Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi

Chương 26




Biết Lữ Tụng rất tức giận nhưng Trần Dự Sâm không rảnh mà giải thích với anh ta.

Năm đó Tống Linh Linh bị đả kích khi thấy Quý Loan bội tình bạc nghĩa, lại nghĩ rằng anh và Tống Sơ Nhất là anh em ruột, Tống Linh Linh không dám nói ra vì sợ Tống Sơ Nhất không chịu được. Bị hai đả kích lớn bà mới lựa chọn tự tử, bà muốn dùng cái chết ngăn cản Tống Sơ Nhất gả cho anh.

Trần Dự Sâm cấp bách điều tra liệu anh có phải con trai nhà họ Thẩm, sau đó bình thản nói chuyện với Tống Sơ Nhất. Anh sợ Tống Sơ Nhất cũng sẽ giống như Tống Linh Linh năm đó, vì hiểu lầm mà tinh thần rối ren. Xét nghiệm ADN là chính xác nhất, nhưng cần chút thời gian chờ đợi. Trần Dự Sâm một giây cũng không đợi được, anh sợ bi kịch lại xảy ra.

Trần Dự Sâm muốn gọi cho Thẩm Tĩnh Hoa để chứng thực, mới ấn được một nửa số điện thoại thì có cuộc gọi đến, rất đúng lúc, là Thẩm Tĩnh Hoa gọi đến.

“Ta muốn nói cho con hai việc.” Giọng nói của Thẩm Tĩnh Hoa bình thản nghiêm nghị: “Con không phải con ruột của ta và Cao Anh. Năm đó đứa bé bà ấy sinh ra đã chết, chúng ta nhận con nuôi là con lúc đó được một tuổi.”

Quả nhiên như anh dự đoán. Năm đó không hiểu vì sao Cao Anh bỏ rơi con gái ruột, sau đó lại luyến tiếc đi tìm về, nghĩ Mạnh Nguyên Nguyệt là con gái ruột cho nên mấy năm nay mới yêu thương Mạnh Nguyên Nguyệt hơn anh, mới có thể ép anh lấy Mạnh Nguyên Nguyệt. Anh và Sơ Nhất không phải anh em. Trần Dự Sâm kích động không nói nên lời.

“Còn một việc nữa. Bạn gái con, Tống Sơ Nhất, là con gái ruột của ta, ta muốn nhận nó, nó không chịu. Con giúp ta khuyên nhủ nó.”

“Ba, sao ba biết?” Trần Dự Sâm kinh ngạc hỏi.

Làm sao mà biết? Thẩm Tĩnh Hoa không nói gì, chỉ nâng mày.

Khi truyền máu Cao Anh thốt ra câu nói “Máu của tôi thích hợp? Không phải ông ấy?”. Lúc đó ông không có biểu hiện gì nhưng trong lòng nổi lên nghi ngờ. Sau khi từ viện về, Cao Anh sai dì Thẩm làm canh đưa đến viện. Ông thấy Cao Anh cố ý làm canh thích hợp cho phụ nữ mang thai. Hai mấy năm vợ chồng, ông rất hiểu Cao Anh, bà sẽ không vì Tống Sơ Nhất mang thai cháu nội mà quan tâm cô. Mạnh Nguyên Nguyệt có con trai nên không thể gả cho Thẩm Hàn, lúc này Cao Anh phải càng chán ghét Tống Sơ Nhất mới đúng. Sau đó Thẩm Tĩnh Hoa đến bệnh viện một chuyến. Lúc này Tống Sơ Nhất đang ngủ, ông tinh tường thấy rõ ngũ quan cô. Huyết thống thực sự kì diệu, không liên hệ với nhau cũng không thấy xa lạ.

Cao Anh mới gặp Tống Sơ Nhất đã hoài nghi cô là con gái riêng của Thẩm Tĩnh Hoa. Thẩm Tĩnh Hoa liếc mắt một cái đã xác định cô là con gái của ông và Cao Anh. Trừ Cao Anh ra, ông chưa từng có người phụ nữ khác.

