Dark Desiring

Chương 39




Hội nghị chủ nhiệm ngay từ đầu đã có mùi thuốc súng, so sánh với hội nghị lần trước thì hội nghị lần này có không khí nghiêm túc, trang trọng hơn nhiều.

- Về cơ chế đàm phán quặng sắt, tôi cảm thấy đại diện quốc gia khi đàm phán và cơ chế đàm phán có nhiều vấn đề tồn tại. Tập đoàn thép Bảo Cương có thể thay thế tất cả công ty thép không? Đương nhiên là không? Trước không nói công ty nhà nước, tư nhân có lợi ích khác nhau, dù là cùng công ty nhà nước, công ty lớn và nhỏ cũng có mâu thuẫn lợi ích, mỗi công ty cũng có lợi ích khác nhau, cho nên Bảo Cương rất khó có thể đại biểu tất cả công ty thép Trung Quốc.

- Đương nhiên do hiệp hội thép Trung Quốc phụ trách cũng chưa chắc là phương pháp tốt nhất, nhưng ít nhất ở tình hình hiện nay nó có thể tạo được năng lực phối hợp, chủ yếu nằm ở chỗ chính quyền có cấp đủ quyền hạn cho nó không?
Triệu Quốc Đống từ tốn đáp lại câu hỏi của đồng nghiệp:
- Cuối cùng đây là vì ngành thép Trung Quốc quá phân tán, kết cấu không pù hợp với xu thế phát triển công ty thép hiện đại bây giờ, cho nên chỉnh hợp là xu thế tất yếu. Về phần ai hợp vào ai cũng là đề tài chúng ta cần xác định, xác định một cơ chế vừa muốn chống lại sự công kích của tập đoàn nước ngoài, đồng thời cũng muốn tính tới lợi ích quốc gia.

Tranh luận gần như diễn ra ở từng đề tài. Triệu Quốc Đống sớm chuẩn bị tư tưởng, hội nghị chủ nhiệm hôm nay coi như là hắn tiến vào vị trí lãnh đạo ở Ủy ban kế hoạch phát triển. Qua cửa này, hắn mới chính thức đứng vững ở Ủy ban kế hoạch phát triển, mới có thể được đồng nghiệp tôn trọng, mới có thể tạo sức ảnh hưởng và quyền lên tiếng đủ lớn ở các cục mình phụ trách.

- Vấn đề quyền nhập khẩu vừa nãy tôi đã nói. Quyền nhập khẩu phân kali thật sự quan trọng như vậy sao? Hoặc là nói mọi người cảm thấy cơ quan chức năng của chúng ta bỏ lỏng quyền nhập khẩu là sẽ không thể khống chế được cục diện? Tôi nghĩ đây là quá coi thường bản thân . Quyền nhập khẩu không phải vì hạn chế nhập khẩu mà đặt ra, tôi nghĩ hoàn toàn không cần thiết.

- Mời các vị xem số liệu trong tay mình, hiện nay nguồn nguyên liệu phân kali trong nước chỉ có thể thỏa mãn 30% nhu cầu, mà sau đây ngành sản xuất nông nghiệp sẽ phát triển thêm nữa, nhu cầu lương thực tăng thêm, tôi cảm thấy nhu cầu phân kali sẽ tăng thêm, mà giải quyết vấn đề quyền nhập khẩu phân kali là rất cấp bách.

- Thể chế của Trung Quốc không phù hợp với dân ý của các nước phương tây, đây là sự thật, chúng ta không thể không thừa nhận. Mặc dù chúng ta không cần phải tốn công sức suy nghĩ mấy cái mà chính khách phương tây nói gì Uy hiếp Trung Quốc, kinh tế Trung Quốc xâm lấn, nhưng chúng ta phải có nhận thức đầy đủ là công ty nhà nước Trung Quốc đi ra nước ngoài sẽ gặp phiền toái. Làm như thế nào giải quyết vấn đề này? Tôi thấy ngoài chúng ta không ngừng đẩy mạnh chiến lược công ty nhà nước ra nước ngoài, cũng cần phải cân nhắc vài phương pháp. Ví dụ để công ty tư nhân đi ra, để tư nhân nhà nước hợp tác, hoặc để công ty tư nhân làm quân tiên phong, công ty nhà nước là người hợp tác và ủng hộ, phương pháp có nhiều loại, hoàn toàn có thể đạt được kết quả hai bên cùng lợi.

