Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa

Chương 2: 2: Hắn Thật Sự Còn Sống




Dịch giả: Lãng Nhân Môn

Nghi thức cũng không dùng nhiều hùng hoàng quá nên lửa cháy không lâu… nhưng là trước khi lửa tắt Hứa Ngôn đã nhảy vụt ra ngoài trận đồ kia, cậu chạy vọt đến lan can, ra sức hít vào không khí trong lành bên ngoài.

Khói hùng hoàng rất độc có điều may là trong thời gian ngắn cũng không ảnh hưởng mấy đến sức khỏe, với lại Lộ Lăng cũng không dùng nhiều hùng hoàng lắm. Nguyên nhân khiến Hứa Ngôn không chịu được phải phi ra ngay là bởi thứ kia… mùi rất kinh!

Thiếu nữ bước đến sau lưng Hứa Ngôn, nói vẻ cực kỳ thất vọng:

- Nghi thức thần thánh bị mi phá hỏng rồi…

Cậu vội quay lại bảo:

- Đừng! Van xin nữ thần đừng làm cái loại nghi thức này nữa!

- Nhưng đây là nghi thức quan trọng để trao thần thức cho mi. Không được, chúng ta phải làm lại thôi.

- Đừng đừng đừng!

Hứa Ngôn vội vã ngắt lời con bé:

- Anh có cảm giác đã được ban cho thần tính rồi! Thật đó, em tin anh đi mà!

Lộ Lăng nhìn chằm chằm Hứa Ngôn, thấy ánh mắt cậu cực kỳ nghiêm túc, không hề có ý trêu cợt như mọi khi. Thế nên cô bé vừa lòng gật đầu, bảo:

- Được rồi, giờ tiếp tục nghi thức khác thôi.

- Chưa xong à?

- Còn một bước cuối cùng nữa. Ta muốn cố định thần tính trong linh hồn mi, sau đó tiến hành cải tạo mi một lần nữa. Điều này cần đến khế ước.

- Khế ước?

Hứa Ngôn bỗng phát hiện ra cô em gái trẻ trâu của mình diễn rất tròn vai. Nhất là vừa một giây trước, lúc cậu thấy con bé rút ra cái thứ gọi là khế ước càng thấy khâm phục sự nghiêm túc trong quá trình nhập vai của nó. Nhưng nhớ đến chuyện nó vừa làm, cậu lại không thấy giật mình nữa, bệnh của nó đã sớm ăn vào tận máu thịt rồi.

Cái gọi là khế ước kia là một tờ giấy, một tờ giấy màu đen chỉ lớn hơn bàn tay một chút. Trên mặt giấy đen thui là chi chít chữ màu bạc… chắc lại là pháp trận vớ vẩn nào đó.

Hứa Ngôn ra vẻ trịnh trọng, đưa hai tay ra nhận lấy tờ giấy, giờ mới thấy bên trên đúng là vẽ pháp trận thật. Nhưng cùng trận pháp sao năm cánh vừa rồi có điểm khác biệt, trên giấy là một trận pháp hình tròn, bên trong hình tròn là vô số các hoa văn được vẽ rất tỉ mỉ.

- Giơ tay trái ra, lòng bàn tay lật lên trên.

Lộ Lăng nghiêm trang chỉ đạo.

Hứa Ngôn cũng ngoan ngoãn làm theo.

Lúc này cô bé mới từ từ móc trong ví ra một cái kim băng…

Nhìn đầu đinh phản quang dưới ánh nắng Hứa Ngôn rùng cả mình, vội hỏi:

- Khoan đã! Em định làm gì đấy?

- Khế ước với thần linh cần máu làm bằng chứng, mi không biết sao?

Chân mày Lộ Lăng xoắn hết cả lại:

- Có vẻ nghi thức ban nãy vẫn chưa hoàn chỉnh rồi, thần tính không thể cố định được, mi cần phải…

- Không không không, nghi thức lúc nãy không cần làm lại đâu, tôi đã có được thần tính nữ thần ban cho rồi, tôi thề đó!

Đương nhiên Hứa Ngôn không muốn lại bị hùng hoàng hun một lần nữa, giờ cậu chỉ mong chấm dứt cái nghi thức ngu si này nhanh nhất có thể thôi.

