Đào Thoát

Chương 37: Nữ hoàng




Thứ hai, khi đưa con đi nhà trẻ, cô giáo nói năm nay sẽ tổ chức hội thi gia đình tiếp sức,để làm phát triển quan hệ giữa các bạn nhỏ và gia đình, từng bạn nhỏ phải dẫn ba mẹ tới trường học, đồng thời mỗi gia đình phải chuẩn bị vài thức ăn để chia sẻ với mọi người.

Thích Giai và Lâm Tiêu Mặc thương lượng xong, quyết định nướng một ít bánh quy tạo hình động vật đưa cho trường học, như vậy vừa tiện cho các bạn nhỏ ăn, lại thoả mãn tính hứng thú của trẻ em. Vì thế, Thích Giai còn đặc biệt lên mạng tốn thời gian tìm kiếm đủ phim hoạt hình.

Buổi tối thứ năm, Thích Giai và Lâm Tiêu Mặc dẫn con đi siêu thị mua nguyên liệu làm bánh ngọt, bạn nhỏ Lâm Ngải Gia thấy ba mẹ bận rộn chọn tài liệu, không thèm để ý tới cậu, không khỏi chu môi kéo kéo váy Thích Giai, “Mẹ, con không thích ăn bánh quy chút nào.”

Thích Giai nhìn con đang nghiêm trang, cười nhạo, “thật không? Vậy buổi tối thứ ba bị ba tóm được ở trong chăn ăn cookie là ai ta?”

nói dối bị vạch trần trước mặt, bạn nhỏ Lâm Ngải Gia trên mặt không nén được giận, lại còn căng cổ lên nói, “Dù sao bây giờ con không thích ăn.”

Lâm Tiêu Mặc đang so sánh mấy bịch đường trắng thấy biểu tình không được tự nhiên của con, bật cười xoa xoa cái đầu nhỏ của con, “Vậy con thích ăn gì?”

“Tôm hùm, tôm hùm lớn.” Lâm Ngải Gia phấn khởi nói, “Ba, ngày mai chúng ta mang tôm hùm đến trường đi!”

Lâm Tiêu Mặc nghiêng đầu nhìn vào mắt vợ, đánh giá cô chắc chắn so với mình kinh ngạc hơn, luôn đối địch với hải sản, xin lượng thứ cho đứa con bất tài như thế nào bỗng nhiên bị kích động lại chỉ rõ phải ăn tôm hùm lớn? Vừa định hỏi đến cùng, Thích Giai liền nghiêm túc mở miệng, “Gia Gia, mẹ không phải đã dạy con, không thể so đo với các bạn nhỏ khác hay sao?”

Lâm Ngải Gia mím môi, gục đầu xuống, uỷ khuất không nói được gì.

Thấy hốc mắt ửng đỏ của con, Thích Giai cũng thấy mình quá nặng lời. cô thở dài, ngồi xổm xuống kéo tay con, “Mẹ chỉ muốn nói Gia Gia, mặc kệ là bánh quy nhỏ hay tôm hùm lớn đều là tâm ý của chúng ta, các bạn đều sẽ thích.”

Lâm Ngải Gia không nói lời nào, chỉ cúi đầu hờn giận, qua một lúc lâu mới ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Thích Giai, “Con không phải so đo, con chỉ muốn cho Trần Diệc Đình được ăn tôm hùm.”

Trần Diệc Đình? Nhân vật nào vậy? Thích Giai tìm tòi trong trí nhớ, thật sự không nhớ nổi trong lớp con ai là nhân vật này, bất đắc dĩ chỉ có thể thỉnh giáo con, “Ai là Trần Diệc Đình?”

“Trần Diệc Đình chính là Trần Diệc Đình a, bạn ấy học lớp hai, chúng con tập thể dục buổi sáng chung với nhau, chúng con còn chơi bắt bóng với nhau nữa…”

Trong lời giải thích thao thao bất tuyệt của con, Thích Giai hơi hiểu ra, tình cảm của con đúng là đặt trên người con gái người ta rồi, muốn mang thứ tốt làm người ta vui. Mặc dù rất buồn cười, nhưng cô vẫn nhịn cười, quơ quơ tay nhỏ bé của con, nghiêm túc nói, “Nếu không mẹ đặc biệt nướng cho Trần Diệc Đình một cái bánh ngọt, Gia Gia cầm tặng bạn được không?”

“không được.” Bạn nhỏ Lâm Ngải Gia phủ định ngay.

Lần này không đợi Thích Giai lên tiếng, Lâm Tiêu Mặc bên cạnh khó hiểu hỏi, “Vì sao không được?”

“Bởi vì Trần Diệc ĐÌnh nói ai mang tôm hùm cho bạn ấy ăn, bạn ấy sẽ cùng người đó kết hôn.”

Thích Giai mắt trợn trắng, vậy là sao? Bây giờ trẻ em đều trưởng thành sớm vậy ư? không chỉ biết kết hôn, còn học được cách ra giá? Bất quá vẫn buồn cười, Thích Giai quyết định phụ đạo cho con, “Gia Giai, con phải nhớ kĩ, người muốn con cho ăn tôm hùm mới thích không phải tình yêu thật sự, không thể kết hôn, người cho con cùng ăn tôm hùm với bạn ấy mới kết hôn được.”

Phốc, Lâm Tiêu Mặc bên cạnh cười ra tiếng. Vợ đây là đang dạy con ăn cơm mềm sao?

Thích Giai quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn vẻ tươi cười đầy mặt của chồng, hỏi lại, “Em nói không đúng sao?”

“Đúng, đúng, lời của vợ luôn luôn đúng.” Lâm Tiêu Mặc vội lấy lòng nói. Tiếp theo, anh ngồi xổm xuống, một phen ôm lấy con trai, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, “Mẹ con nói chính là chân lý, nhưng đối với đàn ông mà nói, làm cho phụ nữ vui vẻ mới là chuyện hiển nhiên chính đáng, con thấy ba thường xuyên lấy lòng mẹ con đó.”

Bạn nhỏ Lâm Ngải Gia cái hiểu cái không gật đầu.

Lâm Tiêu Mặc quét mắt qua vợ đang dở khóc dở cười, ẵm con đứng lên, “đi, ba ba dẫn con đi mua tôm hùm. Tối nay sẽ truyền thụ bí quyết cho con, bảo đảm…”
Thích Giai nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ, khoé miệng không khỏi nhếch lên, người này thật là…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.