Dù là Tằng Quyền Quân hay Phó Tuyền đều lần đầu thấy được tài ăn nói của Triệu Quốc Đống. Lúc này bọn họ mới thật sự cảm nhận được Triệu Quốc Đống dựa vào mà làm rất ổn ở vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy.

Người thành công quyết không thể dựa vào may mắn nhất thời.

Triệu Quốc Đống làm việc chăm chỉ, chỉ dựa vào tài liệu trong tay của hắn là có thể hiểu được. Mà hắn dựa vào tài liệu này để đưa ra quan điểm cũng có sức thuyết phục khá cao. Cho nên dù Đồng Lập Quốc cùng Ngụy Hưng Hỉ đều ở ủy ban khá lâu nhưng có đặt câu hỏi, Triệu Quốc Đống vẫn đối đáp được, không hề yếu thế, còn từng bước dùng quan điểm cá nhân để gây khó dễ cho hai người kia.

Đồng Lập Quốc cùng Ngụy Hưng Hỉ gây khó dễ thì Tằng Quyền Quân cũng đoán được, nó cũng là hợp tình hợp lý. Ngay cả Phó Tuyền cũng đưa ra mấy vấn đề này, chẳng qua không sắc bén như Đồng Lập Quốc cùng Ngụy Hưng Hỉ. Triệu Quốc Đống chỉ có thể qua cửa này thì mới chính thức dung nhập quần thể của Ủy ban kế hoạch phát triển, gần như ỗi vị mới đến đều phải qua cửa này. Triệu Quốc Đống như thế, Ngụy Hưng Hỉ giống nhau, Hà Lệ Chi lúc ấy cũng là lấy quan điểm về việc cải cách y tế để được mọi người tán thành. Chẳng qua lần này Triệu Quốc Đống đang có danh tiếng lớn nên cần cửa khó khăn hơn để thông qua.

Đây là chuyện tốt, Tằng Quyền Quân cho là như vậy, có thể cho Triệu Quốc Đống dùng cách này để chứng minh mình và qua cửa.

- Dự trữ ngoại hối của Trung Quốc tăng lên hàng ngày. Cá nhân tôi thấy khủng hoảng tài chính Châu Á năm 98 không ảnh hưởng mấy đến Trung Quốc, mà duy trì nguồn ngoại hối ở mức nào cũng là vấn đề cần cân nhắc. Làm như thế nào vận dụng tốt vũ khí này, tôi cảm thấy ủy ban có thể cân nhắc tiến hành trao đổi với Bộ Tài chính.

- Kinh tế Trung Quốc đang phát triển rất nhanh, nhu cầu hàng hóa càng lúc càng lớn, mà theo cục diện hiện nay của Trung Quốc tôi thấy chúng ta có chênh lệch rất lớn với Nhật Bản – đối thủ và địch thủ lớn nhất của chúng ta. Lúc tôi còn công tác ở Bộ năng lượng đã cảm nhận rõ ràng, dù là Trung Á hay là Đông Nam Á, hoặc là Mông Cổ Nga, công ty năng lượng Trung Quốc đi ra đều bị công ty Nhật Bản cạnh tranh và phong tỏa. Người Nhật Bản nhìn xa trông rộng nên từ năm 60, 70 thế kỷ trước đã bắt đầu có bố trí. Mà Nhật Bản lúc ấy cũng như chúng ta, làm như thế nào học sở trường của Nhật Bản, áp dụng một cách phù hợp vào các ngành sản xuất của nước ta, tôi cảm thấy đây là điều cần trọng điểm nghiên cứu khi đầu tư ra nước ngoài.

