Đào Hoa Khó Dây Dưa

Chương 7: Sinh tử đối đầu




Không thể không nói ở phương diện này Lục Thiếu Hoa đặc biệt mạnh. Hoạt động với Tần Tịch Thần đến xương cốt đều muốn gẫy nát mà vẫn chưa hết sức, vẫn còn phải chạy tới chỗ Anten Chiyoda để gây sức ép, thật ra hơi giống khả năng của người phương tây.

Nói đến Anten Chiyoda thì không thể không nói đến chuyện sau khi Tần Lôi biết Tần Tịch Thần theo Lục Thiếu Hoa thì không chịu tha thứ cho Tần Tịch Thần, chuyện này cũng là có nguyên nhân, vì lúc đó Tần Tịch Thần đã nói rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa không thể chỉ có một người đàn bà.

Tần Lôi biết Tần Tịch Thần hơn Lục Thiếu Hoa mười tuổi, lại không có khả năng làm vợ danh chính ngôn thuận, nhưng làm cha làm mẹ, sao lại không suy nghĩ cho con cái, để con gái mình phải làm thiếp cho người ta, là chuyện tuyệt đối không thể.

Cũng là vì nguyên nhân đó mà Tần Lôi sống chết gì cũng không chịu tha thứ cho Tần Tịch Thần, nếu không phải ván đã đóng thuyền, gạo đã nấu thành cơm, cả con gái cũng đẻ rồi và được nhà họ Lục thừa nhận thì phỏng chừng đến tận bây giờ Tần Lôi cũng không chịu tha thứ cho Tần Tịch Thần đâu.

Đương nhiên, Tần Lôi không biết Anten Chiyoda cũng chỉ là vợ bé của Lục Thiếu Hoa, bên trên vẫn còn một cô vợ hợp pháp là Tăng Vũ Linh, cũng vì không biết chuyện này nên khi cả nhà cùng ăn cơm, Tần Lôi mới coi Anten Chiyoda là vợ chính thức của Lục Thiếu Hoa nên tỏ ra rất khách sáo.

Anten Chiyoda thì tính cách tinh quái, nhưng với chuyện này cô có thể nắm chắc một phần, đối đãi với vợ chồng Tần Lôi rất khách sáo, điều này làm cho Tần Lôi lúc cao hứng lại có điểm khâm phục Lục Thiếu Hoa.

Bởi vì Anten Chiyoda khách sáo khi tỏ vẻ tiếp nhận Tần Tịch Thần, thừa nhận thân phận của Tần Tịch Thần, như vậy địa vị của Tần Tịch Thần sau này sẽ không bị thấp, sẽ không bị ức hiếp. Về chuyện tại sao lại khâm phục Lục Thiếu Hoa thì càng đơn giản, Tần Lôi cũng là đàn ông, mà đàn ông có thể làm được như Lục Thiếu Hoa thì có thể coi là kiểu mẫu, Tần Lôi sao không khâm phục cho được.

Tuy Tần Lôi đã hơn năm mươi tuổi nhưng ông ta còn khá trẻ, cho dù là ai, ngoài chuyện chia sẽ chồng chung này thì ông ta khâm phục Lục Thiếu Hoa vì hắn có bản lĩnh thống trị hậu cung rất xuất sắc.

Khi ăn cơm Lục Thiếu Hoa cũng cảm giác được Tần Lôi đã hiểu lầm, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng không nói toạc ra, mà là để kệ cho ông ta hiểu lầm, xem như đâm lao phải theo lao, cho nên khi Tần Lôi vẫn còn ở trong biệt thự hắn mới dám chạy sang phòng Anten Chiyoda.

Tuy nhiên cho dù thế nào, hiện tại Tần Lôi vẫn ở trong biệt thự, Lục Thiếu Hoa cũng phải làm cho bọn họ an tâm một chút, cho nên sau khi xong việc, Lục Thiếu Hoa liền xin lỗi Anten Chiyoda, vụng trộm chạy về phòng Tần Tịch Thần, ôm Tần Tịch Thần ngủ một cách bình yên.

Sáng ngày hôm sau, khi Lục Thiếu Hoa dậy thì đã không thấy Tần Tịch Thần đâu, nghĩ cũng liền hiểu được, chắc Tần Tịch Thần đã đi đảm nhiệm vụ của một bà chủ, chuẩn bị bữa sáng cho hắn.

Sự thật đúng là như vậy, sau khi Lục Thiếu Hoa rửa mặt xong xuống nhà đã thấy Tần Tịch Thần đang ở trong bếp vội vội vàng vàng, cùng với cô còn có mẹ, cũng chính là mẹ vợ của Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa ngồi trên sô pha trong phòng khách còn nghe được tiếng nói chuyện trong bếp.

- Tối qua con ngủ chung phòng với Tiểu Hoa à
Mẹ Tần hỏi.

- Không…không đâu…
Tần Tịch Thần có vẻ xấu hổ.