Xét nghiệm ADN. Sau hai ngày Thẩm Tĩnh Hoa nhận được kết quả. Ông muốn nhận con gái nhưng Tống Sơ Nhất không thừa nhận người cha này.

“Ba, mẹ Sơ Nhất tốt với cô ấy như vậy, chắc chắn cô ấy không muốn sửa họ. Sơ Nhất làm con dâu của ba không được sao?” Trần Dự Sâm thay Tống Sơ Nhất khuyên Thẩm Tĩnh Hoa.

Anh không hiểu vì sao Thẩm Tĩnh Hoa nhất quyết muốn nhận Tống Sơ Nhất, ông lạnh nhạt như vậy, có con gái hay không có gì khác nhau?

“Lúc nào con có thể chịu được đứa bé trong bụng Sơ Nhất không gọi con là ba thì hãy khuyên ta.” Ông lạnh lùng trả lời một câu khiến Trần Dự Sâm á khẩu.

Thẩm Tĩnh Hoa vừa cúp điện thoại, Tống Sơ Nhất liền gọi đến. Lữ Tụng gọi cho Trần Dự Sâm thấy máy bận liền cáo trạng với Tống Sơ Nhất.

“Sao lại thế này? Em nghe Lữ Tụng nói anh liên hợp với Quý Loan muốn đẩy Quý học trưởng vào chỗ chết.” Tống Sơ Nhất hỏi.

“Không phải đưa Quý Phong vào chỗ chết, chính là không tham gia vào nội loạn ở Quý thị. Hợp đồng kia thiếu một chữ trong tên anh, sẽ không có hiệu quả.” Trần Dự Sâm chậm rãi kể lại quá trình Quý lão gia tử bức tử Tống Linh Linh, “Sơ Nhất, chuyện Quý thị chúng ta đừng nhúng tay vào.”

Tống Sơ Nhất trầm mặc. Quý Phong ân trọng tình thâm, Ninh Duyệt đối với cô rất tốt, cô có thể cứ mặc kệ mọi chuyện sao? Quý lão gia tử là chủ của Quý thị nhưng Quý Phong và Ninh Duyệt cũng bỏ vào đó không ít tâm huyết.

Tư lợi và đại nghĩa giằng co trong đầu. Sau một hồi, Tống Sơ Nhất hít một hơi thật sâu, cúi đầu kiên định nói: “Anh nghĩ cách gặp Quý học trưởng một lần, thương lượng với anh ấy xem sao. Nếu anh ấy muốn cứu Quý thị thì giúp.”

Vậy còn Quý Loan? Mặc dù Quý Loan rất đê tiện thủ đoạn nhưng anh ta thật lòng với Tống Linh Linh, hủy diệt Quý thị là để báo thù cho Tống Linh Linh.

Tuy Trần Dự Sâm không tán thành ý tưởng của Tống Sơ Nhất nhưng vẫn nghĩ cách lừa người canh gác tại nhà họ Quý đi để gặp Quý Phong.

Cửa sổ tối om, chỉ có một cửa dành cho chó. Trần Dự Sâm không thể tưởng tượng được trong xã hội hiện đại mà vẫn còn hình phạt như vậy. Quý lão gia tử xử lí thô bạo như thế, khó trách Quý Loan lại hận ông ta.

Gọi để xác nhận Quý Phong ở bên trong, Trần Dự Sâm luồn qua cửa chuồng chó một chiếc laptop, một chiếc điện thoại rồi rời đi. Anh tin chắc Quý Phong sẽ chủ động liên hệ với mình.

Sau khi anh rời khỏi nhà họ Quý mười phút Quý Phong thì gọi đến.

“Thẩm Hàn, chuyện của Quý thị cậu đừng nhúng tay vào. Chúc cậu và Sơ Nhất hạnh phúc.” Anh ta nói, giọng nói rất bình tĩnh.

“Anh không bị cách li? Ý tôi là anh vẫn có liên hệ với bên ngoài? Sao anh biết tôi là Thẩm Hàn?” Trần Dự Sâm có rất nhiều nghi vấn.

