Đảo Mộng Tưởng

Chương 101: Quân phiệt tranh bá văn [11]




Thổ hào thương giới giả!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên:songthanhsang


"Chạy! Chạy mau!" Trong lòng Lý Dao Dao không ngừng lặp lại hai chữ này, thật giống như hô lên như vậy mình mới có động lực tiếp tục chạy trốn.

Nhưng lực lượng bên trong cơ thể đang không ngừng trôi qua, khiến cho tốc độ của nàng từng chút từng chút hạ xuống, nàng vốn cũng không phải là thể năng am hiểu cổ võ giả.

Tại trước mắt của nàng, thân ảnh của hai người Vương Khải, Tưởng Văn Hiên đã bắt đầu mơ hồ không thấy rõ.

Bọn hắn chạy càng nhanh, đã vượt qua mình hơn mấy chục mét, không ai quay đầu lại.

"Dao Dao, ngươi chạy mau, ta ngăn chặn bọn chúng!"

Ngay tại thời điểm Lý Dao Dao muốn tuyệt vọng, một thanh âm đột nhiên truyền đến, mà thanh âm này lại là giọng của một cô gái mảnh mai.

"Manh Manh!" Lý Dao Dao quay đầu, liền thấy Lục Manh đã đứng im tại chỗ, vóc dáng của nàng lúc này bất quá một mét năm nhưng giống như đặc biệt trở nên cao lớn.

Lục Manh mở ra không gian, một đài máy móc từ không gian trực tiếp rơi trên mặt đất oanh một tiếng.

"Răng rắc răng rắc!"

Âm thanh bánh răng của máy móc truyền đến, ánh trăng chiếu xuống khiến chúng có mà xác bạc sắc lạnh trong bóng tối.

Đài công kích T9 nhanh chóng được lắp ráp hoàn tất, to khoảng chừng to bằng với một cái họng pháo, lỗ đạn phía trên tất cả đều đồng dạng là hình tổ ong.

"Khởi động!"

Đạn cùng ánh lửa xuất hiện, cơ hồ quét ngang.

"Ngao ô!"

Trong bóng tối, ánh sáng màu đỏ thẫm quét ngang mặt đất, hết sức hiển nhiên vũ khí khủng bố như vậy đã khiến cho đối phượng có sự tổn thất nặng nề.

Núp trong bóng tối Tần Phong giận mắng một tiếng, trực tiếp núp ở phía sau một cây đại thụ sợ bị tai bay vạ gió.

Tần Phong đã nhận ra những người bị truy kích này chính là nhóm năm sinh viên hôm nay xuống xe cùng hắn.

Chỉ là không nghĩ tới bọn hắn xui xẻo như vậy, hoặc là quá mức rêu rao, thế mà ngay buổi tối đầu tiên, liền đưa tới đàn sói truy sát.

Bất quá, nếu như đây chỉ là đàn sói bình thường thì chỉ cần đài công kích gọi là T9 này có thể xử lý dễ dàng.

"Cái này đúng là thổ hào!"

Tần Phong đang âm thầm quan sát vũ khí trên mặt đất, loại máy móc cỡ lớn này nếu như dùng tấn công trong dã ngoại thì phải cần xe lôi kéo, một đài giá trị hơn hai trăm vạn, đã vậy nhu cầu về đạn dược cực kỳ khủng bố.

Nhưng mà cái này còn thua xa không gian trên người đối phương mang theo kia, thứ này cho dù chỉ có một mét không giá trị cũng lên đến năm triệu, mà đối phương có thể chứa một cài đài công kích T9 thì khẳng định không chỉ một mét khối không thôi.

Tần Phong còn đang suy nghĩ có nên đợi bọn họ đều chết hết xong bản thân mình đi kiếm tiện nghi hay không.

Chỉ là lúc này, trong bóng tối, đột nhiên một sinh vật to lớn đi ra.

Sinh vật này cao khoảng hai met, thân thể to lớn giống như một đầu trâu bình thường dùng để ăn, da lông đen nhánh, hai mắt huyết hồng, hàm răng nhanh tuyết trắng tản ra ánh sáng lạnh lẽo.

"Quái thú cấp tướng! Sói ngao!"

Tần Phong trong bóng tối thấy được thân thể của đối phương, trong nháy mắt liền biết được sinh vật này gọi là gì.

Ở trong đám dị thú bình thường sẽ có một ít trở thành hung thú biến dị cường đại, khác biệt với cách gọi dị thú bình thường, dựa theo thực lực mà được chia ra làm thú Binh, thú Tướng, thú Vương và thú Hoàng.

Thú Binh nhiều lắm thì trong nhân loại tinh anh, có thể cố gắng một chút là có thể xử lý.

Nhưng nếu là thú cấp tướng, thì chúng cũng đã là quái vật bên trong thống lĩnh.

Sinh vật sói ngao trước mắt này đã đạt đến thú bậc cấp tướng, khó trách mấy người này lạ sợ vỡ mật như vậy.

Công kích bắn đạn của đài công kích như mưa, thế nhưng căn bản gần như không có khiến cho nó bị thương tổn.

Tốc độ của nó quá nhanh!

"Sưu!"

Sói ngao nhanh chóng tránh ra, trí tuệ không kém nhân loại, nó nhanh chóng vòng ra sau lưng Lục Manh hung ác chụp một trảo lên người Lục Manh.

"Không muốn!" Lý Dao Dao thét lên chói tai, nguyên tố xung quanh đột nhiên bắt đầu chấn động, một mảnh sóng nước xuất hiện.

Gợn sóng tạo thành một bức tường nước bao phủ ở phía sau lưng Lục Manh.

"Soạt..."

