắn.

Đến đây đi, đến chiến!

Chu Tước trường minh, Phượng Hoàng vỗ cánh, một loại khí tức như đến từ thời viễn cổ hồng hoang làm thế giới như lâm vào thần phục.

Giờ khắc này Tần Phàm rốt cục hoàn thành xong hoạt hóa cuối cùng của Chu Tước, một loại hỏa nguyên năng lượng mênh mông vô tận quay chung quanh thân thể hắn, bạo liệt, nóng cháy, dũng mãnh, thiêu đốt hết thảy!

Thần thông thành, chư thiên phục!

Siết chặt nắm tay, đôi cánh khổng lồ mở ra, hắn lại phóng lên trời cao.

Trôi nổi giữa không trung, đôi mắt lãnh liệt nhìn xuống bên dưới, nhìn vào đạo thân ảnh xa xa, lúc này nhìn hắn như chiến thần phủ xuống, như ma thần quân lâm, chiến khí khó thể ức chế, tứ phương bạo động, tràn ngập dục vọng giết chóc, bát hoang xuất thế!

- Thiên địa biến, ma tướng sinh. Ma chủng biến, đồ quỷ thần!

Tiếp theo hắn oanh ra một quyền…

Ma Tướng Quyền!

Ngay thời gian phát ra một quyền này, bốn viên ma chủng trong cơ thể Tần Phàm cùng một viên Bạch Hổ Châu lúc này đều chấn động kịch liệt, huyền ảo vô hạn, toàn bộ hiểu được đều trút xuống trong một quyền này.

Ông ông ông…

Theo một quyền phát ra, trên hư không xuất hiện hư ảnh cực lớn thần bí. Hư ảnh uy nghiêm vô địch, tôn quý xa hoa, nhưng không ai nhìn thấy rõ được hình ảnh của hắn.

Đây là ma tướng dung hợp Kỳ Lân, Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long cùng Bạch Hổ Châu, hợp lực lượng ngũ đại ma thần viễn cổ tụ thành ma tướng! Thân hình chừng ngoài ngàn trượng, đỉnh thiên lập địa, từng luồng khí tức viễn cổ cường đại cách không mà đến, vô cùng khủng bố.

Toàn bộ linh khí nguyên khí trong thiên địa một khắc này điên cuồng sooit rào, từng đạo nguyên giới lực hùng hồn trong cơ thể Tần Phàm nương theo năng lượng được rút ra, tiếp tục hội tụ vào trong ma tướng khổng lồ kia.

Ma tướng thần bí cường đại vừa xuất hiện, thậm chí làm thiên không bắt đầu run rẩy lên.

Giờ khắc này có thể nói là thiên hôn địa ám, bao trùm trời đất, phạm vi trong vòng trăm dặm đều biến thành hỗn loạn đáng sợ, núi non không ngừng sụp đổ, mặt đất như gào thét.

Thậm chí hư ảnh ma tướng tràn ngập thiên không, làm cả Tàng Long bình nguyên đều có thể nhìn thấy được sự tồn tại của hắn.

- Tiểu tử, ta sớm đã biết ngươi có một chiêu này! Nhưng muốn dựa vào như vậy mà đánh bại ta, đừng hòng!

Nhìn thấy ma tướng xuất hiện, sắc mặt La Thành ngưng trọng, nhưng trong miệng lại phát ra tiếng gầm nhẹ.

Theo một tiếng gầm của hắn, một hư ảnh cũng từ từ xuất hiện, thần bí uy nghiêm, không nhìn thấy rõ dung mạo, chỉ có một loại âm sát khí phảng phất như xuyên qua thời không mà đến, khủng bố lan tràn.

Thiên La Phách Thế!

La Thành nhấc lên khuôn mặt hơi có chút tái nhợt, đôi mắt âm lãnh nhìn trừng Tần Phàm, ánh mắt tựa hồ như điên cuồng, cuồng nhiệt, thanh âm trầm thấp khàn khàn mang theo khiêu khích vang lên giữa không trung.

Oanh long long!

Nguyên giới lực ngập trời không ngừng tràn ra, lại điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong ảnh tử. Ảnh tử kia nghe nói tiên hồn của Thiên La chi tổ, hắn đem chính mình phong ấn trong vũ kỹ truyền thừa của mình, có thể cho hậu bối đời sau khi thi triển chiêu tuyệt kỹ vô thượng này triệu hóa đi ra.

Theo lực lượng đưa vào, ảnh tử không ngừng trướng lớn.

Thiên La Phách Thế, Phách Tuyệt Thiên Hạ!

Đây là chỗ dựa hắn dùng để đánh bại thất kiếp yêu thú Thiên Ưng lão nhân!

Oanh!

Tiếp theo hai thân ảnh cực lớn trên bầu trời cơ hồ đồng thời oanh ra một quyền, hai nắm tay khủng bố va chạm nhau trên bầu trời. Trong một khắc này núi non điên cuồng chấn động, mặt đất xuất hiện khe nứt cực lớn, chỉ trong giây lát giống như cả ngàn dặm đều phát sinh qua động đất.

Xuy xuy…

Va chạm đáng sợ phát sinh, làm năng lượng dao động điên cuồng bạo tạc trên bầu trời, không gia giao xúc lại hoàn toàn bóp méo như rơi vào lốc xoáy.

Nhưng lúc này Ma Tướng Quyền cũng không hề có vẻ như chấm dứt.

- Nhị hành!

Tần Phàm nhướng mày, lại khoát tay.

Ông ông ông ông…

Ma tướng thật lớn sau lưng lại đột nhiên nhấc lên cánh tay, lần này cánh tay có vẻ càng thêm cường đại, thật giống như trụ trời, một nắm tay như xuất ra từ thời viễn cổ ngưng tụ xuất hiện.

Ẩn chứa uy thế vô thượng, tan biến hết thảy năng lượng.

Hướng ngay ảnh tử của Thiên La chi tổ, lại một lần nữa đánh xuống.

Thương thiên động, cửu u biến!

Thân ảnh Thiên La chi tổ cũng vươn ra một tay cùng nắm tay kia va chạm vào nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.