“Tôi không thể không có tâm phúc, tôi sẽ không thúc thủ chịu trói cắt đứt liên hệ với bên ngoài.” Giọng nói của Quý Phong rất tự tin, cũng có chút tang thương. Vào sinh ra tử vì Quý thị nhưng Quý lão gia tử nói một câu liền khiến anh mất tự do. Dù có kiên cường đến mấy cũng không thể không bị ảnh hưởng.

Dừng lại một chút để ổn định cảm xúc, Quý Phong tiếp tục giải đáp nghi vấn thứ hai.

“Mẹ tôi muốn cùng Sơ Nhất mở xưởng may ở thành phố G. Khi cậu ở bệnh viện chăm sóc Sơ Nhất, Từ Sướng đã đến thành phố G khảo sát theo lời mẹ tôi, anh ta có đi thăm Sơ Nhất, nhìn thấy cậu chăm sóc Sơ Nhất nên không lộ diện, sau đó lại cùng hai người đến thành phố B. Có một việc không khó suy đoán, huống chi…” Huống chi tình cảm của hai người năm đó tôi rất rõ ràng, người có thể làm cho Tống Sơ Nhất chấp nhận trừ Thẩm Hàn ra không còn ai khác. Anh chỉ cần liên tưởng một chút liền hiểu ra.

“Cảm ơn anh năm đó đã giúp tôi chăm sóc Sơ Nhất.” Trần Dự Sâm chân thành nói.

Quý Phong cười cười. Anh không cao thượng như Trần Dự Sâm tưởng, anh cũng muốn thừa cơ mà chen vào nhưng Tống Sơ Nhất kiên định trung trinh, anh không tìm ra kẽ hở.

“Cổ phiếu Quý thị rung chuyển anh có biết không?” Trần Dự Sâm hỏi.

“Biết. Vì sao Quý Loan làm vậy tôi cũng biết. Cậu cần làm gì cứ làm, đừng bận tâm đến tôi.” Quý Phong thản nhiên nói.

Ý của anh là mặc kệ Quý thị chìm nghỉm. Trần Dự Sâm do dự, thấp giọng nhắc nhở: “Thuyển chìm không thể vớt lên.”

“Không đổi máu sao có thể sống lâu?” Quý Phong hỏi lại, dường như đã định liệu trước.

Anh ta muốn đẩy Quý thị vào chỗ chết rồi cứu nó, khiến Quý lão gia tránh xa Quý thị hay là xây dựng một vương quốc mới? Trần Dự Sâm không đoán được nhưng nếu Quý Phong đã nói vậy, anh cũng nên yên lặng theo dõi mọi chuyện.

Cuộc chiến ở Quý thị còn lớn hơn Trần Dự Sâm dự đoán. Quý lão gia phát biểu trên TV và trước toàn thể mọi người rằng ông ta sẽ hủy bỏ tư cách thừa kế của con cả Quý Thanh Ba, lấy lại cổ phiếu, cách chức Quý Phong và Ninh Duyệt, khai trừ ra khỏi Quý thị. Việc này khiến thương trường biến động, cổ phiếu Quý thị giảm mạnh, cổ đông nhỏ tranh nhau bán tháo cổ phiếu, các nhà đầu tư đều rút vốn, công ty hợp tác tìm lỗ hổng để hủy bỏ hợp đồng với Quý thị.

“Xong rồi. Cổ phiếu Quý thị trong tay chúng ta sắp thành số 0 rồi.” Lữ Tụng gọi cho Trần Dự Sâm không ngừng kêu khổ.

Trần Dự Sâm cảm thấy đây là do Quý lão gia tử sau khi phát hiện trên tay Quý Thanh Đào, Quý Thanh Nguyên và Quý Loan không có cổ phiếu mới ép giá để thu mua lại.

“Uy tín của một người lãnh đạo công ty là rất quan trọng. Quý lão gia muốn áp chế giới cổ đông cũng không thể dùng cách tuyệt tình như vậy. Vì thế chân tướng là Quý Phong thực sự không phải con cháu nhà họ Quý.” Lữ Tụng nói như đinh đóng cột.

