Đào Hoa Tiên

Quyển 1 - Chương 12: Luy luy thương tích




Nhờ hai con chim ưng mọi người tới được Nghênh Phong Các trên đỉnh núi Thu Phong thật mau ...

Đứng trên Nghênh Phong các, đạo sĩ Thu Sơn nói với mọi người :

– Qúi vị đã biết rồi đó, bạn ta là nhà thiên văn, một nhà phong thủy tái tình, ông ấy đã nói trong vòng ba ngày nữa lăng mộ này sẽ bị động đất. Cát bụi lại trở về với các bụi ...Ta đưa quý vị xuống lăng mộ để quí vị thấy rõ Lý Tư và Triệu Cao xây lăng mộ này như thế nào và Hạng Võ đã được đưa về đây ra sao ...

Ta đã suy nghĩ ra đường vô lăng mộ rồi ...Hôm trước ta đã nhầm cửa ...Bây giờ thì bắt đầu. Có thể có nhiều nguy hiểm đấy ...Ai sợ nguy hiểm có thể ở lại, ai không sợ theo ta. Tí nữa ta quên ngày nay Lữ Xuân uống thuốc chưa ? Phải uống trước đi, không uống trở bệnh kẹt lắm.

Lữ Xuân lấy trong bọc ra hoàn thuốc và uống.

Thuốc của đạo sĩ như ma túy vậy, bữa nào không uống là khổ sở với nó.

– Thuốc của ta cho tướng quân còn xài hết con trăng này phải không ? Xong cuộc thám hiểm này ta còn phải đi hái thuốc nữa ...

Mọi người xuống tới cái nhà mồ có các quan tài để theo hình bát quái. Thu Sơn đạo sĩ hô đốt đuốc lên cho sáng rồi ông đi theo cửa Chấn vào tới chiếc quan tài lớn an toàn.

Đạo sĩ Thu Sơn đứng trên bị có chiếc quan tài lớn mỉm cười rút gươm đá ra lấy mũi gươm ngoày mắt cặp rồng chầu trên nắp quan tài. Chiếc quan tài xoay ngang và bật nắp ra.

Đạo sĩ Thu Sơn ngoắt tay ra hiệu cho mọi người đi tới.

Lữ Xuân leo lên đứng cạnh đạo sĩ và nhìn vô quan tài, nàng ngạc nhiên chỉ thấy quan tài trống rỗng và đáy như một cửa hang.

– Sao kỳ thế đạo sĩ ?

– Đường tới kho tàng của Hạng Võ. Đi không ? Đi thì theo ta.

Lữ Xuân gật đầu và vẫy Thiết Diện đi theo – Ba đứa bây ở trên này chờ ta ...

Thu Sơn dẫn Lữ Xuân và Thiết Diện bước vô quan tài theo những bậc đá đi xuống.

Đường ngập chứng tỏ đã lâu không có người qua lại.

Thu Sơn vừa đi vừa lẩm bẩm :

– Sắp động đất vô đây có chuyện gì thì sao ...

Nghe Thu Sơn nói Lữ Xuân rùng mình nghĩ đến cảnh đang ở dưới lăng mộ mà động đất xảy ra.

– Thiết Diện nhìn đi, có phải là phòng kho tàng của Hạng Võ không ?

– Thưa đúng rồi !

Trước mắt mọi người là một đại sảnh đủ các thứ tượng bằng vàng, ngọc mắt bằng kim cương lấp lánh, phòng không thắp đèn mà lúc nào cũng long lanh ánh sáng màu ngọc bích.

Đạo sĩ Thu Sơn bước tới cửa, phòng báu vật bỗng tụt xuống và mất tích luôn ...Lữ Xuân và Thiết Diện ngẩn ngơ nhìn lại đằng sau thấy đường bít kín ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.