Đầu Heo, Tớ Thích Cậu, Cậu Có Tin Không

Chương 17: Chương 17




Lực phản chấn cường đại đánh vào trên người Charlton thân vương, từ góc độ Diệp Thiếu Dương nhìn tới, không thấy phản ứng trên người Charlton thân vương, nhưng áo choàng trên người hắn lại rung lên một cái.

Diệp Thiếu Dương vốn đã bị thương, ở dưới lực phản chấn va chạm, một đợt khí huyết bốc lên, thiếu chút nữa hộc máu, nhưng trong lòng vẫn là rất sướng.

Ánh mắt Charlton thân vương nhìn hắn, đầu tiên là nghi hoặc, tiếp đó toát ra một tia phẫn nộ.

Diệp Thiếu Dương nhảy lên cửa sổ, cười to hai tiếng, một tay chống hông, hướng Charlton thân vương nhường nhướng mày, nói: “Làm sao vậy khó chịu à, ngươi không phải rất lợi hại sao?”

Charlton thân vương nhìn hắn, đột nhiên nói ra một chuỗi tiếng Trung: “Ngươi liều mạng bản thân bị thương, cũng muốn khiến ta bị cắn trả, có ý tứ sao?”

“Rất có ý tứ. Ai bảo người dùng loại ánh mắt miệt thị đó nhìn ta.” Diệp Thiếu Dương tâm tình thoải mái, không thể khắc chế làm màu, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, chỉ vào hắn nói: “Đừng nói nhảm nữa, đến đến đến, tiếp tục đánh nào!”

Trên mặt Charlton thân vương lại lần nữa hiện ra mỉm cười, dang đôi tay, khí đen trước đó tán loạn lại lần nữa ngưng tụ. Charlton thân vương phất phất tay, vô số bóng đen từ xa xa bay tới, là một đám dơi máu, đáp ở trên bả vai cùng cánh tay Charlton thân vương.

Vì sao quỷ hút máu mình gặp được, đều thích triệu hồi dơi máu vân vân? Diệp Thiếu Dương không hiểu. Hắn đứng ở trên cửa sổ, tập trung nhìn Charlton thân vương, vẻ mặt cũng ngưng trọng hẳn lên.

Màu là phải làm, nhưng lúc thật sự cần đánh, phải làm tốt tất cả chuẩn bị, hết sức chăm chú hẳn lên, dù sao không phải đối thủ tầm thường.

Charlton thân vương hướng Diệp Thiếu Dương vươn một tay, mấy luồng khí đen ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, xoay tròn hướng Diệp Thiếu Dương bay tới.

Tóc trán Diệp Thiếu Dương bị thổi bay lên, trong lòng không khỏi căng thẳng, thế công chưa tới, đã sinh ra khí thể mãnh liệt như vậy. Diệp Thiếu Dương biết, một chiêu này không dễ phòng thủ.

“Thiếu Dương cẩn thận, kẻ này rất lợi hại!” Lâm Tam Sinh ở một bên nhắc nhở.

Diệp Thiếu Dương tạo xong kiếm quyết, tay trái nhanh chóng kết ấn, linh lực thêm vào bảo kiếm, tính mạnh mẽ đỡ một kiếm này. Nhưng, mấy luồng khí đen lại chưa thể thật sự tới trước mặt hắn, nửa đường bị một luồng hào quang chặn, trong khí đen nổ tung, Diệp Thiếu Dương nhìn thấy một bộ đồ xanh từ từ rớt xuống, hai tay cầm một khối đại ấn, trụ vũng khí đen, giằng co một lát, đem khí đen mạnh mẽ đẩy về.

Diệp Thiếu Dương đứng trên cửa sổ, nghiêng đầu nhìn vị khách không mời mà đến nay, trong lòng nhất thời thoải mái, đem Thất Tinh Long Tuyền Kiếm khiêng trên vai, hướng Đạo Phong hô: “Người đến đủ muộn.”

Đạo Phong liếc hắn, “Sao lại thành bộ dạng này, đây là ai?”

“Không biết, người đem hắn xử lý rồi nói sau.” Diệp Thiếu Dương ngồi xuống ở trên cửa sổ, làm sẵn chuẩn bị xem kịch.

Trải qua một hiệp vừa rồi giao phong, Diệp Thiếu Dương đối với thực lực tên quỷ hút máu trước mắt nhìn qua cũng rất làm màu này cũng có phán đoán nhất định, thực lực cũng ít nhất không ở dưới mình.

Nhưng đối mặt Đạo Phong… Diệp Thiếu Dương tuyệt không lo cho Đạo Phong, hắn chỉ muốn nhìn thấy một trận chiến đặc sắc.

Nguy Cơ giải trừ, Diêu Mộng Khiết trước theo Eva cùng nhau kiểm tra mấy nữ tu sĩ kia, đều là cấp huyết công tâm ngất đi, không có chuyện gì nghiêm trọng cả, Eva dùng vu thuật chữa thương cho các cô, Diêu Mộng Khiết tới trước cửa sổ, nhìn thấy một bóng người kia lao về phía Charlton thân vương, nhíu mày nói với Diệp Thiếu Dương: “Đây là Charlton, quỷ hút máu thân vương, thực lực rất mạnh, anh sao lại không lo lắng cho sư huynh anh một chút nào chứ?”

