Đảo Dị Chủng

Chương 98: Phiên ngoại: Lớp 12 Âm Dương (5)




- Ân!

Lạc Khuynh Thành cũng không đáp lời, nàng đưa tay vào trong bao đựng tên trên lưng, ngay sau đó nàng cầm một mũi tên trong tay, giương cung đáp bắn và kéo cung như trăng rằm.

Vèo!

Chiết dực chi tiễn mang theo toàn chuyển chi lực bắn xuyên qua hai con quái nhân trước mặt.

- Khặc khặc, cô bé này có làn da thật mềm, thật sự làm người ta chảy nước miếng, ta muốn hưởng thụ trước sau đó lại giết.

Thủ Xà Nhân tiến lên phía trước, cái đuôi rắn cực lớn của nó nghênh đón mũi tên, nó gạt mũi tên sang nơi khác.

Sưu sưu sưu sưu!

Một mũi tên không có hiệu quả, Lạc Khuynh Thành cũng không nhụt chí, ánh mắt ngưng trọng, ngay sau đó nàng bắn ra một loạt mưa tên về phía trước.

Mỗi mũi tên mang theo uy thế vô cùng cường đại bắn tới, đầu đuôi tương liên giống như một đường thẳng tắp.

- Muội tử thật cay, xem ra ta sẽ giết ngươi trước...

Nhìn thấy tốc độ mũi tên của Lạc Khuynh Thành bắn ra quá nhanh, mọi người cảm thấy kinh hãi, sắc mặt biến hóa, ngay sau đó Thủ Xà Nhân bị bắn xuyên qua người như tổ ong.

PHỐC!

Ngay sau đó một mũi tên bắn xuyên thủng cổ họng của Thủ Xà Nhân, một kích trí mạng.

Phù phù!

Thủ Xà Nhân đã chết.

- Lợi hại!

Người khác có khả năng không nhìn ra động tác của Lạc Khuynh Thành, cũng không nhìn ra mũi tên tới từ đâu mà nhiều như thế, linh hồn Nhiếp Vân cường đại cho nên nhìn ra bí quyết trong đó.

Vừa rồi Lạc Khuynh Thành bắn ra ngoài bãy mũi tên, trên thực tế dấu diếm mũi tên thứ tám, chỉ có điều tốc độ của mũi tên này quá nhanh, vượt qua phạm vi mắt thường có thể nắm bắt, vừa vặn thừa dịp Thủ Xà Nhân đang luống cuống tay chân khi bị những mũi tên khác bắn trúng, mũi tên thứ tám xuyên qua cổ họng của nó.

Đã vài tháng không gặp, không riêng chính mình cường đại hơn, Lạc Khuynh Thành tiến bộ phi thường lớn, dường như nàng đã hoàn toàn khống chế vẫn lạc chi cung, ngay cả Thủ Xà Nhân làm lão tửu quỷ phải kiêng kị đã bị nàng dùng mũi tên bắn chết.

- Trốn!

Hạt Vĩ Nhân nhìn thấy Thủ Xà Nhân chỉ có thể kiên trì vài giây đã bị bắn chết, biết rõ lần này đã phải tấm sắt, đôi mắt nó co rút lại sau đó tiến vào trong đống cát.

- Ngươi cũng đừng chạy!

Nếu như đã ra tay, Nhiếp Vân sao có thể thả hổ về rừng, lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó cong ngón tay búng một cái.

Bành!

Một đạo điện quang hóa thành khí lãng bay ra khỏi ngón tay của hắn, nó đâm thẳng vào sọ của Hạt Vĩ Thú, đầu lâu của nó biến thành thịt nát.

- Thu!

Hai gia hỏa này đã tử vong, Nhiếp Vân biết rõ kịch độc trên người của chúng cực kỳ hiếm có, hắn vung tay vận chuyển kịch độc chi khí hấp thu nọc độc của chúng vào trong cơ thể của mình.

Răng rắc!

Răng rắc!

Vào lúc nọc độc của chúng tiến vào trong cơ thể của mình, chợt nghe bên tai có âm thanh quen thuộc vang lên, cúi đầu xem xét, quả nhiên kịch độc đan điền đúng như suy nghĩ của hắn đã đột phá tấn cấp.

- Ân? Cũng không phải hình thái thứ ba, chỉ là hình thái thứ hai?

Liếc mắt nhìn, Nhiếp Vân sững sờ.

