Đầu Heo, Tớ Thích Cậu, Cậu Có Tin Không

Chương 29: Chương 29




Trong lòng Diệp Thiếu Dương hiểu, đây là Lê sơn lão mẫu không muốn để bọn họ nhìn thấy một ít tình huống trong môn phái mình, cố ý dẫn bọn họ đi đường nhỏ.

Sau khi đi thẳng tới đại điện đỉnh núi, lại chưa vào điện, mà là đi tới trên một đàn trang trống trải. Bên cạnh đàn tràng, có một chỗ như là đài xem lễ, nhìn qua như là ngọc thạch điêu khắc thành, tổng cộng ba tầng, chỗ cao nhất có một đài đá, bên trên có nữ tử mặc đạo bào màu trắng đứng, quay lưng về ba người, một mái tóc bạc phủ ở sau đầu, giống như đang dựa vào lan can nhìn dưới núi xa xa, hai nữ tử đứng một trái một phải bên người, thì lại mặt hướng bên này, cảnh giác nhìn bốn người.

Hai đệ tử dẫn dắt đoàn người Diệp Thiếu Dương lên núi cung kính hành lễ, “Bẩm báo tiên nương, đám người Diệp thiên sư đã đưa tới.”

Sau đó khom người lui về phía sau, tự xuống núi.

Tiên nương, là tôn xưng đối với Lê sơn lão mẫu, giống với Thánh Mẫu, dù sao gọi là gì cũng được, chỉ là không thể trực tiếp gọi “lão mẫu”, bằng không nhất định trực tiếp bị đánh chết.

A Tử hướng bóng lưng Lê sơn lão mẫu hành một lễ, miệng nói: “Tham kiến Thánh Mẫu!” Sau đó hướng ba người bọn Diệp Thiếu Dương nháy mắt.

Ba người bọn Diệp Thiếu Dương vội vàng hành lễ theo.

Lê sơn lão mẫu lúc này mới xoay người lại, sắc mặt bình tĩnh, vô bị vô hỉ, đánh giá ba người, Diệp Thiếu Dương lúc trước từng thấy bà ta một hồi, nhưng lúc ấy cách khá xa, nhìn không cẩn thận, bây giờ mặt đối mặt nhìn, Lê sơn lão mẫu mặt đầy nếp nhăn, nhìn qua có chút nghiêm khắc, nhưng ngũ quan đoan chính, mặt mày có thể thấy được khi trẻ tuổi nhất định là mỹ nữ.

A. Có chút thất thần, Diệp Thiếu Dương vội vàng ngừng miên man suy nghĩ, hướng Lê sơn lão mẫu cười cười.

Lê sơn lão mẫu lần lượt nhìn qua, nói: “Một hòa thượng, một đạo sĩ, một ác quỷ…”

Tiểu Mã lập tức nói: “Lão… Thánh Mẫu nói lời này, ta là quỷ, nhưng ta không ác nha, ta là Bạch Vân thành chủ của Phong chi cốc… Ai u!”

Tiểu Mã kêu một tiếng, là Diệp Thiếu Dương giẫm hắn một cước. Diệp Thiếu Dương thật sự là hối hận dẫn hắn đến đây, thật sự là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nói cái gì Phong chi cốc!

Quả nhiên, Lê sơn lão mẫu nghe thấy ba chữ “Phong chi cốc”, nhìn chằm chằm hắn nói: “Phong chi cốc, chính là thế lực Đạo Phong thằng nhãi đó xây dựng ở Quỷ Vực?”

Trong lời nói, mang theo một tia khinh thường.

Diệp Thiếu Dương vội vàng đem đề tài dẫn dắt rời đi, chắp tay nói: “Thánh Mẫu, chúng ta lần này đến tìm người, là có một việc muốn cố vấn… Ừm, nói từ đâu nhỉ. À, người từng nghe nói thiên kiếp buông xuống chưa?”

Lê son lão mẫu thản nhiên nói: “Không biết.”

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ, ho khan hai tiếng nói: “À, có thể chưa ai nói cho ngươi, dù sao âm ty bên đó rất lưu hành loại ý kiến này, nói là thiên kiếp buông xuống, nhân gian và âm ty sắp lọt vào đảo điên…”

Lê son lão mẫu ngắt lời hắn, nói: “Đảo điên thế nào?”

“Cái này ta cũng không biết, dù sao rất lợi hại đi, tóm lại mọi người đều đang nghĩ cách ứng đối, sư huynh ta Đạo Phong xây dựng Phong chi cốc, chính là vì ứng kiếp, nghe nói cần tìm được bốn vị ứng kiếp, Thanh Ngưu, Huyền Vũ, Chu Tước và Bạch Hồ, hiện tại ba kẻ sau đã tìm được, chỉ thiếu Thanh Ngưu.”

Diệp Thiếu Dương vừa nói, vừa chú ý đánh giá vẻ mặt Lê sơn lão mẫu, lại như giếng cổ không gợn sóng, không có bất cứ phản ứng nào.

“Nói tiếp.”

Diệp Thiếu Dương do dự một phen, nhún vai nói: “Thanh Ngưu tổ sư không rõ tung tích, nghe nói là ở Thanh Minh giới, dùng pháp khí là Kim Cương Trác, cũng chính là một cái vòng kim loại… Ừm, cho nên ta và Đạo Phong đoạn thời gian trước mới nhằm vào cái này, đến Thanh Minh giới tra tìm khắp nơi, kết quả đều không phải.”

