Đào Hoa Khó Dây Dưa

Chương 10: Tái sinh kế hoạch




Đối với Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn tin tưởng, dù sao cô cũng chỉ là phụ nữ, còn như hắn vì sao muốn nghe ý kiến của cô, đây chính là quyết định của hắn, hắn muốn như vậy, bản thân hắn tuy khôn ngoan, lại là người tái sinh, nhưng dù sao cũng không phải là toàn tài, đặc biệt là việc phát triển thương mại, hắn cũng chỉ biết vạch hướng đi trong tương lai, nhưng không biết kế hoạch có sai sót gì không.

Tần Tịch Thần thì khác, cô tốt nghiệp bằng tiến sĩ thương mại, tài trí hơn người, lại làm việc trong Tập đoàn Phượng Hoàng nhiều năm, nắm giữ điều khiển Tập đoàn Phượng Hoàng, kinh nghiệm phong phú, hắn rõ ràng là nên hỏi ý kiến của cô, cũng là tất yếu.

Về phần Tần Tịch Thần, khi cô nghe kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, cũng không vội lến tiếng, mà lặng im suy nghĩ.

Suy nghĩ thật kỹ, điều mà cô nghĩ đầu tiên không phải là về kế hoạch của Lục Thiếu Hoa như thế nào, mà là ý đồ thật sự của hắn, làm như vậy là vì cái gì? Cuối cùng, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một câu trả lời, đó chính là dã tâm của hắn.

Thực ra cô sớm nên nghĩ tới, ở bên hắn cũng mấy năm rồi, hắn là người như thế nào cô rất rõ, chỉ có điều cô nghĩ rằng, kế hoạch này của hắn nên thực hiện ngay từ khi cuộc khủng hoảng tài chính châu Á kết thúc.

Thế nhưng khi đó hắn không nói ra, điều này làm cô không hiểu lắm, nhưng mà, hiện tại hắn đã nói ra, quả thực có làm cô hơi kinh ngạc, nhưng sau khi ngạc nhiên, cô liền tỉnh táo lại, bắt đầu suy nghĩ xem xét xem kế hoạch của hắn có sai sót gì không.

- Kế hoạch này chỉ nói về một hướng lớn, còn về mặt chi tiết thì chưa hoàn thiện.
Tần Tịch Thần cũng không sợ Lục Thiếu Hoa nổi giận, trực tiếp chỉ ra điểm thiếu sót, dừng một chút, lại nói tiếp:
- Trong thương mại có rất nhiều con đường có thể mở rộng thị phần trên thị trường, cũng không phải bảo anh ra sức đi quảng cáo là được, đương nhiên, ra sức quảng cáo là một khâu quan trọng, không thể thiếu, song, chỉ làm quảng cáo, thêm nữa là các cửa hàng đại lý ở nước ngoài cùng với công ty tiêu thụ Phượng Hoàng của Tập đoàn chúng ta, cần cố hết sức, cho dù chúng ta có quảng cáo nhiều, thị phần trên thị trường tăng thêm cũng sẽ không nhiều lắm.

Sở dĩ Tần Tịch Thần nói như vậy là vì hoàn toàn có lý của cô, cô là dựa vào tình hình hiện tại của Tập đoàn Phượng Hoàng mà phân tích.

Kỳ thực cô cũng vẫn luôn luôn dốc hết sức vì sự phát triển của Tập đoàn Phượng Hoàng, để cho sản phẩm chiếm giữ càng nhiều thị phần trên thị trường, kết quả cũng khá thành công, chỉ có điều gần đây lại ngưng trệ, ừm, loại ngưng trệ này cũng không làm thụt lùi, mà là phát triển đến một mức độ rồi ngưng lại, duy trì mức tiêu thụ cao nhất.

Còn về phần nguyên nhân nào dẫn đến ngưng trệ? Cô cũng cản thận phân tích qua, kết quả điều tra ra được là do các đại lý tiêu thụ của Tập đoàn Phượng Hoàng có hạn chế, là không còn cách nào khai thác khả năng tiềm tàng của thị trường, cho nên ngưng trệ.

Mà hiện tại kế hoạch của Lục Thiếu Hoa đưa ra chỉ là quảng cáo, nhiều hơn chút nữa là tiến hành tiêu thụ chính sản phẩm của Phượng Hoàng, cũng không đề xuất con đường phát triển tiêu thụ nhỏ lẻ, rõ ràng là không được, bởi vì bản thân đã đến đỉnh cao, tiêu thụ nhiều hàng hơn dường như cũng không thể giải quyết được vấn đề căn bản.

Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cũng lặng im suy nghĩ, nghĩ kỹ càng tỉ mỉ một chút, dường như cũng liền hiểu được, gật gật đầu, nói:
- Vẫn là anh sơ sót.

Chưa hết, sau khi nói xong, hắn vẫn chưa dừng lại ở đó, mà là chuyển chủ đề, hỏi:
- Cách tiêu thụ hiện tại của công ty chúng ta có phải là thông qua các đại lý của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng hay không?