Sau đó cậu đành trợn trừng mắt nhìn cái kim băng kia cắm thẳng vào đầu ngón tay mình, đến khi máu trào ra.

Lộ Lăng cất kim băng, hô lên:

- Chính là lúc này đây! Chạm vào mắt trận của khế ước đi!

Hứa Ngôn vội nhấn cái ngón tay đang trào ra vài giọt máu vào chính giữa hoa văn hình tròn trên tờ giấy đen sì kia.

Cùng lúc đó Lộ Lăng dùng cả hai tay che kín miệng mình:

- Tách ——

- ….

Hứa Ngôn nhìn chằm chằm con em, gân xanh trên trán nhảy tưng tưng. Nói thật, nếu trước mặt cậu mà có cái bàn chắc cậu sẽ không kìm được mà hất văng luôn rồi. Cái đồ dở người này nghĩ mình đã che miệng thì người khác sẽ không biết nó đang phát âm sao hả!

- Tách —— tách—— tách ——

Tiếng từ miệng Lộ Lăng thi nhau tuôn ra, Hứa Ngôn cũng chỉ có thể im lặng dí tay tên tờ khế ước.

Mãi một lúc lâu sau thiếu nữ mới ngừng lại. Cô bỏ tay che miệng ra, cầm lấy tờ giấy trên tay Hứa Ngôn, sau đó lật mặt sau nó lên, mở ra.

Giờ cậu mới hiểu, thì ra tờ giấy đen sì này là một phong thư… Ừm? Bên trong hình như còn có chữ gì đó?

Lộ Lăng lại đưa tờ giấy cho Hứa Ngôn, cô nói:

- Mi đã dùng máu để ký khế ước, xem đi, đây là những gì hiện ra sau khi khế ước được thành lập.

Hiện ra ý hả? Thôi xin, rõ ràng là em viết sẵn rồi đấy chứ? Không phải chờ anh chạm vào xong lập tức mở ra hả? Không để anh xem nội dung mà bắt anh rải máu lên đây trước, con nhóc này chơi nhập tâm quá rồi mà…

Dĩ nhiên Hứa Ngôn không đem đoạn suy nghĩ này thả ra khỏi miệng, cậu chỉ yên lặng nhận khế ước, cúi xuống nhìn qua một cái…

- Điều thứ nhất: Hiểu rõ bản thể của Chân Thần, nhớ kỹ tên của ngài. Luôn luôn phải nhớ thế gian chỉ tồn tại một vị Chân Thần là Hestia.

… Ừm, chấp nhận thiết lập của con nhóc này đi, cũng chả sao.

- Điều thứ hai: tế tự phải cung phụng Chân Thần hết mực. Bao gồm cả thực vật.

… Nấu cơm cho con bé hả? Chẳng lẽ còn muốn mua đồ cho nó? Thôi cũng chả sao.

- Điều thứ ba: tế tự nhất định phải nghiêm túc học tập ngôn ngữ của thần linh, tức Toán học. Không cần thông hiểu như Chân Thần nhưng phải giỏi hơn những phàm nhân khác.

… A, cái này hơi khó này.

- Điều thứ tư: Bởi lúc này Chân Thần còn đang trong giai đoạn đầu tiên khi luân hồi, chưa tìm lại được thần lực nên tế tự phải chịu trách nhiệm bảo vệ cho ngài.

… Bảo vệ em gái ý hả? Chuyện đương nhiên rồi.

- Điều thứ năm: Chưa được cho phép thì không được tùy tiện lại gần Chân Thần, cũng không được chạm vào ngài.

<… Có cần chặt chẽ đến vậy không?

- Điều thứ sáu: Phải thu hồi tất cả những ham mê xấu xa trước mặt Chân Thần. Ví dụ như cuồng em gái, cuồng loli…

- Điều thứ bảy: Nghiêm cấm tỏ ra khinh thường Chân Thân, bất kể hành vi hoặc lời nói lúc nào cũng phải duy trì sự kính trọng với thần linh.

… Từ từ, phía dưới còn có bao nhiêu điều nữa vậy?

Hứa Ngôn liếc xuống dưới cùng của tờ giấy.