- Hừ…
Mẹ Tần hừ một tiếng lại nói:
- Nhìn màu mặt của con là biết ngay, các con còn hoạt động không nhẹ.

Xấu hổ… rất xấu hổ, Tần Tịch Thần là một phụ nữ bảo thủ, tuy là đang nói chuyện với mẹ đẻ của mình nhưng nói toạc chuyện này ra thì Tần Tịch Thần khó tránh khỏi ngượng ngùng.

Nhưng mẹ Tần thì không ngượng ngùng, dù sao bà cũng hơn năm mươi tuổi rồi, sở dĩ nhắc đến việc này cũng là do quan tâm đến con gái và con rể, vì hiện giờ sắc mặt Tần Tịch Thần rất kém, rõ ràng là đã quá sức.

- Làm chuyện đó đương nhiên là quan trọng nhưng thân thể mới là tiền vốn, không thể bởi vì nhất thời phóng túng mà để tổn hại thân thể, như vậy sẽ không tốt lắm.
Giọng mẹ Tần đầy tâm trạng, dừng một chút lại nói:
- Để mẹ kê cho con một toa thuốc, khi nào rảnh rỗi con bảo Tiểu Hao sắc mà uống.

- Dạ!
Tần Tịch Thần gật đầu, mặt hồng lên, nhưng đã nói đến đây thì cô lại có rất nhiều điều để nói:
- Mẹ, mẹ kê liền cho con đi, mấy ngày nay con ở nhà, có thời gian.

- Được.


Hai mẹ con ở trong bếp trò chuyện, rõ ràng là không biết Lục Thiếu Hoa ở ngoài đã nghe thấy hết.

Tuy da mặt Lục Thiếu Hoa dày nhưng nghe mẹ vợ nói thẳng thừng như vậy cũng không kìm được mặt đỏ lên, tuy rằng không đến mức lặng lẽ chạy đi, nhưng cũng không thể điềm tĩnh tự nhiên, chỉ có thể ngồi im lặng, không dám gây một tiếng động.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đến đúng tám giờ, Tần Lôi cũng xuống nhà, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa mới hô một tiếng, xem như là chào hỏi Lục Thiếu Hoa.

Còn Lục Thiếu Hoa, để che giấu chuyện hắn nghe lén vừa rồi, cũng mở miệng nói ha hả:
- Cha, cha mới xuống à, con cũng vừa mới xuống.

Lời nói này của Lục Thiếu Hoa đúng là hơi giấu đầu hở đuôi, nhưng mẹ con Tần Tịch Thần nghe được thì đều cho rằng Lục Thiếu Hoa vừa xuống thật. Tránh được cho Lục Thiếu Hoa một kiếp nạn, cũng tránh để mẹ Tần xấu hổ.

Ăn xong bữa sáng đã thấy thời gian không còn sớm, Lục Thiếu Hoa cũng không ở lâu được như vậy, trước khi đi chỉ nói với Tần Tịch Thần một tiếng, bảo cô đưa cha mẹ vợ ra ngoài mua sắm, để sửa sang lại biệt thự mới mua.

Không phải là Lục Thiếu Hoa sốt ruột muốn đuổi cha mẹ vợ đi, mà là Lục Thiếu Hoa cảm thấy cha mẹ vợ không thích cảm giác ở nhờ người ta, sớm đã muốn đến chỗ của chính mình ở.

Quả thật, khi Lục Thiếu Hoa nói Tần Tịch Thần cùng hai ông bà sửa sang lại biệt thự mới mua, hai ông bà đều không nói gì, chỉ cười cười, bảo Lục Thiếu Hoa cứ đi, tự họ sẽ sắp xếp được, không phải lo.

Biết hai ông bà không phản cảm vì sự đường đột của Lục Thiếu Hoa, nên Lục Thiếu Hoa cũng cười đáp lại, chào hai người một tiếng, lại lấy trong túi một bao thuốc lá ra đưa cho cha vợ, lúc này mới vội vàng đến công ty.

Tần Lôi với thận phận là cha vợ của Lục Thiếu Hoa, đương nhiên không đến mức không có tiền mua thuốc hút, chỉ có điều thuốc lá mà Lục Thiếu Hoa đưa cho ông không phải loại thường có thể dễ dàng mua được trên thị trường, mà chỉ có Lục Thiếu Hoa mới có.

Biết rõ Tần Lôi nghiện thuốc lá nên Lục Thiếu Hoa đã lấy thuốc lá để biếu thay vì biếu tiền cho cha vợ, khéo lại làm ông giận. Như vậy ông ta cũng khen ngợi Lục Thiếu Hoa có lòng.

Chính xác là như vậy, vẻ mặt cười tủm tỉm của Tần Lôi khi Lục Thiếu Hoa đi rồi đã đủ để chứng minh.