Từ trước khi Tần Tịch Thần còn chưa bước vào Tập đoàn Phượng Hoàng, Tập đoàn Phượng Hoàng đã hình thành rồi, mà Lục Thiếu Hoa khi đó cũng có ra chỉ thị cho Tổng Giám đốc của Tập đoàn Phượng Hoàng Hứa Gia Thụy, chỉ thị về cách thức tiêu thụ.

Lập các đại lý của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, không sai, chính là cách tiêu thụ này, còn như làm thế nào là có ý gì? Thực ra rất đơn giản, đó chính là cho phép các công ty đại diện sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, do bọn họ đi tiêu thụ. Có nữa chính là dựa vào việc mở rộng tiêu thụ của các chi nhánh công ty bên nước ngoài của Tập đoàn Phượng Hoàng mà tiến hành tiêu thụ.

Nhưng mà, trong đây cũng có hạn chế, hạn chế chủ yếu là số lượng các đại lý, trong kế hoạch ban đầu của Lục Thiếu Hoa, để không ảnh hưởng đến việc tiêu thụ của công ty, hắn chọn áp dụng cách chỉ cần là thành phố có điểm tiêu thụ của Phượng Hoàng thì không cho phép các đại lý nổi lên, mà hiện giờ điểm tiêu thụ của Phượng Hoàng rất nhiều, cũng khiến cho các đại lý ngày càng ít, bởi vậy cho nên, phát triển đến một mức độ cũng là điều bình thường.

Lục Thiếu Hoa đã nghĩ thông suốt, hiểu nguyên được nguyên nhân, lúc này mới hỏi Tần Tịch Thần, xác nhận lại một chút công ty tiêu thụ Phượng Hoàng có phải tiến hành dựa theo cách mà hắn vốn định ra lúc trước không.

Tần Tịch Thần gật đầu trả lời:
- Đúng vậy, chính là hình thức các đại lý của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, chỉ có điều cùng với việc phát triển tiêu thụ lớn mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng, các đại lý càng ngày càng ít.

- Giải quyết vấn đề này.
Lục Thiếu Hoa nói một câu chắc như đinh đóng cột, cân nhắc một lát, vẫn không quên nói ra ý tưởng của hắn:
- Không phải lo lắng kiêng dè đến lợi ích của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng chúng ta, toàn bộ các đại lý sẽ được đưa ra ngoài, chỉ cần là công ty có năng lực thật sự liền có thể tới đại diện sản phẩm của chúng ta, còn như có hình thành ganh đua cạnh tranh hay không thì không cần quan tâm.

- Nên như vậy, khi cần ký kết hợp đồng với các đại lý bắt buộc phải ghi rõ một chút, đó chính là vấn đề về giá cả và cạnh tranh không lành mạnh, điều này không thể được.
Lục Thiếu Hoa sau cùng còn bổ sung thêm một câu.

Chuyện đùa, nếu là đại lý trong cùng một thành phố ganh đua tiêu thụ với Tập đoàn Phượng Hoàng, thì có thể đã trở thành trò cười rồi, cho nên, hắn phải thêm nhân tố để hạn chế những chuyện này có thể xảy ra, thêm nữa là vấn đề giá cả, giá của mỗi dạng sản phẩm phải dựa theo giá tiêu thụ chuẩn của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Lục Thiếu Hoa kiên quyết như vậy, Tần Tịch Thần hiển nhiên rất vui mừng, song cô nghĩ đến nhiều hơn vẫn là hắn làm như vậy có gây bất lợi gì cho Tập đoàn Phượng Hoàng hay không, cuối cùng ngẫm lại, dường như không có điểm gì có hại, cô cũng liền đồng ý.

Thế nhưng, cô cũng không cho rằng lời hắn nói không có sơ hở, không, cô nhanh chóng tìm ra một sai sót:
- Quyền đại lý có thể cho qua, nhưng cũng phải có quy phạm, ví dụ như một thành phố chỉ cho phép có một đại lý, một tỉnh chỉ có một đại lý cấp tỉnh, một đất nước chỉ có một hoặc là hai tổng đại lý, điều này bắt buộc phải có con số nhất định, nếu không thì đại lý tùy tiện mọc lên, có thể sẽ lộn xộn.

Lục Thiếu Hoa không nói gì, mà tròn mắt nhìn cô, vẻ mặt khó tin, mãi không mở miệng được.

Hắn bị hù dọa, không vì điều gì khác, thì chính là vì cách nghĩ sâu xa của Tần Tịch Thần, từ lâu hắn đã nghi ngờ cô có giống hắn không, cũng là người tái sinh, linh hồn xuyên qua thời gian đến đây.

Loại phương thức này đến hiện tại vẫn chưa có xuất hiện, tuy hắn không biết khi nào thì xuất hiện, nhưng hắn dám khẳng định, lúc này vẫn chưa có, cho nên, hắn mới có thể nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên không tin nổi.

Tần Tịch Thần bị hắn nhìn kỹ, vẻ mặt cũng kỳ lạ, sau đó mới hỏi dò:
- Có gì không ổn sao?

