Đào Thoát

Chương 47: Sự lựa chọn




Tả Tình Duyệt lẳng lặng chờ đợi Cố Thịnh mở miệng, cô đã chuẩn bị bản thân thật tốt rồi, cho dù anh có nói lời châm chọc tổn thương cỡ nào, cô cũng sẽ không để ý.

Chỉ là, cô chờ tới lại là đè nén trầm mặc nhiều hơn, len lén nhìn Cố Thịnh, lại phát hiện anh nhắm chặt hai mắt, mặt mũi cương nghị cũng không có biểu tình gì, không rõ giờ khắc này anh đang nghĩ gì. Cố Thịnh là như vậy, tinh khôn đến mức rất dễ dàng nắm giữ tâm tư của người khác, nhưng cũng cao minh ẩn giấu đi cảm xúc chính mình.

Tập đoàn Cố thị có thể mạnh mẽ như vậy, không phải không có quan hệ với tính tình của anh.

Tả Tình Duyệt dần dần thở phào nhẹ nhõm, đã bao lâu rồi cô không thấy nụ cười ấm áp trên mặt của anh?

Trong lòng ngẩn ra, một tia đau đớn phát ra, cô mới phát hiện, nguyên lai tình yêu mà mình cố gắng muốn đè xuống, thủy chung vẫn không hề giảm bớt.

Khóe miệng trồi lên một nụ cười khổ, nếu như đã yêu, lại phải đột nhiên không yêu, xem ra thật rất khó.

Trong không khí truyền đến hơi thở đặc biệt của Tả Tình Duyệt, khiến lòng của Cố Thịnh loạn hơn. Vừa nghĩ tới chuyện cô và Cận Hạo Nhiên ở chung tối hôm qua, ngọn lửa trong lòng anh lại không khỏi chui ra, biết rất rõ ràng là chính mình an bài, nhưng anh vẫn không khống chế được.

Bỗng chốc mở mắt ra, vừa đúng đối diện tầm mắt quan sát của cô, nụ cười dịu dàng của cô lại khiến anh cực kỳ chói mắt, cô đang cao hứng cái gì? Cao hứng tối hôm qua ở chung với Cận Hạo Nhiên sao?

Loại ý nghĩ này khiến lòng của Cố Thịnh nhất thời hỗn hợp các loại cảm xúc, ghen tỵ, hối hận, tức giận, bất an. . . . . .

Mặc dù anh luôn miệng nói, Tả Tình Duyệt là của anh, cả đời đừng mơ tưởng chạy trốn khỏi lòng bàn tay của anh. Nhưng căn cứ tư liệu anh tra được, anh lại không dám xác định.

Cận Hạo Nhiên không chỉ là một bác sĩ đơn giản mà thôi, anh ta còn là cậu chủ nhỏ của Cận Dương Quốc Tế! Người nối nghiệp kế tiếp của Cận Dương Quốc Tế, thân phận địa vị không thể thấp hơn anh!

Anh ta hoàn toàn có năng lực mang Tả Tình Duyệt thoát khỏi anh!

Ánh mắt bỗng chốc rét lạnh, đối với Cận Hạo Nhiên, sự phòng bị trong lòng anh càng sâu.

Cố Thịnh đột nhiên mở mắt, tầm mắt bén nhọn kia nhìn sang, khiến nụ cười của Tả Tình Duyệt cứng đờ, phản ứng như thế càng thêm kích thích ghen tức trong lòng Cố Thịnh. Thế nào? Nhìn đến anh lại có vẻ mặt kinh hoảng như thế?

Cô ta ở trước mặt Cận Hạo Nhiên lại cười thật vui vẻ?

Ghen tỵ đầy trong đầu, Cố Thịnh trực tiếp kéo Tả Tình Duyệt vào trong ngực, bá đạo che lại môi của cô.Môi lưỡi dây dưa, bàn tay mạnh mẽ xoa phía sau lưng cô, giống như là muốn nhét cô vào trong thân thể, máu cả người đều đang kêu gào.

Tả Tình Duyệt là của anh!

Tối hôm qua là không còn cách nào, anh sẽ không để cho chuyện như tối hôm qua xảy ra nữa.

Anh muốn dùng hơi thở của mình che giấu dấu vết Cận Hạo Nhiên để lại trên người cô!

"Ưm. . . ." Nụ hôn đột nhiên xuất hiện khiến Tả Tình Duyệt bất an, nụ hôn này không giống những nụ hôn trước đây, giống như mang theo sự thổ lộ nào đó, giống như là muốn cắn nuốt cô.

"Nói, cô là người phụ nữ của Cố Thịnh tôi!" Thanh âm trầm thấp mang theo vài phần khàn giọng, tràn đầy từ tính, hấp dẫn đến cả người Tả Tình Duyệt thoáng qua một trận run rẩy.

". . . . . ." Tả Tình Duyệt nhìn vào mắt của anh, thế nhưng từ trong con ngươi thâm thúy đó cô thấy được một tia nhu tình, nhu tình mà bá đạo!

Trong khoảng thời gian ngắn, lại nhìn đến ngây người, là ảo giác của cô sao? Nhu tình? Đây là thứ anh khinh thường cho cô, không phải sao?

"Nói mau, cô là người phụ nữ của tôi, vĩnh viễn đều là người phụ nữ của tôi!" Cố Thịnh hôn khóe môi cô, tự nói với mình, Tả Tình Duyệt là người phụ nữ của anh, anhcó thể quang minh chính đại đoạt lấy cô, giam cầm cô, trả thù cô cả đời!

Anh quá mức tự phụ không nhận rõ sự sợ hãi ở đáy lòng mình, anh sợ mất cô!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.