Đâu Chỉ Mình Anh

Chương 11




- Tôi muốn sớm lên Thượng Hải, cuộc gặp lần này rất quan trọng, rất có ý nghĩa.
Quế Toàn Hữu nhìn Lệnh Hồ Triều.
- Nếu cậu không có chuyện quan trọng thì đi cùng tôi.

- Trưởng ban thư ký Quế, tôi đi có tiện không?
Lệnh Hồ Triều có chút do dự.
- Bí thư Triệu không bảo tôi đi mà.

- Hừ, cậu đó.
Quế Toàn Hữu ra vẻ tức giận.
- Bí thư không bảo tôi nhưng tôi biết vẫn chủ động hỏi cho nên tôi có thể đi, chẳng lẽ nói cậu đi là Bí thư Triệu sẽ không vui? Có vài thứ phải xem cậu có tâm ý không. Bình thường cậu mặc dù đi nhưng tình cảm cá nhân lại khác.

Lệnh Hồ Triều khẽ gật đầu. Hắn biết ý trong câu nói của Quế Toàn Hữu. Cuộc gặp mặt lần này có ý nghĩa không bình thường. Nói về tư cách hắn là bí thư quận ủy Hoài Châu chưa vào Thị ủy Hoài Khánh còn chưa đủ tư cách lên mặt bàn. Dù là Quế Toàn Hữu đã đảm nhiệm thường vụ thị ủy, trưởng ban thư ký Thị ủy An Đô cũng chưa đủ tư cách. Nhưng Quế Toàn Hữu vẫn xảo diệu đạt được cơ hội này.

- Lệnh Hồ, thân phận của Bí thư Triệu bây giờ đã khác trước, cậu là thư ký mà bí thư tin tưởng nhất, bí thư vẫn coi trọng cậu. Hai năm qua biểu hiện của cậu khá tốt, Bí thư Triệu mặc dù rời khỏi An Nguyên nhưng vẫn chú ý sự trưởng thành của cậu ít nhất trước mặt tôi bí thư hay nhắc tới cậu.
Quế Toàn Hữu cười cười một tiếng.
- Nhưng con người nhiều lúc không thể dựa vào người khác, cố gắng cua mình mới là quan trọng nhất.

Lệnh Hồ Triều hơi giật mình, nhìn Quế Toàn Hữu:
- trưởng ban thư ký, tôi đã hiểu.

- Không, cậu còn chưa thật sự hiểu. Bí thư Triệu bây giờ quản việc lớn, tinh lực của ngài có hạn nên không thể chú ý đến cậu như trước. Mà cậu ngoài càng cố gắng hơn trong công việc cũng cần mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.
Giọng Quế Toàn Hữu rất bình thường.
- Lần này bí thư Đặng có thể cũng sẽ tới cậu cũng biết bí thư Đặng lập tức sẽ làm phó bí thư tỉnh ủy. Mặc dù Bí thư Triệu và bí thư Đặng có quan hệ tốt nhưng tôi nghĩ nếu cậu có thể thông qua hoạt động này làm bí thư Đặng có ấn tượng tốt thì sẽ có lợi cho sự phát triển sau này của cậu. Nói trắng ra là tại sao cậu không thể làm thường vụ thị ủy Hoài Khánh? Ấn tượng của lãnh đạo rất quan trọng.

- trưởng ban thư ký, cảm ơn ngài đã nhắc nhở, tôi biết mình ở nhiều phương diện còn chưa thành thục, còn phải dựa vào ngài dạy bảo.
Lệnh Hồ Triều thật lòng nói. Đặng Nhược Hiền sắp làm phó bí thư tỉnh ủy An Nguyên không phải tin mới. Trong thời gian Đặng Nhược Hiền làm Bí thư thị ủy An Đô thì kinh tế An Đô vẫn duy trì xu thế phát triển nhanh chóng, mặc dù chưa chính thức đuổi kịp Ninh Lăng nhưng cũng bắt đầu có xu thế kéo gần. Nghe nói trung ương rất hài lòng với biểu hiện của Đặng Nhược Hiền, nhất là Đặng Nhược Hiền còn mạnh mẽ tiến hành thí điểm cải cách hành chính An Đô, hủy bỏ sai khác về hộ tịch giữa hộ nông nghiệp và phi nông nghiệp, toàn lực đẩy mạnh quá trình hợp nhất đô thị và nông thôn và đạt thành tích khá tốt.