“Lo lắng cho sư huynh tôi?” Khóe miệng Diệp Thiếu Dương giật giật, “Tôi nên lo lắng cho gã thân vương gì đó mới đúng.”

Diêu Mộng Khiết cả kinh nói: “Sao có thể đó là Charlton thân vương.”

“Quản hắn thân vương cái gì, không có khả năng là đối thủ của sư huynh tôi.” Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói.

Nhìn về phía trước, Đạo Phong đã bay đến trước mặt Charlton thân vương. Charlton thân vương đối với kẻ đột nhiên xuất hiện này cũng rất tò mò, nhìn hắn từ trên xuống dưới, dùng tiếng Trung nói: “Đông phương pháp sư?”

Đạo Phong căn bản không muốn để ý đến gã, giơ lên Phiên Thiên Ấn trong tay, trực tiếp hướng đầu hắn đập xuống.

Charlton thân vương vội vàng triệu tập khí đen, ở trên không định đầu hình thành một kết giới, đem Phiên Thiên Ấn ngăn trở, dơi máu đáp ở trên người hắn cùng nhau bay lên, huyễn hóa ra hình người, hướng Đạo Phong lao tới.

Đạo Phong không thèm nhìn tới, tế ra tam hoa tụ đỉnh, bảo vệ quanh thân mình, giơ lên Phiên Thiên Ấn, tiếp tục nện xuống, liên tục bốn lần, kết giới tan vỡ.

“Không tệ!” Diệp Thiếu Dương thở dài. Lâm Tam Sinh gật đầu theo.

Lúc này Eva đã cứu tỉnh mấy vụ nữ kia, cùng nhau đến trước cửa sổ, vây xem chiến đấu, thấy một màn như vậy, đều trọn mắt cứng lưỡi.

Diêu Mộng Khiết kinh ngạc nói: “Là rất giỏi, vậy mà có thể đánh nát tử khí phong ấn của Charlton thân vương, ở châu u, chỉ sợ không có bất cứ vụ sư nào làm được.”

Diệp Thiếu Dương nhếch miệng, nói: “Nói cái gì thế tôi là nói gã này vậy mà có thể ngăn được bốn lần Phiên Thiên n, rất giỏi.”

Mọi người mờ mịt.

“Ngươi là kẻ nào? Vì sao phải đối nghịch với ta?”

Charlton thân vương ý thức được đối thủ cường đại, trong lòng lần đầu tiên sinh ra gợn sóng, vừa làm phép phòng ngự, vừa hỏi Đạo Phong, nào còn có tao nhã cùng thong dong như lúc trước đối phó đám người Diệp Thiếu Dương.

Đạo Phong bị hắn hỏi có chút phiền, nói: “Ta không biết người là ai, cũng không muốn biết.”

“Không biết..” Charlton thân vương càng thêm hoang mang.

“Ngươi muốn giết sư đệ ta, ta liền giết ngươi.” Đạo Phong thu hồi Phiên Thiên Ấn, đem Đả Thần Tiên lấy ra, gõ về phía đỉnh đầu Charlton thân vương.

Mười ngón tay Charlton thân vương đột nhiên sinh trưởng, như cây mây giao nhau, thế mà cũng chộp lấy Đả Thần Tiên, dùng lực lượng bản thân tiêu hao linh lực của Đả Thần Tiên.

“Hiểu lầm, ta căn bản ngay cả sư đệ người cũng không biết, là hắn muốn giết ta, không phải ta muốn giết hắn.” Đối mặt một đối thủ cường đại trước đây chưa từng gặp như vậy, Charlton thân vương cũng không thể không mềm, trên thực tế hắn cũng quả thật không nói dối, hắn căn bản không biết Diệp Thiếu Dương là ai…

Đạo Phong nhìn hắn một cái, thản nhiên trả lại một câu: “Hắn muốn giết người, vậy là đã đủ.”

Ai muốn giết Thiếu Dương, hắn liền giết kẻ đó; Thiếu Dương muốn giết ai, hắn cũng đi theo giết kẻ đó, đây là lý luận của Đạo Phong, không có đạo lý gì để giảng.

Ngũ Triều Nguyên Khí bay ra, rót vào trong Đả Thần Tiên, tiến một bước tiêu hao lực lượng của Charlton thân vương.

Mười ngón tay Charlton thân vương nhanh chóng héo rũ, trên mặt hắn cũng hiện ra biểu cảm dị thường cố hết sức, gân xanh từ phía dưới làn da lồi lên, nhìn qua giống những sợi dây mây tráng kiện, cực kỳ dữ tợn.

“A…” Charlton thân vương phát ra một tiếng kêu trầm, mạch máu nổ tung, làn da toàn thân rách như xơ mướp, máu màu hoa hồng không ngừng chảy ra, lại rời khỏi thân thể, bay về phía không trung, tựa như từng cái cánh hoa, bám vào ở trên Đả Thần Tiên trong tay Đạo Phong, linh lực Đả Thần Tiên lập tức ảm đạm xuống, xu thể hạ xuống cũng lập tức ngừng, một lần nữa hình thành cục diện giằng co.

“Ngươi không phải pháp sư, ngươi rốt cuộc là ai?” Charlton thân vương nhìn Đạo Phong, nghiến răng phun ra mấy chữ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.