Lê sơn lão mẫu chậm rãi nói: “Cái gọi là tra tìm, đó là đem người tình nghi đều ra sức đánh một trận, ép bọn hắn dùng pháp khí tương tự Kim Cương Trác, lại đi phân biệt có phải hay không?”

Diệp Thiếu Dương cực kỳ xấu hổ méo miệng, “Cái này, là chủ ý của hắn, không quan hệ với ta, ta lúc ấy đi theo, là vì theo dõi hắn, sợ hắn làm ra chuyện lớn, sau đó ta cũng hướng hắn phê bình giáo dục một phen, hắn cũng nhận thức được mình sai lầm, cho nên hắn lần này không tới.”

Lê sơn lão mẫu cũng không nói tiếp đề tài này, nói: “Người tìm đến ta làm gì?”

Diệp Thiếu Dương do dự một phen, nên nói chung quy phải nói, lập tức cười hắc hắc, cố ý biểu hiện khiêm tốn một chút, “Là như thế này, nghe nói Thánh Mẫu cũng có một pháp khí tượng tự Kim Cương Trác, cho nên…”.

Hắn còn chưa nói xong, một đạo cô bên người Lê sơn lão mẫu lớn tiếng quát: “Làm càn! Ngươi muốn đến nghiệm chung Thánh Mẫu có phải Thanh Ngưu hay không?”

Lê sơn lão mẫu nâng tay, bảo cô ta đừng nói chuyện, cúi đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Cho nên Đạo Phong lần này chưa tới, đổi người tới kiểm nghiệm, ngươi có phải cũng muốn đấu pháp với ta để cầu kiểm nghiệm hay không?”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương căng thẳng, vội vàng chắp tay nói: “Không dám không dám. Chỉ là muốn đến xác nhận một phen, nếu Thánh Mẫu thật sự là Thanh Ngưu tổ sư chuyển thể, mong lấy đại cục làm trọng, cùng nhau đối kháng thiên kiếp…”

Lê son lão mẫu lộ ra một cái mỉm cười thần bí, thản nhiên nói: “Ta đến từ nhân gian, mấy ngàn năm qua, ngươi là người đầu tiên dám hỏi xuất thân của ta. Ta muốn biết… Là ai cho người dũng khí, để người dám làm như thế?”

Diệp Thiếu Dương nghẹn lời.

“Các ngươi ở nhân gian phô trương ương ngạnh, tranh cường háo thắng, không quan hệ với ta, chỉ là… Các người thực cho rằng nơi này là nhân gian, có thể mặc cho các ngươi làm loạn?” Nói đến đây, sắc mặt Lê sơn lão mẫu nhanh chóng âm trầm, lạnh lùng nói: “Dám lên Lê son chất vấn xuất thân của ta!”

Tứ Bảo chắp tay nói: “Thánh Mẫu, chúng ta là thật tâm đến thỉnh giáo, thực không có ý tứ khác.

Diệp Thiếu Dương nhìn Lê son lão mẫu, nói: “Thánh Mẫu nói chúng ta ở nhân gian phô trương ương ngạnh cái gì, xin hỏi chúng ta ở nhân gian làm cái gì?”

“Đạo tông của Huyền Không quan ở nhân gian, không phải các ngươi hủy, Vô Cực Thiên Sư, không phải các người giết chết?”

Quả nhiên là vì chuyện này.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói: “Chuyện này, trong thời gian ngắn quả thật giải thích không rõ…”

Lê sơn lão mẫu vung tay áo lên, “Ta cũng không muốn nghe, nhân quả giữa người và Huyền Không quan, không quan hệ với ta, chỉ là người thế mà lại dám tới tận của chất vấn xuất thân của ta… Diệp Thiếu Dương, người thực cho rằng có âm ty bảo vệ người ta không dám làm gì ngươi?”

Diệp Thiếu Dương nhún vai, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

“Ta có thể gặp người, hơn nữa nói với người nhiều như vậy, hoàn toàn là xem mặt mũi tổ tiên chưa đáng giá nhắc tới!

“Tổ tiên ta? Diệp Pháp Thiện?”

Lê sơn lão mẫu không đáp, hỏi ngược lại: “Nếu ta là Thanh Ngưu, các người tính đem ta thế nào?”

“Vậy hy vọng Thánh Mẫu lấy đại cục làm trọng, phối hợp Đạo Phong, chống lại thiên kiếp.”

Khóe miệng Lê sơn lão mẫu cong lên một tia mỉm cười, “Ta nếu là không đồng ý thì sao?”

Diệp Thiếu Dương không biết trả lời như thế nào.

“Dùng sức mạnh với ta, ép ta đáp ứng?”

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Cái này khẳng định sẽ không, chúng ta khẳng định sẽ đến khuyên người, đánh là sẽ không đánh, bởi vì lấy pháp lực của Thánh Mẫu, chúng ta khẳng định không phải đối thủ.”

Câu nịnh này cũng chưa phát huy công dụng gì, vẻ mặt Lê sơn lão mẫu không thay đổi, nói: “Đạo Phong ở đâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.