Có thể làm Quế Toàn Hữu nói tới nước này chỉ sợ chỉ có mình. Quế Toàn Hữu ở Thị ủy An Đô nổi tiếng là kín miệng. Nghe nói lần này bộ máy An Đô điều chỉnh thì Quế Toàn Hữu rất có thể lên làm phó bí thư tỉnh ủy. Nhưng đây mới là lời đồn, cũng có nói Quế Toàn Hữu có thể điều tới làm phó chủ tịch tỉnh Cam Lũng.

- Phải biết cách nắm bắt cơ hội. Điều chỉnh kết cấu kinh tế của Hoài Châu hai năm qua đã có hiệu quả, lần trước tôi nói chuyện với bí thư Liêu các cậu thì cũng nói đến xem làm như thế nào chuyển biến quan niệm, học cách nắm bắt cơ hội, học cách sáng tạo cơ hội. Điều kiện của Hoài Khánh khá tốt nhưng tại sao bại trận so với Miên Châu, Đường Giang, tôi cảm thấy có nhiều điểm đáng để tổng kết. Cậu là bí thư quận ủy Hoài Châu cũng cần học tập, tổng kết và đưa ra biện pháp cải tiến.
Quế Toàn Hữu nói.
- Lần này chúng ta lên Thượng Hải cũng có thể mượn cơ hội hỏi ý các lãnh đạo khác.

....

- Lão Chu, anh định bao giờ đi. Tôi có thể chậm một ngày, tỉnh còn họp hội nghị thường ủy, bí thư Tống đúng là biết chọn thời gian, chọn vào chiều 30/4.
Trúc Văn Khôi một bên dọn đồ một bên hỏi.

Chu Trọng suy nghĩ một chút mới nói:
- Hay là tôi chờ anh? Ninh Lăng và An Đô tối đều có chuyến bay tới Thượng Hải, bên Ninh Lăng chuyến muộn nhất là 10h, ở An Đô càng muộn hơn, là 11h.

Trúc Văn Khôi năm trước lên làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng thay cho Vương Liệt lên làm phó chủ tịch thường trực tỉnh Hoàn, ba tháng sau được trung ương bổ nhiệm làm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên. Mà Chu Trọng năm 2012 lên chức làm phó thị trưởng, năm ngoái chính thức trở thành thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng thường trực Ninh Lăng.

Kinh tế An Nguyên mấy năm nay phát triển với tốc độ cao, GDP bình quân đầu người và thu nhập dân cư năm 2010 đã vượt qua tỉnh Lỗ, tới năm 2015 thì GDP bình quân đã áp sát Nam Việt, có lẽ năm nay rất có thể vượt quá Nam Việt. mà thu nhập của dân cư đô thị cũng đứng thứ bảy cả nước, ngoài ba thành phố trực thuộc trung ương và mấy tỉnh Tích, Tô, Việt ra thì An Nguyên đứng đầu khu vực đất liền, thu nhập dân cư nông thôn lại nhảy vào top 5, chỉ kém hơn Thượng, Tập, Tân Tích.

Đúng là như vậy nên mới khiến trung ương càng coi trọng cán bộ An Nguyên. Trước đây cán bộ chủ yếu là nhìn mấy tỉnh Tô, Việt, nhất là tỉnh Tô. Mà mấy năm qua An Nguyên phát triển khiến cán bộ An Nguyên đi ra càng tự tin hơn. Vương Liệt mặc dù là cán bộ trưởng thành ở Điền Nam nhưng lúc y làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng vẫn duy trì xu thế phát triển cao của Ninh Lăng, hiện nay Ninh Lăng đã xếp thứ hai trong các thị xã toàn quốc, chỉ thấp hơn Tô Châu, cho nên y mới có thể trực tiếp lên làm phó chủ tịch thường trực tỉnh Hoàn.