- Tôi cũng tìm hiểu một chút, Nhật Bản có nhiều lĩnh vực đi trước Trung Quốc như năng lượng, quặng sắt, vận tải biển, vật tư, thậm chí nhiều ngành khoa học kỹ thuật, hơn nữa công ty nhà nước Trung Quốc đi ra nước ngoài liên tục bị chèn ép. Các nước Âu Mĩ rất thành kiến công ty Trung Quốc nên tạo ảnh hưởng trái, nhất là bọn họ lợi dụng truyền thông để kích động, nói tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc uy hiếp đến các nước khác, nó cũng tạo hiệu quả nhất định. Làm như thế nào hóa giải nhân tố bất lợi này cũng là vấn đề chúng ta cần cân nhắc.

- Công ty tư nhân đầu tư ra nước ngoài có ưu thế của bọn họ, bọn họ về quy mô tài chính không bằng công ty nhà nước, được ủng hộ kém xa công ty nhà nước, nhưng bọn họ không bị chính trị ảnh hưởng, đồng thời cũng có năng lực thích ứng tốt hơn. Về hiệu suất làm việc, công ty tư nhân cũng tốt hơn, tại sao chúng ta lại ngăn cản bọn họ ra nước ngoài? Chẳng lẽ chúng ta lấy chế độ này là có thể ngăn công ty tư nhân ra nước ngoài? Tôi thấy không thể.

- Từ một số tài liệu tôi có được cho thấy hàng năm vì nhiều chế độ ảnh hưởng nên hàng năm có không ít công ty tư nhân Trung Quốc chuyển sang trụ sở ở nước ngoài, đây hoàn toàn do tác dụng phụ từ chướng ngại do chính quyền đặt ra. Có cần giới hạn đầu tư ra nước ngoài không? Đương nhiên có nhưng tôi cảm thấy cần phải nhìn nhận vấn đề ở góc độ mở hơn.

- Hoàn cảnh những năm 80, 90 thế kỷ trước khác xa bây giờ. Chúng ta cần phải có ánh mắt trống trải, sự tự tin hơn khi đầu tư ra nước ngoài, cá nhân tôi có thái độ cần buông lỏng và xúc tiến khi đầu tư ra nước ngoài, như vậy có thể hữu hiệu tăng cường sức ảnh hưởng của Trung Quốc trên trường quốc tế, giúp đỡ kinh tế các nước bạn phát triển, tăng cường quan hệ giữa Trung Quốc và nước sở tại, đồng thời có thể hóa giản việc tổn thất tài chính của Trung Quốc. Ở điểm này tôi thấy Ủy ban kế hoạch phát triển hoàn toàn có thể phát huy tác dụng tích cực.

Cuộc tranh luận kéo dài đến 12h30, hơn hai tiếng đó gần như thành sân khấu để Triệu Quốc Đống biểu diễn. Tằng Quyền Quân cùng Phó Tuyền thậm chí còn giúp mấy vị phó chủ nhiệm lên công kích Triệu Quốc Đống, sau đó Triệu Quốc Đống cũng ý thức được điểm này nên giọng điệu hòa hoãn hơn chút.



- Được đó Quốc Đống, tôi còn nghĩ cậu phải mất năm tháng mới quen công việc trong ủy ban, không ngờ mới hai tháng mà đã mở ra một không gian. Hắc hắc, mặc dù tôi không hoàn toàn tán thành quan điểm cá nhân của cậu, nhưng tôi phải thừa nhận một ít tài liệu và ví dụ cậu đưa ra rất thuyết phục, sau đây chúng ta phải tìm cơ hội trao đổi.

Đồng Lập Quốc vừa cười vừa cùng Triệu Quốc Đống đi ra khỏi phòng hội nghị, cuộc tranh luận này y là quân tiên phong, là đối thủ chủ lực. Y trước đó khá xem thường Triệu Quốc Đống, nhưng sau khi đưa ra mấy câu hỏi sắc bén mà Triệu Quốc Đống không hề né tránh, đáp thẳng và có tính thuyết phục nên yy phải thừa nhận Trung ương đặt Triệu Quốc Đống tới vị trí này là có mục đích.

Triệu Quốc Đống cũng phục sự trầm tĩnh của Đồng Lập Quốc, trong hội nghị đầy súng đạn kia đúng là khó đoán được tâm tư của Đồng Lập Quốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.