Từ khi chủ đan điền tấn thăng đến hình thái thứ ba thì các đan điền khác của mình trên cơ bản đều có tấn cấp hai hình thái, từ hình thái thứ nhất tiến tới hình thái thứ ba, bây giờ này kịch độc đan điền cũng không có như tưởng tượng của hắn biến thành hình thái thứ ba, rõ ràng làm từng bước biến thành hình thái thứ hai, điều này làm Nhiếp Vân cảm thấy ngoài ý muốn.

- Khả năng tấn cấp có quan hệ với độc tính mạnh và yếu, con Thủ Xà Nhân, Hạt Vĩ Nhân không có kịch độc đủ mạnh làm kịch độc đan điền tấn cấp đến hình thái thứ ba!

Suy nghĩ một chút Nhiếp Vân đã hiểu ra.

Tuy kịch độc của hai gia hỏa này nhìn như lợi hại nhưng cũng chỉ có thể hạ độc chết cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong mà thôi, muốn độc chết cường giả Bí Cảnh cửu trọng thì còn lực còn không đủ, đó là bởi vì độc tính không đủ, cũng không có trợ giúp nhiều với kịch độc đan điền.

Sở dĩ có thể tấn cấp, có khả năng bởi vì từ khi có kịch độc đan điền đến nay vẫn tích lũy tới bây giờ, nhất là đoạn đường này đánh chết Trùy Tâm Xà hấp thu độc khí, từ đó kịch độc đan điền đạt tới một điểm tới hạn mới khiến làm nó đột phá hình thái thứu hai, muốn đạt tới hình thái thứ ba căn bản không xong.

- Tầng thứ ba là văn minh viễn cổ, phi thường nguy hiểm, hai tầng trước chúng ta không có thương vong nhưng tầng thứ ba ta khó mà nói trước được.

Không quản chuyện kịch độc đan điền thế nào, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên cổng không gian phía trước và lên tiếng.

Kiếp trước hắn chỉ có thể tiến và tầng thứ ba mà thôi, ở chỗ này nhìn thấy văn minh viễn cổ chân chính, cũng chính ở chỗ này hắn bịđaám người Tang Hồng Y đánh lén, phẫn hận thi triển bí thuật tiến vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.

Nơi có văn minh viễn cổ nguy cơ trùng trùng, rất nhiều địa phương có ẩn chứa đồ vật không thể tưởng tượng nổi, nhất là những đồ vật của văn minh chi ma không thể dùng lẽ thường phỏng đoán, hai cửa ải đầu bởi vì có mình chiếu cố nên không xuất hiện thương vong, cửa thứ ba sẽ khác.

- Chúng ta sẽ cẩn thận, tông chủ yên tâm đi!

- Đã tới nơi này, chúng ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tử vong, có giác ngộ tử vong, tông chủ không nên lo lắng thay chúng ta.

Biết rõ Nhiếp Vân lo lắng, mọi người đều kiên định bản tâm của mình.

- Vậy là tốt rồi!

Nhìn thấy biểu lộ của mọi người, Nhiếp Vân biết rõ bọn họ cũng không sợ chết, đã dám đến cũng sớm không quan tâm sinh tử, lúc này gật gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cánh cổng không gian, dùng âm thanh chỉ hắn mới có thể nghe thấy thì thào tự nói.

- Vạn Giới Sơn, nơi kiếp trước đã từng vẫn lạc, Nhiếp Vân ta... Lại trở lại!

- Đi!

Thấp giọng hô một tiếng, Nhiếp Vân xuất quyền lần nữa, hắn vượt qua ngăn cách tầng hai, chỉ trong nháy mắt đã đi vào tầng ba.

Vừa tiến vào trong đó, hương vị ẩn chứa khí tức văn minh viễn cổ đặc thù ập vào mặt làm ánh mắt mọi người như cứng lại.

Văn minh có thể làm cho người ta đạt được giáo hóa, cũng có thể cải biến tư duy, cải biến tư tưởng của ngươi, làm cho ngươi có cảm giác được rửa tội.

Muốn phá hủy ý chí của một người, hủy diệt một chủng tộc, đầu tiên phải phá hủy văn minh của họ, đây là định lý.

Tuy chưa biết và chưa nhìn thấy cái nhìn, bọn họ vừa gia nhập tầng thứ ba đã bị hương vị tràn ngập văn minh ảnh hưởng lên tâm thần, lúc này bọn họ có cảm giác những gì mình tu luyện lúc trước đều là sai lầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.