- Thôi, anh đi trước đi, anh có thể trực tiếp từ Ninh Lăng bay đến Thượng Hải, tôi từ An Đô đi là được.
Trúc Văn Khôi lắc đầu thở dài nói.
- Anh cũng biết tính của bí thư Tống đó, hội nghị thường ủy nói là chiều diễn ra không chừng phải ăn cơm ở nhà ăn tỉnh ủy. Tôi và chủ tịch tỉnh Anh Lộc cũng đã đề cập ý kiến mấy lần với bí thư Tống, cả lão Lô cũng đề cập nhưng bí thư Tống không nghe.

Lô Vệ Hồng năm ngoái khi Triệu Quốc Đống rời khỏi An Nguyên đã từ thường vụ phó chủ tịch tỉnh lên làm phó chủ tịch thường trực, chênh nhau một chữ nhưng coi như tiến bộ một bước. Chẳng qua tuổi của y đã tới, có lẽ sau Đại hội Đảng 19 sẽ sang Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, làm phó chủ tịch thường trực hai ban năm coi như mang tính an ủi.

- Bí thư Trúc, phong cách các sếp lớn khác nhau. Bí thư Triệu quyết đoán, trật tự rõ ràng, còn bí thư Tống lại thích chi tiết, tỉ mỉ cho nên chúng ta cần thích ứng.
Chu Trọng cười nói.
- Tôi chắc chiều mai đi, bây giờ đã bảo thư ký đặt vé. Kỳ nhỉ 1/5 năm nay khá dài, người Ninh Lăng sang Thượng Hải mua sắm khá nhiều nên phải đặt trước.

- Không đến mức như vậy chứ. Bây giờ sân bay Đông Trại đến Thượng Hải một ngày có bao chuyến? SỢ là bảy tám chuyến. Nếu không được thì bay sang Hàng Châu hoặc là Tô Châu cũng được, cũng không chênh bao thời gian, thuận tiện xem cảnh đẹp Tô Hàng.
Trúc Văn Khôi nở nụ cười.

- Cũng không thể như vậy nói, ngài cũng biết nhân viên trung tầng của các công ty thị xã ta có thu nhập rất cao, mấy nhãn hàng như Hermes, Versace, Dior … đã sớm đặt chi nhánh ở Ninh Lăng, nhưng mấy người kia vẫn thấy Ninh Lăng chúng ta kém một chút, dù như thế nào cũng phải sang Thượng Hải, Bắc Kinh, Hongkong đi dạo một vòng.
Chu Trọng vừa cười vừa nói.

- Đợt lễ quốc khánh năm trước tôi sang Giang Tích tham gia hôn lễ con gái bạn, đi trước quốc khánh một ngày mà thiếu chút nữa không mua được vẻ. Hỏi nguyên nhân mới biết là nhân viên các công ty thị xã ta đi sang Thượng Hải, Hongkong, có lẽ muốn nhân đợt lễ mà đi mua sắm. Anh không thấy người từ Thượng Hải, Hongkong về đều mang túi lớn túi nhỏ sao?

- Đây là việc tốt, nó nói rõ sức tiêu thụ của Ninh Lăng chúng ta rất mạnh, chẳng qua đây cũng nói ra một vấn đề khác đó là không khí kinh doanh của Ninh Lăng chúng ta chưa đủ, còn chênh lệnh so với khu vực duyên hải và Hongkong. Kinh tế Ninh Lăng phát triển khiến một bộ phận người giàu lên, bọn họ tiêu dùng nhiều, càng yêu cầu cao về quy hoạch phương diện kinh doanh của chúng ta.
Trúc Văn Khôi rất giỏi liên tưởng tới công việc.
- Lão Chu, anh là Phó thị trưởng thường trực, cũng từng ở khu vực duyên hải, năm ngoái còn sang Singapore cùng Hongkong khảo sát vấn đề này. GDP của Ninh Lăng chúng ta mặc dù cao hơn An Đô nhưng chúng ta phải thừa nhận về thương mại và dịch vụ thì còn thua kém An Đô không ít.

Chu Trọng gật đầu:
- Quy hoạch năm nay thị xã cũng đưa ra phải hoàn thiện xây dựng phương tiện thương mại, chế tạo Ninh Lăng thành trung tâm thương mai An Đông Tương Tây, tôi nghĩ chỉ cần có phương hướng và quy hoạch thì chúng ta có thể đuổi kịp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.