Đảo Mộng Tưởng

Chương 112-113: Cổ đại bá sủng văn [6-7]




Cảnh đêm!

Hấp thu phù văn!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên:songthanhsang


Màn đêm buông xuống ở căn cứ tập trung phía bắc, đèn hoa tắp lên!

Trong khách sạn, Tần Phong ngồi xếp bằng tiến hành minh tưởng thuật nhưng trong lòng hắn không ngừng khiếp sợ.

"Chuyện gì xảy ra? Làm sao phù văn tốc độ tăng lên nhiều như vậy?"

Lần này, trong bóng tối bay ra không ít phù văn màu đen, cùng màu xám trước đó hoàn toàn khác biệt, tốc độ cũng nhanh hơn không chỉ gấp đôi.

Bởi vì rèn luyện một ngày hôm nay, ý thức của Tần Phong đã cường đại hơn không ít, bây giờ thời gian minh tưởng không còn mười phút mà đã kéo dài hơn mười lăm phút.

Nhưng trong mười lăm phút này, Tần Phong lại thu được hơn một trăm cái nguyên tố phù văn.

Đợi đến thời điểm Tần Phong mở mắt, hắn chợt nhận ra thế giới trở nên khác biệt.

"Trời tối!"

Trong phòng không có mở đèn, thế nhưng Tần Phong lại cảm thấy, tất cả mọi thứ chung quanh hiện lên trong mắt hắn toàn bộ đều rõ ràng rành mạch.

Kỳ thật năng lực như vậy Tần Phong vẫn luôn có được, chỉ là không có rõ ràng như lần này mà thôi.

"Nhìn đêm!"

không những chỉ thấy rõ ràng, mà dưới tình huống như vậy nếu như kẻ địch xuất hiện, Tần Phong có thể cảm nhận được từng hành động của đối phương.

Thậm chí cả, lấy bản thân làm trung tâm xung quanh ba mươi mét, cho dù hắn không nhìn thấu cũng như cũ có thể cảm giác được giống như "nhìn" thấy được nó.

Đây là cảm giác kiểm soát hắc ám.

Trong nháy mắt, trong đầu Tần Phong có đồ vật gì xẹt qua, nhất thời khiến hắn dở khóc dở cười!

"Dị năng của ta là Hắc Ám Hệ, cho nên ban ngày minh tưởng thuật uy lực mới yếu như vậy?"

Tần Phong cảm thấy bản thân thật sự là bị vui sướng choáng váng đầu óc.

Bất quá Tần Phong không tiếp tục nghỉ ngơi, cũng không có tiếp tục tu luyện.

Hắn mặc vào y phục chiến đấu, mang theo vũ khí, dùng mũ cùng với khẩu trang che lại khuôn mặt, thuận tay đem Tiểu Bạch vào bên trong túi áo rời khỏi khách sạn ra ngoài.

Ban đêm, bên trong căn cứ bắt đầu dần an tĩnh lại.

Vũ lực cường đại cũng đưa đến hỗn loạn, nếu như không muốn ngày thứ hai bên trong trong cống thoát nước bị người khác phát hiện ra thi thể, người không có thực lực, tốt nhất đừng nên ra ngoài.

Đi ngang qua mấy con đường vắng, xung quanh đột ngột nào nhiệt ồn ào hẳn lên.

Con đường thứ ba! Chính là đường phố mua bán.

Nơi này là địa phương náo nhiệt nhất mỗi đêm ở bên trong căn cứ, bốn phía được bao quanh bởi các cửa hàng san sát, buôn bán các loại vật phảm, quan trọng nhất chính là tận dụng lợi thế của quảng trường trung tâm.

Trên quảng trường, cá lều vải đều được trải phẳng, bên trên đặt lên một ít vật phẩm mới, cũng có một chút đồ vật cổ quái.

Vết nứt không biết kết nối được bao nhiêu vị diện, một số được phát triển theo hướng khoa học kỹ thuật cũng có phát triền theo hướng sức mạnh quân sự.

Tần Phong tùy ý đi tới, trong bóng tối có một cảm giác mọi thứ đều do hắn kiểm soát.

Vật phẩm trong ba mươi mét hắn đều có thể nhìn thấy rõ ràng giúp hắn giảm đi thời gian càn xem xét từng vật phẩm.

Đột nhiên, trái tim Tần Phong kịch liệt nhảy mạnh hai cái, hắn bình ổn tâm tình lúc này mới đi đến. Đây là một quầy hàng của một ông già, phía trên đều có đồ vật có hình dạng hết sức kỳ quái.

"Cái này bán thế nào?" Tần Phong cầm lên một sợi dây chuyền ngọc thạch màu đen.

Trong ban đêm cái nhìn của Tần Phong lại thấy rõ ràng hình dạng của đồ vật này, là một mặt dây chuyền hình Quan Âm màu đen, không biết là do nguyên nhân về điêu khắc hay là do màu đen của ngọc quỷ dị mà miệng của Quan Âm này nụ cười hướng lên trên không giống nụ cười hiền lành vốn có, ngược lại có chút quỷ dị.

"Đây là một cái đạo cụ phụ trợ tu luyện cổ võ, có thể ngưng tụ linh khí thiên địa tự nhiên gia tăng tốc độ tu luyện nội công, vật này chính là một cái bảo bối a!"

Lão giả vội vàng nói.

Trên thực tế, thứ này có tác dụng đích thật là như thế, nhưng mà còn xa không có thần kỳ như lão nói như vậy.