Trần Dự Sâm gọi cho Quý Phong để chứng thực. Quý Phong trầm mặc rất lâu rồi nói: “Ông nội áp chế cổ đông, thu lại cổ phiếu Quý thị đồng thời là hủy diệt tôi. Hai việc này cũng không mâu thuẫn.”

“Anh thực sự không phải con cháu nhà họ Quý?” Trần Dự Sâm rất bất ngờ. Ninh Duyệt không phải loại người dám làm không dám nhận, nếu có người đàn ông khác, chắc chắn bà sẽ ly hôn với Quý Thanh Ba.

Quý Phong cười khổ: “Không chỉ tôi mà ba tôi cũng không phải người nhà họ Quý.”

Hả? Thì ra người ngoại tình chính là bà nội Quý Phong. Việc này thực sự là một đả kích lớn với Quý lão gia, khó trách ông ta lại tức giận muốn liều lĩnh hủy diệt Quý Phong như vậy. Quý Phong nhờ Trần Dự Sâm nói Lữ Tụng đừng phải bán cổ phiếu Quý thị đi.

“Chờ một thời gian. Chậm nhất một năm sẽ có thay đổi.”

Ba người Quý Phong, Quý Thanh Ba, Ninh Duyệt rời khỏi nhà họ Quý. Xưởng may ở thành phố G đã bắt đầu hoạt động, người thiết kế trừ Tống Sơ Nhất còn có Quý Thanh Ba. Khách hàng xưởng may hướng đến là những người tầng lớp cao, tai to mặt lớn, nhân vật nổi tiếng. Có nhân lực và quan hệ xã giao từ trước, cùng với thiết kế độc đáo mới mẻ, buôn bán ở đây khá tốt.

“Quý Phong muốn đợi đến khi Quý thị sắp sụp đổ rồi thu mua sao? Nhưng dù Quý thị có là một cái xác cũng đáng giá mấy chục triệu, anh ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Trần Dự Sâm không hiểu.

“Quý học trưởng làm việc rất cẩn thận, anh không cần lo lắng.” Tống Sơ Nhất hờn dỗi trừng anh.

Mấy ngày nay Trần Dự Sâm rất chú ý đến thương trường, không dính Tống Sơ Nhất như trước khiến cô có chút ý kiến.

Hai người lĩnh giấy kết hôn. Trần Dự Sâm sợ Tống Sơ Nhất mang thai mệt nhọc nên không tổ chức tiệc rượu, muốn chờ con đầy tháng rồi tổ chức một thể.

Bởi vì Tống Sơ Nhất thiếu chút nữa sinh non hai lần, trừ lúc mới giải bỏ hiểu lầm, Trần Dự Sâm rất kìm chế, coi Tống Sơ Nhất như Quan Âm nương nương mà chăm sóc, vì sợ không khống chế được, ngay cả sờ sờ hôn hôn cũng rất ít.

Khi ở nhà, Trần Dự Sâm ăn mặc rất tùy tiện, thường là áo T-shirt cộc tay và quần vải. Dáng người anh rất đẹp, mặc quần áo đơn giản lại càng có mị lực. Tống Sơ Nhất được mở rộng tầm mắt, nghẹn đầy bụng dục hỏa không thể phát tiết. Tống Sơ Nhất dùng ánh mắt khao khát ướt sũng nhìn Trần Dự Sâm, sao anh lại không có cảm giác chứ.

Nôn nghén sáu tháng, ngực Tống Sơ Nhất trở nên to hơn, đầu ngực đôi khi còn tiết ra sữa non, mùi hương rất khêu gợi. Trần Dự Sâm thường xuyên không thể khống chế mình, rất vất vả mới không xông đến hút hết chúng.

Nếu trở lại đêm đó, Trần Dự Sâm nhất định sẽ lột sạch Tống Sơ Nhất, hung hăng xâm phạm, làm cô phải khóc lóc cầu xin dưới thân mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.