Lợi trảo của sói ngao trong nháy mắt xé toang tầng phòng hộ yếu ớt này, sau đó hung hăng chộp vào phía sau lưng cua Luc Manh.

"Kẽo kẹt!"

Tiếng kim loại vang lên,

Tiếng kim loại vang lên xé nát áo khoác của Lục Manh lộ ra áo mỏng màu bạc bên trong, nhưng trang phục màu bạc ày vô cùng cường đại lơi trảo không thể xé nát tự nhiên không thể tổn thương được đến đối phương.

Thế nhưng lần này lại làm cho Lục Manh bị đánh bay ra ngoài.

Lực lượng như vậy cũng cũng đủ khiến nàng bị thương nặng.

Sói ngao không để ý đến Lý Dao Dao, nó giống như một dã thú chăm cham nhìn vào con mồi, trực tiếp nhảy lên một cái vồ giết về phía Lục Manh.

"Được rồi!"

Tần Phong than nhẹ một tiếng.

Nói cho cùng thì hắn cũng không phải là con người máu lạnh như vậy, cô gái này thực lực không mạnh nhưng vì bằng hữu mà ngừng lại để ngăn cản quái vật khiến cho Tần Phong trong nháy mắt nghĩ đến Chu Hạo.

Tình bạn thật sự rất dáng quý.

Tần Phong quyết định xuất thủ.

"Sưu!"

Mũi trên trên còng tay của hắn bắn ra góc độ cực kỳ xảo trá về phía sói ngao.

Sói ngao không nghĩ tới khi nó đang ở trạng thái săn mồi đột nhiên sẽ có ám tiễn phóng tới, mũi tên này cũng không thể giết chết nó, nhưng nếu như không tránh đi thì có thể đam xuyên vào con mắt của nó.

Bản năng của dã thú để nó tránh né sang một bên tránh khỏi mũi tên bắn tới, nhưng cũng đồng dạng nó đã bỏ qua cơ hội giết chết Lục Manh.

Trên tay Tần Phong không chần chờ thêm, tên nỏ tiếp tục bắn ra!

"Sưu!"

Mũi tên thứ hai lần nữa nhắm vào mắt của sói ngao.

Chỉ là lần này, sói ngao lại không có cách nào tránh né, ngược lại giống như tránh né vừa rồi đã khiến nó lọt vào cạm bẫy mà Tần Phong giăng ra.

"Phốc!"

Mũi tên cắm vào trong mắt của người sói, đau nhức kịch liệt trong nháy mắt khiến nó kêu gào thảm thiết.

Chỉ là ngay sau đấy người sói lại điên cuồng lên.

"Ầm!"

Người sói mạnh mẽ đâm tới, trong nháy mắt đã làm cây cối trong rừng đụng ngã một cái cây to, Tân Phong đã nhanh chóng trốn sang đằng sau của một cái cây khác!

Dã thú một khi bị công kích đều cực kỳ kinh khủng mười phần

Tần Phong không cùng xung đột với người sói mà tiếp tục bắn ra một mũi tên khác đem con thú cấ tướng này trêu đùa!

Đây là kinh nghiệm của kiếp trước, là kỹ xảo chiến đấu mạnh nhất của hắn.

Nguyên bản Lục Manh đã nghĩ bản thân phải chết không nghi ngờ nhưng cô đột nhiên nhìn thấy có người xuất hiện ra tay giúp đỡ, trong lòng dâng lên hi vọng cũng như có một loại cảm giác từ cõi chết trở về.

Chỉ là loại hi vọng này, rất nhanh liền biến thành tuyệt vọng.

Dù cho có tên nỏ quấy nhiễu, Tần Phong cũng bị bức lui một chút xíu, khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần.

Giống như lập tức Tần Phong liền bị đuổi kịp, sẽ bị bắt lại xé nát!

Bây giờ hai người Lục Manh vẫn là Lý Dao Dao đều nhận ra thân phận của Tần Phong, chính là thiếu niên ban ngày cùng bọn hắn xuống xe kia.

Công cụ chiến đấu đơn giản, trước ngực còn không có huy chương biểu tượng năng lực, có lẽ dưới tình huống hiện tại không thể xoay chuyển được tình thế.

Nhưng ngay lúc này Tần Phong đột nhiên nhảy vọt một cái.

Lục Manh mở to hai mắt nhìn.

"Chẳng lẽ hắn muốn..."

Ý nghĩ của cô còn chưa lóe lên đã nhìn thấy Tần Phong đã đứng ở trên đài công kích T9.

Vừa rồi Tần Phong liên tiếp tránh né, vậy mà trong bất tri bất giác đã tiếp cận đài công kích, mục đích của hắn tự nhiên là nắm giữ cỗ máy móc cuồng bạo này.

Từ khi vết nứt không gian xuất hiện, mang cho nhân loại không chỉ là hủy diệt, còn có tiến hóa.

Dị năng giả, cổ võ giả nhao nhao xuất hiện, nhưng bên trong thế giới này nhiều nhất lại chính là thương giới giả.

Thương giới giả sử dụng dược tề cường hóa không ngừng tăng lên thực lực của mình, sau đó sử dụng máy móc để tiến hành công kích mang tính chất hủy diệt, mặc dù vũ lực giá trị kém xa tít tắp dị năng giả cùng cổ võ giả, nhưng là yêu cầu thấp, số lượng lại lớn, lại trở thành lực lượng trung kiên duy nhất bên trong sinh tồn của nhân loại.

Dưới tình huống như vậy, máy móc khai phá không ngừng đổi mới, tăng thêm vết nứt không gian biểu hiện ra đủ loại năng lượng, đã phá vỡ sự rào cản của máy móc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.