"Nói nhảm, ta nếu như không biết tác dụng này, làm sao lại hỏi đến nó?" Khẩu khí của Tần Phong khẩu khí có chút vội vàng, biểu hiện của hắn chính là dáng vẻ thập phần kiêu ngạo.

Nụ cười nịnh nọt trên khuôn mặt già nua của lão càng thêm rõ ràng "Đúng đúng, ánh mắt của cậu cực kỳ tốt!"

Tần Phong giả bộ như hài lòng gật đầu, lúc này mới lên tiếng "Bao nhiêu tiền."

Trong ánh mắt của lão dần lóe lên một chút ánh sáng, mở miệng nói "Ba mươi vạn!"

Tần Phong cười lạnh trực tiếp đem đồ vật buông xuống.

"Ở chỗ này giở công phu sư tử ngoạm, ngươi không sợ chết sao?"

Sắc mặt của lão nhân biến đổi, trong lòng có chút e ngại nhìn Tần Phong kỹ một chút, trên người mặt trang phục chiến đấu, trên ngực cũng không có đeo huy chương thể hiện năng lực giả, nhưng một thân y phục chiến đấu lại cực kỳ tốt.

hơn nữa, bên hông mang theo súng năng lượng mạnh khiến cho người khác nhìn qua đều dựng dứng cả lông tơ.

Tần Phong không có khí tức cường đại của cỗ võ giả thế nhưng lại có một loại sát khí khóa chặt lại lão nhân.

Cỗ sát khí này chính là trải qua chém giết lâu dài mà bồi dưỡng thành.

Cái này khiến lão nhân trong nháy mắt có chút hối hận, biết đối phương không phải dê béo, mà là một tấm sắt.

"Một ống dược tề cường hóa cấp độ F, đổi hay không!" Tần Phong nói.

Sát khí như cũ tập trung vào lão giả, để hắn có một loại cảm giác nếu như không đáp ứng liền bị xé nát.

Hơn nữa, dược tề cường hóa cấp độ F đã đạt đến giá trị mà lão muốn liền vội vàng gật đầu như giã tỏi.

"Bán, bán, lập tức bán!"

Tần Phong lần nữa cầm lấy mặt dây chuyền Quan Âm màu đen sau đó ném ra một ống dược tề cường hóa cấp độ F liền rời đi dạo dến các quầy hàng khác.

Mọi người thật sự không biết, hắn cầm lấy mặt dây chuyền Quan Âm quỷ dị này vuốt ve không ngừng, trong lòng cực kỳ kích động.

Chỉ là vậy vội vàng rời khỏi, Tần Phong cũng sợ khiến cho những người khác hoài nghi,

Nhưng vào đúng lúc này, Tiểu Bạch bên trong ngực động đậy.

"Anh anh anh!"

"Có chuyện gì sao?"

Tần Phong sờ lên ngực, chân trước của Tiểu Bạch ở bên trong cào động, phương hướng chỉ vào bên trái.

Tần Phong hướng bên trái đi qua, lần này Tiểu Bạch liền bắt đầu cào vào túi trước, cái đuôi nhỏ đung đưa đâm vào trên ngực Tần Phong.

Tần Phong nhìn về phía trước, phát hiện trên sạp thế mà bày ra ba cái hạch tâm năng lượng.

"Ngươi thạt sự sẽ không xem nó là thức ăn sau này đi?"

Mặc dù ngoài miệng Tần Phong nói thầm, nhưng tiềm lực tương lại của tiểu bạch lại vô hạn, mặc dù bây giờ còn chưa có ký kết khế ước, lại cực kỳ thông minh có thể xem là một trợ lực.

Như vây, tự nhiên Tần Phong sẽ không bạc đãi Tiểu Bạch.

Có lúc, động vật so với người còn đáng giá tín nhiệm hơn.

"Hai ống dược tề nang lượng cấp độ F đổi lấy ba lõi hạch tâm năng lượng này, như thế nào?"

Tần Phong hỏi thăm, năng lượng hạch tâm giá trị mặc dù lớn, nhưng đối với rất nhiều người mà nói nói hấp thu hạch tâm năng lượng không thuần túy bằng dược tề năng lượng cấp F, bọn hắn cũng không phải Tần Phong có được dị năng thôn phệ.

"Có thể!"

Người bán cũng rất sung sướng, trực tiếp đem ba cái hạch tâm năng lượng giao cho Tần Phong.

Hiện tại Tần Phong cũng không dám cho Tiểu Bạch, ngược lại đặt ở bên trong một cái túi khác bất quá Tiểu Bạch cũng không ồn ào nháo lên giống như đồ ăn vừa rồi có chỗ tốt nên mới chờ đợi.

Tiểu Bạch giở trò như thế cũng khiến Tần Phong trầm tĩnh lại tiếp tục đi dạo tìm đồ vật trên các sạp.

Nhìn xem toàn bộ, đồ vật mà hắn có thể sử dụng kỳ thật cũng không ít.

"Cỏ tai hắc ám? Có thể nghiền nát bôi lên ở trên người, trong bóng đêm có hiểu quả ẩn tàng nhất định, khi trốn thoát chính là đồ vật tốt nhất, nhưng không thể nghi ngờ bên trong có phù văn hắc ám!"

"Da của dơi hắc ám Cái này cũng không tệ, nhưng đáng tiếc chỉ có ba tấm!"

"Đây là... nguyên tố tinh hạch của Hắc Ám Hệ, cái này không thể mua, quá lộ liễu!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.