- Ờ... ờ...
Lục Thiếu Hoa có chút phản ứng, lắp bắp, rất lâu sau mới nói:
- Không có, không có gì không ổn cả... Chỉ là cách nghĩ của em sâu xa quá, ừm, xa mấy năm ấy chứ.

Nói xong, tay của hắn động đậy, ôm lấy cô, hôn lên khuôn mặt hơi ửng đỏ, khen:
- Bà xã thật sự quá thông minh, cách nghĩ này phải vài năm sau mới xuất hiện.

Lục Thiếu Hoa tái sinh đối với người khác là một bí mật, nhưng đối với Tần Tịch Thần thì không còn là bí mật gì, cô biết hắn là người được tái sinh, cũng chính vì cô biết, hắn mới dám nói như vậy.

- A...
Tần Tịch Thần hét to một tiếng, cũng có chút không dám tin, hỏi:
- Đúng như vậy chăng?

Cô lập tức cũng hoảng lên, không để ý tới người đang đè lên cô là Lục Thiếu Hoa, cũng không biết có sức mạnh từ đâu, xoay người đè ngược hắn lại, sau khi hỏi xong còn có vẻ chờ đợi hắn, vẻ mặt lộ rõ sự chờ đợi.

- Đương nhiên.
Lục Thiếu Hoa cũng không ngần ngại, cười nói.

Tự hào, Tần Tịch Thần rất tự hào, cũng rất tự nhiên, ai bảo cô có thể thể nghĩ ra cách nghĩ đó, biện pháp mà những mấy năm sau mới xuất hiện, hiện tại nghĩ được ra, sao có thể không tự hào chứ.

Lục Thiếu Hoa cười cười, không nói gì, mà thể hiện bằng hành động, loại hành động thực tế này không lạ gì, chính là cởi bỏ áo ngủ của cô, chắc chắn tiếp theo sẽ là một hồi đài chiến không thể nào khác.

...


Cũng không biết có phài là Tần Tịch Thần vui mừng quá mức hay là vì sao, dù sao cũng đã cho vào quá khứ, thật đúng là đè lên Lục Thiếu Hoa, hắn không ngờ, nhưng đồng thời cũng vô cùng thích thú.

Đàn ông mà, ai mà chẳng thích bà xã khi trên giường thì phong lưu, còn như bên ngoài thì là quý phu nhân rồi, tuy nói muốn bồi dưỡng Tần Tịch Thần thành như suy nghĩ của hắn còn trách nhiệm nặng nề, nhưng, đây không phải là một khởi đàu tốt đẹp sao?

...

Nói rằng, một khắc trong đêm đáng giá ngàn vàng. Sau một đêm, sáng ngày thứ hai Lục Thiếu Hoa dậy rất sớm, ăn xong bữa sáng, cũng không ở nhà, mà chạy hướng về phía Tập đoàn Phượng Hoàng.

Lần này đến Tập đoàn Phượng Hoàng, hắn không phải đi tham quan, mà là hẹn gặp một người, người này không phải ai khác, chính là Tổng giám đốc công ty tiêu thụ của Tập đoàn Phượng Hoàng Hứa Gia Thụy.

Nói về Hứa Gia Thụy cũng như là nói về nhân vật thâm niên cao trong Tập đoàn Phượng Hoàng, từ khi công ty tiêu thụ Phượng Hoàng thành lập đến nay, ông ta là Tổng giám đốc tiêu dùng của Tập đoàn Phượng Hoàng, những năm gần đây vẫn luôn làm việc rất tốt, làm cho tiêu thụ Phượng Hoàng luôn sinh động.

Còn về bản thân anh ta, hiển nhiên không cần nói nhiều, tiền hoa hồng hàng năm có thể lên đến hơn mười triệu đô la Hồng Kông, lại thêm tiền lương và tiền thưởng mỗi tháng, ông ta một năm có thể lĩnh đến gần hai mươi triệu đô la Hồng Kông từ Tập đoàn Phượng Hoàng.

Một năm có thể cầm hơn hai mươi triệu đô la Hồng Kông, ở khu vực Hongkong này xem như là đã lĩnh được nhiều tiền hơn người khác, có một vài công ty lớn trong một năm cũng không có khả năng có thể kiếm được số tiền này. Vì vậy, Hứa Gia Thụy cũng coi như là một triệu phú ở Hongkong, bản thân và gia đình anh ta khá sung túc.

Tuy nhiên anh ta biết, tất cả những gì anh ta có đều là của Lục Thiếu Hoa cho, trong đây tất nhiên không thể không nói đến sự cố gắng của bản thân anh ta, thế nhưng không có Lục Thiếu Hoa dành cho anh ta một vị trí, anh ta cũng không thể có được thành quả như hiện tại.

Đối với Lục Thiếu Hoa, Hứa Gia Thụy là có lòng biết ơn, hơn nữa hắn là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, là cấp trên của anh ta, hắn hẹn gặp, anh ta đương nhiên không dám chậm trễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.