- Điều thứ hai mươi tám: Một khi đã thành lập khế ước là linh hồn của tế tự đã thuộc về Chân Thần. Nếu dám vi phạm khế ước sẽ bị Chân Thần trừng phạt thích đáng.

Giờ Hứa Ngôn đã không cần kìm nén tiếng chửi bậy trong lòng, bởi cậu không còn sức nữa rồi. Cậu chỉ thở dài thườn thượt, đưa tờ khế ước đen thui kia cho Lộ Lăng, lời nói ra vô cùng nhẹ nhàng:

- Nữ thần đại nhân, tôi đã hiểu rồi.

Thiếu nữ chăm chú quan sát, thấy cậu không hề tỏ ý giễu cợt nên rất vừa lòng gật đầu:

- Tốt lắm, tế tự của ta.

Hứa Ngôn lại hỏi:

- Giờ sao đây? Còn có nghi thức gì nữa không?

- Nghi thức đã hoàn thành, mi đã là tế tự thực tập của Chân Thần Hestia. Giờ cùng ta quay về nhân gian thôi.

- Nhân gian á?

Hứa Ngôn mất hai giây mới kịp hiểu:

- À, ý e là đi khỏi sân thượng ý hả?

- Hử?

Lộ Lặng lườm cậu một cái.

Hứa Ngôn vội sửa lời, cung kính thưa:

- Vâng, nữ thần đại nhân. Tôi xin được theo ngài hạ phàm.



Tiếng chuông báo tan tiết cuối cùng vang lên, Lưu Tử Hằng đang định gọi Hứa Ngôn cùng về đã thấy thằng bạn ra đến tận cửa lớp rồi.

Cậu ta vội vàng túm lấy cặp sách, ba chân bốn cẳng đuổi theo Hứa Ngôn. Vừa theo kịp đã vỗ lưng thằng bạn ý gọi, rồi hỏi:

- Mày làm gì mà biến nhanh thế hả?

- Tao còn phải đi đón em gái rồi cùng về.

Hứa Ngôn bất đắc dĩ thở dài:

- Sau này tự mày cứ về một mình đi, đừng đợi tao nữa.

Lưu Tử Hằng bất mãn kêu:

- Thằng cuồng em gái này, mày có em là không cần bạn nữa phải không!

- Không phải tao không muốn đi cùng mày, mà tại tao ký thỏa thuận với con bé rồi. Điều thứ chín là… mỗi ngày tan học phải có mặt trước cửa lớp nó trong vòng năm phút. Không nói nhảm với mày nữa, sắp hết giờ rồi đây này.

Dứt lời Hứa Ngôn đã chạy mất dạng.

Lưu Tử Hằng cũng chạy theo sau:

- Thỏa thuận á? Có chuyện gì à? Mày lại bị em gái bắt nạt hả?

- Ừ, đã thế lần này còn là thỏa thuận cực kỳ bất bình đẳng nữa, thỏa thuận trên văn bản hẳn hoi đấy.

- Văn bản thỏa thuận…

Lưu Tử Hằng cười gian:

- Giống như Sheldon trong The Big Bang ấy hả?

- Ha ha, nó mà giống Sheldon đã tốt. Quan trọng là em gái tao không chỉ IQ cao mà EQ cũng cao vút nữa kìa.

Hứa Ngôn lại tiếp tục thở dài:

- Vấn đề lớn nhất là cái đồ phiền phức đó lại còn là một đứa trẻ trâu nữa chứ.

Lưu Tử Hằng chỉ biết cười trên nỗi đau của thằng bạn:

- Thế mày tính làm sao? Không phải mày bảo nắm được điểm yếu của nó hả, định phản công thế nào?

- Không, có mỗi điểm yếu kia vẫn chưa ăn thua…

Hứa Ngôn ngẫm một lát:

- Quan trọng nhất là tình báo! Tao vẫn chưa hiểu rõ con bé, giờ đang cần thu thập thêm tin tức đã.

Lưu Tử Hằng hỏi ngay:

- Cần tao giúp không?

Hứa Ngôn liếc cậu ta một cái:

- Tao chết cũng không cho mày đi theo dõi với điều tra em gái tao đâu. Mày đừng có mơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.