Chuyện kế tiếp liền trở nên đơn giản hơn, Lục Thiếu Hoa đến Tập đoàn Phượng Hoàng đi làm, vẫn như cũ, thay Tần Tịch Thần trấn thủ ở văn phòng Chủ tịch, chỉ có điều hiện tại không phải như vậy, áp lực đối với Lục Thiếu Hoa không lớn, vì những văn kiện còn tồn đọng đã sớm được Lục Thiếu Hoa xử lý xong rồi, Lục Thiếu Hoa chỉ cần xử lý những văn kiện được đưa lên trong ngày là được.

Chỉ có điều, hôm nay hơi khác. Tần Lôi nói cần năm ngày để chuẩn bị, Lục Thiếu Hoa không thể không triệu tập một cuộc hội nghị, hoạch toán trọng tâm, tìm người có năng lực làm phó giám đốc, còn phải thông báo tuyển người đến hai mươi mấy nhân viên tất cả.

- Tôi nghĩ mọi người đã biết về bộ phận kinh doanh này rồi phải không?
Lục Thiếu Hoa đảo mắt nhìn quanh một vòng, giống như hỏi mọi người.

Đúng vậy, mọi người trong phòng đều hiểu rõ câu hỏi này của Lục Thiếu Hoa có ý đồ. Trong phòng hội nghị có hai vị lãnh đạo bộ phận nhân lực mà Lục Thiếu Hoa chĩa mũi nhọn vào.

Cũng là hiểu được ý của Lục Thiếu Hoa, nên ngoại trừ hai vị lãnh đạo bộ phận nhân sự thì những người khác đều gật đầu, nhìn Lục Thiếu Hoa biểu lộ họ đã hiểu.

- Tốt lắm, hiện tại tôi không cần mọi người làm gì khác lạ, chỉ cần mọi người làm quen với tập đoàn và công việc của bộ phận mới, còn chính thức đi vào làm việc thì có khả năng là phải đợi một thời gian nữa mới tiến hành được. Bởi vì lãnh đạo của các vị phải năm ngày nữa mới tới nhận chức được.
Lục Thiếu Hoa lập tức xuống giọng.

Sau đó, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, nhìn về phía hai vị lãnh đạo bộ phận nhân lực nói:
- Hiện tại nhân viên chưa đủ, còn phải tuyển thêm nhiều người vào, nếu có thể điều động bên trong tập đoàn thì cứ điều động, nếu không thì thông báo tuyển dụng ở ngoài, theo tôi tính toán thì bộ phận này phải có khoảng bốn mươi nhân viên trở lên.

Hiện tại bộ phận mới này đã có hai mươi nhân viên, còn xa mới đạt tới yêu cầu của Lục Thiếu Hoa, nên Lục Thiếu Hoa mới đề xuất ở hội nghị.

Lục Thiếu Hoa là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, chuyện hắn nói chính là mệnh lệnh, giống như hoàng đế thời xưa vậy, chỉ cần ban thánh chỉ xuống, thì cấp dưới phải phục tùng vô điều kiện, cho nên hai lãnh đạo bộ phận nhân lực không nói gì thêm, gật đầu mạnh, Giám đốc chính còn mở miệng cam đoan sẽ nhanh chóng thông báo tuyển dụng.

- Tốt lắm, các vị nếu có yêu cầu hay đề nghị gì thì có thể nói thoải mái.
Lục Thiếu Hoa vung tay lên, nói rất dân chủ.

- Được, tôi nói hai câu…


Có người thứ nhất liền có người thứ hai thứ ba, tất cả những người đang ngồi đều đề xuất một ít vấn đề của bộ phận mới và yêu cầu của bản thân họ.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không phải thằng ngốc, không thể tiếp nhận tất cả các yêu cầu và đề xuất được, Lục Thiếu Hoa chỉ tiếp nhận một ít, vừa nói ra là đồng ý luôn. Còn một số thấy không hợp thì không tiếp nhận.

Tuy nhiên có nói đi mới phải nói lại, tổng kết lại đề xuất và yêu cầu của những người cấp dưới thì có hai chữ, đó là có quyền lực, có thể điều khiển được công ty ở hải ngoại, như vậy sẽ thuận lợi cho công tác của bọn họ về sau. Sau đó mọi người nhất trí, bộ phận này sẽ trực tiếp đặt dưới Chủ tịch văn phòng, những cán bộ cấp cao của tập toàn không có khả năng nhúng tay vào.

Không thể không nói, đông người thế mạnh, vốn mấy vấn đề này Lục Thiếu Hoa không để ý đến, bây giờ người ta đề xuất ra, Lục Thiếu Hoa cho rằng có lý nên đã tiếp nhận và còn đưa ra cam kết.

Cứ như vậy, hội nghị kết thúc, cũng đồng nghĩa với việc trước khi Tần Lôi ra nhập, Lục Thiếu Hoa đã làm tốt công tác chuẩn bị, chỉ chờ trưởng quản Tần Lôi đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.